Thiếu Gia Danh Môn

Chương 191: Cố gắng


Bạn đang đọc Thiếu Gia Danh Môn – Chương 191: Cố gắng


Nói cùng thái phu nhânxong, Cận Thiệu Khang trở lại Thu đường viện, thấy hắn trở lại, Tương Nhược Lanlập tức ra đón hỏi:

– ThiệuKhang, chuyện thế nào? Mẫu thân đồng ý không?

Cận Thiệu Khang cườicười, nói:

– Mẫuthân đã đồng ý rồi, bà nói chuyện này giao cho nàng toàn quyền xử lý, nói cứtheo ý nàng làm là được rồi.

Tảng đá nặng trong lòngTương Nhược Lan lập tức rơi xuống, nàng ôm cổ Cận Thiệu Khang, cao hứng hôn hắnmột cái, tươi cười như hoa:

– Phuquân của ta thật giỏi, ta sớm biết chuyện này giao cho ngươi là được, quả khônglàm ta thất vọng.

Cận Thiệu Khang cườicười, Tương Nhược Lan thấy sắc mặt hắn có chút không ổn thì hỏi:

– Saothế? Chuyện giải quyết rồi sao ngươi có vẻ không vui?

Nhưng nàng lập tức hiểungay:

– Có phảilà mẫu thân nói ngươi?


Nàng có thể nghĩ đượcthái phu nhân sẽ nói gì, cũng chẳng lạ mà hắn không vui.
Tương Nhược Lan kéo tayhắn lắc lắc, so với nói lời an ủi thì không bằng làm nũng.

– Đượcrồi, đừng bực mình nữa, cũng lắm thì…

Tương Nhược Lan chớp mắttinh nghịch:

– Cùnglắm thì buổi tối ta xoa bóp cho ngươi.

Mặt nàng dần đỏ ửng lên.
Dáng vẻ kiểu diễm nàykhiến Cận Thiệu Khang như đui mù, hắn ôm nàng vào lòng, cúi đầu hôn nàng, mộtphen lửa nóng triền miên rồi mới chậm rãi buông nàng ra. Hắn nhìn nàng, nhẹnhàng nói:

– NhượcLan, cả đời này ta sẽ không làm nàng đau lòng, khổ sở, tin ta.


– Ta tinngươi. Tương Nhược Lan nhìn hắn hơi cười.

Ánh nến chậpchờn, quầng sáng bao phủ trên người bọn họ tạo thành một cảnh tượng vô cùngmông lung mà đẹp tuyệt vời.
Buổi tối, Tương Nhược Lanđúng hẹn xoa bóp cho hắn, cũng chẳng biết thế nào mà lại biến thành hắn xoa bópcho nàng, sau đó chẳng biết thế nào, dần dần Tương Nhược Lan bị hắn cởi hếtquần áo, đồng thời đẩy nàng vào trong chăn, sau đó làm gì thì không cần nóinhiều.
Nhưng điều đáng nhắc tớilà Tương Nhược Lan có cảm giác, hôm nay Cận Thiệu Khang hình như đặc biệt cốgắng. Trước Tương Nhược Lan thấy Cận Thiệu Khang không có nhiều nữ nhân tưởngrằng hắn không có nhiều hứng thú với vấn đề này, nhưng sau này mới biết, nànghoàn toàn sai lầm. Nam nhân này chưa bao giờ hết hứng thú với nàng, dường nhưvĩnh viễn không hết tinh lực, mỗi lần đều khiến nàng sức cùng lực kiệt, hơn nữatần suất cũng cực cao, bình thường cứ một hai ngày một lần, đây còn là kết quảnàng cố gắng tranh thủ được. Nửa tháng đầu mới viên phòng, hầu như đêm nào hắncũng quấn quýt lấy nàng, có khi còn không chỉ một lần…
Nhưng thành thật mànói… cảm giác này… thật không tệ…

Nhưng đến đêm nay mớibiết được, thì ra trước hắn còn chưa dùng hết sức….
Hắn ôm nàng, một hồi nhưvậy, một hồi như vậy, cũng không biết thay đổi bao nhiêu tư thế, mỗi lần TươngNhược Lan không chịu được nữa thì hắn vuốt ve, hôn nàng, dùng đủ lời ngon tiếngngọt, những lời tình nóng bỏng khiến nàng hồ đồ, rồi hắn lại tiến công. Cũngchẳng biết qua bao lâu mới dừng lại.
Sau đó, Tương Nhược Lanmệt đến không buồn nhúc nhích, Cận Thiệu Khang sai nha hoàn mang nước vào. Bìnhthường đều là Tương Nhược Lan tự mình vệ sinh, lần này thấy nàng không muốnđộng đậy, biết nàng ngại bảo nha hoàn làm việc này, hắn tự mình giúp nàng tắmrửa lại rồi bảo nàng ngủ bên trong.
Trong lúc mơ mơ màngmàng, Tương Nhược Lan hỏi một câu:

– Khôngphải nam nhân mới được ngủ trong sao?

