Thiếu Nữ Hai Mươi Tám Tuổi

Chương 98: Anh không nghĩ tới nguyên nhân khiến tôi làm như vậy


Đọc truyện Thiếu Nữ Hai Mươi Tám Tuổi – Chương 98: Anh không nghĩ tới nguyên nhân khiến tôi làm như vậy

Thích Thất cúi đầu xoa xoa cái bụng đã nhô lên, khóe môi dâng lên nụ cười hạnh phúc, vào lúc này, một thân ảnh xuất hiện trước mặt cô che lại tầm nhìn, Thích Thất ngẩng đầu híp mắt đánh giá người đưa lưng về phía ánh sáng: “Anh… Triệu Tín?”

“Phu nhân, đã lâu không thấy.” Triệu Tín gật đầu chào Thích Thất, đôi mắt vô tình nhìn lướt qua bụng Thích Thất: “Chúng ta có thể nói chuyện hay không…”

Đần độn trở về phòng, Thích Thất ngồi yên lặng trên giường trong phòng ngủ, lời Triệu Tín vừa nói vẫn luôn vang lên ở bên tai cô. Anh ta nói hiện tại Triều gia đang ở thời điểm mấu chốt, để thống trị quốc gia Z không có thời cơ nào tốt hơn hiện tại, anh ta nói đàn ông đều là dáng vẻ kia, chân trong chân ngoài đều thật bình thường. Như Hàn Tiến là một ví dụ tốt nhất, lúc trước đối với Bạch Thi Thi không thể nói không ngây thơ, không thể nói không thiệt tình, hiện tại thì như thế nào, có Tiền Na còn không tính, bên ngoài còn dây dưa với rất nhiều phụ nữ, ngay cả Văn Văn đã đi theo chú của Tiền Na cũng có dính dáng tới Hàn Tiến. Anh ta nói Lôi gia đối với Hàn Triều là một trợ lực tốt nhất, Lôi gia đã vài lần tới cửa muốn liên hôn cùng Triều gia nhưng đều bị Hàn Triều từ chối gặp, anh ta nói tính cách Lôi Đồng Đồng thật tốt, sẽ không khó xử cô và con của cô, anh ta nói Hàn Triều sẽ thích Lôi Đồng Đồng, Lôi Đồng Đồng là cô gái đơn thuần giống như cô vậy, là bộ dáng hấp dẫn Hàn Triều nhất…

Nhưng những lời này của Triệu Tín không có câu nào làm Thích Thất muốn nhường Hàn Triều ra, cô không muốn nghe Triệu Tín nói lời vô nghĩa, muốn đứng dậy rời đi, nhưng câu cuối cùng của Triệu Tín lại làm cô không thể không đối mặt, không thể không tự hỏi. Triệu Tín nói: “Phu nhân, cô thật sự muốn thiếu gia đi chết cùng cô sao?”

Thích Thất một khi chịu không nổi, Hàn Triều sẽ theo cô mà đi. Chuyện này bên trong trang viên Triều gia không ai hoài nghi cả, Thích Thất suy yếu, Hàn Triều gần đây thật bận rộn đều thuyết minh tính toán của Hàn Triều. Trong lòng mọi người thật bất đắc dĩ, đều nói người Triều gia máu lạnh tuyệt tình, nhưng đó là khi họ chưa có người mình yêu.


Triều lão gia yêu nhất Triều gia lão phu nhân, mặc dù vì nuôi nấng Triều gia đại tiểu thư nên không đi theo lão phu nhân, nhưng ông vẫn độc thân hơn 40 năm. Triều gia đại tiểu thư yêu Hàn gia nhị gia, lúc phi cơ xảy ra chuyện, bà cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội sống sót, nhưng vẫn lựa chọn đi theo Hàn gia nhị gia. Thích Thất một khi rời đi, Hàn Triều sẽ lựa chọn như thế nào, xem hiện giờ chuyện anh làm cho con mình thì ai cũng biết.

Thích Thất thật sự muốn Hàn Triều cùng chết với cô sao? Cô không biết, tách khỏi Hàn Triều cô thật luyến tiếc, nhưng để Hàn Triều cùng chết với cô, con của họ còn nhỏ lại cần người chăm sóc, tưởng tượng đến những chuyện này, Thích Thất cảm thấy mình thật quá ích kỷ…

Hàn Triều dùng tốc độ nhanh nhất bay về trang viên Triều gia, anh nhận được tin từ Cổ bá thì ngay lập tức bay trở về. Cổ bá nói trong điện thoại không tìm thấy Thích Thất, người phát hiện ra chuyện này đầu tiên là Hải Đông Thanh, Hải Đông Thanh vẫn luôn đi theo bên người Thích Thất, chỉ cần Thích Thất ra khỏi phòng, bên người sẽ có Hải Đông Thanh đi theo, nhưng từ hoa viên trở về Thích Thất vẫn luôn ở trong phòng không ra ngoài, ngay cả khi thím Nguyên đến đưa điểm tâm cô ấy cũng không mở cửa. Canh gác ở bên ngoài Hải Đông Thanh ban đầu cũng không cảm thấy có gì lạ, nhưng đến khi bữa tối đã dọn ra, phòng Thích Thất vẫn không có chút thanh âm nào, anh liền cảm giác sự tình không bình thường, vội vàng liên tục đánh cửa phòng, trong phòng vẫn không có gì động tĩnh. Hải Đông Thanh suy đoán có phải Thích Thất đã xảy ra chuyện gì trong phòng, vì thế phá cửa phòng mà xông vào, kết quả bên trong không có một bóng người, tìm khắp toàn bộ phòng cũng vẫn không thấy gì, anh vô pháp chỉ có thể báo cho Cổ bá huy động người Triều gia tìm kiếm.

