Thiên Vận Online

Chương 32: Thi đấu đoàn thể


Đọc truyện Thiên Vận Online – Chương 32: Thi đấu đoàn thể

Hôm sau, phía chính phủ Thiên Vận ở bên ngoài, trang thảo luận cùng bảng công bố trong thành, tuyên bố quy tắt của hoạt động thi đấu. Trước máy hạng mục về thi đấu PK, thi đấu kỹ năng sản xuất, vân vân… ta chẳng có lấy nửa điểm hứng thứ, cưỡi ngựa xem hoa đảo một vòng, hấp dẫn ánh mắt ta, là thi đấu đoàn thể ở cuối cùng.

Hoạt động nội dung — Thi đấu đoàn thể.

Cách tham gia –

Lấy danh nghĩa mạo hiểm đoàn, dong binh đoàn, kỵ sĩ đoàn hoặc thành thị, năm người một tổ tham gia thi đấu. Người muốn tham gia, trong vòng 3 ngày đến chủ thành Ngân Tây Pháp Nhĩ Đặc, tìm nhân viên phục vụ Ciro đứng cạnh đấu trường báo danh.

Mỗi thành thị chỉ có thể có 5 đội ngũ tham gia, kỵ sĩ đoàn 3 tổ, dong binh đoàn và mạo hiểm đoàn một tổ. Để công bằng, người dự thi không thể lấy hai danh nghĩa báo danh, dong binh đoàn phụ thuộc lãnh địa, kỵ sĩ đoàn phụ thuộc lãnh địa và dong bình đoàn hoặc kỵ sĩ đoàn chiếm hữu lãnh địa, chỉ có thể lấy danh nghĩa thành thị báo danh.

Mặt khác, các dong binh đoàn và kỵ sĩ đoàn mới thành lập chưa tới một tuần không được tham gia.

Phương pháp khen thưởng –

Người chơi tham gia trong thời gian quy định thu thập đủ 5 loại đạo cụ hệ thống quy định, lập tức nhận được khen thưởng. Phần thưởng bao gồm năm vạn kim tệ, một khối lãnh địa, vị trí có thể tự do chọn lựa.

Người đã có lãnh địa, đẳng cấp lãnh địa thăng một bậc.

Quy tắc hoạt động –

Sau khi báo danh, người chơi tới “Đấu trường Simon” dùng “Đặc ước nhập tràng quyển” vào gặp NPC, nhận đạo cụ đặc thù “Ấn ký”. Đề bù lại sự chênh lệch của cấp bậc và trang bị, trong lúc tham gia thi đấu, hiệu dụng trang bị trên người hoàn toàn bị triệt tiêu, thay thế bằng đạo cụ đặc thù. Tử vong cũng sẽ không rớt điểm kinh nghiệm.

Quy tắc hoạt động tỉ mỉ, cùng ngày đến “Đấu trường Simon” nghe nhân viên phục vụ (GM) trực tiếp giảng giải. Chỉ cần dùng “Đặc ước nhập tràng quyển” là có thể vào.

Nhân viên phục vụ trực tuyến giảng giải xong, hoạt động lập tức bắt đầu, thỉnh các vị tham gia đến trình diện dúng giờ, nếu không sẽ hủy bỏ tư cách trận đấu.

Cùng ngày, phụ cận “Đấu trường Simon” thực hiện quản chế, thỉnh các vị tận lực tránh tới gần khu vực phụ cận.

“Chẹp chẹp chẹp… Phần thưởng là một khối lãnh địa a!” Nhìn phần thưởng thi đấu đoàn thể, Nửa Cuộc Đời không khỏi cảm thán, “Xem ra sắp biến thiên.”

“Biến thiên? Không có a.” Thiên Lý thò đầu ra ngoài cửa sổ, nhìn bầu trời.”Thời tiết tốt lắm a.”

Nửa Cuộc Đời lườm Thiên Lý, lạnh lùng nói: “Đầu ngươi còn vươn ra một xíu nữa, ta lập tức đá ngươi ra khỏi phòng. Thật mất mặt!”

“Nguyệt đại ca, vì sao nói là phải biến thiên?” Chí ít Nhất Kiếm còn hiểu được ý của biến thiên. “Tuy rằng phần thưởng tốt… Thế nhưng có nghiêm trọng như vậy không?”

Ta trầm tư một lúc, nói: “Cái này biểu thị sẽ có thêm không ít đoàn có thành, cũng có không ít thành thăng cấp, dù sao thi đấu này cũng không khó lắm, chỉ cần trước thời gian quy định thu thập đủ đạo cụ là được… Bất quá, chuyện này không phải là vấn đề.”

Ta liếc nhìn qua Nửa Cuộc Đời một cái, tiếp tục giảng: “Cũng đã nói, người có lãnh địa, đẳng cấp lãnh địa tăng một cấp, vậy biểu đẳng cấp lãnh địa có thể thăng cấp thông qua làm nhiệm vụ, không phải chỉ dựa vào xây dựng. Nói cách khác… Có thể không lâu sau, sẽ có một quốc gia ra đời.”

“Nếu Vô Hạn thành chúng ta thắng, có thể thăng cấp thành thị!” Tiểu Dương nhảy nhót: “Vậy cách ngày kiến quốc không xa!”

“Còn có Kính Nguyệt thành.” Lá con nói rằng: “Tỷ lệ thắng của họ cũng rất lớn.”

“Thế nào? Có muốn thử xem hay không?” Nửa Cuộc Đời hỏi Vô Cực.

Vô Cực nhàn nhạt nói: “Nếu như có thể thẳng đơn giản như vậy, không phải đã biến thành giải đấu tặng lãnh địa sao? Bất quá…” Hắn vung lên dáng cười tự ngạo, “Ta thích.”

