Đọc truyện Thiếu Gia Ngông Cuồng – Chương 1105: Chuyện Này Có Gì Khó Chứ
“Người anh em, anh cứ nói đi.
Có phải anh muốn đuổi đám người này không?” Tần Minh nhìn lướt qua Lý Thuấn với vẻ tự tin.
Lý Thuần nhìn thấy ánh mắt của Tần Minh thì hơi áp lực.
Anh ta cảm giác được Tần Minh có phần khác với trước đây, trở nên tự tin hơn, cũng tạo áp lực lớn hơn cho anh ta.
Nếu Tần Minh thật sự ra mặt giúp Phương Cửu Thông, anh ta sẽ không dễ lừa Phương Cửu Thông nói ra bí mật tại sao còn trẻ lại có được thực lực kinh người như vậy.
Phương Cửu Thông nói: “Người anh em, tôi không muốn gây ra rắc rối, cậu nghĩ cách giúp tôi là được rồi.
Dù sao cả hai bên tôi đều không thể đắc tội bên nào.”
Tần Minh trầm ngâm một lát mới nói: “Chuyện này có gì khó chứ?”
Tần Minh nói: “Mọi người đều là bạn trong võ đạo, quả thật không nên gây sứt mẻ tình cảm lẫn nhau đúng không, cậu Lý?”
Lý Thuấn cười ha hả: “Sao có thể như vậy được? Tôi đang khiêm tốn nhờ cậu Phương chỉ dạy thôi.
Giới chúng ta không lớn mà người tập võ đều mong mình không ngừng mạnh mẽ hơn, nên cậu Phương tuổi trẻ tài cao tất nhiên sẽ khiến người ta cảm thấy hứng thú rồi.
Cho dù hôm nay Lý Thuấn tôi không truy hỏi thì ngày mai cũng sẽ có đủ loại Triệu Thuấn, Mã Thuần tới.”
Lời này nói rất hay nhưng Tần Minh lại khó chịu, rõ ràng là trong bông có kim.
Nhưng Lý Thuấn nói cũng đúng, những người tập võ tiếp tục tu luyện Hô Hấp Pháp này chủ yếu là muốn kéo dài tuổi thọ, cơ thể khỏe mạnh còn có tác dụng hơn các loại đơn thuốc thần kỳ hay chữa bệnh bằng công nghệ cao.
Kéo dài tuổi thọ mới là mục tiêu theo đuổi cuối cùng của bọn họ.
Cho nên Phương Cửu Thông đúng là thất phu vô tội mang ngọc có tội.
Nhưng thế giới này chính là không công bằng như vậy đây, anh nắm giữ tài sản thì phải có năng lực bảo vệ tài sản của mình.
Tần Minh nghĩ ra được một cách, nói: “Vậy chúng ta mời cả mấy người bên Hoàng phái tới, dùng nắm đấm cho thấy bản lĩnh thật sự của mình.
Nếu ai trong các anh thắng, anh Phương sẽ nói ra bí mật.
Nếu các anh thua, từ nay về sau không được đuổi theo đòi nữa”
Phương Cửu Thông nhíu mày, đầy tính là cách gì chứ?
Nhưng Tần Minh nói ngay: “Nhưng trước đó, tôi và anh Phương cũng xem như kết giao sinh tử, tôi muốn kết nghĩa với anh Phương.”
Phương Cửu Thông vội vàng nói: “Đừng, đừng, đừng, tôi chỉ lớn hơn cậu một, hai tuổi, thằng nhóc cậu cũng gọi tôi là lão nhưng tôi rất vui lòng được kết nghĩa anh em với cậu.”
Sau khi anh ta nói xong lại nắm tay Tần Minh cùng đi nhờ Lâm Vân Đống làm nhân chứng, hai người muốn kết nghĩa.
Phía khác, đám người Hoàng phải nhận được tin tức đều lộ vẻ nghiêm trọng.
Cổ Bình Sinh nói: “Phương Cửu Thống này muốn kết nghĩa anh em với Tần Minh, có mối quan hệ này chúng ta sẽ không thể tùy tiện đắc tội anh ta được nữa.”
Nhiếp Phong cũng nói với vẻ nghiêm trọng: “Ông chủ Cổ, không ngờ rắc rối cuối cùng của chúng ta vẫn là Tần Minh”.