Thịnh Sủng Bà Xã Phúc Hắc

Chương 124: Âm mưu huân hương*


Đọc truyện Thịnh Sủng Bà Xã Phúc Hắc – Chương 124: Âm mưu huân hương*

Edit: susublue

*Huân hương: hương thơm thoang thoảng, nhẹ nhàng

Đứng dậy đi đến dựa vào cửa sổ của chiếc giường ngủ bên cạnh, lúc mở mấy cái chai tinh dầu bên này ra, mùi hương phai nhạt hơn rất nhiều.

Đôi mắt đen nhánh như mưa phùn có chút gian xảo, nhưng rất nhanh liền biến mất không thấy nữa.

Mộc Yên bước nhanh qua đổi hai giỏ đựng chai tinh dầu của hai bên rồi sau đó mới cầm khăn mặt đi vào phòng tắm.

Dây khóa của bộ lễ phụ lụa mỏng được kéo ra, bộ váy màu lam chậm rãi được cởi ra, để lộ da thịt trắng nõn như ngọc.

Vòi sen trong phòng tắm phun ra dòng nước ấm áp.

Mộc Yên đứng ở dưới, mặc cho dòng nước ấm áp chảy từ trên đỉnh đầu xuống. Dây buộc tóc bằng lục màu lam bị tháo ra, tóc xanh như thác nước chậm rãi bị tẩm ướt thành màu đen như mực.

Thở dài một tiếng, cô nhắm mắt lại.

“Sao cô có thể người khác thích, Mộc Yên tiểu thư vốn không có tim… Cô thật sự từng để ý cái gì sao… Nhỏ như vậy đã cầm súng giết người như ma, sợ là đã sớm vô cảm với mạng người rồi… Mộc Yên tiểu thư thật là máu lạnh vô tình…

Cô có từng hiểu Dung Lạc chưa… Cô có biết anh ta từng trải qua cái gì không… Cô cũng chỉ tham luyến sự ấm áp mà anh ta cho cô mà thôi, giết nhiều người như vậy sao có thể yêu ai được… Rốt cuộc cô có tư cách gì ở cùng với Dung Lạc…”

“Ha ha ha ha! Không hổ là do Lý Hân dạy dỗ, con mẹ nó thật biến thái!… Ánh mắt Thiên sứ, trái tim ác ma…  Trong cái túi da tinh xảo xinh đẹp này lại cất giấu một trái tim phát rồ…”


“Nhìn xem tôi đã nuôi ra một kẻ vô liêm sỉ này, vì một tên đàn ông thối mà muốn giết tôi! Mộc Yên, con mẹ nó con quả nhiên đủ ác… Sao chứ, anh ta quan trọng với con, quan trọng đến mức ngay cả sư phụ nuôi con lớn lên cũng không muốn nhận nữa sao… Nghe đây, con nhóc khốn kiếp, đến lúc đó con có bị người Nhà họ Dung tra tấn đã chết, thì ta cũng sẽ không đi nhặt xác cho con…”

Nhắm mắt lại rồi mở thật mạnh ra, vươn tay tắt vòi sen đi, thân hình mảnh khảnh dựa vách tường, mồm thở hổn hển. Lông mi cong dài dính đầy bọt nước, bởi vì động tác của Mộc Yên mà bọt nước trong suốt chậm rãi chảy xuống hai gò má trắng nõn của cô, giống như cô đang khóc vậy.

Điều chỉnh cho vòi sen chảy nước lạnh, dòng nước lạnh lẽo lập tức trút xuống, cảm giác rét lạnh thấu xương làm cho cơ thể mảnh khảnh nhịn không được rùng mình mấy cái. Mộc Yên nhíu mi, dieexndafnleequysdoon trước kia cô luôn tắm nước lạnh, bản thân vĩnh viễn bị đóng băng, vẫn duy trì sự bình tĩnh tuyệt đối. Bởi vì ở cùng Dung Lạc nên đã lâu rồi cô không tắm nước lạnh nữa, khi nước lạnh trút xuống thì cô lạnh đến mức cuộn mình lại. Đôi môi bắt đầu trở nên tái nhợt, đáng chết, từ khi nào mà thân thể cô trở nên mảnh mai như thế.

