Đọc truyện Thiên – Chương 35: Nhện Lục Bỏ Chạy
– Đệ ở đây, Thiên ca, đệ ở đây!
Giọng của một đứa trẻ đã vang lên xung quanh Nhị Cổ Thụ khiến cho mọi người quanh đây đều phải bất ngờ một phen mà chú ý nhìn về hướng Vũ Thiên, Vũ Thiên như được tiếp thêm sinh khí mà nhìn quanh trong lòng đã vui mừng tột độ vì giọng nói nói này vẫn hay âm vang trong đầu hắn nhưng lần này lại phát thành tiếng mà lọt vào lỗ tai hắn
– Tiểu Bạch đệ ở đâu trong đống cây này!
– Đệ ở đây!
Vũ Thiên lên tiếng gọi tên Tiểu Bạch thêm lần nữa để xác định hướng Tiểu Bạch đang ở đâu, khi Tiểu Bạch trả lời hắn liền tiến nhanh về hướng đó mà không chần trừ thêm chút nào nữa hắn lại nâng từng gốc cây vức sang một hai bên, tuy những gốc cây này có những cây còn to hơn hắn rất nhiều nhưng vì dụng nguyên lực mọi chuyện đều trở nên đơn giản
– Thiên ca, sao mắt huynh lại đỏ lên vậy nhanh nâng hai gốc cây này ra giúp đệ, đệ không thể nhúc nhích được này! Tiểu Bạch đã trong thấy Vũ Thiên mà mở miệng nói nhưng có vẻ miệng méo của nó đang nằm sát xuống mặt đất vì bị hai gốc cây đè trên bắt chéo nhau
Vũ Thiên nhìn Tiểu bạch chỉ còn mỗi cái đầu hổ là được chừa lại còn thân thể nó đã bị những gốc cây chồng chéo mà chất lên nhau, lần này hắn cũng không hề nâng từng gốc mà chỉ dùng nguyên lực mà hất văng tất cả những gốc cây đang đè lên Tiểu Bạch, khiến chúng văng tứ tung xung quanh
– Đệ không sao chứ!
– Nhìn đệ như vậy là biết có sao rồi, sao còn hỏi!
– Ánh sáng đỏ nhạt này, lại còn biết nói nữa, Tiểu Bạch đệ có vấn đề gì rồi phải không!
– Thật sao, đệ có vấn đề gì sao!
Tiểu Bạch nhăn mặt hổ ngước nhìn Vũ Thiên mà hỏi ngược lại, Vũ Thiên nhìn nó mà chỉ lắc đầu định ôm lấy nó thì Tiểu Bạch đã hét oản lên mà đầu hổ lắc từ từ nhưng lại đụng mặt đất:
– Không được, thân thể đệ bây giờ không ai được đụng vào nếu không sẽ thành đống thịt nhão!
Vũ Thiên nhìn Tiểu Bạch thấy vẻ mặt nó cũng không phải đang nói xạo tuy hắn nhìn không ra thân thể nó không có bị vết thương ở ngoài nhưng có lẽ đã bị tổn thương ở phía trong
– Tiểu Bạch vậy Thiên ca sẽ đóng băng đệ chỉ đệ cái đầu đệ là không đóng băng như vậy ta mới ôm đệ được.
– Ừ nhưng huynh phải cẩn thận không thôi đệ lại giống như những tên quái thú bị đóng băng ở hướng đó đó! Tiểu Bạch nhăn mặt mà đồng ý
Vũ Thiên liền tạo một ít băng mà bao pủ toàn thân nó chỉ để cái đầu hổ của Tiểu Bạch là không đóng băng rồi ôm nó. Ánh mắt Vũ Thiên lại liếc nhìn xung quanh hướng mọi người mà nhìn chỉ thấy ánh mắt mọi người kể cả Thú Tộc cũng đều đang nhìn hắn, không biết là vì điều gì vì nơi hắn và Tiểu Bạch đang đứng không hề có một ai đang chiến khoảng cách cũng rất ra với trận chiến mọi người
– Gần tới rồi sao! Rất tốt! Rất tốt! Nhện Lục nhìn quanh rồi tự nói, rồi nhìn quanh toàn trường ánh mắt ngừng lại nơi Phương Nguyệt, nhưng rồi bỏ qua mà nhìn Tiêu Ngọc, Tống Tân đều đang bị nhị thú vây quanh mà không yên tâm lắm khi mà chỉ có hai tên vây lấy lại nhìn hai tên tộc nhân còn lại phía sau mình
– Hai ngươi tiến lên chia ra mà vây lấy tên hắc sắc với bạch y!