“Đúng vậy đúng vậy! Khó khăn lắm mới có trò vui, có muốn tham gia hay không? Có muốn tham gia không a?” Nhất Kiếm hưng phấn hỏi, “Nhất định là rất đã nghiền, rất thú vị!”

Nhất Phương liếc Nhất Kiếm, nhàn nhạt: “Lão đại đã đáp ứng rồi… Như vậy đều nghe không hiểu?”

“Vậy nhanh đi báo danh đi!” Tiểu Diệp thúc giục, “Ta rất hiếu kỳ cái đạo cụ đặc thù [ấn ký] kia rốt cuộc là cái gì! Có thể thay thế công năng trang bị hay không.”

Vô Cực vỗ vỗ vai ta, ôn thanh nói: “Ở đây chờ ta.” Sau đó liếc mắt nhìn Nửa Cuộc Đời, ý bảo hắn cùng đi.

Chỉ cần Vô Cực mở miệng, ta cũng sẽ đi theo… Thế nhưng, chủ thành hiện tại nhất định có rất nhiều người chơi muốn báo danh ( tất cả các hạng mục thi đấu đều báo danh ở chủ thành ), tuyệt đối sẽ cực kì chen chúc.

“Đi thong thả.” Ta mỉm cười với hắn, trong lòng ấm áp.

Vô Cực bên ngoài luôn lãnh nhược băng sơn, kỳ thực nội tâm rất ôn nhu. Tựa như hắn lo lắng Thiên Lý cúp tiết nhiều sẽ không được tốt nghiệp ( Thiên Lý từng suýt bị cấm thi ), vì vậy mới tận lực cấm Thiên Lý trốn học chơi game; hắn biết gia cảnh Danh Đao không tốt, bằng cấp cũng không cao, chỉ có thể dựa vào chức nghiệp ngoạn gia kiếm tiền, vì vậy cũng để hắn chuyên tâm kiếm tiền, đồng thời tận lực cung cấp nguyên liệu Danh Đao cần.

Người không biết chuyện còn tưởng rằng hắn bá đạo, ngay cả thời gian đoàn viên login cũng quản; còn tưởng rằng hắn vô tình, quăng ải nhân không có sức chiến đấu vào hầm mặc kệ…

“Giờ làm gì đây?” Câu hỏi của Tiểu Diệp kéo ta về hiện thực. Lúc này mới phát hiện mọi đoàn viên đều nhìn ta, biểu tình “giờ phải làm gì đây”.

Ta ngốc lăng: “Làm chuyện của mình nha, luyện công, nói chuyện phiếm, hay là muốn đến thương khố chờ đạo cụ phát xuống cũng được.” Sao tự nhiên chờ ta quyết định a?

“Ác.” Nhất Kiếm lên tiếng, “Cảm thấy là lạ làm sao ấy.”

“Ta cũng vậy.” Tiểu Dương nói.

“Ân…” Hoàng cũng đáp.

Là lạ? Ác! Ta đã biết.”Khái khái!” Ta mô phỏng theo ngữ khí Nửa Cuộc Đời, nói: “Được rồi! Hiện tại các vị có thể giải tán.” Nói xong còn nhịn không được cười ha hả.

Mọi người nhìn nhau, sau đó cũng bật cười.

Nửa giờ sau, trên kênh tần vang lên tiếng nói của Vô Cực, hắn nói cho chúng ta biết hắn đã dùng danh nghĩa Ngân Chi Vô Hạn thành đích báo danh thi đấu, còn lại, chính là muốn tìm các thành viên khác nguyện ý tham gia thi đấu.

Tuy rằng nói chỉ cần là thành dân Vô hạn thành đều có thể dự thi, nhưng phải buông tha việc tham gia với tư cách dong binh đoàn hoặc kỵ sĩ đoàn (bởi vì chỉ được chọn 1 trong 2).

Để tìm ra người nguyên ý đại biểu Vô Hạn thành tham gia thi đấu, vì vậy ta ra thông cáo trên công bố lan trung ương, thỉnh game thủ có ý nguyện tham gia đến tập hợp trước thành chủ thất. Nếu như bọn họ có thể giúp Vô Hạn thành đạt được thắng lợi, ngoại trừ thưởng cho họ năm vạn kim tệ ra, chúng ta cũng sẽ có thêm tưởng thưởng khác.

Kỳ thực, chúng ta đều ôm tâm tình nếu như có khoảng 10 người tham gia là tốt rồi, cũng không cho rằng sẽ có nhiều người nguyện ý hỗ trợ. Dù sao, ngoại trừ người tự do ( không có dong binh hoặc kỵ sĩ đoàn ), có rất ít người ( đoàn ) nguyện ý buông tha cơ hội nhận được lãnh địa. Ít nhất… chúng ra nghĩ như vậy.

Không ngờ…

Mới một buổi chiều, trước thành chủ thất tập hợp ba, bốn trăm người, trong đó không ít người có dong binh đoàn hoặc kỹ sĩ đoàn của riêng mình. Có lẽ có những người này là vì phần thưởng kếch xù mà đến, thế nhưng, đại bộ phận đều là mong muốn có thể thay Vô Hạn thành tận tâm lực.


Những chiến hữu trong lúc thủ thành, Lưu Vân và Phiên Phiên cười thong dong, Phượng Tường Vũ thề sẽ đem hết tâm lực vì chúng ta, Tàng Đao và các đồng hữu… Nhìn những khuôn mặt có quen thuộc có xa lạ, trong lòng ta dậy lên cảm động khó nói nên lời.

Có lẽ sẽ có người hỏi, mị lực của game online ở đâu? Luyện công thăng cấp? Đánh quái đoạt bảo? Công thành kiến quốc?