Ôm đầu gối cuộn mình giữa cái lạnh thấu xương, đôi môi tái nhợt của cô thâm tím. Lạc Lạc, thật sự rất lạnh, em nhớ anh, khi nào anh mới trở về?

Ba tháng, Dung Lạc đi Italy. Khi Mộc Yên từ tiệc trà trở về, vốn không hề gặp mặt anh. Nói tạm biệt người Nhà họ Dung xong thì A Cửu chở cô từ nhà tổ của Nhà họ Dung trở về.

Mỗi sáng sớm, trưa, tối A Cửu đều tỉ mỉ chuẩn bị mọi thứ cẩn thận cho cô, Dung Trạch nhắn về nhà là bận rộn nhiều việc nên lâu lâu mới có thể ăn cơm với bọn họ được một lần. Đám người hầu trong nhà dốc lòng chăm sóc cho cuộc sống thường ngày của cô, bởi vì mùa thu đã đến, bởi vì cô có thói quen đi chân trần, sợ cô cảm lạnh nên toàn bộ nền nhà đều được lót thảm nhung mềm mại.

Ngay từ đầu, cô nghĩ Dung Lạc chỉ xuất ngoại vì công ty như mọi lần thôi, nhanh thì sẽ trở về trong ngày, lâu thì một hai ngày. Nhưng lần này lại đi tới ba tháng, anh đi vội vàng như vậy, ngay cả thời gian gặp cô nói tạm biệt cũng không có.

‘Cô đã từng hiểu rõ Dung Lạc chưa? Cô có biết anh ta đã từng trải qua cái gì không?”

Tạ Thần đột nhiên lại nói vào tai cô, cô không thể không thừa nhận, cô hoàn toàn không biết gì về anh cả. Dung Lạc luôn cố gắng tìm mọi cách để hiểu cô, giúp cô, cho cô mọi thứ tốt nhất, nhưng cô lại không làm được gì cho anh cả, cho dù là điều cơ bản như chủ động tìm hiểu anh cũng không.

Lần đầu tiên bọn họ tách ra lâu như vậy.

Mỗi ngày Dung Lạc đều gọi điện thoại cho cô rất đúng giờ, dặn dò cô ăn cơm đúng bữa, phải tự chăm sóc chính mình, buổi sáng hơn bảy giờ. Rất nhiều lần cô muốn kêu anh trở về sớm một chút, nhưng lời nói dâng đến cửa miệng lại không nói ra được, cô biết Dung Lạc lo lắng cho cô, nhưng cô càng nhận ra được anh mệt mỏi. Múi giờ Bắc kinh ở Trung Quốc là hơn bảy giờ sáng nhưng ở Italy đã hơn hai giờ đêm rồi. Mặc dù vậy, anh vẫn gọi điện thoại cho cô rất đúng giờ, để mỗi một buổi sáng cô đều có thể nghe được giọng của anh. Cô hiểu được Dung Lạc dụng tâm lương khổ, nhưng cô vẫn rất nhớ anh.


“Cốc, cốc, cốc…”

Đột nhiên ngoài cửa phòng tắm vang lên tiếng đập cửa.

“Mộc tiểu thư, cô tắm xong chưa?” Một thợ mát xa Huân hương đứng ngoài cửa thúc giục.

“Đến đây.” Tắt nước lạnh đi, lau khô nước lạnh trên người. Mặc bộ đồ tắm trắng tinh bên cạnh vào, gương trong phòng tắm dính hơi nước chiếu rọi vào bộ mặt đã khôi phục vẻ lạnh lùng của cô, sự phức tạp yếu ớt biến mất trong nháy mắt, tốc độ nhanh đến mức khiến cho người ta sợ hãi than một tiếng.

Mái tóc dài ướt sũng cập thắt lưng, cùng với hành động thoải mái của Mộc Yên, một hơi thở lạnh lẽo bắt đầu ngập tràn trong không khí, làm cho thợ mát xa Huân hương sau lưng cô không nhịn được rùng mình một cái.

