Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại

Chương 102


Bạn đang đọc Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại – Chương 102


Trì Quân trở lại phòng, Chung Dịch mới vừa tắm xong, đang cầm khăn tắm lau mái tóc ướt.
Trên người cậu chỉ quấn một chiếc áo choàng tắm, chỉ lộ ra ngực.

Phía trên đọng nước, lại theo làn da chảy xuống dưới lớp vải dệt, nơi Trì Quân không thể nhìn thấy.
Đột nhiên nhìn thấy cảnh này, Trì Quân hơi bất ngờ và sững sờ tại chỗ.
Chung Dịch ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ nhìn thoáng qua thì có thể thấy được trên mặt người yêu chưa rút khỏi sự lạnh lùng.

Cậu chớp mắt hai cái lại nhìn Trì Quân, Trì tổng nhỏ đã cười lên.

Vẫn là đôi môi cong lên như cánh hoa như trước, nhìn qua rất muốn hôn…!Như thể vừa rồi ôm chút tâm sự lạnh nhạt là ảo giác của Chung Dịch.
Chung Dịch nghĩ thầm: Đây là đã nói gì với Tùng Lan?
Cậu không có hỏi trực tiếp mà là đi đến bên giường ngồi xuống.

Sau đó ném khăn tắm cho Trì Quân, cười nói: “Anh Tiểu Quân, đến lau tóc giúp em được không?”
Biểu cảm của Trì Quân trở nên dịu dàng hơn.

Hắn cởi giày, lên giường, quỳ gối sau lưng Chung Dịch, dung khăn tắm lau mái tóc ướt của Chung Dịch từng chút một.

Mà Chung Dịch ở dưới mí mắt hắn cầm điện thoại kiểm tra email, nói: “Khi em vừa mới đi thì có người của bộ phận kỹ thuật gọi đến, nói là có lỗi trên trang web.”

Trì Quân dừng lại: “Đúng lúc này?”
Chung Dịch cười: “Đúng.

Vào lúc này, hoạt động hàng ngày là thấp nhất kể từ khi trang wed mở cửa.” Hầu hết mọi người đều phải xem Đêm hội mùa xuân, lại vô dụng còn có bạn bè họ hàng qua lại.

Các video và chương trình tạp kỹ trên Chuối Tây vẫn chưa được cập nhật.

Thậm chí vì duy trì sự nổi tiếng, lúc trước đã làm hậu trường những lời chúc mừng năm mới của các thần tượng phát vào mùng một.

Có thể tưởng tượng dù sao đó cũng là chuyện của ngày mai.
Lúc này rất ít người vào trang wed.

Đương nhiên, người trực trong bộ phận kỹ thuật cũng ít.

Mà người trong nước nào trong lúc này không đặt về nhà ăn tết lên vị trí hàng đầu chứ.
Trì Quân dừng lại, cúi người xuống một chút ít, sửa từ quỳ sang ngồi.

Hắn ôm lấy Chung Dịch từ phía sau, đặt cằm lên vai Chung Dịch hỏi: “Là bị tấn công à?” Sau khi làm sếp của Chuối Tây mấy tháng, hắn cũng hiểu được rất nhiều thông tin và kiến thức.
Chung Dịch: “Đang theo dõi IP của đối phương.” Cậu nói ngắn gọn: “Về mặt này cấp dưới của chúng ta vẫn chưa quá chuyên nghiệp.

Đương nhiên, cũng may đối phương cũng không phải là “người trong nghề”.” Người thật sự có năng lực hoặc là bị nhà nước vớt đi, hoặc là đang làm nghiệm vụ ở mấy công ty lớn, tạm thời chưa quan tâm đến Chuối Tây mới vừa sáng lập không lâu.
Trì Quân nhíu mày, Chung Dịch lập tức nói: “Ngày mai anh không ở đây nữa.