Những thứ này, chỉ một mình đơn độc chơi game không thể chiếm được

Mị lực chân chính, là cùng một đám bạn bè đánh quái luyện công, xuất sinh nhập tử, làm nhiệm vụ, nói chuyện phiếm…

Không phải sao? Nguyên nhân khiến mình đầu nhập vào thế giới game online, khiến mình mê thượng, không thể ly khai, không phải là vì đám bằng hữu bên người này sao!

Tiền tài, đạo cụ gì đó đều chỉ là số liệu, chân chính chân thật, chỉ có một đoạn tình cảm này.

“Nên làm cái gì bây giờ?” Hoàng chỉ vào đoàn người trước mắt, hỏi.

“Không ngờ lại nhiều người như vậy…” Tiểu Diệp mục trừng khẩu ngốc.”Thực sự là thần kỳ.”

“Đúng vậy…” Ta cũng rất cảm thán. Một hơi liền tụ tập nhiều người như vậy, danh vọng, mị lực này… không phải thứ mà vật chất có thể đổi được.

“Ta hảo cảm động a!” Nhất Kiếm rất mất hình tượng ngồi chồm hổm trên mặt đất khóc rống.

“Ta cũng rất cảm động a!” Thiên Lý cũng khoa trương khóc lớn lên.

“Đúng là rất cảm động.” Nhất Phương diện vô biểu nói: “Thế nhưng không thể để tất cả cùng tham gia.”

“Ngô…” Ta nhíu mày khổ tư.”Không thể làm gì khác hơn là chờ Vô Cực trở về rồi tính.”

Kết quả tổng cộng có hơn năm trăm người mong muốn đại biểu Vô Hạn thành tham gia, gần này người có thể tạo thành một chi quân thủ thành. Vô Cực không thể làm gì khác hơn là nghĩ ra một biện pháp, cho năm người một tổ ở lôi đài Vô Hạn thành thi đấu với nhau, từ đó tuyển ra người dự thi.

Trừ mười người (2 đội) thuộc Ngân Chi Vô, chỉ còn vé cho mười lăm người (3 tổ). Chúng ta mất thời gian một tuần mới quyết định được nên chọn người nào. May mà chính là, danh sách dự thi có thể đợi đến trước ngày thi đấu một hôm rồi giao ra cũng được ( chỉ cần Vô Hạn thành báo danh trước là được).

Trong đó, Phượng Tường Vũ mang theo Ngự Lôi ( bởi vì Ngự Lôi là sủng vật cho nên chỉ tính là một người ), còn có Tàng Đao cùng Lạc Hồn bọn họ cũng lấy được danh ngạch.

Quyết định chọn xong người, ta mới phát hiện, tự chúng ta cũng có vấn đề lớn…

Trừ Danh Đao không thuộc hệ chiến đấu, chúng ta chỉ mới có chín mạng! Ta choáng!

“Ai…” Nhất Kiếm nhìn thi thể nằm trên mặt đất, thở dài một hơi, ảo não gãi đầu. “Thật có lỗi, không cẩn thận hạ thủ quá nặng.”

“Không có biện pháp, lực công kích của ải nhân vốn không cao, hơn nữa Danh Đao lại luyện kỹ năng sản xuất, làm sao có khả năng đánh thắng được ngươi.” Ta cười khổ, hồi sinh Danh Đao xoạt tay chân nằm thành hình chữ đại trên mặt đất.

“Đã nói không cần thử…” Danh đao vẻ mặt đau khổ, di chứng tử vong khiến đầu hắn đau muốn chết. “Ta ở lại mỏ đào khoáng là được rồi, hơn nữa trong lúc thi đấu, điểm kinh nghiệm còn nhân đôi.”

Phía chính phủ không muốn ảnh hưởng game thủ thi đấu nên game thủ không thi đấu không thể luyện công, nên trong thời gian thi đấu, game thủ chỉ cần ở nơi công tác (hầm mỏ, bãi cỏ, phòng bếp, vân vân…) luyện kỹ năng sinh hoạt, có thể nhận kinh nghiệm gấp đôi so với ngày thường.

“Nhất Kiếm hạ thủ thật nặng.” Tiểu Diệp trừng Nhất Kiếm, oán giận vì hành vi “độc ác” vừa rồi. “Lúc đó Danh Đao đã sắp cạn hết máu, ngươi còn công kích hắn!”

Nhất Kiếm ủy khuất hạ mặt. “Ngươi cũng không phải không biết, [Liệt Phong Trảm] có tam liên kích, nhất định phải phóng hết a.”

Khi Nhất Kiếm phát hiện kích thứ hai của Liệt Phong Trảm đã xóa 3/4 máu của Danh Đao, hắn cũng rất muốn dừng lại. Thế nhưng hệ thống cưỡng chế thực hiện kỹ năng nhất định phải phóng xong.

“Ta không phải cố ý!” Nhất Kiếm rất vô tội.

“Thế thì ngươi cũng đừng dùng chiêu này!” Tiểu Diệp kiên trì khởi binh vấn tội.

“Là các ngươi chính muốn ta xuất chiêu mạnh nhất để xem Danh Đao có đỡ được hay không!”

“Vậy ngươi hẳn là…”

“Được rồi được rồi, đừng cãi nhau nữa.” Danh Đao vội vàng đứng ra giảng hòa.”Dù sao trên tràng PK ta cũng không rớt cấp, Nhất Kiếm cũng không bị khấu trừ danh vọng, không cần để ý.”

“Vậy giờ làm sao?” Ta hỏi: “Danh Đao xem ra không có biện pháp tham gia.”

Danh Đao áy náy: “Thật có lỗi.”

