Thiếu gia lạnh lùng...và...Tiểu thư dễ thương

Chương 29: Thiết lập kế hoạch_thủ đoạn của Hương Kim , Thanh Thanh


Bạn đang đọc Thiếu gia lạnh lùng…và…Tiểu thư dễ thương – Chương 29: Thiết lập kế hoạch_thủ đoạn của Hương Kim , Thanh Thanh

_________________________Biệt thự nhà Họ Nhạc
Phòng của Nhạc thanh thanh
Chị thannh thanh , chị định tính sao với con nhỏ đó ?
Hương Kim đứng cầm cốc trà nóng ở cửa sổ , ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ .
Đương nhiên là không thể tha rồi .
Nhưng ý em hỏi ở đây là chị tính sao ?
Chị cũng chưa biết nhưng cây cỏ đó phải diệt trừ tận gốc
ý nói là chúng ta phải giết nó sao ?
chính xác
em có này ….
ý gì ?
chúng ta ……….
1 âm mưu đen tối dần được xây dựng . Rồi chuyện gì sẽ xảy đến với nó khi Hương Kim và Thanh Thanh sắp sửa ra tay .
Tất cả vẫn chỉ là 1 dấu hỏi chấm .
___________________________________Can-tin trường
Chủ nhật tuần này chúng ta đi ra phố mua sắm ít đồ đi .
Cả 4 người hắn , nó , Lãm và Tiểu Mễ ngồi ăn ở can-tin thì Tiểu Tám ( Tiểu Mễ mình chế là Tiểu TÁm vì rất là bà tám )
hay đi vào thứ 7 luôn đi
Nó lên tiếng
Ý hay đó , Long mày thấy sao ?
Vo kiến
ok , vậy thứ 7 mình đi chơi

_________________________Phòng hóa học
Hương Kim , hôm nay ở can-tin chị nghe nói là vào thứ 7 tuần này 4 người Long , Lãm , Xuân , Tiểu Mễ sẽ đi ra phố mua sắm
Hay rồi đây
em vừa nghĩ ra 1 cách khác , em thấy cách này còn hay hơn cách trước nhiều
Em luôn thông minh hơn chị
Chúng ta sẽ bắt cóc nó
Liệu được không ?
Nhân cơ hội nó ở 1 mình
Vậy em chuẩn bị hết đi
ok
__________________
Xuân , chị nghe nói là cuối tuần này em đi mua sắm hả ?
vâng , chị có đi không?
à . thôi , hôm đó chị bận .
vậy sao , tiếc thật .
Nó làm bộ mặt tiếc nuối nhìn Thanh Thanh
không sao đâu ….không đi được lần này ….thì chị em mình sẽ đi lần khác
chắc vậy chị ạ
************************************** Sân thượng
2 ngày nữa là đến thứ 7 rồi , vui quá
em thích đi chơi đến vậy sao ?
đương nhiên rồi , em rất thích nữa là đằng khác
Nhìn thấy sự vui vẻ trên gương mặt nó hắn cảm thấy cũng vui lây . Vừa mới ngày hôm qua cồn phải nhìn thấy sự ủ rũ trong nó còn bây giờ nụ cười rạng rỡ lại xuất hiện trên khuôn mặt người con gái hắn yêu .
vậy thứ 7 này ra phố em định mua gì ?
thì mua những gì muốn mua
…………..
Gió chiều mát lạnh thổi bay mái tóc nó , đứng trước lan can tầng thượng nhìn nó như 1 nữ thần baaof trời . Khuôn mặt dịu dàng đầy vẻ ấm áp . Khiến cho lòng ta cảm thấy như được giải tỏa hết nỗi phiền muộn .
Long này ….em….có thể hỏi anh thứ này được chứ ?
em nói đi
anh…và Thanh Thanh rốt cuộc có quan hệ gì ?
Sao…đột nhiên em lại hỏi như vậy ?
Em…chỉ hỏi vậy thôi , nếu anh không muốn trả lời thì….
anh và cô ta chỉ là bạn thuở nhỏ
thật ….chứ ?
uk
vậy thì tốt rồi .
có gì sao ?

