Thiên Tung Xinh Đẹp

Chương 36: Càn Khôn Áo Nghĩa cùng Thần Ma Chí


Đọc truyện Thiên Tung Xinh Đẹp – Chương 36: Càn Khôn Áo Nghĩa cùng Thần Ma Chí

Một người đã chuyên tâm làm việc thì thời gian sẽ trôi qua rất nhanh. Lúc Thiên Tung để sách xuống, trời cũng đã sáng. Nhưng Thiên Tungkhông cảm thấy chút mệt mỏi nào mà chỉ thấy cả người tràn ngập hưng phấn. Đôi mắt xinh đẹp lạnh lùng nở rộ tỏa hào quang nóng rực.

“Quá kinh hãi rồi! Quá kinh hãi rồi!” Thiên Tung vừa đi qua đi lại, vừa thì thào tự nói.

Qua một hồi lâu, tâm tình của nàng mới bình tĩnh trở lại. Đơn giản sắp xếp lại nội dung tối qua đọc được một chút. Trong Càn Khôn Áo Nghĩa có nói: năng lượng trong trời đất mênh mông vô biên, tổng cộng chia làm: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ – năm loại nguyên tố năng lượng. Về phần nguyên tố bóng tối và ánh sáng, là từ năm loại năng lượng trụ cột này biến đổi đến cực hạn mà tạo thành. Giống như, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thủy, thủy sinh mộc, năm loại nguyên tố này tương sinh tương khắc, gắn bó không thể phân rời. Người tu kiếm thông thường, đa số đều có xu hướng cân bằng nguyên tố, nhưng song nguyên thể thì lại khác. Song nguyên thể là năng lực cân bằng nguyên tố cực kỳ hiếm thấy, trừ việc bản thân có được hai loại nguyên tố ra, nếu ngẫu nhiên gặp được kỳ ngộ, thông qua việc tự cải thiện bản thân, thậm chí có thể tu luyện ra nhiều nguyên tố khác! Lý luận này quả thực trống đánh xuôi, kèn thổi ngược với phương pháp tu luyện hiện giờ!

Thiên Tung vỗn cũng nửa tin nửa ngờ, nhưng sự thật trước mắt không thể không tin, nàng cũng chưa quên, lúc trước là trời xui đất khiến nàng nuốt băng tuyết chi lệ mới cho nàng cải biến thể chất, biến thành tam nguyên trong một thể. Thiên Tung không nhịn được thầm nghĩ: Chẳng lẽ Càn Khôn Áo Nghĩa nói ‘Ngẫu nhiên gặp được kỳ ngộ’, ý nói mấy món bảo vật thần kỳ của trời đất sao?

Vấn đề này nàng đã có được đáp án trong Thần Ma Chí.

Đừng xem Thần Ma Chí chỉ là một quyển sử ký bình thường, nội dung nó ghi lại là sự kiện lịch sử đã phát sinh hàng vạn năm trước trên đại lục này. Trong đó, chủ yếu nhất là trận đại chiến đã được thần thánh hóa ‘Thần Ma đại chiến’. Thần Ma đại chiến phát sinh vạn năm trước, đến nay tuy rằng được lưu truyền rộng rãi, nhưng cũng rất ít người biết trận chiến này bắt đầu và kết thúc như thế nào. Bởi những người biết chuyện, đều đã chết trong trận chiến kia rồi. Kết quả cuối cùng sau trận chiến chính là đồng quy vu tận. Ngay cả Thánh môn cũng là sau trận Thần Ma đại chiến mới từ từ xuất hiện.


Nhưng khiến Thiên Tung kinh ngạc là hai phe trong Thần Ma đại chiến lại là Ám Ma Tộc của nàng và các tuyệt thế cường giả của chín đại môn phái đương thời tự xưng là chính nghĩa. Nguyên nhân trận đại chiến này cùng với việc Ám Ma Tộc bị hoạt diệt tộc tám năm trước không hề khác. Người tài giỏi lập nên công trạng lại bị khép tội!! Thiên phú tu luyện hơn người khiến cho Ám Ma Tộc xuất hiện một cường giả trước nay chưa từng có. Mà người đó không ngờ cũng giống nàng, đều là song nguyên thể! Nhắc tới phương pháp tu luyện của người kia, tuyệt đối có thể dùng từ bi thảm nhất trần gian để miêu tả, điều này cũng cho thấy ‘kỳ ngộ’ kia thật sự không thể dùng tiêu chuẩn bình thường để đánh giá.