Không có gì bất ngờ xảy ram Mộc Yên nhìn Lâm Uyển đã tắm xong đang nằm dựa trên chiếc giường sát cửa sổ, thợ mát xa đang lấy chai tinh dầu nồng đậm dầu Ylang trong cái giỏ mà Mộc Yên mới vừa đổi lúc nãy! Lúc tinh dầu được đổ ra tay thợ mát xa thì trong không khí liền phủ đầy mùi hương đó. Thợ mát xa nhẹ nhàng xoa tinh dầu đó lên người Lâm Uyển, độ mạnh yếu đều đều khiến Lâm Uyển chìm đắm trong mùi hương nồng nặc, mặt đầy thích ý.

Ngẩng đầu lên nhìn thấy Mộc Yên vừa mới tắm xong đi ra ngoài, Lâm Uyển nhếch khóe môi lên, “Tiểu Yên, thật thoải mái, mau tới đây thả lỏng một chút đi.”

Mộc Yên gật đầu, ý bảo thợ mát xa bên cạnh có thể bắt đầu.

Cô cố ý nghiêng đầu, quả nhiên liếc thấy được Lâm Uyển nháy mắt với thợ mát xa đứng bên cạnh mình.

Khi bình tinh dầu Ylang được mở ra, thợ mát xa đổ Huân hương thì cảm giác có chút không đúng nhưng bởi vì Lâm Uyển thúc giục nên liền bắt đầu mát xa.

Kỹ thuật thuần thục, độ mạnh yếu đều đều, ánh mắt vẫn Lâm Uyển luôn liếc Mộc Yên.

Nhìn thấy Mộc Yên đã nhắm mắt lại, lông mi dài khẽ run, dưới sự mát xa mềm mại hình như đã ngủ. Nhìn vẻ mặt cô bình tĩnh,trong mắt Lâm Uyển có chút ác độc.


Giữa hương thơm của tinh dầu, cả người cô đều hoàn toàn thả lỏng, thời gian trôi qua rất nhanh.

“Xong rồi.” Thợ mát xa Huân Hương mỉm cười kêu Mộc Yên đứng dậy, Lâm Uyển đã mặc quần áo chỉnh tề.

“Tiểu Yên, chúng ta đi thôi.”

Mộc Yên gật đầu, cầm khăn mặt đến phòng tắm thay quần áo. Cô thật muốn nhìn xem vị chị họ Lâm Uyển này muốn chơi trò gì với cô, đôi môi tái nhợt khôi phục lại vẻ đẫy đà trắng nộn, không đứng đắn nhếch lên, trong đôi mắt đen nhánh đầy sự lạnh lẽo.

Italy, bảy giờ sáng.

Khách sạn Relais.

Trong không khí ngập đầy mui trà Bích Loa Xuân nhẹ nhàng khoan khoái.

Một người đàn ông mặc áo khoác màu xám đậm, khuôn mặt tuấn mỹ tinh xảo như hàn ngọc đang ngồi ở trên sô pha. Nhưng dưới mí mắt lại thâm đen, cho thấy anh có chút mỏi mệt.

Ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, Dung Lạc tiếp tục làm việc, đơn giản lên tiếng bảo người ngoài cửa đi vào.

Cố Minh trầm giọng nói, “Thiếu gia, Quản gia của gia tộc Bernard gọi điện tới nói Cách Lai tiên sinh rất muốn gặp ngài.”

Dung Lạc gật đầu, đôi mắt u ám, “Bảy giờ ba mươi xuất phát đến khu dân cư Venice Bernard trước.”

“Thiếu gia.”

Nhìn Cố Minh muốn nói gì đó nhưng lại băn khoăn, Dung Lạc lạnh lùng nhìn anh, “Nói.”

“Dạ.” Cố Minh nhíu chặt mày, nghiêm túc nói, “Thiếu gia ngài thật sự quyết định hợp tác với gia tộc Bernard sao?”

“Có vấn đề gì?” Không chút để ý nói.


