Đọc truyện Thiếu Gia Phong Lưu – Chương 483: Đại kết cục 2
Thường Nhạc vẫn luôn híp nửa con mắt nhìn tình cảnh phía dưới, bởi vì trò hay mà hắn và Tư Đồ Lôi Minh tỉ mỉ bày ra cuối cùng cũng bắt đầu trình diễn.
Cao thủ của Thánh điện Hắc Ám và Thánh điện Quang Minh giằng co với nhau, một kẻ lại một kẻ ngã xuống, Thường Nhạc cảm thấy cảnh tượng trước mắt rất kích thích.
– Chúng ta hẳn là nên hành động rồi? Huyết Hổ rục rịch muốn đứng lên, hiển nhiên, gã là tên tính tình nóng nảy.
– Anh không đàng hoàng một chút cho tôi, không có mệnh lệnh của tôi, anh dám lao ra, tôi sẽ rút gân của anh. Thường Nhạc dùng tay gõ gõ trán Huyết Hổ, giọng điệu âm trầm nói.
Huyết Hổ lập tức giống như con rùa rụt đầu lại, gã là kẻ ai cũng không sợ, chỉ sợ mình Thường Nhạc.
Lúc này, ánh mắt Thường Nhạc đang tìm kiếm, cuối cùng tìm được một người toàn thân mặc quần áo màu trắng.
Đứng xung quanh người đó là vài cao thủ Thánh điện Quang Minh, khi Thường Nhạc nghe thấy một âm thanh quen thuộc, đồng tử hắn co rút: – Giang Hoán Sa!
Trước mắt đúng là Giang Hoán Sa, một thời gian không gặp, Thường Nhạc cảm thấy cô gái đẹp này dường như gầy đi rất nhiều, chẳng lẽ đây là hậu quả của việc nhớ nhung mình quá mức sao?
– Ngắm bắn, chuẩn bị! Bên kia, Tư Đồ Lôi Minh khẽ vung tay, từng hàng sung bắn tỉa lặng yên sau khi trải qua cải tiến, viên đạn của súng bắn tỉa có thể phá thân thể cao thủ.
– Bắn! Trên mặt Tư Đồ Lôi Minh lộ ra nụ cười quỷ dị, cùng với những viên đạn bắn ra, những cao thủ của Thánh điện Hắc Ám, Quang Minh đều bị bắn trúng mi tâm mà ngã xuống: – Xung phong liều chết!
Khi ngắm bắn vừa xong, Thường Nhạc ở một phía khác thấy một đám áo đen toàn thân tràn đầy tử khí, bọn họ mạnh mẽ như dã thú phóng về phía giữa sân.
Trong miệng bọn họ không ngừng phun ra các loại bằng tiếng Nhật, trong mắt họ căn bản không có chút cảm tình nào, bọn họ chỉ có một mục tiêu duy nhất, giết sạch người ở giữa sân.
Đương nhiên, thân thể của bọn họ là sau khi trải qua vô số lần dược phẩm tiêm vào, người thuốc được nghiên cứu ra là sự tồn tại giống như tử thần.
Khi đám người thuốc tiến vào giữa sân, cục diện lập tức xảy ra biến hóa, những cao thủ của Thánh điện Hắc Ám và Thánh điện Quang Minh lập tức đưa đầu dáo vào người thuốc.
– Lão đại, nếu như chúng ta chờ thêm chút nữa mới lên, vậy tổn thất không phải sẽ nhỏ hơn rồi! Thân thể Mộ Dung Trường Thiên duy trì trạng thái thả lòng, vẻ mặt có vài phần khó hiểu nói.
Từ sau khi đi theo Thường Nhạc, gã phát hiện phương diện tâm tính của mình có biến hóa rõ ràng so với trước kia, sáng sủa hơn rất nhiều, nói chuyện cũng hài hước hơn nhiều.
– Người Nhật Bản rất đông, mà dược vật của chúng ta cũng nhiều, đám người thuốc này đặt ở bên đó cũng là lãng phí, chi bằng dùng họ để giết chóc một chút. Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười quỷ dị.
– Tư Đồ huynh, anh còn chuẩn bị gì khác nữa không?
Khi người thuốc xông lên giằng co với cao thủ của hai điện, Thường Nhạc hướng mắt về phía Tư Đồ Lôi Minh, nghiêm túc dò hỏi.
Mắt Tư Đồ Lôi Minh híp lại:
– Vũ khí bí mật của Tư Đồ gia tôi đến lúc dùng rồi.
– Theo như lời đồn đại, gia tộc Tư Đồ giống như có sự tồn tại của thần tiễn, anh sẽ không phải là dùng vũ khí lạnh chứ? Mắt Thường Nhạc không khỏi sáng lên, giữa vẻ mặt lộ ra sự hưng phấn.
Chỉ thấy bốn phía xuất hiện mũi tên lóe sáng, mà Thường Nhạc lại nói với Tư Đồ Lôi Minh: – Mũi tên nổi lên màu lam, Tư Đồ huynh, anh bỏ thêm thuốc độc?
