Bạn đang đọc Thiếu Gia Con Nhà Giàu Đích Thực Tái Hôn – Chương 12
5 năm trước, Khâu Gia Tửu phường ở trong và ngoài nước đều có danh khí rất lớn, có hơn 200 năm lịch sử cửa hiệu lâu đời.
Rượu Khâu gia, chỉ có thể ở Khâu gia tửu phường uống, bởi vì số lượng có hạn.
Mỗi lần Khâu Gia Tửu phường đấu giá rượu, ai mua được rượu đều sẽ lấy giá cao bán đi, rất nhiều phú thương nước ngoài cũng bị hấp dẫn mà đến, năm đó Khâu gia bán rượu kẻ có tiền hội tụ rầm rộ.
Diệp lão gia tử bởi vì cùng Khâu gia quan hệ tốt, có đôi khi không cần tham gia đấu giá, cũng có thể từ trong tay khâu lão thái thái mua được một ít rượu, bất quá Diệp lão gia tử thích rượu như mạng, mỗi lần Khâu gia đấu giá rượu ông đều sẽ tham gia, chỉ cần có thể đến tay liền vô cùng vui mừng.
Chỉ tiếc 5 năm trước một trận hỏa hoạn, đem nhà cũ Khâu gia toàn bộ thiêu hủy, Khâu lão thái thái cũng bởi vì lửa lớn mà mất, Khâu Gia Tửu phường ủ rượu bí phương từ đây thất truyền.
Khâu Nghiên Phương thân là con gái duy nhất của Khâu gia, tuy rằng không thể kế thừa Khâu gia ủ rượu bí phương, nhưng lại đem rượu còn lại của Khâu gia, mỗi năm tiến hành bán đấu giá, cũng đã kiếm một số tiền lớn.
Tiệc mừng thọ thượng đã bố trí tốt sân đấu giá, Diệp Bác Lỗi đẩy Diệp lão gia tử qua, những người khác cũng đều bước qua xem náo nhiệt.
Ba người bảo tiêu đem theo ba cái tủ sắt lên đài, đem tủ sắt cẩn thận đặt ở trên mặt bàn, từng người lui một bước, Khâu Nghiên Phương đem tủ sắt mở ra.
Khâu Nghiên Phương đem tủ sắt mở ra, mặt hướng mọi người nói: “Các vị, hôm nay vì chúc mừng Diệp chủ tịch, Khâu Gia Tửu phường chúng tôi chuẩn bị riêng 3 chum rượu, phân biệt là Lãnh Lê Bạch, Phong Lộ Thanh, Ngọc Mai Lộ, theo phương thức truyền thống của Khâu Gia Tửu phường tiến hành đấu giá, các vị đều có thể tham dự.”
Khâu Gia Tửu phường có tam trân Tam Tạng, tổng cộng sáu phối phương ủ rượu bí mật, xưng là Khâu gia sáu phương.
Khâu Gia Tửu phường chính là dựa vào này sáu bí phương ủ rượu, hơn 200 năm phát triển không ngừng, thanh danh trải rộng trong ngoài nước.
Khâu gia sáu phương thất truyền, càng làm vô số thích rượu người đấm ngực dừng chân tiếc nuối cùng khó chịu.
Khâu Gia Tửu phường đều có một bộ lưu trình phương thức, tức là để bảo trì sự thú vị, phải có vận khí.
Bằng vận khí tranh thủ quyền đấu giá, có được quyền đấu giá, mới có thể ra giá, mỗi vò rượu đều sẽ có một giá, sau đó ai ra giá cao nhất sẽ có được.
Vì tận lực tái lại Khâu Gia Tửu phường năm đó, Khâu Nghiên Phương thậm chí còn làm phương thức tế rượu, nhưng đây là quy củ của tổ tiên Khâu gia truyền xuống, chỉ có người thừa kế chân chính Khâu gia mới có thể làm nghi thức, Khâu Hàn mới là người thừa kế duy nhất do bà ngoại cậu đã sớm chỉ định, Khâu Nghiên Phương tới làm cái này, kỳ thật không hợp quy củ.
Khâu Hàn mặt không biểu tình yên lặng uống trà, cậu biết những năm gần đây, mẹ cậu vẫn luôn muốn phủ nhận cậu là người thừa kế Khâu gia, muốn cho đại ca cậu trở thành người thừa kế Khâu gia.
Chính là đại ca cậu không có khả năng sửa họ khâu, nếu đại ca cậu trở thành người thừa kế Khâu gia, như vậy về sau hết thảy Khâu gia liền hoàn toàn thuộc về Lâm gia.
