Đọc truyện Thiên Tung Xinh Đẹp – Chương 33: Thăm dò bảo vật trong bí động
Đến lúc ba người Thiên Tung nhìn thấy cảnh tượng bên trong động thì mới thực sự kinh ngạc. Ngay chính giữa thạch động là một trận lớn cực kỳ hùng tráng. Mô hình thế trận kia giống như ngũ hành bát quái, trên hình ngũ hành phủ đầy bùa chú được viết bằng đủ loại chữ, cho người cảm giác thần bí. Mà trong trận Ngũ Hành này còn bố trí một trận Tụ Linh như một trận nhỏ. Điều làm người ta giương mắt mà nhìn là từng trận nhỏ giống như trận Tụ Linh đều là tác phẩm của Ma Tinh Thạch nguyên tố đơn thuần tạo thành, năm trận Tụ Linh nhỏ theo thứ tự là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Mà tâm của đại trận là do tinh thạch thuộc tính bóng tối và tinh thạch ánh sáng đơn thuần tạo thành. Cả đại trận từ xa nhìn lại dường như bảo thạch tỏa ra hào quang năm màu đặc sắc, sáng chói mê loạn mắt người.
Nhưng khiến ba người kích động đến mềm chân chính là, nguyên tố năng lượng ở ngoài động cũng đã cao gần gấp hai mươi lần có thừa rồi, bây giờ đứng cách trận pháp này bất quá 20 thước thôi, nguyên tố năng lượng lại càng thêm dày đặc, có thể tưởng tượng nếu là ở trong trận, nguyên tố năng lượng có thể dày đặc gấp trăm lần hơn chứ không ít.
“Thiên Tung, ta. . . Ta không có hoa mắt chứ! Trận pháp này thật sự quá thần kỳ!” Bạch Tử Du không nhịn được hét lớn.
“Ừ, thật không ngờ động này lại là động tiên, che giấu vùng đất quý giá đến mức này!” Dung mạo đẹp tuyệt lại lạnh như băng của ThiênTung cũng không nhịn được cảm giác mừng rỡ, nhìn về phía cửu vĩ tuyết hồ đang dương dương đắc ý, “Tiểu Hồ, nhờ có ngươi bọn ta mới có thể đến nơi này, đợi đến lúc ra ngoài, ta sẽ làm đồ ăn ngon cho ngươi, để ngươi ăn no thì thôi!” Nàng cũng không quên bộ dạng tham ăn vừa rồi của tiểu hồ ly.
Quả nhiên, Tiểu Hồ nghe Thiên Tung nói như vậy, lập tức kích động nhảy lên vai Thiên Tung, hung hăng liếm lên mặt nàng, một đôi mắt hồ ly nịnh hót híp lại thành hình trăng lưỡi liềm. Thế nhưng đối mặt với Hai anh em Bạch gia lại thay đổi thành một dị thú cao cao tại thượng, cực kỳ phách lối hếch bộ ngực nhỏ không có mấy lạng thịt của mình lên, dường như muốn nói: Nhóc con, biết sự lợi hại của đại gia chưa!
“Thôi đi, con vật này, xem bộ dáng đắc ý của nó kìa, không ngờ muốn đánh lén!” Bạch Tử Nhan không nhịn được khẽ nguyền rủa hai tiếng.
Thiên Tung đối với cảnh tượng người và hồ giao chiến cũng chẳng lấy gì làm lạ, nói với hai người Bạch Tử Nhan: “Bạch đại ca, Bạch nhị ca, nếu trận pháp kia thần kỳ như thế, hai người các huynh vẫn nên tranh thủ thời gian tu luyện một phen đi, nói không chừng sẽ có đột phá đó.”
“Ừ, được. Ha ha. . . . . .” Hai anh em Bạch gia nghe được Thiên Tungbất ngờ gọi bọn họ đại ca, nhị ca vui vẻ vô cùng, hết sức nghe lời hướng về phía trận pháp đi tới, vừa đi còn vừa quay đầu lại cười khúc khích nhìn Thiên Tung mãi không thôi.