– Càng nhiều càng tốt! Tư Đồ Lôi Minh cười quỷ dị, chỉ thấy hai tay gã vung lên, những mũi tên đó giống như được phù lên sinh mạng, điên cuồng vọt về phía mục tiêu.
– Trận của gia tộc Công Tôn cũng nên khởi động. Thường Nhạc nhìn thấy đám cao thủ của Thánh điện Quang Minh và Hắc Ám đã tránh thoát, đang xung phong liều chết hướng về phía này, đồng tử hắn co rút lại.
Trận của gia tộc Công Tôn tuyệt đối tính là hạng nhất, cho dù không đối phó được những cao thủ này, nhưng vẫn phát ra được tác dụng nhất định để vây khốn họ.
– Giờ tới phiên tôi.
Hai người nhìn nhau, công kích vừa rồi đều là theo thứ tự, lượt tấn công của Thường Nhạc vừa qua, đương nhiên đến lượt Tư Đồ Lôi Minh dùng thủ đoạn của mình.
Hai tay Tư Đồ Lôi Minh khẽ vỗ, tầng ngoài của mặt đất bắt đầu chuyển động.
– Cổ!
Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười nhẹ, Cổ tộc kết hợp với nhau, dùng ra cổ đương nhiên là hạng nhất, mà Thường Nhạc cũng sẽ không nương tay.
– Cao thủ tộc Băng Xuyên, đến lúc các người hiện thân rồi.
Thường Nhạc vừa dứt lời, không khí xung quanh lập tức ngưng kết, sắc mặt các cao thủ Thánh điện Quang Minh đồng thời biến đội, bọn họ thật không ngờ cao thủ phụ thuộc vào Thánh điện Quang Minh lại phản bọn họ.
Từng đợt tấn công liên tiếp, thoạt nhìn không quan trọng gì, nhưng tự động tổ chức những đợt tấn công này, uy lực của nó cũng là long trời lở đất.
Sắc mặt Thánh điện Hắc Ám và Thánh điện Quang Minh hoàn toàn thay đổi, bọn họ gặp phải chính là đội quân tinh nhuệ nhất của nhân loại, đương nhiên là so sánh mà nói, thủ đoạn của Thường Nhạc và Tư Đồ Lôi Minh dường như hèn hạ hơn nhiều.
– Nổ!
Bỗng nhiên lúc đó, Tư Đồ Lôi Minh và Thường Nhạc đồng thời ra lệnh, chỉ thấy giữa những cao thủ và người thuốc sinh ra tiếng nổ mạnh kịch liệt.
Hai tên này không ngờ lại chon thuốc nổ dưới mặt đất.
– Chết tiệt! Con ngươi Điện chủ của Thánh điện Quang Minh co lại, sát khí trong mắt cô lóe lên, thân hình như tia chớp đánh về phía Thường Nhạc và Tư Đồ Lôi Minh.
– Người đàn bà này là của tôi.
Khi đối phương vừa chuyển động, Thường Nhạc đứng dậy nghênh đón, xung quanh người hắn xuất hiện dòng khí màu đen, Khôi giáp Hắc Ám bao trùm lên thân thể hắn.
Giờ phút này, một bóng dáng màu đen giống như tia chớp đánh về phía Tư Đồ Lôi Minh, thân thể Tư Đồ Lôi Minh cũng khởi động một bộ khôi giáp.
Khôi giáp Quang Minh Thịnh điển Quang Minh.
Cao thủ so chiêu với cao thủ, không hề giống như người thường, va chạm giữa bọn họ không hề có bất kỳ chiêu thức gì biến hóa, không có bất kỳ hoa tiếu nào.
– Bịch! – Bịch! Hai tiếng động thật lớn gần như đồng thời phát ra. – Đê tiện!
Khi Điện chủ Hắc Ám và Điện chủ Quang Minh rơi xuống, dưới chân đồng thời lảo đảo, sắc mặt bọn họ đồng thời biến đổi.
Bọn họ thế nào cũng không ngờ Thường Nhạc và Tư Đồ Lôi Minh lại lợi dụng mấy chục cao thủ phía sau liên thủ truyền lực để cùng nhau đối phó hai người bọn họ.
– Bà nội, không ngờ người lợi hại như vậy. Nam Cung Huân Y đứng bên cạnh Công Tôn Thị, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Hóa ra một kích vừa rồi đúng là Công Tôn Thị lợi dụng phương pháp di chuyển sức mạnh để tập trung sức mạnh của các cao thủ Điểm G và Tân Long Nha, đưa vào trong cơ thể Thường Nhạc và Tư Đồ Lôi Minh.
Trên mặt hai Điện chủ đều hiện ra vẻ tái nhợt, bọn họ nhìn thoáng qua nhau, gần như đồng thời lùi về phía sau.
– Không ổn!
Trong lòng Thường Nhạc và Tư Đồ Lôi Minh đồng thời cả kinh, bọn họ không ngờ sức mạnh điên cuồng như vậy chỉ có thể đánh bị thương hai Điện chủ này mà thôi, nếu như thật sự để bọn họ chạy thoát, tiếp theo chỉ sợ thật sự là chuyện đòi mạng.
