Đọc truyện Thiếu Chủ Bí Mật – Chương 36Anh Vẫn Là Phế Vật
Khóa môi của Lý Phàm nhếch lên lộ ra nụ cười lạnh, nói: “Để anh ta lên, tôi ở bên cạnh nghe, ông xử lý.”
“Vâng, cậu Lý.” Vinh Bân nói.
Vài phút sau, Cố Tuấn Hào mặt mày đầy ý cười đi vào, hai tay đưa ra, nịnh nọt: “Aiya, chủ tịch Vinh, tôi cuối cùng cũng được gặp ngài rồi, thật là trong lòng vô cùng cảm khái, vạn phần kích động.”
Vinh Bân khẽ mỉm cười, nói: “Giám đốc Cố khách sáo rồi.”
Cố Tuấn Hào thấy Vinh Bân bắt tay với mình, lập tức mỉm cười, xem ra hôm nay khiến tập đoàn Vinh Khang thừa nhận chuyện đổi người phụ trách, có hy vọng rồi.
Quả nhiên, Cố Tuấn Hào mình mới là nhân trung chi long, mới là tương lai của nhà họ Cố.
Nhưng, ánh mắt của anh ta liếc qua, bỗng phát hiện, trong phòng làm việc này còn có người khác, hơn nữa là đường hoàng ngồi trên sô pha uống trà.
“Lý Phàm? Tên phế vật cậu sao lại ở đây?” Sắc mặt của Cố Tuấn Hào hơi thay đổi, rõ ràng rất không vui, khóe mắt cũng mang theo một tia ý lạnh và sự khinh thường.
Tên phế vật này sao lại ở đây?
Hơn nữa, vậy mà ngồi ở trên sô pha, còn nhàn nhã uống trà!
Tên này không biết đây là đâu sao?
Đây chính là phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn Vinh Khang!
Lý Phàm cười ha hả, xua xua tay, cười nói: “Xin chào, Cố Tuấn Hào.”
“Còn con mẹ mày! Cậu tại sao lại ở đây?!” Cố Tuấn Hào lập tức tức giận, lạnh lùng nhíu mày, ánh mắt lạnh lẽo quát.
Tên Lý Phàm này, ở nơi này vậy mà thư giãn như thế?
“Còn nữa, cậu dựa vào đâu mà ngồi hả? Còn uống trà?! Cậu biết đây là đâu không? Còn không mau đứng dậy cho tôi!”
Cố Tuấn Hào buồn bực, nếu là vì tên khốn không được tích sự gì như Lý Phàm này mà chọc giận Vinh Bân, vậy anh ta và nhà họ Cố, đều sẽ không cho trái ngon để ăn!
Vinh Bân lúc này nhìn thấy Cố Tuấn Hào vô lễ với Lý Phàm như thế, trong lòng rất bực tức, mấy lần muốn lên tiếng cản lại, nhưng đều bị ánh mắt của Lý Phàm cản lại.
Cậu Lý này, rõ ràng rất không đơn giản, tại sao muốn giả vờ khiêm tốn và yếu thế như vậy?
Lẽ nào, đây chính là sở thích đặc biệt của người có tiền sao?
Bên này, Lý Phàm nhàn nhạt đáp: “Tôi tại sao không thể ở đây chứ? Tôi tìm chủ tịch Vinh có chút chuyện.”
Ha ha!
Cố Tuấn Hào cười lạnh hai tiếng, ánh mắt mang theo sự khinh bỉ coi thường, châm chọc nói: “Đồ rác rưởi như cậu, có tư cách gì tìm chủ tịch Vinh chứ? Ồ, tôi biết rồi, cậu không phải là vì chuyện hợp đồng, chạy đến cầu xin chủ tịch Vinh đây chứ?”
Nói rồi, trong mắt Cố Tuấn Hào tràn ngập sự trêu tức.
Tên Lý Phàm này, cũng quá làm càn rồi, dựa vào cậu ta có thể làm được gì chứ?
Lý Phàm không lên tiếng, mà khóe miệng nhếch lên lộ ra ý cười nhàn nhạt.
Vinh Bân lúc này cũng mở miệng, sắc mặt không vui nhìn Cố Tuấn Hào hỏi: “Giám đốc Cố, hợp đồng mà cậu nói chính là bản hợp đồng lần trước tôi đưa cho tổng giám Cố – Cố Họa Y của quý công ty sao?”