Khâu Hàn nhớ rõ bà ngoại cậu có lưu lại di chúc, tất cả Khâu gia cho dù là một cọng cỏ cái cây, đều là thuộc về cậu, những tửu phường tửu lầu, còn có rượu, đều chỉ có cậu mới có thể kế thừa, hiện tại cậu cũng chưa có thể lấy về tới.
Diệp Huyên Thành quay đầu nhìn thoáng qua Khâu Hàn, lại nhìn về phía Khâu Nghiên Phương trào phúng cười một chút, sau đó đối với Diệp lão gia tử nói: “Ba, con trước kia nghe nói, nghi thức tế tửu thần Khâu gia, là chỉ có người thừa kế Khâu gia mới có thể làm, chẳng lẽ là con nhớ lầm?”
Diệp lão gia tử còn chưa nói chuyện, Diệp Phùng Minh liền lập tức nhíu mày, không cao hứng nói: “Lão tứ, hôm nay là sinh nhật ba, ngươi cũng đừng chọn hôm nay chọc ba sinh khí.”
Diệp Huyên Thành cười nói: “Ta nào dám chọc ba sinh khí, chỉ là cảm thấy đại ca ngươi lao tâm lao lực chuẩn bị tiệc thọ yến, cho nên muốn nhắc nhở một chút, miễn cho làm người ta chê cười.
Bất quá ta lo lắng dư thừa, đại ca khẳng định sẽ không để ý người khác cười nhạo.”
“Ngươi bớt tranh cãi, chính là tốt lắm rồi.” Diệp Phùng Minh đương nhiên hiểu rõ lời Diệp Huyên Thành, những người khác hắn đều không lo lắng, lo lắng nhất chính là Diệp Huyên Thành, sợ sẽ làm trò trước mặt lão gia tử đem hết mọi việc nói ra, hôm nay so hôn lễ ngày đó càng khó giải quyết.
Kỳ thật lúc nhìn Khâu Nghiên Phương đang làm tế tửu thần nghi thức, Diệp lão gia tử trong lòng cũng có chút không vui, nhưng là ông cho tới nay coi trọng trưởng tử nhất, cho hắn làm tiệc mừng thọ, cho nên dù không vui ông cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài.
Khâu Nghiên Phương mang đến ba vò rượu, kỳ thật đã bán cho Diệp Phùng Minh cùng Tần Tú, mà hiện tại tiến hành cái gọi là đấu rượu, đều chỉ là vì dỗ cho Diệp lão gia tử vui vẻ, thuận tiện tạo náo nhiệt.
Diệp Bác Lỗi thay thế Diệp lão gia tử ra giá, quả nhiên không trì hoãn, đem ba vò rượu đều thành công lấy được.
Diệp Bác Lỗi cẩn thận đem ba vò rượu bày biện trước mặt Diệp lão gia tử, Diệp lão gia tử chậm rãi đem thân thể qua nhìn.
Khâu gia rượu là độc nhất, người có chuyên môn cầm đi nghiên cứu, đều nghiên cứu không ra đến tột cùng như thế nào làm được, cũng càng học không tới, đây cũng là phương thức phân biệt thật giả tốt nhất, hơn nữa mỗi một vò rượu, đều sẽ khắc thời gian.
Ba vò rượu này đúng là của Khâu gia, Diệp lão gia tử lập tức vui vẻ ra mặt, sắc mặt nhìn hơi hồng nhuận một chút, lập tức liền bảo Diệp Phùng Minh mở một vò, chia cho bạn của ông, dư lại hai vò để dành từ từ uống, xuất viện liền chậm rãi uống, là rượu của Khâu gia, uống một vò liền ít đi một vò, sẽ lại không có.
Diệp lão gia tử thân thể không tốt, ngoài tuổi lớn ra, nguyên nhân chính là uống quá nhiều rượu uống, vốn dĩ không thể uống rượu, nhưng ông chính là vì rượu này mới đồng ý chuẩn bị tiệc thọ yến, cho nên dù có nằm viện thêm thời gian dài, ông vẫn muốn uống một ly.
Có người nhìn không khí đấu giá rượu rất náo nhiệt, nhớ lại hồi trước, không khỏi cảm khái.
“Trước kia Khâu Gia Tửu phường đấu rượu, so với dịp này còn lớn hơn, đi đều là người giàu có danh dự uy tín, có người ở nơi đó thuận tiện liền nói chuyện công việc.”
– ————————————–
Editor: Đều là con mình mà đối xử khác nhau quá.