Bất quá ta nghĩ, kỳ thực hắn cũng không muốn tham gia.

“Không thể làm gì khác hơn là tìm thêm một người.” Nửa Cuộc Đời trầm tư: “Tốt nhất là một người tự do không có đoàn, hơn nữa thực lực không kém, phải ăn ý với chúng ta một chút.”

“Đi hỏi hỏi xem thử.” Tiểu Dương nói: “Ta nhớ có mấy người tương đối hợp.”

“Trong đoàn chúng ta chỉ có một mình Tiểu Diệp là đạo tặc, vì vậy tốt nhất là tìm một cái hệ mẫn tiệp.” Ta đưa ra ý kiến.

“OK! OK!”

“Ân.” Mọi người đáp lời.

Kỳ thực, trong lòng ta đã chọn được người. Thế nhưng, ta để ý thấy khi ta nói “tốt nhất là tìm người hệ mẫn tiệp”, sắc mặt Vô Cực trong chớp mắt đã giảm nhiệt độ xuống zero, ta cũng không dám mở miệng.

“Phi Ly, thật là trùng hợp!”

“Tiểu Nguyệt! Đã lâu không gặp!”

Chết tốt không chết, vừa muốn ra khỏi thành luyện công, ở cửa thành liền gặp đoàn người Tàng Đao.

“Đã lâu không gặp!” Ta cười cùng mọi người chào hỏi

“Lần này các ngươi biểu hiện thật lợi hại!” Ta là nói về chuyện bọn họ bắt được danh ngạch.


“Hoàn hảo.” Lạc Hồn thản nhiên cười.

“Kỳ thực người cố gắng nhất chính là Tàng Đao.” A Nhược Khải vỗ vỗ vai Tàng Đao. “Người này nói, vô luận như thế nào đều muốn chúng ta cướp được danh ngạch ni!”

“Ta hy vọng có thể giúp đỡ Phi Ly, còn có chiếu cố Vô Hạn thành.” Tàng Đao ôn hòa mỉm cười, nhãn thần thanh minh kiên định.

“Được rồi! Đã quên giới thiệu với ngươi.” Thiên Xứng kéo một nam tinh linh có mái tóc dài màu lam nhạt đứng ở một bên, giới thiệu: “Hắn gọi Quang Ngữ, là tân nhiệm tế ti của chúng ta.”

“Quang Ngữ nhĩ hảo.” Ta nhìn hắn mỉm cười, “Ta là Nguyệt Phi Ly. Khi đối chiến ngươi cùng Tàng Đao bọn họ phối hợp rất ăn ý! Một chút cũng nhìn không ra là mới quen biết gần đây.”

Trong những cuộc PK đoàn thể, tế ti không có năng lực tự vệ nhất nhưng cũng là trọng yếu nhất, thường thường chính là mục tiêu diệt trừ. Vì thế trên lôi đài, tế ti ( nhất là đơn tu tế ti ) làm sao bảo hộ chính, làm sao phối hợp với đội hữu, có thể hoàn mỹ hiệp trợ đồng đội, chính là một môn học rất khó khăn.

Quang Ngữ này, ta đã chú ý đến khi Tàng Đao bọn hắn thi đấu, hắn vô luận là phụ trợ, phối hợp hay hòng vệ, đều có thể xem là một tế ti lợi hại.

“Cảm tạ…” Quang Ngữ nhàn nhạt đáp, xem ra hắn cũng không phải người thích nói chuyện. “Ta cũng nghe qua rất nhiều chuyện về ngươi.”

“Vậy sao!” Ta thiêu thiêu mi. “Các ngươi rốt cuộc nói với người khác ta thế nào!” Như thế nào hắn lẫn Thiên Xứng đều nói cùng một câu như vậy ni?

“Cũng chỉ là nói xấu ngươi một xíu xiu thôi.” Diêu Diêu trêu ghẹo.

“… Bị ta bắt được rồi nhá!” Ta làm bộ rất tức giận.”Khó trách ta gần đây ta luôn cảm thấy ngứa tai, nguyên lai là các ngươi làm hại.”

“Tiểu Nguyệt ngươi nói sai rồi.” Diêu Diêu cười nói: “Lỗ tai ngứa là do có người nghĩ về ngươi.”

“Vậy á?”

“Đúng vậy!”

“Ha ha ha!” A Nhược Khải nhịn không được bật cười, “Mị lực của Tiểu Nguyệt thật cao.”

“Không nói cái này.” Để tránh xấu hổ, ta lập tức nói sang chuyện khác.

“Ta có chuyện muốn nói với các ngươi…”

“Ta có chuyện muốn nói với ngươi…”

Tàng Đao và ta trăm miệng một lời đồng thời nói.

“A!” Chúng ta nhìn nhau, sau đó bật cười.

“Cứ quyết định như vậy đi!” Ta tin tưởng lời Tàng Đao muốn nói nhất định giống điều ta đang nghĩ.

“Ân! Ta sẽ nỗ lực.”

Ngân Chi Vô chúng ta đang cần một người, mà Tàng Đao bọn họ có sáu người ( Lộ Diêu Tâm Canh Diêu, A Nhược Khải, Tàng Đao, Lạc Hồn, Thiên Xứng và Quang Ngữ ), vừa lúc phân một người qua đây.

Tàng Đao thực lực kiên cường, tính phối hợp rất tốt, nhất định có thể giúp đỡ. Vấn đề duy nhất chính là…

“Không được!” Vô Cực lạnh lùng cường ngạnh cự tuyệt.

Ta biết ngay mà. Nhịn xuống xung động muốn trợn trắng mắt, ta nhẹ giọng khuyên giải Vô Cực.

“Ai cũng được, nhưng hắn không được.” Vô Cực lần thứ hai cự tuyệt, sắc mặt càng thêm khó coi.