– Lon huynh! Chỗ này giao lại cho huynh cầm chân chúng rồi hãy rời đi, còn các ngươi phải chiến với đám Nhân Tộc đó tới chết mới ngừng!
Nhện Lục nói nhỏ với Cạp Lon rồi hét lớn về nơi những tộc nhân của hắn đang vây lấy từng người trong nhóm mười hai người Vũ Thiên mà ra lệnh khiến cho bọn chúng phải bừng tĩnh mà y lệnh làm còn Nhện Lục đã dùng tốc độ nhanh nhất xuất hiện ở nơi Chu Cam Qủa, những sợi tơ từ bàn tay hắn đã tuôn ra mà bao phủ hết những quả Chu Cam vào trong mà bọc lại bằng những sợi tơ rồi hướng về phía Vũ Thiên đang cùng Tiểu Bạch
– Tiểu tử thử một kích của ta!
Nhện Lục dứt lời đã xuất hiện trước mặt Vũ Thiên khiến hắn không khỏi kinh sợ mà hiện lên mặt vì không nghĩ là Nhện Lục lại từ đâu mà xuất hiện nhanh như vậy chỉ thấy Nhện Lục đã hình thành một thanh kiếm tơ dài cả hai mét nắm lấy mà tỏa ra nguyên lực Thú Tộc mà chém mạnh về hắn và Tiểu Bạch khiến cho Vũ Thiên phải đón đỡ theo quán tính bất ngờ cùng lúc đó thân thể hắn lại chuyển sang trạng thái băng thể từ lúc nào bàn tay phải thảnh thơi không ôm Tiểu Bạch đã được hắn hình thành một thanh băng kiếm dài cả hai mét tỏa ra băng nguyên lực không thua kém kiếm tơ của Nhện Lục bao nhiêu mà nắm lấy đón đỡ
Roẹt! Ầm! Ầm! Rắc!
Lực chấn do hai thanh kiếm chạm vào nhau tạo ra xung động nguyên lực mãnh liệt khiến cho cây cối xung quanh trong bán kính ba mét vẫn còn đang vươn cao đã đứt gãy mà rơi ầm ầm xuống mặt đất cùng với những gốc cây trước đó đã bị gãy, Vũ Thiên cũng đã bị chấn cho lui lại năm mét mới đứng vững, thanh băng kiếm của hắn cũng đã vỡ vụn. Nhện Lục không khỏi càng âm trầm khi trong thấy Vũ Thiên đỡ được một kích của Thượng Vương cảnh giới như hắn nhưng hắn cũng không đánh tiếp mà thu lại kiếm tơ nhanh chóng hướng thẳng phải Vũ Thiên mà lao nhanh đi chỉ để lại một câu nói cho hắn:
– Không nghĩ là ngươi lại đỡ được một kích của ta nhưng mà các ngươi cũng sẽ phải bỏ mạng hết ở nơi đây!
– Thiên ca, sao thân thể huynh lại lạnh như vậy cánh tay sao lại thành băng rồi, băng nguyên chất lun! Tiểu Bạch tròn xoe mắt mà nhìn cánh tay đã trở nên băng lạnh của hắn mà hỏi cũng không để ý tới tên Nhện Lục đã đánh lén một kích rồi bỏ đi
– Huynh cũng không biết! Vũ Thiên lắc đầu hắn nhìn thân thể đã trở lại trạng thái bình thường sau khi đón đỡ một kích của Nhện Lục mà khó hiểu, với lại khi ở trạng thái băng thể hắn cảm nhận được băng nguyên lực gia tăng một cách nhanh chóng dường như có thể mạnh bằng một Huyệt Tứ Tầng
– Vây! Năm tên Bò Cạp Tộc đồng loạt hét lên khi thấy Phương Nguyệt đang hướng về phía Nhện Lục bỏ chạy mà đuổi theo thì liền tiến lên mà vây lấy nàng ngăn chặn lại chỉ là một lực chấn do nguyên lực Tượng cảnh giới của Phương Nguyệt đã lan tỏa xa xung quanh mà không hề áp chế đã khiến cho năm người bọn họ phải văng ra xa mà không thể nào tiếp cận nàng, còn Phương Nguyệt cũng không hề để ý năm tên bọn họ mà trực tiếp đuổi theo hướng Nhện Lục mà dùng tốc độ rất nhanh theo sau
– Nguyệt tỷ nhớ lấy cho đệ vài quả Chu Cam nhá để bồi bổ cơ thể!