“Hai người bọn họ sao thế nhỉ?” Thiên Tung nghi ngờ yếu ớt nói một tiếng, cũng ngồi xếp bằng xuống bắt đầu vận hành Chư thần quyết. Nhất thời, luồng khí xoáy tụ nguyên tố bóng tối nhanh chóng di chuyển, nguyên tố năng lượng dày đặc chung quanh ào ạt xâm nhập vào trong cơ thể Thiên Tung, tu dưỡng thân thể nàng, cuối cùng nén thành tinh thể dung nhập vào trong luồng khí xoáy. Đồng thời, theo Chư thần quyết lưu chuyển quanh người, hai luồng khí xoáy khác cũng bị kéo theo. Kỳ thực, vào một năm trước, Thiên Tung trong lúc tu luyện, đã phát hiện Chư thần quyết tuy nói là chí bảo của Ám Ma Tộc, chỉ thích hợp với người tu luyện nguyên tố bóng tối. Thế nhưng, công pháp của nó khi lưu chuyển có thể kéo theo những nguyên tố năng lượng khác cùng tu luyện, có thể coi như là luyện một được trăm. Dù sao, người xưa cũng chưa từng xuất hiện qua thể chất song nguyên thể, đừng nói gì thể chất tam nguyên thể. Mà thông qua mấy năm tu luyện này, Thiên Tung càng cảm thấy Chư thần quyết thật thần kỳ. Điểm rõ ràng nhất chính là, lúc vận hành chư thần quyết có thể điều động tất cả nguyên tố năng lượng trong không khí, chỉ bất quá, thực sự bị nàng hấp thu chỉ có nguyên tố bóng tối, nguyên tố ánh sáng và nguyên tố thủy mà thôi.
Lúc này, quanh người Thiên Tung được bao phủ bởi một quả cầu năng lượng, cả người không ngừng lóe ra ánh sáng màu đen, màu bạc và màu băng lam. Ba canh giờ sau, một luồng mênh mông khí lạnh từ trong quả cầu năng lượng phun trào ra, năng lượng bóng tối mạnh mẽ trên người Thiên Tung tràn ngập tạo thành một tầng sương dày. Khi tầng sương tiêu tán đi, một đôi mắt sáng như ngọn đèn mở ra.
“Đáng tiếc, chỉ tới bậc cuối cùng của cấp chín, đột phá được có một cấp, vẫn không tiến vào cấp bậc Kiếm Đế được.” Thiên Tung nói tựa như oán trách.
Cửu vĩ tuyết hồ bên cạnh nghe nói thế, bốn cẳng chân thô ngắn lập tức đứng không vững, thiếu chút nữa gục xuống: đại tỷ ơi, người bao nhiêu tuổi rồi, người bây giờ đã đủ dọa người rồi, lại còn kêu chậm!
Lúc này, Thiên Tung đã đứng dậy, nàng thấy hai người Bạch Tử Nhan vẫn còn đang trong trạng thái tu luyện nên không quấy rầy, quan sát bốn phía sơn động thần kỳ này. Thiên Tung kinh ngạc phát hiện, sơn động này hoàn toàn là do tự nhiên tạo thành, nhìn một chút nham thạch mà xem, ít nhất cũng có trên vạn năm lịch sử. Mà Thánh môn bất quá mới mấy ngàn năm lịch sử thôi, từ lúc chiếm cứ Thánh Linh sơn này đến nay, không ngờ cũng không phát hiện ra huyệt động này, thực đáng để Thiên Tung than vãn vận khí của mình quá may mắn.
Đột nhiên, một khối nham thạch nổi lên hấp dẫn sự chú ý của ThiênTung. Màu sắc khối nham thạch kia cực kỳ giống với vách tường chung quanh, nếu là người khác tuyệt đối không dễ phát hiện, thế nhưng, Tề Thiên Tung là ai, sống hai đời rồi, hơn nữa ở kiếp trước có cơ quan bẫy rập gì chưa từng thấy qua, làm sao mà che giấu được, trong mắt nàng bất quá chỉ là trò con nít thôi.
Thiên Tung vận hành kiếm khí quanh người dùng sức rút khối nham thạch kia ra. Một động lớn chừng một thước xuất hiện trước mắt ThiênTung. Trong động rơi bừa bãi vài cuốn sách. Rất dễ nhận thấy, cao nhân cư ngụ ở nơi này cũng không cố ý che giấu mấy cuốn sách này.