“Ngươi đang suy nghĩ cái gì a! Tàng Đao là lựa chọn tốt nhất, lại là đạo tặc. Như vậy mỗi đội chúng ta vừa vặn có một đạo tặc.” Thật là, giấm như vậy mà cũng ăn được sao.

“Trong thành chúng ta có rất nhiều đạo tặc, không nhất định phải là hắn.” Vô Cực chết cũng không chịu.

“Thế nhưng…”

“Đừng nói nữa, hắn thì tuyệt đối không được!”

… Người này ( nổi giận ) đừng ép ta ra tuyệt chiêu!

“Húc, Chi, Vô, Cực!” Ta bày ra sắc mặt còn lạnh hơn Vô Cực mấy lần, từng lời từng chữ gọi ID hắn.

“!” Vô Cực trừng to mắt, kinh ngạc nhìn ta.

Sau đó…

“… Ngươi vui vẻ là tốt rồi.” Vẻ mặt hắn thất bại đến cực điểm.

“Vậy là tốt rồi.” Ta diện vô biểu tình nói: “Tiểu Diệp, Thiên Lý, Hoàng, Nhất Kiếm và Nửa Cuộc Đời, các ngươi một tổ. Ta, Vô Cực, Tiểu Dương, Nhất Phương còn có Tàng Đao một tổ, như vậy được chứ?”

“Được được!” Nửa Cuộc Đời cười bồi.

“Không… không thành vấn đề.” Nhất Kiếm mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

“Vậy đi báo danh đ!” Ta lộ ra nụ cười thoả mãn.

Lãnh tụ ngầm của Ngân Chi Vô… Nữ vương đại nhân.

Đây là tiếng lòng của mọi người.


Hệ thống thông báo! Ngoạn gia Nguyệt Phi Ly, báo danh thi đấu đoàn thể. Đoàn thể lệ thuộc: Ngân Chi Vô Hạn thành. Mời ngoạn gia đến thương khố cá nhận lĩnh đạo cụ đặc thù.

“YA! Phát xuống rồi, phát xuống rồi!” Tiểu Diệp nhảy nhót: “Ta phải nhanh chân đến thương khố nhìn xem!”

“Tò mò thật nha!” Thiên Lý cũng nói: “Chúng ta nhanh đi xem đi!”

“Ân!”

Tư thương ( thương khố tư nhân ) là một ngân hàng nằm trên phố buôn bán trong thành, vào tìm một tên là nhân viên phục vụ (NPC) tên là “Tu Ân”, đưa cho y một kim tệ là có thể tiến vào thương khố.

“Xin chào, ta có thể giúp gì cho các vị?” Tu Ân hòa khí hỏi.

“Ta muốn vào thương khố.” Nói, ta thanh toán một kim tệ cho hắn ( đây là định giá của thương khố, mị lực không tạo được ảnh hưởng ).

“Được!” Tu Ân lật bản ghi chép trên tay.”Xin hỏi là thương khố của Nguyệt Phi Ly sao?”

“Không sai.” Mỗi lần đều phải xác nhận như vậy, thật phiền phức.

“Mật mã là?”

Ta nói ra mật mã đã đặt.

“Mời vào.” Tu Ân mỉm cười, đưa cho ta một chìa khóa đồng. “Đây là chìa khóa của ngươi. Sau khi sử dụng xin mang chìa khó đến quầy trả lại.”

“Được.” Ta cười nói. Kỳ thực cho dù không trả, rời khỏi ngân hàng thì chìa khóa cũng sẽ biến mất.

Tiến vào thương khố, đập vào mắt là một gian phòng nhỏ khoảng sáu mét vuông. Trong phòng có hai hàng tủ gỗ, chia làmtừng ngăn từng ngăn, bên trong đầy ấp các chiến lợi phẩm ta bắt được cùng dược thủy và các tạp vật linh tinh. Trên tường còn có một giá đặt vũ khí, bất quá bên trong chỉ có một cái Hắc Nha Quyền Trượng, bên trái là tủ áo treo lên một chiếc Quang Ưng Chi Bào màu trắng.

Hai trang bị này là ta cất riêng làm lưu niệm.

Hệ thống thương trữ của Thiên Vận rất đặc biệt, không giống cái khác loại game online khác trên thị trường là trực tiếp nhảy ra cửa sổ thương khố, mà là một “Thương khố” chân chính.

Thần kỳ chính là, nếu hai hàng tủ gỗ hai ngàn ngăn kia đầy, vẫn sẽ tăng. Chỉ cần ta ném đồ xuống đất, lần sau vào thương khố sẽ phát hiện mấy thứ ấy đã được sắp xếp ngăn nắp trên ngăn tủ, vũ khí cân trang bị cũng vậy ( đạo cụ cùng loại sẽ tự động xếp chồng, trang bị mỗi loại chiếm một ngăn trữ vật ).

Ta đi tới tủ gỗ, phát hiện quả nhiên có thêm hai ô vuông, bên trong là “Đặc ước nhập tràng quyển” và “Ấn ký” tạo hình huy chương.

Trên nhập tràng quyển chỉ viết ngày thi đấu cùng mấy chữ nhỏ “Người dự thi chuyên dụng”, mà ấn ký lại là hiện mấy chữ xám không thể sử dụng, cũng không có biện pháp xem công dụng. Không thể làm gì khác hơn là đợi tới ngày thi đấu rồi nói sau.

Rất nhanh, đã đến ngày thi đấu.

Hai mươi lăm người dự thi chúng ta tụ tập ở mã tràng, chuẩn bị xuất phát.