không …không có gì cả
Nó vội vàng trr lời khi hắn hỏi vậy , mặc dù trong lòng có hơi nghi ngờ 1 chút .
__________________________________Trở về lớp
Trong giờ học Tiểu Mễ gửi thư cho nó .
sao rồi hả , lại có chuyện gì với anh Long nên nhìn mặt mới rầu rĩ vậy phải
không ?
không có
chứ là gì ?
chắc do sắp tới ngày nên mới hay cáu giận tự nhiên vậy thôi . * cười mỉm *
umk …vậy thì mình yên tâm rồi
TRƯỜNG XUÂN
nÓ ĐANG ĐỊNH GỬI THƯ cho Tiểu Mễ thì bị bà cô chủ dạy anh văn gọi đứng dậy .
What are you doing?
Do not do anything.
I was a stubborn student Ive ever met, go out fast for me.
ok
Nó không ngần ngại nói ok ngay cả khi có lệnh bị đuổi ra khỏi lớp . Nó thù bà giáo dạy anh văn này cực cực kỳ . Chờ đó , ta sẽ không tha cho ngươi đâu ( câu nói trong đầu nó )
Kết thúc 1 buổi học đầy mệt mỏi nó vác chiếc cặp sách ra về . Lòng đầy sự chán nản , giờ nó chỉ muốn về nhà và ôm lấy chiếc giường mà ngủ 1 cách ngon lành . Điều nó mong mỏi nhất bây giờ là ngày thứ 7 sẽ tới thật nhanh để nó còn đi chơi . hiazzzzzzzzz , chán quá .
XUÂN ƠI
Tiếng gọi í ới của Tiểu Mễ xuất hiện đằng sau nó .

chuyện gì ?
đi vào thư viện ôn bài với mình đi , mai thi môn Văn rồi
khỏi cần ôn
không ôn sao thi
mình thuộc hết rồi
Quay bước đi luôn sau khi nói xong những gì cần nói . Nó chẳng thèm quan tâm đến ánh mắt của Tiểu Mễ đang ngân ngấn sự đau khổ giả tạo .

cậu …. cậu thật vô tâm
……………..
hứ vậy thôi ….mình đi gọi Lãm ôn cùng
ĐÚNG ĐÓ , MÌNH LÀM VẬY CŨNG CHỈ MUỐN TÌNH CẢM CỦA CẬU VÀ lÃM TỐT HƠN THÔI CHỨ KHÔNG CÓ Ý GÌ ĐÂU NHA
Đứng ở cuối hành lang nó hét to với Tiểu Mễ , cũng phải thôi nếu nó làm vậy thì lợi cho Tiểu Mễ và Lãm rồi .
__________________________

Đi trên con phố tấp nập người và xe cộ . Tiếng còi xe máy , tiếng phanh xe đạp , tiếng nói chuyện và cả các tiếng kêu phát ra từ đủ các nhà máy , xí nghiệp . Nhưng đầu óc nó giờ như chẳng nghe thấy được những thứ đó . Cầm chiếc cặp sách lê bước chân nặng trịch trên đường mà chỉ nghĩ đến chuyện Hương Kim nói ngày hôm qua mà chẳng hề để ý đến đèn xanh đèn đỏ hay đèn vàng gì cả , nó cứ đứng đờ ra giữa đường .
BÍP BÍP BÍP
NÀY CÔ BÉ , ĐI ĐI CHO MỌI NGƯỜI ĐI CHỨ
Mãi đến lúc ông lái xe ngồi trong ô tô thò đầu ra ngoài quat nó thù nó mới giật mình chạy thật nhanh sang đường bên kia , nhường chỗ cho đám ô tô , xe cộ đấu đá nhau , giành lấy đường đi .
____________________________Về nhà
Nằm ườn ra trên sofa nó thò tay vào trong cặp lôi ra chiếc điện thoại và thấy có 1 tin nhắn gần bị xóa đã được lưu lại .
– về sao không nói anh 1 tiếng anh đưa về ?
Dòng tin nhắn này là do hắn gửi đến nhưng đọc rồi nó cũng chẳng buồn trả lời . Cảm giác mệt mỏi đã lấn át nó . Thiếp đi ngay tại sofa nó không còn quan tâm tới thứ gì đang diễn ra xung quanh mình . Hôm nay là 1 ngày mệt mỏi càn suy nghĩ nhiều về tình cảm của nó .
nó đâu ngờ rằng khi yêu lại phải đau đầu như vậy , đau vì 1 chuyện nhoe nhoi , đau vì 1 câu nói chỉ là hư vô của người khác .
_______________________
Hết chương 30.
____________________________
mọi người ình xin lỗi nha , vì phải viết theo đúng chủ đề nên mình chỉ viết được ít như vậy thôi . Rất mong các bạn thông cảm cho .
Zing Blog


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.