Ngay lúc thân hình Điện chủ Quang Minh vừa đồng, Giang Hoán Sa ở bên cạnh cô cũng bắt đầu triển khai, ai cũng không ngờ tới, ở thời điểm nguy hiểm nhất, Giang Hoán Sa không ngờ lại ra tay, hơn nữa mục tiêu lại là Điện chủ của Thánh điện Quang Minh.
Bất kể là Điện chủ Quang Minh hay Thường Nhạc, bọn họ đều không nghĩ tới Giang Hoán Sa sẽ tấn công. Hơn nữa còn là thế công sắc bén làm cho người ta trở tay không kịp.
Khi Điện chủ Quang Minh kịp phản ứng, trường kiếm đã thuận lợi vượt qua thân hình Điện chủ Quang Minh.
– Bịch!
Điên chủ Quang Minh tùy tay xuất một kích đã đánh lui được Giang Hoán Sa, nhưng thứ âm nhạc quỷ dị lại đột ngột vang lên, cô ta hít một hơi lãnh khí, thân thể bị âm nhạc tấn công lập tức nổ tung.
Đương nhiên, Điện chủ Quang Minh đã chết, mà Điện chủ Hắc Ám lại đào thoát thành công.
Đối với chuyện này, Thường Nhạc không hề kích động, ngược lại, hắn đã đem thế giới lòng đất Điện chủ Hắc Ám vừa đi vào phong tỏa lại, dùng lời Thường Nhạc để nói, có thể đưa cao thủ của Thánh điện Hắc Ám đến, đương nhiên sẽ có cách để nhốt bọn họ ở dưới đất mãi mãi.
Đương nhiên, không phải ai cũng có thể đi vào thế giới dưới lòng đất, Thánh nữ Hắc Ám lúc rời đi lại bị Thường Nhạc cưỡng ép giữ lại.
Trải qua một trận chiến này, Điểm G và Tân Long Nha hoàn toàn dung hợp cùng nhau.
Mà đứng đầu thế lực to lớn nhất thống trị thế giới này là Tư Đồ Lôi Minh, phía dưới gã có mười Đại Thống Soái thống trị mười khu vực quan trọng nhất của thế giới.
Trong đó bao gồm, Nhật Bản Thần, Châu Phi Kerri, Nga Bá, ZNV Lâm Phong, Anh Quang Minh, Mỹ – Lạc Phong, Pháp Lãng Mạn, Trung Quốc Mộ Dung Trường Thiên, Đức Tư Đồ Hạo (cao thủ gia tộc Tư Đồ), Hàn Quốc – Ảnh Tử, Vân.
Đương nhiên, trong đó còn rất nhiều cao thủ đã dung nhập vào cái màn phía sau, trở thành chiến tướng phía dưới địa khu của Bộ Thống Soái.
Về phần Ngôi sao điên cuồng mới Thường Nhạc sau cuộc chiến kia không còn xuất hiện nữa, có người nói Thường Nhạc tiến vào Thế giới lòng đất, hoàn toàn hủy diệt Thánh điện Hắc Ám.
Cũng có người nói, dưới sự phối hợp của Giang Hoán Sa, Thường Nhạc suất lĩnh một đám tinh nhuệ tiến vào Thánh điện Quang Minh, trở thành Điện chủ kế tiếp.
Cũng có người nói, Thường Nhạc mang theo những người phụ nữ hắn yêu ẩn cư.
Dĩ nhiên, đối với tổ chức Thường Nhạc thành lập Tân Điểm G, quyền thống trị giao cho Tư Đồ Lôi Minh, điểm này có lẽ có chỗ tranh cãi.
Nhưng là người thông minh thật sự đều hiểu rõ, cốt tủy của Tân Điểm G không hề đổi, máu cũng không thay đổi, Tư Đồ Lôi Minh của chúng ta cũng không phải là hạng người hung tàn này.
Khi các cô gái hỏi Thường Nhạc, tại sao lại buông bỏ việc tranh đoạt quyền thế, Thường Nhạc rất tự nhiên phóng khoáng trả lời: – Không có đối thủ, trò chơi tự nhiên sẽ chấm dứt.
– Vậy chúng ta chơi trò chơi mới đi! Trên khuôn mặt mỹ lệ của Giang Hoán Sa hiện lên nụ cười ngọt ngào.
– Chúng tôi ủng hộ!
Bốn phía vang lên những giọng nói dễ nghe, nhưng khi Thường Nhạc nghe thấy những giọng nói này, da đầu của hắn lại run lên, dường như vật sưu tầm của mình hơi nhiều một chút, chỉ cần hơi không cẩn thận, những vật sưu tầm này đều có khả năng bị ném rách, đến lúc đó rắc rối của mìnhc ũng lớn.
Thật sự ở cùng những người phụ nữ hắn yêu, Thường Nhạc mới phát hiện ra cuộc chiến lúc này mới bắt đầu, tuy nhiên có kẻ dở hơi khoái hoạt Tiểu Bảo ở bên cạnh, tất cả đều sẽ thay đổi tốt đẹp hơn, điều kiện tiên quyết là phải cất tiền cho tốt.