Thiên Vương Đặc Biệt Thuộc Về Người Yêu Độc Nhất Vô Nhị Bảo Bối

Chương 8: Tìm Tới Cửa (3)


Bạn đang đọc Thiên Vương Đặc Biệt Thuộc Về Người Yêu Độc Nhất Vô Nhị Bảo Bối: Chương 8: Tìm Tới Cửa (3)


Hơi thở mềm mại phun lên gò má anh. Đôi môi hồng hào, không có bôi loạn son màu đỏ tươi, ướt át như cánh hoa anh đào mới nở. Làm cho người nhìn, chỉ muốn gặm cắn một ngụm cho thoả!
Khoảng cách rất gần, có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt phảng phất trên người cô. Không phải mùi nồng nặc của nước hoa, mà giống như là mùi vị trái cây thơm mát. Tối hôm qua, anh bị hạ dược mà mất kiểm soát, nhưng cuối cùng vẫn cùng cô, bởi vì trên người cô có mùi thơm, không cho anh cảm giác chán ghét.
Vũ Trạch Hiểu hơi hơi nheo mắt lại, cẩn thận quan sát, anh có thể xác định, cô gái này sạch sẽ thuần khiết, mi cong cong tự nhiên, con ngươi linh hoạt, chiếc mũi xinh xắn, bởi vì sợ mà môi đỏ mọng khẽ mở ra. Nhưng mà, cô tuyệt đối không có chỉnh dung,
thậm trí còn không có trang điểm, tất cả đều là vẻ đẹp tự nhiên vốn có.
Bởi vì Vũ Trạch Hiểu dùng sức, nên dây buộc tóc của Giản An Trữ rơi ra, mái tóc đen mượt như thác nước, mềm mại rối tung ở trên vai, vừa không có uốn tóc, cũng không có ép tóc, càng không có nhuộm tóc màu đen, lại mềm mại đến lạ thường, nhất định có thể lập tức đi làm người mẫu chụp hình quảng cáo dầu gội rồi!

❀◕ ‿ ◕❀
Tuy rằng sáng nay không nhìn thấy vệt máu nhỏ, nhưng như thế cũng không nhất định nói rõ rằng cô sẽ… không đổi gra giường khác đi!
Chả lẽ, đêm qua, là lần đầu tiên của cô?
Suy cho cùng, dưới sự phản ứng ngu ngơ của Giản An Trữ đêm qua, làm cho người ta hít thở không thông, giống như tơ lụa thượng hạng ngọt ngào êm ái, tuyệt đối không thể nào là người phụ nữ “chiến đấu trên giường”!
Nghĩ đến đây, Vũ Trạch Hiểu hô hấp trong nháy mắt có chút dồn dập! Vũ Trạch Hiểu rất thích sạch sẽ, ghét nhất những phụ nữ thích đánh son phấn loè loẹt, dáng vẻ uốn éo, cũng đã lăn lộn trên giường với không biết bao nhiêu đàn ông. Là thần tượng có số lượng fan đông nhất, trong giới giải trí cũng có rất nhiều mĩ nữ hâm mộ. Nhưng hắn cũng không phải là ghét bỏ phụ nữ son phấn, chẳng qua chán ghét họ “quá bẩn”.

Hình ảnh đêm hôm qua, dần dần hiện lên trong lòng, hai người dán chặt, dựa vào nhau, đầu óc choáng váng, khoái hoạt, điên cuồng, làm cho hắn đạp đi lý trí. Giống như nhảy Bungee, một lần lại một lần từ trên vách núi nhảy xuống, hưởng thụ cái loại tàn phá hạnh phúc này! Hai mươi tám năm nay anh đều kiềm chế, bây giờ bùng nổ, càng làm cho anh hưng phấn cùng vui sướng!
Giản An Trữ cũng cảm nhận ý định mạnh mẽ của Vũ Trạch Hiểu, cô chưa bao giờ quá thân mật với ai trước đây cả, Giản An Trữ bắt đầu ra sức dãy dụa: “ Vũ Trạch Hiểu, anh làm cái gì vậy, mau buông tôi ra! ”
Vũ Trạch Hiểu cắn răng, anh nhịn rất cực khổ a, mà cô gái này còn lải nhải, thậm chí bị hắn áp chế dưới thân, vẫn là không cam lòng mà dãy dụa, ở thần kinh yếu ớt của anh chêu chọc!
Hơn nữa, nhìn môi hồng của Giản An Trữ đóng mở, bộ dáng ướt át kiều diễm, làm cho anh thật muốn nếm thử mùi vị!
“ Vũ Trạch Hiểu, nếu không buông tôi ra, tôi liền la lên, tôi liền…. …. Ưm……. ”
Còn chưa nói xong, đôi môi của anh đã hung hăng áp xuống!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.