Nửa Cuộc Đời điểm danh từ đầu hàng đến cuối hàng, Tiểu Diệp đột nhiên nhảy đến trước đoàn người, cao giọng nói: “Mọi người chờ một chút! Ta làm vài thứ cho mọi người.” Nói, nàng lấy từ trong đai lưng ra đủ mọi loại quần áo đủ màu sắc.

“Phía chính phủ không phải đã quy định, trang bị trên người chúng ta ngoại trừ vũ khí, toàn bộ đều mất đi hiệu lực sao? Nếu y phục trên người không thể tăng gia phòng cũng không hiệu quả đặc thù, vậy mặc cũng vô dụng! Vì thế…” Tiểu Diệp cười ngọt ngào, chỉ chỉ Hỉ Thượng và Mai Vân đứng ở một bên.”Ta cùng các tỷ muội làm một ít y phục, muốn để mọi người mặc.”

Ta từng nghe qua trên tuyến thảo luận, có mấy người nói phải mặc y phục đặc chế tham gia trận đấu, dù sao trang bị có mặc hay không cũng chẳng có gì khác biệt, như vậy còn thú vị hơn. Mọi người cám ơn Tiểu Diệp, rồi nối tiếp nhau thay y phục.

Tiểu Diệp thiết kế quả nhiên đặc biệt, ngoại trừ trên ngực trái mỗi người đều dùng tơ vàng thêu lên đoàn huy của Ngân Chi Vô — “Húc nhật cực quang”…

Một điểm chỉnh tề cũng không có ( đổ mồ hôi ).

Kiểu Tây, kiểu Trung, kiểu Nhật, cổ trang, hiện đại hoặc là cosplay, đủ mọi chủng loại, giống như một cửa hàng quần áo thu nhỏ.

Nhất Phương mặc chính là một bộ quân trang thời Trung cổ màu xanh xám; Tiểu Dương chính là bộ cosplay Robin Hood màu xanh nhạt, cái mũ trên đầu còn cắm lên một chiếc lông vũ lục sắc; Tàng Đao là một bộ đồ nịt không tay, bên hông buộc một bố mang màu tím sẫm dài xuống chân; ta và Vô Cực còn lại là đạo bào lam tử sắc viền vàng và kim bạch sắc viền lam.

Mà bản thân người chế tác à?

Tiểu Diệp đeo tai thỏ ( giả trang khả ái? ), trên lưng còn có đôi cánh thiên sứ rất đáng yêu ( giả trang thuần khiết? ); Hi Thượng lại là một thân trang phục vũ đấu, hai cánh tay phân biệt mang giáp bao tay màu đỏ và đen; Mai Vân lại mặc một bộ kimono màu trắng nhạt, mặt trên còn điểm xuyết những cánh hoa mai màu đỏ.

“Tất cả mọi người đổi xong chưa!” Tiểu Diệp hài lòng: “Đổi xong chúng ta xuất phát!”

Nhất Kiếm kêu rên.”Ta có ý kiến! Ta muốn thay bộ khác!” Bộ y phục Tiểu Diệp đưa cho Nhất Kiếm, là một bộ cosplay động vật với đôi tai và cái đuôi cẩu, hắn vẻ mặt đau khổ, xem ra tuyệt không muốn mặc!

“Y phục cũng không tệ, đừng tính toán nhiều như vậy.” Nửa Cuộc Đời liếc Nhất Kiếm.”Mau xuất phát, bằng không sẽ không kịp.”

Sa Lợi Diệp cho Nửa Cuộc Đời mặc chính là một bộ trường bào đen như mực, còn có đôi cánh ác ma — cá nhân ta cho rằng hình tượng này rất phù hợp với hồ ly đại nhân ( cười ).

Ta vỗ vỗ vai Nhất Kiếm. “Rất hợp với ngươi.” Nói xong còn nhịn không được bật cười.

“Nguyệt đại ca!”

“Xuất phát xuất phát, ta giúp các vị mua vé xe.” Ta nhanh chóng nói sang chuyện khác.

Tới “Đấu trường Simon”, chúng ta mới phát hiện, ý tưởng của đại đa số mọi người đều giống với chúng ta ( Tiểu Diệp ), trước đấu trường chật ních người dự thi mặc đủ các loại trang phục. Có một đoàn toàn thể thay y phục thủy thủ ( bao gồm cả nam sinh… ), còn có một đoàn ăn mặc không khác gì NPC; đặc biệt nhất là Kính Nguyệt thành, toàn bộ thành viên đều giả dạng thành nhân viên phục vụ.

Nhân viên phục vụ làm sao đặc biệt? Khụ… nam sinh nhà họ phẫn thành thỏ nữ lang, nữ sinh phẫn thành ngưu lang. Đủ đặc biệt chưa! (Phong: xin tưởng tượng các bạn nam mặc đồ maid đeo tai thỏ và các bạn nữ mặc vest đen đuôi tôm trong các bộ manga :”> )

Đương nhiên, còn có đoàn người Tiêu Dao Công Tử vẫn mặc y phục thường ngày, coi như là rất đặc biệt ( vì chỉ có bọn họ không thay đổi trang phục ).

Nhóm người Kính Nguyệt thành đang trêu chọc về trang phục của trò đối phương, ở bên kia cãi nhau ầm ĩ, một xíu cũng không thấy khẩn trương như những người đang tham gia thi đấu. Loại tâm tính này mới đúng là đang ngoạn trò chơi, không phải bị trò chơi ngoạn.

Vô Cực vỗ vỗ vai ta, nói rằng: “Có thể vào.”

“Ân.” Ta xuất ra xuất nhập tràng quyển, tuyển chọn sử dụng. Bạch quang chợt lóe, đã bị đưa vào chỗ ngồi trong đấu trường.

