Thiếu Tướng Cùng Cô Vợ Bướng Bỉnh

Chương 59: Ngoại Truyện 2


Đọc truyện Thiếu Tướng Cùng Cô Vợ Bướng Bỉnh – Chương 59: Ngoại Truyện 2


Làn gió nhẹ nhàng thổi qua mang theo hương thơm thoang thoảng của hoa Diên Vĩ, loài hoa tượng trưng cho niềm hy vọng và ý chí kiên cường.

Hình ảnh người con gái xinh đẹp đang ngồi bên cạnh vườn hoa Diên Vĩ với gương mặt thoáng hiện lên vài tia nắng của buổi chiều tà.
” Cảm ơn cậu, nếu không có cậu thì tớ không có được ngày hôm nay, được lấy một người chồng tốt còn sắp được làm mẹ nữa.”
Cô mỉm cười nói, đôi tay nhẹ nhàng xoa lên bụng của mình.

Có lẽ cảm nhận được tay của mẹ mà tiểu bảo trong bụng bỗng nhiên đạp như muốn đáp trả lại cô.
” Cậu còn nói mấy lời khách sáo đó nữa thì tớ giận đấy.”
Ân Ân có chút không vui nói.
” Được rồi, tớ không nói nữa, cậu đừng giận mà.”
Hàm Lộ nhìn Ân Ân rồi lại nhìn xuống bụng mình.

Tiểu bảo trong bụng cô vừa tròn bảy tháng, còn hai tháng nữa là cô có thể nhìn được bé con của mình rồi.
Trước hôn lễ của Ân Ân, cô ấy đã giúp cô hiểu rõ tình cảm của bản thân dành cho Lăng Vũ ra sao.

Những chuyện mà Ân Ân và Tôn Khiết đã trải qua khiến cô càng suy nghĩ, cô sợ bản thân mình lại mất đi một cơ hội, mất đi một hạnh phúc của tương lai.


Cô thích Lăng Vũ, cô chẳng biết là bắt đầu từ bao giờ.

Thân phận là nữ giấu kín suốt nhiều năm cuối cùng cũng có lí do để nói ra.

Nhờ sự thuyết phục của Ân Ân, gia đình cô cũng chấp nhận việc công bố cô là đứa con gái duy nhất trong nhà họ Hàm.

Và ngay hôn lễ thế kỉ của Ân Ân, Hàm Lộ đã chính thức trở thành cô gái xinh đẹp trong mắt tất cả mọi người.
Chính ngày hôm đó Lăng Vũ mới biết thật sự bản thân không phải thích con trai mà là bản thân anh đã thích tính cách và người con gái bên trong lớp vỏ bọc là nam giới của Hàm Lộ.

Hai người bắt đầu mối quan hệ yêu đương từ hôm đó.
Một năm sau, đám cưới của hai người đã được tổ chức hoành tráng trên bãi biển dưới sự chúc phúc và chứng kiến của nhiều người.

Giờ đây cô lại sắp chào đón một thành viên mới, đó chính là kết tinh tình yêu của cô và Lăng Vũ.
“Ma…ma… nhìn.”
Giọng nói bập bẹ của trẻ em vang lên, cắt đứt không gian tĩnh lặng hiện tại.
” Ngọc Nhi, có chuyện gì sao?”
Ân Ân khẽ nói rồi đứng lên bước lại chỗ hai đứa trẻ đang chơi đùa.

Hai đứa trẻ quả thật rất giống Ân Ân và Tôn Khiết, Ân Ngọc thừa hưởng nét xinh đẹp và dễ gần của mẹ còn Khiết Triển lại thừa hưởng nét soái ca và lạnh lùng của ba.
Ân Ân nhìn con bé, một bông hoa Diên Vĩ rơi trên tóc Ân Ngọc, cô mỉm cười lấy bông hoa cài lại ngay ngắn trên tóc Ân Ngọc.
” Ngọc Nhi của chúng ta thật xinh đẹp”
Ân Ân véo nhẹ má con bé nói.
“Anh …ơi.”
Ân Ngọc vui vẻ nhìn sang Khiết Triển, cậu bé mỉm cười đáp: ” Đẹp.”
” Hai đứa ngoan, lại đây với mẹ nuôi xem nào.”
Hàm Lộ mỉm cười dang tay đón chào hai đứa nói.


Ân Ngọc và Khiết Triển nghe vậy liền nhanh chóng chạy lại chỗ Hàm Lộ.

Bốn người cùng cười đùa vui vẻ, có tiếng trẻ con trong nhà thật khiến người ta cảm thấy vui vẻ.
“Bà xã, chị dâu, thức ăn nấu xong rồi, hai người mau vào ăn thôi”
Lăng Vũ cất giọng nói, anh bước lại chỗ Hàm Lộ dìu cô đứng dậy.

Cử chỉ ân cần nhẹ nhàng anh dành cho cô thật ngưỡng mộ.

Hàm Lộ mỉm cười nhìn anh, người đàn ông trước mắt chính là người đã làm thay đổi cô rất nhiều.
” Vợ ơi, chúng ta vào thôi.”
Giọng nói ấm áp của Tôn Khiết vang lên, anh bước lại nắm tay cô định bước vào trong thì dừng lại bởi tiếng nói của Ân Ngọc.
“Baba… bế.”
Tôn Khiết mỉm cười, bước lại bế Ân Ngọc, Ân Ân cũng nhẹ nhàng bế Khiết Triển, gia đình bốn người cùng nắm tay nhau bước vào.

Cuộc sống của họ chỉ đơn giản bấy nhiêu thôi đã thực sự rất hạnh phúc.
[…]
‘Reng…reng’
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Ân Ân nhìn dãy số trên màn hình liền mỉm cười bắt máy.
” Ân Ân, nhớ tôi không? ” Đầu dây bên kia vui mừng nói.
” Tôi không nhớ.” Ân Ân cất giọng nói trêu ghẹo.

” Cô được lắm, nếu không nhớ vậy tôi gác máy đây.”
” Được rồi, tôi nhớ mà, Tương Tư.”
” Tốt, nhớ tôi là được rồi.

À, cuối tuần này Vũ Tương Tư tôi có hân hạnh mời cô đến đám cưới của tôi không? “
” Đám cưới, cô kết hôn rồi ư, là ai thế, sao chưa nghe cô nhắc đến bao giờ vậy?” Ân Ân có chút bất ngờ hỏi.
” Cậu ấy là Dylan, là một bác sĩ.”
” Được rồi, tôi nhất định sẽ đến.” Ân Ân vui vẻ nói.
” Được, vậy tôi gác máy trước đây, rất mong chúng ta có thể gặp nhau.”
Nói xong, Vũ Tương Tư gác máy.

Vũ Tương Tư là người đã tặng cho Ân Ân cặp nhẫn cưới có một không hai đó.

Cô đã biết sai về những lỗi lầm của mình gây ra với Ân Ân khi trước nên đã thiết kế ra cặp nhẫn hi vọng món quà này giúp cô có được sự tha thứ.
Kết thúc trọn vẹn cho một người biết lỗi và đã sửa cái lỗi lầm của mình..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.