Thiên Tung không khỏi có chút thất vọng, nàng còn tưởng có thể lấy được bảo vật quý giá gì của trời đất, ai ngờ chẳng qua là mấy quyển sách cũ rách tả tơi. Bất quá, chất liệu sách ngược lại hấp dẫn sự chú ý của Thiên Tung.
“Không ngờ là da tê giác nước lửa cũng không làm hại được!”
Trên đại lục Thánh Thiên, ma thú tê giác là loại ma thú có lực phòng ngự mạnh nhất, dùng da của nó bọc bên ngoài sách, chẳng những giá trị liên thành, còn rất khó bị hư hại. “Xem ra sách này cũng có chút quan trọng!”
Thiên Tung thích thú cầm bốn quyển sách lên từ từ lật xem. Quyển thứ nhất gọi là Càn Khôn Áo Nghĩa, là quyển dày nhất trong bốn quyển. Thiên Tung tùy ý đọc, nhưng càng xem, nét mặt của nàng lại càng kích động, đến cuối cùng cả người quả thật cũng run lên. Nàng thật không ngờ trong sách này lại giới thiệu phương pháp tu luyện song nguyên thể, còn giảng giải cực kỳ tỉ mỉ về nguyên tố trong Ngũ Hành, còn có nguyên tố ánh sáng và nguyên tố bóng tối, quả thực là một quyển từ điển tu luyện sống. Dĩ nhiên, đây vẫn chỉ là một phần nội dung của quyển sách, tin tưởng nội dung phía sau sẽ càng thêm kinh ngạc vạn phần.
Thiên Tung càng xem càng mừng rỡ, lại cầm lên mấy quyển sách còn lại. Trong ba quyển, quyển thứ nhất là Thần Ma chí, dường như là giới thiệu toàn bộ lịch sử đại lục, nhưng cũng không phải giới thiệu từ lúc Đại lục Thánh Thiên bắt đầu hình thành, mà là thời điểm hình thành Đại lục Thần Ma từ vài ngàn năm trước. Chuyện này quả thực khiến người ta khó có thể tin được! Quyển thứ hai càng thêm kích động lòng người. Nó được đặt tên là Cứu Tinh Thiên, là sách giới thiệu về các loại trận pháp. Trên thực tế, trận pháp trên đại lục này cực kỳ quý giá, nó chẳng những có thể hỗ trợ tu luyện, còn có thể làm bẫy rập, chống đỡ kẻ thù bên ngoài. Hơn nữa, tài liệu bày trận bình thường cũng rất quý giá rồi, ngay cả trận Tụ Linh nho nhỏ kia cũng muốn tốn hao nghìn vàng để có được. Có thể nói, một trận pháp tốt tuyệt đối là bảo vật vô giá. Thế nhưng, không biết tại sao, mấy ngàn năm qua, trận pháp lưu truyền chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, có lúc mọi người tranh giành vỡ đầu, chỉ vì phương pháp bố trí một trận pháp nho nhỏ. Vậy mà hôm nay, trong quyển Cửu Tinh Thiên này không ngờ lại giới thiệu đến mấy trăm loại trận pháp lớn, hơn nữa còn là mới nghe lần đầu, chưa từng thấy bao giờ. Tề Thiên Tung hiểu rõ, những đồ này một khi bị người khác phát hiện sẽ mang tới chấn động lớn tới mức nào.
Quyển sách thứ ba càng khiến cho Thiên Tung vui mừng hơn nữa, là một quyển pháp quyết về kỹ năng dùng kiếm cấp bậc Kiếm Đế — Phá Kim Quyết. Quyển pháp quyết này nếu đưa vào trên đại lục, tuyệt đối có thể làm cả thiên hạ đại loạn, nhưng đối với người nắm trong tay Chư thần quyết và thánh kiếm quyết như nàng mà nói, giá trị có chút giảm bớt. Bất quá, đại ca dường như vừa đúng dịp cần quyển pháp quyết này. Thiên Tung không chút do dự đem mấy quyển sách này vứt hết vào trong Ám Ma Huyễn.
Ngay lúc này, Thiên Tung cảm thấy năng lượng bóng tối trong không khí dao động. Hẳn là hai anh em kia đã đột phá. Thiên Tung rất nhanh thối lui khỏi cửa động, đi tới bên cạnh trận Ngũ Hành.