Hàn Triều khi vào tới phạm vi tinh thần lực có thể bao trùm căn cứ thành phố B thì thả ngay tinh thần lực ra cẩn thận tìm kiếm, Thích Thất sẽ không vô duyên vô cớ biến mất trong phòng, người trang viên cũng không ai thấy Thích Thất đi ra ngoài, Thích Thất cứ như vậy biến mất, giải thích duy nhất là thai nhi trong bụng lại che chắn Thích Thất. Khi Hàn Triều vào tới trong phòng ngủ quả nhiên cảm nhận được hai luồng tinh thần lực mỏng manh.

Hàn Triều thả tinh thần lực ra, thong thả, kiên nhẫn câu thông với hai đứa nhỏ, mười phút sau, ở một góc phòng giữ quần áo, thân ảnh Thích Thất hiện ra, Hàn Triều thở hắt ra, bế Thích Thất lên trên giường, xoa xoa đầu tóc cô. Khóe miệng Hàn Triều mím thật chặt, trong mắt hiện lên vẻ âm lãnh, sau khi câu thông với hai đứa nhỏ, Hàn Triều đã biết chỉ trong thời gian ngắn anh không ở Triều gia, cảm xúc Thích Thất phập phồng quá lớn làm dị năng hai đứa nhỏ tiêu hao quá mức, cảm giác được nguy hiểm, hai đứa nhỏ cưỡng chế Thích Thất lâm vào trạng thái hôn mê, lúc đó cách này là lựa chọn cho Thích Thất và bọn nhỏ, nếu không tùy ý để cảm xúc Thích Thất tiếp tục bị hỗn loạn, với dị năng đặc thù, thể chất đặc thù của Thích Thất, cảm xúc phập phồng đó đối với thân thể của cô có thể là trí mạng.


Thích Thất vẫn luôn ở trong trang viên Triều gia, rốt cuộc là ai nói gì với cô mà làm tâm thần cô ấy không được yên, phải biết rằng vì thai nhi trong bụng, từ khi Thích Thất biết cảm xúc của cô sẽ ảnh hưởng đến thân thể khỏe mạnh, cho dù lớn tiếng nói chuyện Thích Thất cũng sẽ không làm, càng miễn bàn đột nhiên kích động như vậy.

Kêu Hải Đông Thanh tới, sau đó lẳng lặng nghe Hải Đông Thanh báo cáo hành trình một ngày của Thích Thất, cho đến khi: “Anh nói Triệu Tín tới tìm Thích Thất nói chuyện phiếm? Hàn huyên chuyện gì?”

“Không nghe rõ, phu nhân ở trong hoa viên, tôi ở bên ngoài, Triệu gia thiếu gia nói chuyện thanh âm quá nhỏ, chỉ ẩn ẩn nghe được ba chữ Lôi Đồng Đồng.” Hải Đông Thanh vẻ mặt vô biểu tình mà báo cáo, nói thật anh đối với thiếu gia Triệu gia kia thật sự không thích nổi, người quá mức khéo léo đẩy đưa cũng quá mức hiện thực, nhưng mà phải nói trong mắt người ngoài, bọn họ Triều gia người nào không phải dạng này, không nói người khác, như Diều Hâu ông chủ cửa hàng lớn nhất thành phố B, ai nhìn đến lại không nói là người khéo đưa khéo đẩy, nhưng mặc dù như vậy, đối với Triệu Tín, Hải Đông Thanh vẫn thích không nổi, nghĩ đến chuyện này, thật ra bọn họ căn bản không phải người cùng một loại, cũng không biết chủ tử vì sao lại muốn thu nhận người như vậy vào Triều gia.

“Lôi Đồng Đồng” Mày Hàn Triều nhăn lại, Triệu Tín và Lôi Đồng Đồng có gì liên hệ với nhau? Hay là nên nói Triệu Tín là cùng Lôi gia…

Đại sảnh trang viên Triều gia.


Trong đại sảnh ánh đèn chiếu sáng như ban ngày, giờ phút này trong đại sảnh đầy người, Cổ bá, Kim Điêu, Hải Đông Thanh, Triều Hổ, Ưng Đầu Bạc, toàn bộ đều là tinh anh của Triều gia, còn đám người Lương Tử Hùng thức thời không xuống lầu, Hàn Triều muốn xử lý gia sự, không có vị trí của họ.