Cố Tuấn Hào lập tức bước lên hai bước, gật đầu mỉm cười nói: “Chủ tịch Vinh quả thật tâm tư tỉ mỉ, là như thế này, thành tích của Cố Họa Y không được, năng lực cũng không được, thông qua công ty quyết định, còn cả sự đồng ý của chính cô ta, người phụ trách hợp tác lần này với quý tập đoàn đổi thành tôi, tôi cũng là đặc biệt đến nói cho chủ tịch Vinh, thuận tiện ở chỗ của chủ tịch Vinh ký tên đạt thành cuộc hợp tác.”
Nói rồi, Cố Tuấn Hào còn không biết liêm sỉ cầm bút, muốn trực tiếp ký tên.
Nhưng, Lý Phàm lúc này lại lạnh lùng nói: “Năng lực của Cố Họa Y không được? Lẽ nào phú nhị đại cả ngày ăn chơi nhảy múa như anh có năng lực hay sao? Còn nữa, chính cô ấy đồng ý? Lẽ nào không phải là anh liên hợp với ông nội, trực tiếp cướp phần hợp đồng này!”
Vừa nghe lời này, Cố Tuấn Hào lập tức khẩn trương , ngoảnh đầu, trừng mắt với Lý Phàm, quát: “Lý Phàm! Cậu không nói chuyện không ai nói cậu câm đâu! Hơn nữa, đây là chuyện của nhà họ Cố chúng tôi, không đến lượt cậu nhúng tay vào! Sao hả, muốn đòi lại công bằng thay cho vợ? Ha ha, cậu cũng không nhìn xem Cố Họa Y tính là thứ gì, cậu lại tính là cái thá gì! Chủ tịch Vinh há là người vô tri như cậu, ông ấy chắc chắn sẽ đồng ý thay người phụ trách, đến lúc đó, tôi nhất định đích thân xem cậu và tiểu tiện nhân Cố Họa Y đó đuổi khỏi nhà họ Cố!”
Mắng xong, Cố Tuấn Hào rất thoải mái!
Mà sau đó, anh ta quay đầu, vẻ mặt tươi cười nói với Vinh Bân: “Chủ tịch Vinh, tôi bây giờ ký tên.”
Nói xong, anh ta cầm bút lên muốn ký tên.
Nhưng, bỗng nhiên có một bàn tay lớn trực tiếp đè lên bản hợp đồng, hơn nữa còn thu lại, lạnh lùng nói: “Nếu đã như thế, tôi cảm thấy, vẫn là đợi hôm nào đó sau khi quý công ty thừa nhận năng lực của Cố Họa Y thì tiến hành hợp tác.”
Nói xong, Vinh Bân thu lại bản hợp đồng này.
Cố Tuấn Hào sững ra tại chỗ, biểu cảm trên mặt thay đổi liên tục, vội nói: “Chủ tịch Vinh chủ tịch Vinh, hợp tác lần này, tôi phụ trách cũng như thế, năng lực của tôi tốt hơn Cố Họa Y, hơn nữa, tôi…”
Cố Tuấn Hào còn nói chưa xong, Vinh Bân đã cắt ngang lời của anh ta, nói: “Nếu nhà họ Cố đã không có thành ý như thế, tôi cảm thấy hợp tác của chúng ta, vẫn là hoãn lại đi. Giám đốc Cố, tôi không thể không nhắc nhở cậu một câu, người muốn hợp tác với tập đoàn Vinh Khang, không chỉ nhà họ Cố của cậu, hơn nữa, nhà họ Cố của cậu ở Hán Thành không phải là sự lựa chọn tốt nhất.”
Nói xong câu này, Vinh Bân lạnh lùng nói: “Tiễn khách.”
Lộp độp!
Cố Tuấn Hào hoảng rồi, trong lòng rất kinh ngạc.
Vốn dĩ tưởng Vinh Bân sẽ rất sảng khoái đáp ứng chuyện này, nhưng không ngờ, đối phương vậy mà nhận định chết tiểu tiện nhân Cố Họa Y đó!
Đáng hận!
Lẽ nào, Cố Họa Y hầu hạ không phải Vinh Thường Uy, mà là Vinh Bân…
Cố Tuấn Hào bây giờ chỉ cảm thấy da đầu tê dại, trong lòng rất tức tối, bởi vì một câu nói cuối cùng của Vinh Bân chính là đang cảnh cáo anh ta, tập đoàn Vinh Khang không phải chỉ có một sự lựa chọn là nhà họ Cố.
