Bạn đang đọc Thiếu Niên Y Tiên: Chương 1: Một cây đuốc trong phòng học
– Tất cả những thành viên trong thế giới động vật từ sinh vật đơn bào đơn giản nhất, đến sinh vật có vú phức tạp nhất tựa như động vật đều không ngừng sinh sản ra lớp hậu duệ để nối dòng, cũng bởi vì vậy nên thúc đẩy toàn bộ quần thể tiến hóa… Thế giới động vật có phương thức thể hiện sự yêu thương vô cùng kỳ quặc, nhưng phần lớn quá trình sinh sôi nảy nở của động vật đều thông qua hành động song phương giao cấu, gọi là ” Giao hợp”…
Trên màn chiếu, trong phòng dạy học bằng thiết bị nghe nhìn đang phát đoạn hình ảnh hạn chế người xem, tuy nhiên diễn viên không phải là một đôi nam nữ có dáng người nóng bỏng mà là một đôi hắc tinh tinh đang tán tỉnh bạn đời để thực hiện quá trình giao phối. Quá trình giao phối – Đừng hiểu nhầm, đây chỉ là một tiết học đặc biệt có nội dung về tâm lý và sinh lý cho những học sinh trung học trưởng thành mà thôi. Đã có không ít phòng dạy nghe nhìn ở những trường học khác đã phát chương trình này, nhưng ở phòng dạy học bằng thiết bị nghe nhìn ở thị trấn Hạ Dương này lại là lần đầu tiên, cho nên nó khiến cho không ít nam sinh hưng phấn giống như những con gà đá, dán mắt lên màn hình theo dõi hình ảnh hạn chế người xem mà bọn họ đã chời đợi rất lâu, nhiêu đó đã đủ làm áu huyết trong người bọn nhóc sôi trào, nơi đó cũng đã căng cứng nổi cộm dưới lớp quần tây.
Mặc dù không ít nam sinh đã lén lút xem những thước phim nóng bỏng hơn nhiều từ diễn viên Châu Âu “To lớn” xinh đẹp, nhưng chủ yếu là bọn nhóc đều xem dưới tình huống lén lén lút lút, mà tình huống hiện tại là xem quang minh chính đại. Mười mấy người cùng xem, huống hồ trong số đó còn có nữ sinh, đây tuyệt đối là lần đầu tiên bọn nhóc được như vậy.
Lúc này đã là tháng tư nhưng ánh mặt trời ở trị trấn Hạ Dương gần đây rất gắt, đã thoáng có chút không khí của mùa hè.
Để đảm bảo hiệu quả xem ảnh nên rèm cửa sổ đều được kéo lại, trong phòng đang thiếu hụt không khí, bầu không khí bên trong phòng dạy học bằng thiết bị nghe nhìn có chút ngột ngạt. Tuy rằng trên trần có gắng ba cái quạt trần lỗi thời cũ rít, nhưng mà loại quạt cũ kĩ đó có vẻ sắp hư rồi nên tốc độ quay rất chậm, rõ ràng khó có thể xua tan cái nóng trong phòng. Sau khi quan sát cuộn phim không bao lâu thì Tần Lãng đã đổ mồ hôi nhễ nhại.
Sáng hôm nay, Tần Lãng mới chuyển đến trường cao trung trọng điểm quốc gia này, không ngờ tiết học đầu tiên lại là xem phim giáo dục giới tính.
– Rất nhiều động vật giống cái sẽ phóng ra một loại mùi hương gọi là chất kích thích để hấp dẫn bạn tình, bọn chúng phát ra mùi hương này là để khơi gợi hành động riêng biệt của động vật khác giới. Chất kích thích thường do tuyến tụy tiết ra, hoặc là thông qua việc dung hòa với những dịch thể khác, ví dụ như mồ hôi….
– Mồi hôi?
Nghe thấy trong đoạn phim đang chiếu có thuyết minh về chất kích thích thì Tần Lãng không kềm được lắc lắc cái đầu, cậu ta cho rằng tuyến mồ hôi chỉ xuất ra mồ hôi thối, không có khả năng tiết ra mùi thơm, điểm này đã được chứng minh rất rõ ràng trong ký túc xá của nam sinh.
Chỉ dựa vào mồ hôi mà có thể cua được con gái? Đó không phải là điều mà con người có thể làm được mà chỉ có cầy hương mới có năng lực đó.
Nhưng đúng vào lúc này, có hai luồng hương thơm khác thường bay vào mũi của Tần Lãng, hai dòng hương thơm này bay lên giống như là ném một hòn đá nhỏ vào trong một hồ nước yên tĩnh, khiến cho nội tâm của Tần Lãng nhất thời trở nên nhộn nhạo.
Phải cảm tạ lão độc vật kia đã dốc lòng bồi dưỡng nên hôm nay, khứu giác của Tần Lãng đã khá nhạy bén, bởi vậy khi cậu ta ngửi thấy hương thơm ngọt ngào của con gái liền tìm được nơi phát ra mùi hương.