Như vậy là phá quy củ,mùa hè thì còn không sao, mùa đông đến, nằm ngoài lạnh muốn chết.
Cận Thiệu Khang giúp nàngđắp chăn, dịu dàng nói:

– Nàngđó, lạnh cũng không nói, đêm ngủ chân lạnh toát, sau này trời lạnh nàng cứ nằmtrong cho ấm.

Hắn nói giống như ánhtrăng tháng ba rạng rỡ khiến nàng ấm áp vô cùng, nàng ôm eo hắn, vùi đầu vàolồng ngực hắn, tươi cười nhắm mắt lại, tiến vào giấc mộng ngọt ngào hạnh phúc.
Cận Thiệu Khang ôm nàng,nhưng mãi không thể ngủ được. Hắn nhìn khuôn mặt ngủ say xinh đẹp của nàng, bêntai nhớ lại lời thái phu nhân nói.

– Hầugia, nếu trong nửa năm này Nhược Lan có thai, thân làm mẫu thân như ta sẽ khôngcan thiệp vào chuyện của các ngươi nữa, nhưng vạn nhất trong nửa năm này nàngkhông có thai, Hầu gia phải thu nhận Thanh Đại. Nếu đến lúc đó Hầu gia vẫn chọnba bỏ bốn thì có nghĩa là không coi mẫu thân ta ra gì.

Cận Thiệu Khang thở dài,chuyện này, hắn nghĩ tới nghĩ lui vẫn quyết định là không nên nói cho Nhược Lanbiết, để nàng biết nhất định sẽ khiến nàng cảm thấy áp lực.
Hẵn là không có vấn đề gìđâu, Nhược Lan thân thể khỏe mạnh, không bệnh không tật, bản thân cố gắng mộtchút nhất định sẽ có thể khiến nàng mang thai.
Sau đó, Tương Nhược Lanbắt đầu bắt tay chuẩn bị cho cuộc sống sau này của hai nha hoàn thông phòng.Thái phu nhân nếu đã đồng ý thì hẳn cũng mong hai nha đầu này có thể lấy đượcngười tốt, người của bà đương nhiên bà phải lo lắng nên cũng sai Trương mụ mụgiúp đỡ Tương Nhược Lan.

Qua một đoạn thời gianbận rộn, phu quân cho hai nha hoàn đã được chọn, đều là những nông phu ở huyệngần, mặc dù gia cảnh nghèo khó nhưng tinh tình đều thành thật, trung hậu, vìtrong nhà thật sự quá nghèo nên không thể lấy vợ, có người làm mai mối, đượcruộng đất, tài sản khá, dù là nữ nhân đã bị phá thân thì sao họ còn dám chê.
Tương Nhược Lan thấy tháiphu nhân quan tâm chuyện này thì cũng nói rõ về tình hình của hai người này choba

– Ta địnhcho bọn họ mua nhà ở nơi khác, rời đi chỗ hiện nay.

Thái phu nhân ngạc nhiênnói:

– Vì sao?

Tương Nhược Lan nói:

– Cho dùlà nam nhân nghèo khó cũng rất cần thể diện, việc này hẳn cũng không dấu giếm đượcbao lâu, xung quanh đều là người quen, thấy hắn đột nhiên mua nhà mua ruộng saolại không ghen tức. Đến lúc đó, chẳng biết sẽ có bao nhiêu lời đồn thổi khónghe. Nam nhân bên ngoài bị chê cười, về nhà đương nhiên sẽ không coi nữ nhânra gì, về lâu về dài khó mà không ảnh hưởng đến tình cảm đôi bên. Cho nên tanghĩ, dứt khoát đổi môi trường sống khác, người khác chẳng biết nguồn gốc, haingười chắc sẽ sống tốt hơn.

Thái phu nhân nghe xongthì cuống quít gật đầu:

– NhượcLan, ngươi rất tỉ mỉ, nghĩ rất chu đáo. Trong giọng nói đầy sự tán thưởng.

