Bạn đang đọc Thiên Vương Đặc Biệt Thuộc Về Người Yêu Độc Nhất Vô Nhị Bảo Bối: Chương 5: Thiên Vương Siêu Sao (3)
Vũ Trạch Hiểu?!
Anh không phải cùng Giang Huyên Kì ở dưới tham gia gặp mặt đám phóng viên sao? Như thế nào xuất hiện ở đây?
Người đàn ông cao lớn tuấn lãng nghiêng người dựa vào cạnh cửa. Bên trong cúc áo sơ mi bên trên cố tình mở ra, lộ ra bên trong xương quai xanh xinh đẹp cùng cơ bắp màu mật ong. Kết hợp một chút ánh mắt nóng bỏng, cả người tản ra khí chất phóng túng không kiềm chế được cùng ngang bướng hiếm có.
Vũ Trạch Hiểu xuất hiện! Trong phòng bất luận là nam hay nữ, đều phát ra một tiếng ngạc nhiên cùng vui mừng.
“ Trời ạ! Đây là Vũ Trạch Hiểu trong truyền thuyết? Đây là thật sao? Anh ta như thế nào lại đến nơi này? ”
“ Bản thân so với TV còn có phần suất hơn a~ ”
Vũ Trạch Hiểu nhíu nhíu mày, anh rất không thích nơi ồn ào như vậy. Nhất là người chung quanh này ánh mắt mê trai sáng rõ, thật giống như là động vật hiếm trong sở thú vị vây xem nha!
Ngẩng đầu, con ngươi giống như mặt hồ thu sâu thẳm, quét mắt một vòng quanh phòng, lúc sau, ánh mắt dừng ở trên người Giản An Trữ đang đứng bên cửa sổ.
“ Lại đây! ”
Đôi môi mổng mềm mại, bình tĩnh phun ra hai chữ chân thật không thể chối cãi.
Cho dù có vài phần phẫn nộ, giọng nói anh vẫn như tiếng suối chảy róc rách, mang theo một tia hương vị mát lạnh.
Trong lời nói Vũ Trạch Hiểu, nhất thời làm mọi người một trận im lặng.
Giản An Trữ chỉ cảm thấy lông mày nhảy dựng, hơi hơi cúi đầu, không giám nhìn anh, cũng không có nghe lời mà đi đến.
Một lúc lâu sau, bên trong phòng, một trận xôn xao nho nhỏ!
Vũ Trạch Hiểu nói “ lại đây “ là đang gọi ai?
Nhìn đến Giản An Trữ thờ ơ, Vũ Trạch Hiểu nhăn mày càng ngày càng sâu. Giản An Trữ biến mất cả một ngày, một câu giải thích đều không có, anh đặc biệt tìm tới cửa, cô cư nhiên lại không nghe lời? Anh sải bước chân thon dài, rõ dàng chính mình tự tiến đến.
Vũ Trạch Hiểu vừa đi, Hậu trường Lý vui mừng khôn xiết! Nhất là vừa mới cái kia đối với anh có ý đồ, nhất thời hai mắt đều toả sáng, cô thướt tha đứng lên, váy ngắn xinh xắn bao quanh người để lộ đường cong quyến rũ, vẻ mặt vui sướng, hướng hắn đi đến.
“ Trạch Hiểu! Thật là Trạch Hiểu sao? Tôi rất thích bài hát của anh nha! Tôi rất hâm mộ anh nha! ” Hậu trường Lý âm thanh uyển chuyển, đôi chân mềm mại thon dài trắng noãn, liền đứng ở trước mặt anh.
Làn váy tung bay, một cỗ gió thơm đập vào mặt, hé ra khuôn mặt trang điểm đậm, Chuốt mascara làm hàng lông mi dày nâng cao, đôi con ngươi liếc mắt đưa tình nhìn hắn.
Vũ Trạch Hiểu vốn vì Giản An Trữ mà đến, tâm tình không tốt, căn bản không nghĩ nhiều xem phụ nữ này một cái liếc mắt cũng không có. Hắn chán ghét lùi ra phía sau từng bước, nhìn về phía Giản An Trữ, một lần nữa mở miệng: “ Lại đây cho tôi! ”
Hậu trường Lý còn tưởng rằng Vũ Trạch Hiểu nói với mình, trong lòng một trận vui sướng. Cô rất có lòng tin, trên mặt hiện lên tia mị hoặc tươi cười, người đàn ông này hận không thể lập tức đem cô nắm trong lòng bàn tay đi!
Hậu trường Lý cố ý trượt chân ngã, cả người xương cốt mềm nhũn, lại chuẩn xác hướng trong lòng Vũ Trạch Hiểu ngã xuống!
“ Ai da —— ”
Một tiếng bi thương, cũng là Vũ Trạch Hiểu tránh một bên, người đàn bà này ngay lập tức “ hôn đất ”! Hậu trường Lý chật vật vươn tay, đầu ngón tay va chạm vào áo khoác Vũ Trạch Hiểu.
Nhìn lên, Vũ Trạch Hiểu hai tay nắm thành quyền, dùng thanh âm dễ nghe hỏi: “ Vừa mới, đụng vào quần áo của tôi? ”
Nữ nhân biểu tình có vẻ ngây thơ, lắc lắc lại gật gật.
Vũ Trạch Hiểu chán ghét liếc cô một cái, người đàn bà này toàn thân cao thấp, đều là do phẫu thuật thẩm mĩ mà nên.
Dời tầm mắt, vị trí sóng lớn mãnh liệt chỉ sợ cũng là làm trôi qua.