Hàn Triều lười biếng dựa vào sô pha, híp mắt đánh giá người đứng trước mặt, từ sau chuyện ở trạm phát điện tỉnh X vẫn luôn chưa từng xuất hiện trước mặt anh, mặc dù Hàn gia Triều gia đường ai nấy đi vẫn như cũ thủ vững bên người Hàn gia, lấy tài năng của bản thân làm cho Hàn Tiến Bạch Thi Thi, thậm chí Hàn gia gà chó không yên. Mục đích của Triệu Tín làm sao Hàn Triều không rõ ràng, nhưng mà rõ ràng không có nghĩa anh sẽ đi làm theo ý anh ta, mộng tưởng, chấp niệm của anh ta, Hàn Triều đã sớm nói qua anh sẽ không thực hiện…

“Triệu ca……”

“Thiếu gia, tôi biết tôi trực tiếp tới tìm phu nhân là tôi sai, nhưng mà hiện tại là thời điểm tốt nhất để khống chế quốc gia Z, Lôi gia muốn liên hôn với Triều gia, chỉ cần thiếu gia cưới tiểu thư Lôi gia, lợi dụng Lôi gia là bắt được Hàn gia Tiền gia…”

Triệu Tín biết Hàn Triều đối với chuyện anh đi tìm Thích Thất có lẽ là không cao hứng, nhưng chỉ cần anh cẩn thận phân tích lợi và hại, tin tưởng Hàn Triều sẽ không để ý đến chuyện này. Hàn Triều nếu lúc trước có tổ chức thế lực của chính mình, đối với vị trí cao cả kia nhất định là có ý tưởng, chỉ là anh hùng bị chuyện nhi nữ thường tình làm cản bước chân, chỉ cần Triệu Tín anh đem chuyện này giải quyết, anh không tin Hàn Triều sẽ kiên trì như cũ, huống chi Thích Thất vẫn có thể tiếp tục đi theo Hàn Triều. Theo Triệu Tín suy nghĩ, Thích Thất vốn dĩ chỉ là tình nhân, đàn ông tam thê tứ thiếp là chuyện thật bình thường, từ mạt thế đến nay song thê chỗ nào cũng có, về sau khi quốc gia Z vào tới tay, nếu Hàn Triều thật sự không thích thì để Lôi Đồng Đồng sang một bên làm bài trí là được, cũng giống như Hàn Tiến, cũng như đại đa số vì ích lợi mà liên hôn.


Hàn Triều trầm mặc nhìn Triệu Tín trong chốc lát, khóe miệng gợi lên trào phúng, thương hại cười: “Triệu ca, anh có nghĩ tới Lôi gia và Triều gia liên hôn, Tần gia sẽ làm gì?”

“Tần gia? Tần gia làm sao? Lôi gia cùng Triều gia liên hôn cùng Tần gia có quan hệ gì?” Triệu Tín bị vấn đề Hàn Triều hỏi trở nên ngốc, hỏi ngược lại.

Hàn Triều lắc đầu, ánh mắt nhìn Triệu Tín càng thêm thương hại: “Anh đừng quên, từ mạt thế đến nay Lôi gia vẫn luôn được ai cung cấp nuôi dưỡng, đám mãng phu Lôi gia đầu óc không rõ ràng nên không thấy, cho rằng Tần gia làm từ thiện, nhưng Tần gia cứ như vậy cam tâm mà hiến tế hay sao?” Con gái duy nhất của Lôi gia đã sớm bị người Tần gia cấp định, còn Lôi gia, bọn họ có bản lĩnh nói không hay sao, bọn họ lại có khả năng nói không hay sao…

Lần này Triệu Tín lâm vào trầm mặc thật lâu, nhưng sau khi ngẩng đầu lên vẫn như cũ không buông tay, khuyên bảo Hàn Triều: “Mặc dù là như vậy, mặc dù là Tần gia không cam lòng, nhưng nếu Triều gia một hai muốn Lôi Đồng Đồng, bọn họ cũng không thể làm gì, chỉ là một Tần gia nho nhỏ mà thôi, với thế lực hiện giờ của Triều gia căn bản không sợ bọn họ…”

“Phải, lấy thế lực Triều gia hiện giờ căn bản là không sợ kẻ hèn một nhà Tần gia, nhưng mà, Triệu ca, anh quên mất một việc quan trọng nhất.” Hàn Triều nhìn thẳng vào mắt Triệu Tín, gằn từng chữ một: “Tôi có Thất Thất, sẽ không cưới người khác, chuyện tôi làm lúc trước anh không nghĩ tới, tôi làm là vì không muốn Thất Thất phải chịu ủy khuất?”

Ánh mắt kiên định mà nghiêm túc, đến giờ phút này Triệu Tín mới hoàn toàn tỉnh táo lại, lui lại phía sau mấy bước, sau đó cười cười tự giễu, Hàn Triều muốn tổ kiến thế lực là vì Thích Thất, buồn cười anh thế mà lại muốn tách hai người ra, anh đã sai, hoàn toàn sai rồi…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.