Thiếu Gia Hư Hỏng Xuyên Qua Thành Hoa Khôi

Chương 12


Đọc truyện Thiếu Gia Hư Hỏng Xuyên Qua Thành Hoa Khôi – Chương 12

Nhìn Hành Cửu trong
mắt rõ ràng là coi thường, ta nghĩ, nói “Nếu ta là hắn, mặc dù ta sẽ
không phá hủy đám cưới cùng Xuân Tiêu bỏ trốn. Nhưng là, chỉ cần khi ta ở bên Xuân Tiêu, ta tuyệt sẽ đối với nàng toàn tâm toàn ý.”

Dừng
một chút, ta bổ sung “Bản thiếu cùng mỗi bạn gái ở chung một chỗ đều là
toàn tâm toàn ý!” Hành Cửu không lên tiếng, ta buồn bực nhìn hắn một
cái, nha! Hắn cư nhiên, ói ra!

“Như vậy, ngươi đến tột cùng có
bao nhiêu trái tim, có thể chia làm bao nhiêu cái ý?” liếc một cái, ta
không thèm để ý đến hắn. Hừ, ngươi rõ ràng chính là ghen tị bổn thiếu
gia năm đó tác phong khí phách đi. Lại nghĩ tới chuyện vừa rồi liền muốn hỏi hắn. Ta nói:

“Này Xuân Tiêu ở trong phòng nhiều ngày, sau
lại nghĩ không thông, liền tự vẫn, chết. Đúng không? Vậy ngươi nói chấp
niệm còn lại của nàng là cái gì đây?”

Hành Cửu mặt mày nhăn lại, sắc mặt nhất thời chìm xuống. Hắn ngẩng đầu nhìn ta, trong ánh mắt ẩn thâm ý:

“Xuân Tiêu là nữ tử ngu ngốc. Nàng đối với Ngôn Chi Thanh thất vọng, cho nên
chọn lựa cái chết. Nhưng là thời khắc nàng chết, nàng lại hối hận. Chỉ
vì nàng còn muốn biết, hắn có thể hay không hối hận. Nàng cũng muốn xem
một chút, hắn có thể hay không, không chùn bước vì nàng dũng cảm một
lần.”


Kết cục, nhất định là thất vọng. Ta cũng thấy tiếc hận, nữ
nhân a, đến tột cùng là sinh vật phức tạp như thế nào a! Nhất định muốn
hiểu rõ có yêu hay không, có phải thật yêu hay không vấn đề. Kết quả,
chân ái dĩ nhiên hảo, thật sự hoan hỉ. Nhưng nếu đáp án là phủ định, này không phải là tan nát cõi lòng sao? Nhưng nếu hắn không thương ngươi,
hắn còn có thể hao tổn tâm tư lừa ngươi, hồ lộng ngươi? Cuối cùng bất
quá lại là vấn đề yêu sâu hay cạn thôi ~~

Trong phút chốc, ta cảm giác mình tựa hồ khám phá được gì đó, đang chuẩn bị cầm bút ghi chép để mai sau tán gái còn sử dụng. Bất ngờ phát hiện gương mặt Hành Cửu cơ hồ là dính vào mặt ta, ta thậm chí có thể thấy nhung mao thật nhỏ trên mũi hắn.

Không hề suy nghĩ, tay của ta nâng lên, một cái tát lên mặt hắn. Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh. Hành Cửu nhanh chóng đưa hai
tay kẹp lấy tay ta. Mặt giận dỗi nói:

“Ngươi nghĩ làm cái gì?”

Mẹ kiếp! Ngươi lại hỏi ta muốn làm cái gì, chính ngươi vừa rồi muốn làm
cái gì ? Ngươi không phải là nhìn bề ngoài Xuân Tiêu động sắc tâm sao?
Hành Cửu, hừ! Thật không nghĩ tới, ngươi là người nông cạn như vậy!