Luồng hương thơm này rất nồng nặc, vả lại mang theo một loại mê hoặc và quyến rũ của người trưởng thành, tuy quyến rũ nhưng không dung tục, trong sự quyến rũ mang theo sự thanh nhã, giống như là câu “Nhân gian tứ tuyệt phương phỉ tẫn, sơn tự đào hoa thủy thịnh khai” (Mùi hương hoa cỏ tháng tư cùng với hoa đào mới bắt đầu nở rộ giữa chốn nhân giang) trong Sơn Tự Hoa Đào. Tuy rằng đều là hoa đào nhưng mà nó tươi đẹp mà không dung tục, vẻ tươi đẹp khiến cho người người thán phục.
Ánh mắt Tần Lãng nhanh chóng tập trung vào nơi phát ra mùi hương này, tiếp đó trái tim cậu ta bắt đầu đập nhanh hơn. Bởi vì mùi hương này lại tỏa ra từ cô giáo dạy sinh vật mới – Đào Nhược Hương!
Một tuần trước, Tần Lãng đã nghe đến danh tiếng của Đào Nhược Hương, phải nói là “Diễm danh” mới đúng. Đào Nhược Hương vừa mới bước qua tuổi hai mươi, phải nói là tươi đẹp như là quả đào, cô mới đến đảm nhiệm một tuần. Vừa xuất hiện liền được khen là nữ giáo viên nóng bỏng nhất cả thị trấn Hạ Dương này, mê hoặc toàn thể học sinh sơ trung cùng với cao trung chỉ trong nháy mắt.
Quả thực là người cũng giống như tên, vừa nhìn thấy Đào Nhược Hương thì chỉ trong nháy mắt, Tần Lãng đã cảm giác được tâm hồn bản thân khô cạn và ánh mắt cũng được tẩm bổ mà loại tẩm bổ này trước nay cậu ta chưa từng được thưởng thức qua, tựa như cậu ta vừa được nữ thần mùa xuân vẫy gọi vậy.
Xem ra mỹ nữ không chỉ để dưỡng mắt mà còn có thể dưỡng tâm nữa.
Lúc này, Đào Nhược Hương đang đứng ở bên trái Tần Lãng, nhẹ nhàng tựa người vào bệ cửa sổ, một chân nhấc lên đá đá vào bức tường bên cạnh, mượn làn gió nhè nhẹ luồn vào khe hở trên cửa sổ hóng mát. Tư thế này cho người ta cảm giác rất tùy ý, thậm chí mang theo một chút lười biếng, nhưng lại một mực cho người ta cảm giác cô là một cô gái rất phong tình vạn chủng. Cô mặc một bộ âu phục màu xám tro, đây chính là đồng phục của giáo viên, vốn phải biểu hiện vẻ trang nghiêm; cứng ngắc, nhưng bởi vì bộ ngực cùng với cái mông nở nang, eo thon, chân lại dài thẳng tắp khiến cho bộ đồng phục cứng ngắc trở nên rất sinh động, chỉ có thể dùng từ đồng phục xinh đẹp quyến rũ để diễn tả nó.
Đào Nhược Hương dường như rất nóng, trên hai gò má cùng với chiếc cổ tinh tế đã rịn đầy mồ hôi hột. Cuối cùng những giọt mồ hôi này tụ thành một dòng nước từ hai bên gò má tinh tế chảy qua đôi môi đỏ mọng, chiếc cầm thon nhọn, sau đó chảy tới chiếc cổ trắng mịn như ngọc, cuối cùng chảy vào chỗ huyền bí trước ngực cô, hội tụ vào khe ngực sâu hun hút mà xinh đẹp không sao tả xiết. Trong khe ngực kia thấp thoáng ẩn hiện một cái hình xâm màu xanh đậm… Không ngờ là một cô giáo một thân xinh đẹp tự tin, khoác trên người bộ đồng phục giáo viên cứng nhắc lại có một mặt phản nghịch như vậy.
Tần Lãng cảm thấy cảm giác toàn thân bắt đầu nóng rang lên, trong khi hắn đang đứng núi này trông núi nọ thì một chuyện không hay đã xảy ra.
– Vo ve
~Một con muỗi không biết từ nơi nào bay tới, thổi chiếc kèn trước miệng với tư thế không bao giờ chùng bước mà bay về phía Đào Nhược Hương. Đáng hận hơn chính là mục đích của con muỗi này cư nhiên lại là phần mềm mại trước ngực của Đào Nhược Hương.
– Cầm thú!
Tần Lãng tức giận chửi rủa trong lòng một tiếng, con muỗi này quả thực quá ghê tởm, thế mà dám xông thẳng đến vùng cấm địa!
Đừng nhìn con muỗi này là một con vật nhỏ bé mà xem thường, thực sự nó là một con vật tài ật lớn. Phải biết là phần mềm mại trước ngực của Đào Nhược Hương tựa như là ngọn núi sừng sững, khe rãnh sâu hun hút, địa thế vô cùng hiểm trở. Nếu muốn hạ cánh ở chỗ này thì nhất định phải có kỹ xảo phi hành cao siêu mới được, nếu không thì chỉ cần hai ngọn núi của Đào Nhược Hương run nhẹ lên thì chắc chắn có thể đem con muỗi háo sắc này bóp thành thịt vụt.