Đấu trường Simon là sân thi đấu lớn nhất trên Thiên Vận, kiến trúc hình tròn giống hệt đấu trường La Mãm khán đài có thể chứa một vạn khán giả, còn có hai trăm tổ trọng điệp không gian làm sân thi đấu. Hôm nay thính phòng đã đầy hết tám phần, có thể thấy được nhân số tham gia thi đấu lần này không nhỏ.

Đứng giữ đấu trường là một GM tinh linh mặc pháp bào, tóc vàng, tai nhọn. Khóe môi hắn nhếch lên nụ cười thân thiện, nhìn khán giả một vòng, cao giọng: “Xin chào các vị ngoạn gia, ta là phục vụ viên cho trận đấu lần này. Số hiệu là GM03.”

Toàn bộ đấu trường ồn muốn chết, căn bản chẳng có mấy ai nghe được lời hắn nói.

GM03 cũng không tức giận, vẫn giữ nụ cười hiền lành thân thiện. “Thực sự là ngượng ngùng, ồn như thế ta căn bản không có biện pháp tuyên bố sự tình, ta chỉ đành cấm toàn bộ kênh của các vị.” Vừa dứt lời, trên đầu ta hiện lên một hàng chữ.

Hệ thống thông báo! Phong tỏa toàn bộ kênh trên phạm vi đấu trường.

Sau đó chỉ thấy được, Nhất Kiếm và Thiên Lý vừa mới huyên náo không ngừng bây giờ thì miệng mồm như cá vàng hé ra hợp lại , không phát ra nửa điểm âm thanh.

“Thực sự là ngượng ngùng, ồn như thế ta căn bản không có biện pháp tuyên bố sự tình, ta chỉ đành cấm toàn bộ kênh của các vị.” GM03 lập lại lời vừa nói lúc nãy.

“Hiện tại ta xin giảng giải quy tắc thi đấu lần này.” Nhìn mọi người an tĩnh không tiếng động, GM03 thoả mãn cười nói: “Được rồi! Ta là GM03, sợ các vị vừa rồi không có nghe rõ ràng. Quy tắc thi đấu đoàn thể là, trong thời gian hạn định thu thập đủ 5 loại đạo cụ là có thể thu được thắng lợi, điều này tin tưởng các vị đều đã biết…”

GM03 đột nhiên sửng sốt một chút, lẩm bẩm: “Hảo, ta biết, đạo cụ nào một lát nữa sẽ nói rõ, thỉnh các vị đừng cắt đứt ta… Cũng thỉnh không nên nhục mạ GM.” Hắn nhìn thoáng qua phương hướng đám người Tiêu Dao Công Tử.


“…” GM03 nhíu mày, hình như có chút mất hứng.”Không có biện pháp, xin cho ta khóa lại kênh cá nhân của các vị.”

Hệ thống thông báo! Thi Phong tỏa kênh cá nhân trên phạm vi đấu trường

Cái này, ngoại trừ kênh đoàn thì cái gì cũng không thể dùng. Lần đầu tiên ta cảm nhận được tư vị câm điếc là thế nào.

“Được rồi.” GM03 cười đến rất hả hê. “Chúng ta sẽ không nên lãng phí thời gian!”

Hắn bắt đầu giảng giải quy tắc.

“Trong lúc thi đấu, phong bế toàn bộ kênh cá nhân và kênh dong binh đoàn. Năm ngoạn gia cùng tổ sẽ có kênh riêng của mình..

“Năm người tự động cấu thành một đội, đội ngũ không thể giải tán, hơn nữa người dự thi không thể mời tổ đội người chơi khác.

“Người không dự thi không thể cung cấp đạo cụ nhiệm vụ cho người dự thi, cũng không thể mua ở các hàng quán ( thương điếm người chơi mở ). Người dự thi trong lúc đó thu thập được nhiều hơn một đạo cụ, cũng không thể giao dịch.

“Người dự thi trong lúc đó có thể tiến hành PK, sẽ không khấu trừ giá trị danh vọng. Thế nhưng người không dự thi với người dự thi PK, khấu trừ gấp ba giá trị danh vọng. “GM03 dừng một chút, nghiêm mặt nói: “Điểm ấy thỉnh các vị ngoạn gia chú ý. Tiếp theo…”

GM03 nói: “Thời gian thi đấu được tính từ khi ta nói bắt đầu đến cùng giờ ngày mai. Tổng cộng có thời gian 24 giờ, thỉnh các vị hảo hảo lợi dụng.”

Không nghĩ tới thời gian hoạt động lại dài như thế, may mà ngày mai là chủ nhật, Tiểu Dương bọn họ không cần đi học.

“Sau khi cuộc thi đấu thu thập đạo cụ bắt đầu, trên bảng nhiệm vụ sẽ liệt kê lại các quy tắc. Về 5 loại đạo cụ cần thu thập, điểm ấy tất cả mọi người đã biết?”

GM03 thấy không ít người gật đầu, nói tiếp: “Các đạo cụ này có loại số lượng ít ỏi, có loại chỉ có một, còn có loại là đạo cụ nhiệm vụ. Do hệ thống phân phối ngẫu nhiên, sẽ không hoàn toàn trùng lập với các tổ khác, đương nhiên, có lẽ sẽ có mấy thứ lập lại. Như vậy không có vấn đề gì chứ.” GM03 cười.

Chỉ thấy mọi người há to miệng, dùng một bộ biểu tình “cho dù có vấn đề cũng nói không nên lời a” lườm GM03. Mà Thiên Lý và Nhất Kiếm đã sớm lôi gia đình GM ra ân cần thăm hỏi mấy lần trên kênh đoàn.