Tương Nhược Lan cúi đầu,không nói. Thật ra cũng chẳng phải là nàng tốt bụng., chỉ là hai nha hoàn đósống tốt thì lòng nàng mới thanh thản hơn một ít.
Đối với chuyện này, haidi nương, Thanh Đại chỉ khen Tương Nhược Lan tốt bụng, vừa chúc mừng hai nhahoàn có phúc. Còn Vu Thu Nguyệt, bề ngoài cung kính nhưng trong lòng cười lạnh.Chỉ là ghen ghét, giả bộ tốt bụng như thế làm gì? May mà mình đã có thai, bằngkhông chẳng biết nàng sẽ tính toán với mình thế nào.
Ngày xuất giá, hai nhahoàn đến trước mặt Tương Nhược Lan mặt dập đầu tạ ơn.
Đối với an bài của nàng,mới đầu hai nha hoàn cũng chẳng cảm kích gì nhiều, chẳng qua địa vị thấp kémkhông thể phản đối, dập đầu như vậy cũng chỉ là làm bộ làm tịch. Các nàng từnhỏ lớn lên ở Hầu phủ, sớm quen với cuộc sống Hầu phủ, đột nhiên phải rời đi,lấy người khác, trong lòng các nàng đương nhiên không muốn. Dù Trương mụ mụ nóitốt ngàn vạn lần nhưng các nàng cũng chẳng tin Tương Nhược Lan lại có lòng tốtnhư vậy.
Nhưng sau này, hai ngườixuất giá rồi, thấy nhà cửa của mình, ruộng vườn của mình, còn có nam nhân biếtấm lạnh bên người. Hai nha đầu vốn là người tháo vát, bằng không cũng khôngđược chọn làm thông phòng cho Cận Thiệu Khang, có chỗ dựa như vậy, đương nhiênhọ có thể khiến cho cuộc sống thoải mái. Mà trượng phu của bọn họ trước đó sốngkhổ sở, đột nhiên được sống thoải mái, nương tử xinh đẹp như hoa thì đươngnhiên là vô cùng quý trọng, thương yêu.
Lúc này hai nha đầu mớibiết, so với cô độc chốn phòng khuê thì cuộc sống này là hạnh phúc cỡ nào. TạiHầu phủ, các nàng nhiều lắm cũng chỉ là một di nương, vẫn phải cẩn trọng coisắc mặt của chủ mẫu. Vận khí tốt sinh được con trai thì còn hơi ngẩng đầu lên,vận khí không tốt, cả đời cứ như vậy màsống, làm sao có được sự tiêu diêu tự tại như vậy
Lúc này mới biết đượclòng tốt của Tương Nhược Lan, lại hối hận lúc đó dập đầu lạy nàng sao khôngphải là thành tâm thành ý? Đương nhiên, đây đều là chuyện về sau.

Rất nhanh đã tới cuốitháng, vừa là thời gian Cận Thiệu Khang nghỉ ngơi. Thái phu nhân thấy Cận YênNhiên sắp phải xuất giá, trong lòng không nỡ, nhân dịp Cận Thiệu Khang đượcnghỉ thì muốn mọi người cùng vui vẻ.
Cuộc sống tinh thần ởchốn cổ đại chỉ có vài dạng, phổ biến nhất là xem hí kịch. Tương Nhược Lan biếtthái phu nhân thích náo nhiệt nên đã mời gánh hát nổi tiếng nhất hoàng thànhđến phủ.
Sân diễn hí kịch ở hậuhoa viên.
Tương Nhược Lan sai nhahoàn bố trí bàn ghế chu đáo, sợ gió lớn thái phu nhân không chịu được nên cũngbảo bọn hạ nhân đem bình phong bằng gỗ cây lên khắc hoa chắn xung quanh, bêncạnh đặt mấy lò sưởi hoa sen ấm áp, không khí không hề có chút nào lạnh lẽo.
Mọi người đều ngồi ở dướiđài, những bàn bên cạnh đều có trà nóng hổi và các món điểm tâm tinh tế. Ghếlót nệm ấm thêu mẫu đơn, dưới chân trải thảm “Như ý cát tường” màu đỏ. Chỉ nhìnthôi đã cảm thấy vô cùng thoải mái. Ngay cả thái phu nhân cũng không thể khôngthừa nhận rằng Tương Nhược Lan vô cùng chu đáo.
Bà lặng lẽ nói với CậnYên Nhiên:

– Để ýhọc hỏi đi, nếu ngươi có được tâm tư này như đại tẩu ngươi thì gả cho phủ Trữvương ta cũng an tâm.

Cận Yên Nhiên bĩu môi:

– Chưabiết chừng ta còn làm tốt hơn (Chết cười với bạn Hồn Nhiên)

Thái phu nhân ngừng cười,lắc đầu.
Lúc này, thái phu nhânngồi ở vị trí chính diện, bên trái là Cận Thiệu Khang, cạnh Cận Thiệu Khang làTương Nhược Lan. Bên phải bà là Cận Yên Nhiên. Sau Cận Yên Nhiên là Triệu dithái thái và Cận Thiệu Đường.
Sau đó là Vu Thu Nguyệtvà Thanh Đại, Vương thị, sau đó là một số mụ mụ có địa vị trong Hầu phủ. Cònnha hoàn thì đứng hầu xung quanh, một số tiểu nha đầu ngồi trong góc xem náonhiệt.
Lúc này, trưởng gánh hátđưa danh sách tuồng kịch cho thái phu nhân chọn, thái phu nhân chọn vở tuồngvui “Lý Đạt gả con” rồi đưa cho Triệu di thái thái, Triệu di thái thái chọn Quýphi say rượu, Cận Thiệu Khang không chọn đưa luôn cho Tương Nhược Lan. TươngNhược Lan chẳng thích gì mấy vở kịch cứ y y a a, thấy thái phu nhân thích xemtuồng vui thì chọn một vở tuồng náo nhiệt. Sau đó là Vương thị, Vu Thu Nguyệtđều chọn kịch, tới lượt Thanh Đại thì nàng nói:

– Mọingười chọn là được rồi, cái gì ta cũng thích xem.

Sau đó thái phu nhân cứngrắn ép thì nàng mới chọn tuồng.
Trên đài, đám con hát bắtđầu hát, vốn là không khí vui vẻ nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện không ngờtới được.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.