Nghe nói, hắn từng đến hỏa diễm động chịu bị liệt hỏa thiêu đốt, nhận được năng lượng hỏa; ở núi băng tìm kiếm năng lượng thủy; dùng phương pháp nung kim loại để luyện da và xương, nhận được năng lượng kim. Cộng thêm nguyên tố bóng tối và nguyên tố mộc trong người hắn, vị cường giả này tổng cộng đã đạt được năm loại nguyên tố năng lượng, mỗi một loại đều đã tu đến cấp thần, thực lực của hắn đã sớm sâu không lường được, vượt xa những cường giả cấp thần khác. Điều này rốt cục khiến chín đại môn phái sinh ra sợ hãi. Bọn họ tập hợp gần như tất cả cường giả đương thời huyết chiến với Ám Ma Tộc. Cuộc đại chiến khiến trời đất cũng mịt mù kia trở thành lịch sử u ám nhất toàn bộ đại lục.

Xem hết đoạn lịch sử này, cả người Thiên Tung đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Nhất là tờ cuối cùng trong Thần Ma chí, nhắc tới một câu như vầy: thế nào gọi là thần, thế nào là trên cả thần? Thế nào gọi là trời, thế nào là trên cả trời? Bảy nguyên tố hợp nhất, là có thể so sánh với trời đất sao?

Cho tới nay, Thiên Tung tu luyện đều là vì mục đích trả thù, nhưng lúc này, tâm tình của nàng đã xảy ra biến động long trời lở đất. Nàng là một linh hồn xuyên qua, vốn dĩ là nghịch thiên. Trên cả trời, vượt cả thần, sánh cùng trời đất không khỏi khiến nàng cảm thấy một loại cảm xúc mạnh mẽ vượt ra khỏi trời đất, khiến nàng có một loại khí phách hào hùng muốn ngự trị đất trời!

Trong lúc nhất thời, Thiên Tung dường như chìm đắm bên trong cảnh giới siêu nhiên này. Nàng không phát hiện, lúc này, quanh người nàng đang xuất hiện một ngọn lốc xoáy, nguyên tố năng lượng bên ngoài thân thể như đã bị kéo vào, dần dần có khuynh hướng dung hợp, một luồng sáng phá tan trời đất mơ hồ xuất hiện bên trong lốc xoáy. Nhưng trạng thái này chỉ duy trì gần hai nhịp thở thì lập tức biến mất.


Thiên Tung mở to mắt, trong khoảnh khắc không gian phát sáng, cái loại cảm giác tuyệt vời này quả thực không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả. Nàng thậm chí có thể cảm thấy được nguyên tố chung quanh chuyển động theo gió. “Quá kỳ diệu rồi! Vừa rồi mới xảy ra chuyện gì với mình?”

Trực giác mách bảo, Thiên Tung cảm thấy như đã hiểu ra một chút, nhưng dù sao bây giờ tu vi của mình vẫn quá thấp, dù có thật sự hiểu ra cũng chưa thể nắm bắt được, biểu hiện bây giờ của mình hẳn là do tinh thần tăng lên thôi.

“Lần này thu hoạch coi như không nhỏ!” Thiên Tung hài lòng duỗi lưng một cái bước ra bên ngoài.

Quả nhiên, Tề Phong và Tề Vũ đã đứng chờ ở ngoài cửa, “Chủ nhân, chào! . . . . . . À” Tề Phong, Tề Vũ nhìn thấy Thiên Tung thì cùng dừng lại một chút.

“Các ngươi làm sao vậy?” Nhìn vẻ mặt hai người họ, Thiên Tung rất là nghi hoặc.


“Không có gì? Không có gì?” Tề Phong và Tề Vũ hai người vội vàng lắc đầu. “Chủ nhân, muốn ra ngoài sao?”

“Ừm, ta đi một chút, các ngươi không cần theo đâu.” Thiên Tung nói xong, người đã không thấy tăm hơi, chỉ còn dư lại chút tàn ảnh trong không khí.

“Chủ nhân hình như đã trở nên xinh đẹp hơn!” Tề Phong nhìn chằm chằm về phương xa kia si ngốc nói.

“Hắc hắc, ta vẫn cho là chủ nhân còn cách từ ‘nữ tử’ có chút xa xôi, không ngờ! Chủ nhân vốn không biết làm đẹp, không biết chủ nhân dùng thuốc gì, mà hiệu quả tốt đến vậy? Ừm, nhất định là do Tam công tử cho người!” Tề Vũ ra vẻ ‘sự tình nhất định là như vậy’ kết luận.