“Ái chà! Ta quên ta đã khóa kênh.” Không biết có phải ta tưởng tượng hay không, ý cười trên khóe miệng GM03 hình như có điểm giống với con hồ ly nhà chúng ta. “Ta đây sẽ thuyết minh tường tận lại một lần…”

Sau đó, GM03 đem nội dung lúc nãy lập lại một lần nữa.

“Quy tắc và nội dung tỉ mỉ về trận đấu, các vị ngoạn gia có thể tìm đọc trên bảng nhiệm vụ của mình. Như vậy không có vấn đề chứ?” GM03 hỏi lần thứ hai.

Lần này, mọi người sôi nổi lắc đầu. Cùng với việc ngồi nghe GM giảng giải, còn không bằng một lát lôi bảng nhiệm vụ ra nhìn còn nhanh hơn.

“Hiện tại ta giải thích về phương pháp sử dụng đạo cụ đặc thù.” GM03 nói: “Bây giờ các bị mở ra đạo cụ lan, hẳn là sẽ phát hiện đạo cụ [Ấn ký] đã có thể trang bị. Thỉnh đem trang bị đặt tại bất kì ngăn nào trên bảng đạo cụ.”

Ta theo lời gọi ra trang bị lan, quả nhiên, cái kia huy chương đạo cụ đặc thù đã biến thành chữ màu đen có thể trang bị.

Kiểm tra trạng thái vật phẩm, xuất hiện chính là:

Vật phẩm tên gọi: Ấn ký ( đạo cụ đặc thù, sẽ biến mất khi thi đấu kết thúc. )

Hiệu dụng:

Tố chất: 100 điểm ( có thể tùy ý cộng thêm vào sức mạnh, thể chất, mẫn tiệp, trí lực hoặc tinh thần. ) (Phong: so sánh qua các game online, sau khi nhân vật tăng 1 cấp sẽ được một số điểm tố chất, trong VLTK thì là 1 cấp/5 điểm, người chơi có thể tự thêm vào các hạng mục để năng cao sức mạnh cho đường nhân vật theo. Lâu quá không chơi game nên quên mất nó gọi chính xác là gì ; ^ ; )

Năng lực: 100( có thể tùy ý cộng thêm vào tốc độ hồi huyết, né tránh, bạo kích, tốc độ hồi MP hoặc phòng ngự ma pháp ), các thuộc tính kháng +10%

Kỹ năng: Lời chúc phúc của nữ thần thời không, Sinh mệnh nữ thần thường bị.

Không thể nào –

Đây căn bản là trang bị biến thái cấp GM!

Không nói đến có thể tự do lựa chọn cộng thêm vào kỹ năng, cho dù cộng lại hết tất cả cũng không tốt bằng trang bị của ta, trang bị này biến thái là ở kỹ năng của nó.

Sau khi sử dụng [Sinh mệnh nữ thần], có thể giúp người chơi sau khi tử vong cũng không bị trừ diểm kinh nghiệm, khuyết điểm là một ngày đêm chỉ có thể sử dụng một lần. Ở ngoài Thiên vận, [Thời không nữ thần] có thể giảm một nửa thời gian cưỡi phương tiện giao thông, bất quá phí dụng lại tăng gấp đôi. [Lời chúc phúc của nữ thần thời không] lại có thể hoàn toàn giảm bớt thời gian lữ hành…

Hai kỹ năng này chỉ có trong trang bị truyền thuyết ( bởi vì còn chưa từng có ai đánh được ), hơn nữa Sinh Mệnh nữ thần lại là thường bị, thảo nào phía chính phủ thông cáo tử vong sẽ không rớt điểm kinh nghiệm. Chúc mừng một phiên bản mới, cư nhiên lại bỏ ra một số lớn như vậy, tung ra trang bị tốt như thế, thật không hổ là Thiên Vận. (Phong: [Sinh mệnh nữ thần] và [Thời không nữ thần] là 2 kỹ năng chỉ có trong trang bị Thiên Vận truyền thuyết, hiện tại vẫn chưa có ai đánh được trang bị có hai kỹ năng trên. [Lời chúc phúc của nữ thần thời không] và [Sinh mệnh nữ thần thường bị] là kỹ năng của đạo cụ [Ấn ký] có được hai kỹ năng này, cho dù chết bao nhiêu lần trong ngày đều không rớt exp, có thể lập tức đến bất cứ nơi nào mà không phải chịu chi phí di chuyển gấp đôi.)

Ta đem [Ấn ký] bỏ vào khung trang bị ( ngoại trừ Tình Ti không thể bỏ xuống, những trang bị khác trên người ta đều bị bỏ đi ), sau đó mở bảng trạng thái, cộng 100 điểm tính chất được thêm.

Đẳng cấp: 97( tạp đẳng trung )

Chức nghiệp: vu linh giả ( nhị chuyển )

Danh vọng: 6420

Sinh mệnh: 3250

Ma pháp: 5820

Thuộc tính cơ bản

Sức mạnh: 1

Thể chất: 3+6

Mẫn tiệp: 8+8

Trí lực: 6+28(+30)

Tinh thần: 9+45(+70)

Mị lực: 9

May mắn: không thể nhận ra

Mà một trăm điểm năng lực kia ta cộng tất vào tốc độ hồi phục ma pháp.

Đại khái qua hơn mười phút, GM03 đột nhiên thả một cái pháo hoa màu vàng.”Bính”một tiếng thật lớn, hấp dẫn chú ý của mọi người

“Các vị ngoạn gia.” GM03 cao giọng: “Trận đấu bắt đầu — “

Sau đó, chúng ta biến thành từng đạo từng đạo bạch quang, bị tống ra khỏi đấu trường.

Nói bắt đầu mà bắt đầu theo kiểu này… GM đó cũng quá vô sỉ!

—-


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.