Quả nhiên, dưới sự bao bọc của hai luồng khí màu đen, quanh người Bạch Tử Nhan và Bạch Tử Du luồng khí màu đen chuyển động càng tăng thêm vẻ đẹp tươi đẹp tuấn dật, thật đúng là tựa như yêu ma.
“Cấp chín?” Thiên Tung không khỏi ngẩn ra, không ngờ hai anh em này hơn người đến thế, mới vừa hơn hai mươi tuổi đã đạt tới trình độ Kiếm Thánh cấp chín. Lúc bắt đầu, bọn họ vẫn còn ở cấp bảy, giờ đã nhảy tới hai cấp, thiên phú như thế, quả thật có thể sánh vai cùng đại ca Thiên Ngạo được rồi! Trình độ Kiếm Thánh trở lên mà còn có thể tu luyện nhanh như vậy, chỉ có Ám Ma Tộc mới có thiên phú như thế mới đúng chứ!
Quá trình thăng cấp rất nhanh hoàn thành, chiếc nhẫn chuyển đổi phát huy tác dụng, hai người Bạch Tử Nhan lại chuyển hóa thành khí tức có thuộc tính lửa.
“Thiên Tung, bọn huynh trở thành Kiếm Thánh cấp chín rồi! Ha ha!” Bạch Tử Nhan cười ha ha.
Bạch Tử Du cũng không nhịn được kích động nói: “Thật không ngờ có thể nhảy hai cấp liền!”
“Bạch đại ca và Bạch nhị ca thiên phú thật là đáng sợ! Không biết tốc độ tu luyện của các huynh so với người của Ám Ma Tộc ai hơn ai?” Thiên Tung như cười đùa, tùy ý nghiêng đầu hỏi.
Nhưng, hai người Bạch Tử Nhan trên mặt cả kinh, rất lúng túng nói: “Ha ha, bọn huynh chẳng qua mượn trận pháp này, tu luyện được mau một chút thôi. Tin chắc so với thiên phú của Ám Ma Tộc, hai người bọn huynh vạn vạn không bằng.”
“Đúng vậy, đúng vậy, trận pháp này thần kỳ như thế, Thiên Tung, muội di chuyển nó trở về đi.” Bạch Tử Du như muốn nói lánh sang chuyện khác.
Thiên Tung từ vẻ mặt của hai người họ đã nhận ra vài điều, chỉ còn một chút nghi vấn, khi thời cơ đến, mình tự nhiên sẽ biết rõ thôi. Nàng cũng không hỏi nữa, cười nhạt, “Ta không cần trận pháp này, nếu trận pháp này có thể khiến cho các huynh nhanh chóng nâng cao thực lực, vẫn là cho các huynh sử dụng tốt hơn!”
Bạch Tử Nhan hai người nghe Thiên Tung nói thế, đều cho rằng nàng là vì suy nghĩ cho mình. Dù sao, một trận pháp như vậy, làm sao lại vô dụng với người tu luyện được đây, vậy mà nàng lại chối từ. Hai người trong bụng càng thấy cảm động. Bọn họ không hề biết, mấy quyển sách quý kia, thậm chí cả phương pháp chế tạo trận pháp này cũng đã bị Thiên Tung lấy được, trận pháp này tất nhiên đối với nàng tác dụng không lớn.
“Muội đã nói thế, vậy chúng ta hãy thu hồi! Sau này nếu có ai đắc tội với muội, hãy nói cho anh em chúng ta biết, cho dù liều mạng, chúng ta cũng sẽ bảo hộ muội chu toàn.”
“Đại ca nói đúng, Thiên Tung, về sau có chuyện gì cứ nói, anh em ta nhất định đem hết toàn lực, vì muội hoàn thành.”
Bạch Tử Nhan hai người chân thành nói, nhưng, Thiên Tung nghe qua lại có chút xấu hổ. Mình giống như đang bỏ qua một gốc cây không ngờ lấy được một mảnh rừng, chuyện này thật sự khiến nàng lần đầu tiên trong đời, từ lúc sinh ra đến nay cảm thấy có mấy phần có lỗi với người khác.