Nếu Thiên Tung nghe được đoạn đối thoại của hai người này phỏng chừng có thể hộc máu. Trời đất chứng giám! Nàng thực tế là thức nguyên một buổi tối đọc sách! Kỳ thật, Thiên Tung không biết, ngay trong nháy mắt nàng cảm ngộ được trời đất, năng lực tinh thần của nàng đã lên tới một cảnh giới trước nay chưa từng có, cả người như một khối ngọc được mài dũa hoàn mỹ, tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ, tự nhiên xinh đẹp thêm chút. Nếu Thiên Tung không biến đổi dung mạo, thì đó sẽ là xinh đẹp hại nước hại dân, yêu tinh điên đảo chúng sinh. Sau khi dịch dung vẫn xinh đẹp, nhưng là một tuyệt sắc giai nhân hiếm có. Lúc này khí chất kết hợp với bề ngoài, khó trách đã khiến hai anh em Tề Phong và Tề Vũ mỗi ngày gặp mặt cũng có thể nhìn đến ngây người.

Thiên Tung vừa đi vừa nghĩ tới cảm giác kỳ diệu này. Bất tri bất giác, nàng vô tình lại đi tới rừng đào hôm qua. Mưa hoa đầy trời bị ánh mặt trời mới lên phủ kín một màu vàng óng ánh. Màu vàng kia cũng chiếu vào quần áo trắng tinh trên người Thiên Tung, khiến nàng như một con ong chúa dung hợp hài hòa với rừng đào.

Những gì ngộ ra vừa chìm xuống lại đột nhiên nổi trên mặt nước, nàng khẽ nhắm hai mắt, thân thể không tự giác theo gió và ánh mặt trời nhảy múa. Từ xa nhìn lại, tựa như nàng tiên đang nâng cánh hoa, nhẹ nhàng khiêu vũ. Nhưng, nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện, quanh người ThiênTung tràn đầy khí tức nguyên tố năng lượng, kiếm khí mạnh mẽ khiến các cánh hoa giống như tơ lụa quấn quanh hai tay nàng. Lúc này, Thiên Tung quên cả xung quanh, cũng không biết, điệu múa khuynh thành này đã rơi vào trong mắt hai người đang ở sâu trong rừng đào.


“Là nàng sao?” Một nam tử tự lẩm bẩm như đang khẽ hỏi, giọng nói thanh khiết như nước chảy qua khe núi.

“Tiêu Nhiên, ngươi biết nàng sao? Thật là khiến người ta kinh ngạc mà cảm thán! Tu vi như thế, kỹ thuật múa như thế, quả là khó tìm!” Giọng nói của nam tử này hơi trầm, nhưng lại như loại rượu ngon lâu năm, khiến người ta mơ hồ muốn say.

Thiên Tung một lòng đắm chìm trong tu luyện hoàn toàn không biết có hai kẻ đang rình coi trắng trợn. Rất nhanh, năng lượng của nguyên tố ánh sáng trong ánh sáng mặt trời hòa tan trong cơ thể Thiên Tung, nàng chỉ cảm thấy dường như có vật gì đó cứ như vậy tách ra. Luồng khí xoáy của nguyên tố ánh sáng ước chừng lớn hơn gấp đôi. Sức sống cuồn cuộn liên tục thấm vào kinh mạch của nàng. Ước chừng qua một canh giờ, Thiên Tung mới ngừng múa, chậm rãi mở mắt.

Dường như ngay cả ánh sáng mặt trời cũng không đuổi kịp ánh sáng chói mắt động lòng người trong đôi mắt kia. “Đột phá ư?!” Thiên Tungkhông biết phải biểu đạt cảm xúc trong lòng như thế nào, Kiếm Thánh nguyên tố ánh sáng một năm trời không đột phá cuối cùng đã đột phá đến tầng cao nhất? Điều này có nghĩa là thực lực của nàng đã đổi thành Kiếm Tông cấp một, chuyện này đối với việc nàng tiến vào tháp Thánh môn không thể nghi ngờ càng tăng thêm chút lợi thế.

“Ai?” Thiên Tung đột nhiên phát hiện, chung quanh nàng có hai cường giả thực lực so với đại ca của nàng còn hơn một chút.

“Không ngờ có thể cảm giác được sự hiện hữu của chúng ta? Tiểu cô nương thật không thể xem thường!” Một giọng nói so với rượu ngon còn muốn say lòng người hơn từ xa truyền đến. Nháy mắt, hai nam tử mặc áo gấm xuất hiện trong tầm mắt Thiên Tung.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.