Ta không nói lời nào, chẳng qua là dùng ánh mắt đặc biệt bi phẫn nhìn hắn, bộ dạng ngươi làm loạn nữa ta liền cùng ngươi liều mạng. Hành Cửu trên
mặt đỏ ửng tản ra, hắn nói: “Xuân Tiêu, ngươi hiểu lầm, ta nhận ra ngươi hồn phách không ổn định, gần đây sợ có chứng linh hồn cách ly, cho nên
mới muốn nhìn kĩ chút.”

Ta hoài nghi nhìn hắn, chẳng lẽ ta thật
là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử? Không ngờ, hắn dừng một chút, sau
nói thêm, “Huống chi, ta không cầm thú đến nỗi đối với một cái yên nam
cảm thấy hứng thú.” Yêu! Nam! Ta muốn giết người, hắn tà liếc ta một cái nói “Dưới cơ thể xinh đẹp của nữ tử là trái tim nam nhân. Không phải

yêu nam vậy là cái gì?”

Hãm cha, thằng nhãi này câu nói đầu tiên
chọc trúng chỗ đau của ta, ta nói “Hành Cửu, ngươi không nói lời nào thì người khác cũng sẽ không nghĩ ngươi là câm điếc!” Đột nhiên cảm giác
tay mình bị ngón tay hắn kẹp, kia xúc cảm ấm áp. Đợi chút, ấm áp? !

Ta kinh ngạc nhìn Hành Cửu “Ngươi thực ra là thật thể! Ngươi không phải vẫn đều co lại bên trong vòng tay?”

Ta vẫn nghĩ hắn không thể biến thành thật thể hình người, chỉ có thể ở bên trong vòng tay, cho dù xuất hiện, cũng chỉ là một cái hư ảnh thôi. Hành Cửu đặc biệt khinh bỉ liếc mắt nhìn ta một cái. Ta nghĩ, không khỏi mặt mày hớn hở “Hành Cửu, ngươi đã có thật thể, kia về sau việc nặng nhọc
ngươi toàn bộ làm đi, ví dụ đun nước tắm cho ta chẳng hạn, phải biết
rằng Nhã Ca kia một đôi nhỏ dài ngọc thủ dường như ngày càng thô ráp,
cảm giác không tốt như vài ngày trước. Làm cho bản thiếu có chút đau
lòng a. Còn có, về sau Ngô mụ mụ để cho ta tiếp khách cũng không cần mê
hồn tán, ngươi từ sau trực tiếp cấp người nọ một gậy, để hắn ở trên
giường ngủ một giấc thì tốt rồi ~”

Ta nói đang đắc ý, bên ngoài
truyền đến một trận ồn ào. Tựa hồ là chuyện gì xảy ra. Thanh âm Nhã Ca
ngoài cửa vang lên, nàng nói “Cô nương, ta vào đây.” Ta dùng ánh mắt bảo Hành Cửu chui vào vòng tay. Ngoài dự liệu hắn thế nhưng chợt nhíu mày, học như ta vừa nói: “Có thật thể cũng có thể thuận tiện cho các nàng
tróc, gian.”

Cái kia chữ “gian” vừa nói, cửa đã bị Nhã Ca đẩy ra, ta chỉ thấy trên mặt một trận gió nhẹ mơn mớn, Hành Cửu đã không thấy
bóng người. Ta cười, thằng nhãi lần này nhưng thật ra rất thức thời!

Tự nhiên nhớ ra, hướng trên giường nhìn, ta nhỏ bé tim, tỳ, phế, thận a,

thiếu chút nữa tim đập nhanh đình chỉ. Mặc dù có màn trướng mơ hồ che,
nhưng là vẫn có thể dễ dàng nhìn ra trên giường có người nằm!

Này nếu để Nhã Ca phát hiện, giữa ban ngày, trên giường ta có nam nhân, còn là một nam nhân rất đẹp mắt, không dám nghĩ sức tưởng tượng kinh người
của nàng sẽ nghĩ ra chuyện gì, phỏng chừng ngay cả ta bất mãn dùng bạc
bao tiểu quan ly kỳ tin đồn cũng có thể tản ra ngoài.