Con muỗi háo sắc hạ cánh thành công.
Tần Lãng khẩn trương.
Bản thân Tần Lãng còn chưa chạm được vào vùng cấm địa của Đào Nhược Hương thì há lại để cho kẻ khác nhúng chàm chứ, cho dù là một con muỗi cũng không được! Ở một phương diện khác, Tần Lãng biết rất rõ bạn muỗi sọc kẻ trắng đen này có tên khoa học là Bạch Văn Y Văn, bởi vì một khi nó muốn tấn công thì chắc chắn sẽ ngắm rất chính xác. Nó còn có một cái tên khác là Á Châu Hổ Văn, tuy bề ngoài rất nhỏ nhưng độc tính thì vô cùng lợi hại, phàm là người nào bị nó cắn, nhẹ thì sẽ lưu lại một cái mụn đỏ to chừng đầu ngón tay, nặng thì khắp người sẽ nổi mụn nước, mụn mủ. Bạn nhỏ này còn là cao thủ lây truyền vi khuẩn, có thể sẽ bị lây truyền vi khuẩn gây bệnh viêm não, sốt xuất huyết, sốt vàng da và những bệnh khác.
Con Á Châu Hổ Văn này không chỉ là bậc thầy phi hành mà còn là cao thủ có năng lực hái hoa cùng với hút máu cao. Nó dễ dàng tìm được vị trí thuận lợi nhất giữa hai ngọn núi để hạ cánh, sau đó đem đầu của nó vùi vào rãnh núi, rồi tiếp tục run run cơ thể hé cái mỏ nhọn ra, chuẩn bị đâm vào tiến hành công tác lấy máu.
Tần Lãng ý thức được đã đến lúc hắn phải ra tay ngăn cản con muỗi háo sắc này!
Khi con muỗi háo sắc đang đem cái mỏ nhọn đâm vào phần mềm mại trước ngực của Đào Nhược Hương thì trong đầu Tần Lãng bỗng lóe lên ánh sáng. Cậu ta nhớ lại vừa rồi khi vào học cậu ta có mang theo một ly nước lạnh, lập tức thực hiện động tác mải miết cúi đầu uống nước, nhưng lại âm thầm dùng một ngón tay gạt gạt ống hút, ngay tức khắc mấy giọt nước lạnh buốt ngưng tụ trên ống hút bỗng trở thành một viên đạn nước bắn về phần mềm mại trước ngực Đào Nhược Hương, trong đó có hai giọt nước được búng rất chuẩn xác, rơi vào da thịt trong lồng ngực trắng noãn của Đào Nhược Hương.
Giọt nước lạnh như băng khiến cho Đào Nhược Hương giật mình một cái, hai ngọn núi trước ngực cũng run lên không ngừng, thể hiện khả năng đàn hồi hết sức kinh người, khiến con muỗi háo sắc cũng run lên bần bật rồi rớt xuống, nhanh chóng rơi vào tình cảnh nguy nan.
Tần Lãng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà điều khiến cho cậu ta không ngờ chính là con muỗi háo sắc đó lại có thể từ trong tình cảnh nguy nan trốn thoát, hơn nữa còn bay đến chỗ cậu ta.
Á Châu Hổ Văn quả thực là danh bất hư truyền, máu đối với nó có sức hấp dẫn kinh người, không phải là thứ mà cái chết có thể ngăn cản được.
Tần Lãng giả vờ không nhìn thấy tiếp tục cúi đầu uống nước, cậu ta làm như thế không phải làm lơ con muỗi háo sắc kia mà là làm lơ với Đào Nhược Hương, cậu ta không muốn bị Đào Nhược Hương phát hiện vừa rồi cậu ta đã nhìn lén cô.
Con muỗi háo sắc dễ dàng hạ cánh trên mặt của Tần Lãng, châm xuống hút máu.
Cái mông con muỗi nhanh chóng phồng lên, biến thành màu đỏ, giống như là một cái đèn lồng màu đỏ, trong khi Tầng Lãng lại dường như không hay không biết.
Con muỗi ăn no nê, thỏa mãn giương cánh muốn bay xa, nhưng mà nó vừa bay khỏi mặt của Tầng Lãng chợt giống như người bị uống say, lảo đảo ngã xuống bàn học của Tầng Lãng, nằm im không nhúc nhích.
Một đời của bậc thầy phi hành đã vì thế mà toi mạng!
– Đáng đời!
Tần Lãng dùng dáng điệu của người chiến thắng, ánh mắt lạnh lùng liếc thi thể con muỗi háo sắc đang nằm trên bàn, dự định thổi nó khỏi bàn học. Nhưng đúng vào lúc này, một giọng nói dịu dàng dễ nghe khiến người khác không thể kháng cự vang lên bên tai Tần Lãng.
– Bạn học Tần Lãng đúng không? Em không có hứng thú với đoạn phim vậy thì mời em đi ra ngoài kia hóng gió.