Thiên Vương Đặc Biệt Thuộc Về Người Yêu Độc Nhất Vô Nhị Bảo Bối

Chương 23: Hỗn Loạn (4)


Bạn đang đọc Thiên Vương Đặc Biệt Thuộc Về Người Yêu Độc Nhất Vô Nhị Bảo Bối: Chương 23: Hỗn Loạn (4)


Khi hắn sinh nhật lúc mười ba tuổi, cùng Mạc Tư Dư, Lãnh Vân Đình đám bạn xấu này cùng nhau chơi đùa, tên khốn Mạc Tư Dư kia, thần thần bí bí mang đến một đĩa CD, chính là trong truyền thuyết đảo quốc nghệ – thuật – ảnh. Mấy chàng tranh cẩn thận tránh người lớn, len lén giam mình trong phòng, bắt đầu xem phim.
Thiếu niên mười ba tuổi, đối với người khác giới trời sinh tính hiếu kì.Nhưng mà, có lẽ Mạc Tư Dư một ít lần bất ngờ mang đến cuộn phim quá mức thú vị —— tóm lại, khi hắn thấy một đám đàn ông rõ ràng rất thoải mái, nhưng phụ nữ kia ở cùng thời điểm làm bộ rất thảm hại, hắn…… nôn mửa!
Cho đến bây giờ, hắn vẫn nhớ phụ nữ trang điểm đậm kia khép hờ tròng mắt dáng vẻ thỏa mãn, toàn thân đầy dấu vết ngổn ngang, xung quanh âm thanh đàn ông the thé, giống như âm thanh của dã thú. Nhất là, cảnh cuối cùng còn cố ý ở trên người phụ nữ đánh lên…… Vô cùng hèn hạ!
Hắn không cách nào nhịn được loại hình ảnh này, cảm thấy thật rất dơ bẩn, hắn tuyệt nhiên không muốn đụng vào, chứ nói gì là đi sâu vào tìm hiểu. Cho dù những người phụ nữ kia còn trong sạch, hắn vẫn không cách nào vượt qua bóng ma trong lòng. Thay vì để cho phụ nữ quấn quýt, dính lấy mình, hắn ckhông bằng mình động thủ giẩi quyết.
Rồi sau đó tới sự kiện ở Las Vegas, càng làm cho hắn thống hận sự hèn hạ cực độ của phụ nữ. Cho dù sau này, hắn vào giới giải trí, có vô số người hâm mộ yêu mến, còn có không ít cô gái xinh đẹp tuyệt trần hi vọng có thể cùng hắn ở chung một chỗ, hắn cũng không thể nào cảm động a!

Có thể nói, nếu như khuya ngày hôm trước, không phải là tên khốn kiếp Mạc Tư Dư hãm hại, hắn cũng sẽ không say rượu ngủ với Giản An Trữ.
Ít nhất, Giản An Trữ so với Mạc Tư Dư cho hắn chuẩn bị cái gì ” Sinh viên đại học trong sáng” mà nói, chẳng phải biết rõ hơn sao? Hơn nữa, hắn cũng không chán hương thơm trên người cô.
Thật không nghĩ đến, cô – một người duy nhất giống chân thật, thế nhưng lúc trước cũng từng có bạn trai….
Nghĩ tới đây, Vũ Trạch Hiểu bỗng nhiên có chút kinh ngạc, thật là kỳ quái, làm sao lại nhớ tới cô gái kia rồi?
Còn lại ít rượu cocktail “Huyết Tinh Mã Lệ (Mary)”, Vũ Trạch Hiểu ực một cái hết, đầu óc có chút cháng váng. Mới vừa đứng dậy, đang chuẩn bị đi tới chiếc ghế lô, một phụ nữ loè loẹt diêm dúa bỗng nhiên đi đến, chỉ mặc báo trễ ngực cùng chiếc quần cụt nhỏ, giống như là con rắt mềm mại không xương ngồi bên cạnh vị trí hắn, nũng nịu hỏi: “Soái ca, mời tôi uống một ly rượu ngon?”

(Chú thích: Ghế lô là ghế ngồi thiết kế đặc biệt trong kịch trường, mỗi gian có vài ghế ngồi)
Mặc dù Vũ Trạch Hiểu mặc quần áo thoải mái, đội mũ lưỡi trai, dưới ánh đèn lờ mờ trong quán, không nhìn thấy ánh mắt to lớn trong suốt của hắn. Nhưng mà, chỉ nhìn bên ngoài chiếc cằm cao ngạo cùng môi hồng nhuận, nhất là chiếc mũi cao thẳng, phảng phất tia sắc bén, đâm thủng hư không. Vừa nhìn cũng biết, đâu nhất định là một đại suất ca!
Có câu —— đàn ông phương diện kia năng lực có mạnh hay không, nhìn lỗ mũi cũng biết. Người đàn ông này nếu như không có cả ngoại hình, tuyệt đối không thể bỏ qua đàn ông cường tráng!
Phụ nữ vẽ lấy con ngươi tinh sảo thoả mãn giương lên, xem ra, cô khuya hôm nay, sẽ có khoái cảm đêm nay!
Vũ Trạch Hiểu đầu cũng không ngẩng, móc ví tiền ra, tùy ý rút ra mấy tờ tiền mặt đặt ở trên quầy ba, phối hợp xoay người.
“Soái ca!” Cô ta nhìn thấy Vũ Trạch Hiểu quay đi, cánh tay trắng noãn giơ lên, ngăn trước mặt hắn, cố gắng lôi kéo một góc áo khoác, vẽ lên lông mày tinh sảo, cười quyến rũ nói:


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.