Anh về công ty nhìn chằm chằm.”
Trì Quân khẽ “a” một tiếng, dừng động tác trên tay lại.

Hắn suy nghĩ mồi hồi, nói trước: “Vừa rồi mẹ rm tìm em là muốn nói rõ ngọn ngành với em.”
Chung Dịch quay đầu nhìn hắn.
Trì Quân nói ngắn gọn cuộc trò chuyện giữa mình và Tùng Lan, lại nói: “Em cảm thấy mẹ và chú Vương có thể…”
Chung Dịch: “Có quan hệ?”
Trì Quân lắc đầu: “Không, sẽ không có ‘quan hệ thật sự’.” Hắn hiểu rất rõ: “Có lẽ là trước đây đã xảy ra chuyện gì, quá lâu nên có tám phần không tra ra được.” Nhưng cũng không tiếc nuối, thái độ của Tùng Lan đã có thể cho thấy có vấn đề.
Chung Dịch nhìn hắn hỏi: “Em đang lo lắng điều gì vậy?”
Trì Quân: “Anh đã nhìn ra?” Hắn cười và nói tiếp: “Trước đây mẹ có ‘khác người’ thì mọi người đều có thể mắt nhắm mắt mở cho qua là vì cái gì?”
Chung Dịch thản nhiên nói: “Gặp dịp thì chơi mà thôi.”
Trì Quân: “Đúng vậy.


Nhưng có một người đặc biệt, làm cho mẹ cũng không muốn “gặp dịp thì chơi”.” Hắn nhún vai: “Thôi.

Không nói những việc này, ngày mai anh…”
Chung Dịch suy nghĩ: “Ăn sáng xong anh sẽ đi.” Có lẽ khoảng 8 giờ.
Trì Quân: “Nói chung đến chúc tết sớm đều là người của Thịnh Nguyên.

Buổi chiều mới có mấy người linh tinh thượng vàng hạ cám đến kéo quan hệ.

Đến mùng 2, em và mẹ sẽ sang nhà ông ngoại.

Đến lúc đó còn anh?”
Chung Dịch biết nghe lời phải: “Anh và Trì tổng nhỏ cùng đến nhà chúc tết ông Tùng.”
Trì Quân cười: “Đó là một lý do chính đáng.”
Hắn cúi người hôn Chung Dịch.
Nó khác với mấy cái hôn vừa rồi khi khiêu vũ.

Lần này như là động vật non đang tìm sự che chở.

Lang thang và ngập ngừng, muốn được người thu vào cánh chim.
Chung Dịch dường như nhìn thấy một con báo con trên thảo nguyên.

Dưới mưa, lông trên người ướt sũng, giẫm chân ở cửa hang động, nhìn chăm chú vào bóng tối sâu thẳm bên trong động.

Cậu hơi đau lòng, lại cảm thấy: Trì Quân có thể như thế này có lẽ không phải những nguyên nhân hắn vừa nói.

Giữa hai người luôn tồn tại một khúc mắc.

Chung Dịch không có thẳng thắn quá khứ hay sống lại của mình.

Trì Quân cũng có phần bí mật của hắn.
Trước đây cũng có rất nhiều cơ hội bày ra ở trước mắt hai người.

Nhưng đến cuối cùng, đủ thứ trời xui đất khiến làm cho Chung Dịch đến bây giờ vẫn chưa mở miệng nói ra được.

Bây giờ nhìn lại, hiện tại dường như cũng không phải là lúc thích hợp.
Cậu an ủi mà hôn Trì Quân.

Một lát sau, lùi người ra xa hơn, cẩn thận nhìn gương mặt của Trì Quân.

Sau đó đề nghị: “Em muốn tắm chung không?”
Trì Quân nhìn cậu: “Không phải anh vừa mới tắm xong sao?”
Chung Dịch hôn hắn, nói: “Nhưng không phải với em.”
Trì Quân chậm rãi chớp mắt và gật đầu..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.