Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 200: Cảm Ơn Anh


Bạn đang đọc Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị – Chương 200: Cảm Ơn Anh


Mà khu chung cư lâm viên cao cấp do nhà họ Tô phát triển nằm cách công viên Nguyên Giang mấy trăm mét.

Bởi vì Nhà họ Tô muốn làm nên tên tuổi ở thành phố Giang Lăng, để thuận lợi cho việc phát triển thị trường sau này, vì vậy mà họ gần như đã hỗ trợ hết
mình cho nơi đây, nhất định phải xây dựng nên khu chung cư lâm viên tốt nhất ở thành phố Giang Lăng.

CD
Lúc Tiêu Sách tới nơi thì nhìn thấy toàn bộ công trường vẫn đang hoạt động cả ngày lẫn đêm.

Mặc dù Tiêu Sách đến đây là để ẩn nấp chờ Lý Tứ HỔ xuất hiện, nhưng thực tế thì chính anh cũng cảm thấy chuyện này có thể sẽ không dễ dàng, chẳng qua hôm nay chỉ đến để làm quen với môi trường và thăm dò địa hình một chút mà thôi.

Nhưng khi anh dạo quanh công trường một vòng thì hết sức ngạc nhiên khi thấy ở đây dường như không có đủ nhân viên bảo an

Vốn dĩ Tiêu Sách chỉ muốn quan sát từ bên ngoài, thế nhưng khi nhìn thấy tình hình như vậy, anh lập tức tìm một chỗ, trực tiếp nhảy vào bên trong công trường.

Anh tìm thấy một cái mũ bảo hộ để đội bên trong một cái lều ở công trường, những công nhân anh gặp dọc đường cũng không hề nghi ngờ danh tính của anh, vì thế mà Tiêu Sách thoải mái đi loanh quanh trong công trường.

Thậm chí dọc đường đi anh cũng không hề nhìn thấy một nhân viên bảo an nào!
Điều này nhất thời khiến Tiêu Sách vô cùng kinh ngạc, nơi đây sắp được xây dựng thành một quần thể biệt thự lâm viên, vật liệu xây dựng được sử dụng đều là những thương hiệu nổi tiếng thế giới và cực kỳ đắt đỏ.

Thế nhưng với tình hình an ninh như vậy, nếu như bị một số người có dụng ý nhắm tới thì e rằng những vật liệu xây dựng này có thể dễ dàng bị trộm đi, nhất định sẽ bị tổn thất nặng nề.

Tuy nhiên, điều này lại tạo điều kiện cho Tiêu Sách dễ dàng hành động.

Đây chính là cơ ngơi của nhà họ Tô tại thành phố Giang Lăng, Lý Tứ Hổ làm tổng phụ trách, nếu như anh ta không đi ra ngoài gây rối thì rất có khả năng là vẫn còn ở đâu đó trong công trường.

Chỉ có điều, diện tích của công trường quá lớn, Tiêu Sách dạo qua một vòng cũng không tìm được Lý Tứ Hổ.

Anh do dự một chút rồi đột nhiên ngăn một người đàn ông thoạt nhìn trông giống như quản đốc nhỏ lại, hỏi anh ta: “Giám đốc Lý ở đâu? Tôi tìm anh ấy có việc gấp.”
Quản đốc kia nhìn thoáng qua Tiêu Sách, thấy Tiêu Sách đội mũ bảo hộ của công trường thì cũng không nghĩ nhiều, anh ta nói: “Giám đốc Lý chắc đang ở bộ phận bảo an của khu B4, không biết bây giờ anh ấy đã về chưa.”
“Cảm ơn anh.”
Tiêu Sách nói xong liền xoay người đi về phía bộ phận an ninh của khu B4.


Lúc trước anh cũng đã từng đi ngang qua khu B4, từ xa đã nhìn thấy bộ phận bộ bảo an ở đâu, nhưng dù sao anh cũng tới đây để gây rắc rối, cho nên không tới gần.

Với suy đoán anh, nếu trên công trường không có nhân viên bảo an thì nhất định là bọn họ đều tập trung ở bộ phận bảo an.

Nhưng anh lại không ngờ Lý Tứ Hổ cũng đang ở đấy, xem ra trên công trường không có nhân viên bảo an có lẽ liên quan đến việc Lý Tứ Hổ ở bộ phận bảo an.

Lấy được tin tức của Lý Tứ Hổ, Tiêu Sách có vẻ rất vui.

Vốn dĩ anh còn tưởng rằng chí ít phải ẩn nấp ở đây mấy ngày thì mới có thể tìm được cơ hội dạy cho Lý Tứ Hổ một bài học, không ngờ ngày đầu tiên vừa đến thì anh đã tìm được cơ hội.

Rất nhanh, Tiêu Sách đã tới bên ngoài bộ phận bảo an của khu B4.

Bộ phận bảo an là một tòa nhà sân vườn có diện tích lớn, được lát gạch đỏ và ngói xanh, mái ngói cong, ngay cả khung cửa sổ cũng được phỏng theo cửa sổ kiểu cổ, nhìn từ bên ngoài có thể thấy được tình hình bên trong đại sảnh tầng một.


Tiêu Sách xuyên qua cửa sổ nhanh chóng nhìn thấy bóng dáng của Lý Tứ Hổ.

Ở bên trong bộ phận bảo an lúc này có ít nhất hai mươi người, ngoài Lý Tứ Hổ ra thì những người khác đều là nhân viên mặc đồng phục bảo an.

Mà lúc này, những nhân viên bảo an đều đang vây quanh Lý Tứ Hổ.

Tiêu Sách ở bên ngoài nghe lén, lập tức hiểu được tại sao trên công trường không có nhân viên bảo an, bọn họ đều bị Lý Tứ Hổ kéo đến đây, nghe anh ta lải nhải khoe khoang.

“Tên này vẫn cứ thích khoe khoang như vậy, muốn ra vẻ ta đây…”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.