Đọc truyện Thiếu Gia Đào Hoa Và Cô Nhóc Mồ Côi – Chương 11
Ăn tối với ông quản gia và hai chị giúp việc xong thì nó nhanh chóng vụt lên phòng. Xử lí xong mớ bài tập thì cũng chỉ mới có 8 giờ.
Chán quá nó rũ Ren qua chơi với nó cho đỡ buồn. Trong lúc ngồi chờ Ren qua nó chợt nhận ra mấy bữa nay nó không gọi điện về hỏi thăm sơ.
Không biết sơ và mấy em có khoẻ hay không nữa. Đợi những vết thương trên người khỏi hẳn nó sẽ trở về cô nhi viện.
Nghĩ tới việc phải rời khỏi đây, nó thấy có chút gì đó không nỡ. Bỗng có tiếng gõ cửa, rồi một giọng nói trong trẻo, dịu dàng cất lên cất lên
– Vi à, tui tới rồi nè
– Ủa sao bà vô tới tận trong đây được hay vậy .. Nó ra mở cửa cho Ren rồi mới thắc mắc hỏi cô bạn
– À, thì, . . . ờ, tại tui nói tui là bạn của bà nên ông Khang (tên ông quản gia) mới mở cửa cho tui á
Thật ra Ren, Ray và hắn từ nhỏ đã quen biết nhau và còn hay chơi với nhau nữa, nên việc Ren có thể lên tận phòng nó một cách dễ dàng cũng không có gì là lạ cả
Rồi hai đứa tung tăng vào trong, tám chuyện, đùa giỡn xong còn quậy phá muốn banh cái phòng. Mãi tới 11h Ren mới tạm biệt nó để ra về.
– Gì chứ, đã giờ này còn chưa về, tính over night đấy à .. Nó từ cửa sổ nhìn xuống vườn hoa, vừa đứng lẩm bẩm một mình, trông chả khác nào một đứa tự kỉ (>