– Nguyệt muội bọn ta giao Chu Cam Qủa cho muội lấy còn nơi đây cứ để bọn ta giải quyết!
Giọng nói trẻ con của Tiểu Bạch đã vang lên khi thấy Phương Nguyệt đang hướng đuổi theo Nhện Lục mà nói to thì Tống Tân cũng đã lên tiếng nói vọng theo sau một hồi mơ hồ về hành động kì lạ và quá nhanh của Nhện Lục khi bọn họ vẫn còn đang mải quan sát Vũ Thiên.
– Thiếu chủ chúng ta phải làm gì tiếp đây! Năm tên tộc nhân Bò Cạp Tộc đã tới gần Cạp Lon mà hỏi mà cũng không gia nhập vào trận chiến cùng đám Nhện Tộc khi mà Phương Nguyệt chấn bay bọn họ để đuổi theo Nhện Lục thu Chu Cam Qủa mà bỏ chạy
– Chúng ta cứ ở đây quan sát đám tộc nhân Nhện Tộc chém giết đám người Nhân Tộc rồi sẽ tính tiếp! Cạp Lon gật đầu mà nói rồi nhìn đám Nhện Tộc tộc nhân đang vây lấy mười người mà nói
– Tống huynh chúng ta cần phải nhanh giải quyết đám Nhện Tộc này nếu không để Nguyệt muội giết chết tên thiếu chủ Nhện Tộc mà quay lại đây thấy chúng ta … thì sẽ rất mất mặt đó! Tiêu Ngọc trầm ngâm mà nhìn ba tên Nhện Tộc đang vây lấy mình trong đó có một tên mới gia nhập mà nói với Tống Tân nhưng trong lòng hắn lại có chút ganh tỵ với khi biết cảnh giới hiện tại của Phương Nguyệt
– Đúng vậy cần phải giải quyết nhanh đám Nhện Tộc này còn tiến vào Lang Tộc để lấy Lữ Tình Thụ nữa nếu không sẽ phí một chuyến khi tiến vào đây! Hoàng Phong liền nói to mà tiếp lời Tiêu Ngọc rồi triển khai công kích hai tên Nhện Tộc đang vây mình
Tống Tân gật đầu những người khác cũng bắt đầu một trận chiến kết thúc với Nhện Tộc. Vũ Thiên thì hiện tại lại rất rãnh rỗi, hắn cùng Tiểu Bạch nhìn mọi người đang chiến đấu mà cũng không có ý định gia nhập với lại cũng không còn ai tiến tới vây đánh hắn nếu có cũng chỉ là sáu tên Bò Cạp Tộc, nhưng có vẻ như bọn chúng lại không có ý định tiến đánh hắn, khiến hắn phải nhìn tới sáu tên Bò Cạp Tộc đang quan sát mà thấy khó hiểu khi chỉ thấy bọn chúng đứng nhìn mà không chiến gì nhưng cũng chỉ im lặng mà không lên tiếng làm phiền đám lão yêu chúng
– Thiếu chủ nếu để đám Nhện tộc chết hết thì kẻ bị giết tiếp sẽ là chúng ta! Một trong năm tên lo lắng mà nhắc nhở Cạp Lon
Cạp Lon cũng đã nhận ra chỉ là điều hắn đang phân vân là có nên gia nhập vào trận vây đánh hay không nhưng rồi hắn nhận ra cho dù hắn và năm tên tộc nhân còn lại có gia nhập vào thì cũng không thể nào thắng nổi mười một tên Nhận Tộc ở nơi này
– Chúng ta đứng đây cầm chân chúng thêm một chút vậy để chúng khỏi nghi ngờ mà rời đi!
– Thiếu chủ đó là?
Cạp Lon vừa dứt lời thì tên tộc nhân khác đã kinh sợ mà mở to mắt nói trong hoảng sợ khi nhìn về tứ hướng khiến cho Cạp Lon phải thốt lên trong ngạc nhiên:
– Lưới Tơ Huyết Độc nó tới rồi sao!