Vội vàng
dời bước ngồi xuống bên giường, dùng thân thể của chính mình ngăn tầm
mắt Nhã Ca. Hãm cha, may mắn Nhã Ca nhà ta nói chuyện không thích ngẩng
đầu, bằng không nói gì cũng chậm ~

Thay đổi biểu cảm, ta vô cùng
nghiêm túc nói “Nhã Ca, bên ngoài xảy ra chuyện gì, ồn ào như vậy?” Nhã
Ca ngẩng đầu, trong mắt có ngọn lửa nhỏ đốt a đốt, hé ra khuôn mặt nhỏ
nhắn giận đỏ bừng. Nàng nói:

“Xuân Đào cô nương trong lâu đi
Xuân, Kiều cô nương phòng thế nhưng phát hiện Xuân, Kiều cô nương trên
giường dấu nam nhân, hơn nữa còn là tiểu quan Túy Tư Vũ hồng bài Yên Vũ
lâu. Xuân Đào cô nương mắng Xuân, Kiều cô nương không biết kiểm điểm,
nói hiện tại ngay cả khách nhân trong lâu đều không thể thỏa mãn nàng,
thế nhưng còn chính mình dùng bạc bao tiểu quan, thật sự là vứt đi mặt
mũi Phù Dung các!

Nô tỳ theo bên cạnh đi qua, liền nhìn thoáng
qua thăm dò Xuân, Kiều cô nương nhìn đến nô tỳ, cư nhiên phi thường
khinh thường, nàng nói trên giường cô nương khẳng định cũng cất giấu
người, còn nói……Còn nói, tuyệt đối sẽ không là người bình thường! Cô nương, nô tỳ thật sự là tức, cô nương mới không phải là cái loại người
không biết liêm sỉ đâu!


Ta giương mắt tà liếc Hành Cửu một cái,
ánh mắt sâu kín, không phải sao? Ta thật không phải sao? Hành Cửu trên
giường ta đây vậy là cái gì? Cọc gỗ?

Khụ khụ, trên giường lão tử
bây giờ thực ẩn dấu một nam nhân! Nhưng lại không phải nam nhân bình
thường, là cái tán tiên a tán tiên!

Nhưng là này Xuân, Kiều lại là như thế nào biết được đây? Hay là nàng, thông! Linh?

Hành Cửu nhìn ta trong ánh mắt có cười nhạo, ta cũng đơn giản không để ý tới hắn, quay đầu đối Nhã Ca nói:

“Nha đầu a, ngươi cũng đừng nóng, bản thân trong sạch là được.”

Khụ khụ, lời nói không biết xấu hổ cũng đều nói ra, xem ra ta gần đây da mặt dày hơn rất nhiều a!

“Cô nương, không đề cập tới nữa, phí công tức giận cùng tiện nhân kia, chính mình ô uế còn muốn liên lụy ngươi.”

Ta nghĩ, cảm thấy trong lời Nhã Ca tri thức rất lớn. Chẳng lẽ, đây là nghe trong lúc nữ nhân đấm đá nhau?

Nhã Ca lại nói “Cô nương, trước ngươi cần vật gì, Nhã Ca giúp ngươi chuẩn
bị” ta gật đầu nói “Hảo, ngươi đem đồ vật trên bàn mang ra, chờ ta một
chút sẽ gọi ngươi.”

Nhã Ca đáp lời lui ra ngoài, ông trời có mắt, ta chuẩn bị tiến vào mộng đẹp. Nghe được đằng sau truyền đến thanh âm
cười nhẹ của Hành Cửu, không khỏi cả giận nói “Vớ vẩn! Ngươi lại trốn
trên giường a! Ngươi lại tiếp tục làm cọc gỗ a! Vừa rồi thiếu chút nữa
khiến cho người khác bắt gian! !”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.