Thiếu gia lạnh lùng...và...Tiểu thư dễ thương

Chương 127.1


Bạn đang đọc Thiếu gia lạnh lùng…và…Tiểu thư dễ thương – Chương 127.1

Ánh mặt trời chiếu xuyên qua cửa kính , ánh nắng ban mai ấm áp chiếu vào căn phòng nơi mà cô đang say giấc .
ư …
Nhẹ nhàng đưa tay lên che mặt nhưng không tránh khỏi câu chào buổi sáng của bầu trời nên cô đành phải ngồi dậy trong sự uể oải .
Đưa tay dịu mắt cô ngó lơ xung quanh , nhìn từ cửa đến chính giữa chiếc tường rồi quay mặt ra ban công thì thấy Long đang ngồi nhâm nhi tách tà phê thơm lộng , tay cầm quyển sách dày cộp mà đọc rất chăm chú
dậy rồi à ?
Đấy ..nói là chú ý nhưng thật ra thì mắt vẫn có thể liếc người đang ở trên giường . Nhìn anh bằng ánh mắt không phục cô chợt nhận ra mình đang đói bởi nơi đó đang kêu lên 2 chữ ùng ục …
vết thương sao rồi ?
đỡ nhiều rồi .
Nhận được câu trả lời mong muốn Long bước ra khỏi chiếc ghế ở ban công cất đi quyển sách vào kệ sách rồi đi đến trước mặt Xuân
Theo phản xạ tự nhiên cô lùi lại mấy bước nhưng vẫn bị anh kề sát mặt mình vào
anh ….anh định làm gì ?
huh … vẻ mặt bớt xanh xao rồi
có mỗi thế thôi mà cũng phải vòng vo tam quốc
xuống ăn sáng

ế ^_^ được ăn sáng rồi hjhj
ăn cháo
ặc T_T trời ơi , WHY …sao lại là cháo ?
vậy cô nghĩ cô ăn được gì ?
ăn gì kệ tôi , trừ cháo ra trên bàn ăn có món gì ngon thì tôi ăn món đấy , mắc gì anh quản ?
vậy thì trên bàn hôm nay chỉ có cháo và sữa tươi thêm 1 ít canh gà , cô muốn ăn gì thì ăn không thì nhịn đi
what ????? cháo , sữa tươi và canh gà , anh giết tôi à ?
tùy cô thôi , ăn hoặc nhịn cô chọn đi
Câu nói vô tình là như thế đấy , khi cô …người đang đứng chết lặng ở phòng thì anh chỉ ung dung bước ra khỏi phòng
cố nhin , cố nhịn , cố nhịn đi ,có ngày …nhấtđịnh sẽ có 1 ngày mình sẽ trả thù
Cộp cộp cộp
Nhẹ nhàng đi xuống phòng ăn trong bộ đồ ngủ quá dài cô lon ton chạy tới chỗ ngồi của mình và cũng chẳng hề để ý ánh mắt của mọi người đang nhìn mình chăm chú
Nhìn vào bàn ăn thì cô còn hấy những món khác ngon hơn rất nhiều mà đâu để ý là chỗ của mình ở đăng kia , nơi có tô cháo , canh gà và cốc sữa

ủa ủa , tôi tưởng anh nói là chỉ có cháo và canh gà lẫn sữa thôi mà sao giờ đầy đủ quá vậy ?
Quay ra nói chuyện với Long 1 cách rất tự nhiên mà có thèm để ý đến cái bảng nội quy bự chà bá ở đằng sau Lục Vương đâu
này …cô có biết trong giờ ăn là không được nói chuyện không hả ?
Hàn Phong miễn cưỡng đưa tay chỉ vào tấm bảng để giúp cho cô gái não phẳng ở đây có được 1 lời giải thích chọn vẹn
Cô nhìn lên tấm bảng nội quy rồi liếc qua Long , anh vẫn đang ung dung ăn phần ăn của mình . Không nói nhiều cô chỉ nhún vai 1 cái rồi đưa tay ra định lấy đồ ăn thì Lục Vương nhanh chóng dựt lấy đĩa thức ăn
làm cái gì vậy ?
phần ăn của cô ở kia
Mãi cho tới lúc này người yên lặng nãy giờ mới lên tiếng
ớ …sao lại …
dọn đồ ăn trên bàn đi
Lặng lẽ ra lệnh cho đám người hầu đang đứng xếp thành hàng và chỉ trong vài giây ất cả các món ngon vật lạ đều được dọn đi hết .
Hầu hết ở đây nấu nướng chỉ gọi là cho có chứ thật ra ngồi vào bàn ăn ở nơi này trước kia chỉ có hắn và Lục Vương , mấy tháng sau mới có Hàn Phong vào đây nhưng tính ra cũng chỉ có 3 người .
10 đĩa thức ăn thì mỗi đĩa cũng chưa mất đi đến 1 nửa , ăn xong rồi thì lấy đổ đi chứ chả để làm gì .
tôi không ăn cái này .
đó là việc của cô
vậy thì tôi thà nhịn đói còn hơn
Đập tay vào bàn rồi giận dỗi bước khỏi phòng ăn cô chạy nhanh lên phòng đóng cửa lại lăn vào giường …ngủ tiếp …
Zing Blog


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.