Làm sao đây?
Hợp tác lần này, nếu như hủy trong tay mình, vậy ông nội nhất định sẽ không tha cho anh ta!
Trong lòng Cố Tuấn Hào rất khẩn trương, lẽ nào còn phải mời tiểu tiện nhân Cố Họa Y đó đến?
Lý Phàm lúc này đứng dậy, trực tiếp rời khỏi phòng làm việc.
Cố Tuấn Hào có ở lại nữa cũng không được gì, mỉm cười hai tiếng với Vinh Bân, cũng rời khỏi.
Tầng dưới tập đoàn Vinh Khang, Cố Tuấn Hào mặt mày tức tối đuổi đến trước mặt Lý Phàm, túm lấy cổ áo của anh, hằn học cảnh cáo: “Lý Phàm, tôi mặc kệ cậu dùng cách gì, nhưng tôi nói cho cậu biết, hợp tác của tập đoàn Vinh Khang, chắc chắn là của tôi! Cậu muốn tranh giành thay cho tiểu tiện nhân Cố Họa Y đó, không có cửa đâu!”
Ánh mắt của Lý Phàm trở lạnh, trực tiếp giật cổ tay của Cố Tuấn Hào ra, lật tay hơi dùng sức, bỗng khiến Cố Tuấn Hào kêu thảm thiết hai tiếng.
“Á! Cậu buông tay ra, buông tay… đau đau đau…”
Ánh mắt của Lý Phàm lạnh lẽo, nói: “Cố Tuấn Hào, tôi khuyên anh tốt nhất đừng trêu chọc tôi! Còn nữa, cô ấy tên Cố Họa Y, không phải tên tiểu tiện nhân! Anh nếu như còn xúc phạm cô ấy, tôi không tha cho anh đâu!”
Nói rồi, Lý Phàm đẩy Cố Tuấn Hào ra, anh ta trực tiếp lảo đảo vài bước, mông tiếp đất.
“Lý Phàm, cậu đáng chết! Cậu vậy mà dám động thủ với tôi, cậu xong đời rồi!”
Cố Tuấn Hào gào lên, tức tối chỉ vào bóng lưng đã sớm đi ra của Lý Phàm.
Vừa rồi là chuyện gì thế?
Lý Phàm vậy mà dám động thủ với mình, hơn nữa cậu ta còn cảnh cáo mình?!
Anh điên rồi sao?
Anh không biết mình là thứ gì sao?
Trong lòng Cố Tuấn Hào vô cùng tức tối, nhưng lại có hội hoảng sợ và kiêng kỵ.
Bởi vì, ánh mắt vừa rồi của Lý Phàm, thật sự có hơi khiến anh ta thấy sợ.
Giống như một con gấu ngủ say, khát máu mà tỉnh dậy.
Không không không.
Nhất định là ảo giác của anh ta.
Tên phế vật đó có thể có năng lực gì chứ!
Trong lòng Cố Tuấn Hào tức điên, bò dậy, hằn học nói: “Đồ khốn đồ khốn!”
Bỗng nhiên, điện thoại của anh ta đổ chuông.
“Tuấn Hào, ông nội đã đến công ty rồi, bên phía con như thế nào rồi, ký tên rồi chứ?” Cố Thiệu Dũng hỏi, trong lòng rất vui mừng, chỉ cần con trai mình ký tên rồi, vậy thì địa vị của con trai ở Công ty thuốc Vân Sinh không thể lay động rồi, tương lai thừa kế vị trí gia chủ của nhà họ Cố, cũng là chuyện chắc như đinh đóng cột.
“Ba, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, tôi lập tức quay về.” Cố Tuấn Hào tức tối nói.
Quay trở lại bên Lý Phàm, anh đi ra ngoài không lâu thì lên một chiếc Rolls Royce dừng ở góc phố.
Lần trước đã hẹn rồi, cần phải đi gặp một người.
Lý Phàm vừa lên xe, đằng sau cách đó không xa, xe của Cố Tuấn Hào vừa hay từ hầm để xe đi ra, anh ta liếc nhìn về phía này, bỗng đồng tử co rút, trong lòng có hơi run rẩy, thất thanh nói: “Bóng lưng đó sao lại có hơi giống Lý Phàm…”