Gia tộc Bernard là gia tộc hắc bang từ thời xa xưa của Italy.”Bernard ” là cái tên đại biểu cho tổ chức mafia Italy từ xa xưa, ở trong gia tộc Bernard, 80% đàn ông trưởng thành đều đã từng vào tù. Mấy tháng trước, diễn dafnlê quysdôn khi Luxiannuo mời dự họp đại hội mafia cả nước, gia chủ Bernard, Legge chỉ mới có 27 tuổi nhưng xuất phát từ sự kính sợ đối với gia tộc xa xưa nên Legge vẫn được tuyển cử làm giáo phụ trẻ tuổi nhất trong lịch sử mafia. Tuy rằng Nhà họ Dung cũng có dính đến hắc đạo nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hợp tác với giáo phụ mafia của Italy. Gia chủ Bernard, Legge gần 27 tuổi đã đạt được vinh quang cao như thế, điều này nguy hiểm cỡ nào chứ.

“Thiếu gia, tiếp tục như vậy, Nhà họ Dung sẽ càng lún càng sâu, nếu gia tộc Bernard xảy ra chuyện thì chúng ta cũng sẽ bị liên lụy nghiêm trọng.” Nói đến người này, những mỗi quan hệ đáng sợ trong đó Cố Minh tin rằng Dung Lạc nhất định biết hết toàn bộ.

“Cố Minh.” Đôi môi tuyệt mỹ nhếch lên.

“Dạ.” Cố Minh nghi hoặc.

“Cậu cho là gia tộc Bernard dễ dàng xảy ra chuyện như vậy sao, bọn họ đã là gia tộc xa xưa trong lịch sử hơn bảy mươi năm rồi.”

“Tôi hiểu được.” Cố Minh xấu hổi vì mình lo lắng dư thừa, “Nhưng mà vì sao lại là gia tộc Bernard.” Gần đây các thế lực nổi lên ở khắp Italy, tuy rằng gia tộc Bernard vẫn mạnh mẽ như trước nhưng theo năm tháng đã không còn giữ được chức vị bá chủ nữa.

“Nó thích hợp nhất.” Đôi mắt u ám có chút âm trầm, Dung Lạc hiểu được ý Cố Minh, tất nhiên anh biết gia tộc Bernard không phải thế lực mạnh nhất, nhưng cái anh nhìn trúng là bọn họ đang đối kháng với gia tộc Prio của Mỹ. Prio ở Mỹ chính là gia tộc đứng sau tổ chức Blackflame của cục cưng.

Nếu không thì chỉ một tổ chức như vậy sao lại có được lực lượng hung tàn như vậy. Muốn giải quyết Blackflame thì nhất định phải giải quyết được gia tộc Prio, hợp tác với Bernard là rất cần thiết.

“Cố Minh.”

“Dạ.”

“Gần đây thiếu phu nhân thế nào?” Tuy rằng mỗi ngày đều gọi điện cho Mộc Yên, nhưng Dung Lạc luôn mơ hồ cảm thấy cô gạt mình chuyện gì đó.

“Tốt lắm.” Cố Minh biết Dung Lạc lo lắng, lại nói thêm một câu, “Có chuyện gì thì A Cửu sẽ báo cáo đúng hạn.” Mọi người ở Nhà họ Dung, cho dù là người hầu cũng không tầm thường, A Cửu đều chọn người ưu tú nhất sau những cuộc khảo hạch, có cậu ta ở đó, thiếu phu nhân sẽ không xảy ra chuyện gì. Huống chi, Cố Minh biết Mộc Yên cũng là người không tầm thường.

“Nhà họ Mộc giải quyết sao rồi?” Xoa thái dương, Dung Lạc có chút mệt mỏi nhắm mắt lại.

“Dạ, kế hoạch của chúng ta tiến hành rất thuận lợi.”

Đôi mắt đang nhắm lại đột nhiên mở ra, sâu trong đó còn có ý cười, Dung Lạc lầm bầm lầu bầu, “Không biết cục cưng của tôi có thích món quà này không?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.