Thiên Tung Xinh Đẹp

Chương 30: Cửu vĩ tuyết hồ VS Ám ma xích vĩ hổ


Đọc truyện Thiên Tung Xinh Đẹp – Chương 30: Cửu vĩ tuyết hồ VS Ám ma xích vĩ hổ

Giờ phút này, trong rừng rậm dưới chân núi Thánh Linh, ba bóng người đang nhanh chóng di chuyển. Trong ba người, đi tuốt ở phía trước là một tiểu cô nương vẻ đẹp lạnh lùng mà sáng ngời như hoa liên trắng. Chỉ thấy nàng ta nhanh như loài mèo, nhẹ như chim Yến bay, bước đi nhanh như gió, dáng người thướt tha, phảng phất như tiên nữ. Mà hai gã nam tử sau lưng nàng càng thêm đẹp đẽ động lòng người, vẻ ngoài hai nam tử kia có bảy phần giống nhau, bất quá, người bên trái mặc áo mở một nữa, thân hình to lớn, lộ vẻ tà mị cứng cỏi, mà thiếu niên bên phải lại thanh tú quyến rũ, tư thế oai hùng động lòng người. Ba người này dĩ nhiên là Tề Thiên Tung và hai anh em Bạch gia rồi.

Tề Thiên Tung và hai anh em Bạch gia đã bước vào khu vực lân cận của Ma Thú Sâm Lâm. Vốn Tề Phong Tề Vũ cũng muốn đi theo, có điều bị Thiên Tung cấp cho một ánh mắt đông lạnh đành lập tức trở về. Nhất thời, khiến hai anh em Bạch gia đứng bên cạnh xem mà vẻ mặt hả hê sảng khoái không dứt.

Đúng lúc này, Bạch Tử Nhan vui mừng nói: “Thiên Tung tiểu thư, mau nhìn viên Hỏa Tinh thạch và quang tinh thạch này xem, nó sáng lên rồi, chứng tỏ gần đây nhất định là có Ma Tinh Thạch thuộc tính nước hoặc là Ma Tinh Thạch thuộc tính bóng tối cực kỳ tinh khiết!”

“Ma Tinh Thạch thuộc tính bóng tối? Trong khu rừng này lại có Ma Tinh Thạch thuộc tính bóng tối?” Tề Thiên Tung khó có thể tin hỏi.

“Không sai! Nhìn phản ứng của viên quang tinh thạch này, chắc là sẽ không sai!” Bạch Tử Du hưng phấn đáp, “Bất quá, ta chỉ mới tới vùng ven Ma Thú Sâm Lâm thôi, sao có thể có năng lượng khổng lồ như vậy chứ?”

Thật ra thì, cái gọi là cách thức tìm kiếm tinh thạch của Hai anh em Bạch gia cực kỳ đơn giản, chính là dựa vào Ma Tinh Thạch có nguyên tố đơn lẻ tinh khiết nhất , giống như Kim Tinh thạch, Mộc Tinh thạch, Thủy Tinh Thạch, Hỏa Tinh thạch, Quang tinh thạch để cảm ứng, lợi dụng thuộc tính tương sinh tương khắc của bọn chúng, nếu tinh thạch cảm ứng được năng lượng của tinh thạch có thuộc tính tương khắc với mình thì nó sẽ phát ra ánh sáng. Giống như phản ứng vừa rồi.


Có điều phương pháp này tuy tốt nhưng dường như không ai sử dụng. Bởi vì tinh thạch nguyên tố đơn lẻ tinh khiết hết sức hiếm thấy, cho dù có, cũng không ai tập hợp được đủ mấy khối tinh thạch này, nhất là thuộc tính mình cần. Muốn lấy được một viên ma tinh như vậy quả thực là khó càng thêm khó. Ai có thể như hai anh em nhà này, không ngờ vừa ra tay đã là năm khối Ma Tinh Thạch nguyên tố đơn lẻ! Điều này khiến Thiên Tung vô cùng nghi ngờ, nàng thật sự không nghĩ ra được trên đại lục Thánh Thiên còn có thế gia nào có năng lực như vậy!

Bất quá, việc hấp dẫn sự chú ý của nàng lúc này chính là nguồn năng lượng khổng lồ đã khiến cho Hỏa Tinh thạch và quang tinh thạch phản ứng kia. Theo lý mà nói, nếu những năng lượng khổng lồ này đến từ Ma Tinh Thạch, vậy thì lẽ ra nó cũng đã sớm bị người khác đoạt đi rồi mới phải, còn có thể đến lượt bọn họ sao?

Tiếp tục đi vào càng sâu, ánh sáng của hai khối tinh thạch tỏa ra càng thêm chói mắt.

Thần sắc Bạch Tử Nhan nghiêm túc nói: “Thiên Tung tiểu thư, người xem Hỏa Tinh thạch và quang tinh thạch phản ứng ngày càng kịch liệt, theo ta suy đoán việc này tuyệt đối không phải là năng lượng do Ma Tinh Thạch gây ra! Bình thường khu vực ven vùng Ma Thú Sâm Lâm tuyệt sẽ không có bảo vật quý đến mức này, chỉ e tình huống phía trước không đơn giản, thậm chí sẽ rất nguy hiểm!”

“Nguy hiểm? Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, nếu chúng ta đã gặp thì đó chính là cơ duyên của chúng ta, cho dù thế nào, ta cũng phải đi xem cho biết chuyện gì đã xảy ra!” Tề Thiên Tungkhông chút do dự nói.

“Được! Vậy chúng ta tiếp tục đi lên phía trước xem sao!” Bạch Tử Du nhìn nhìn vẻ mặt nhất định phải được đáp ứng của Thiên Tung, lập tức hăng hái cũng dâng cao.


“Dựa theo phản ứng của tinh thạch, hai nguồn năng lượng khổng lồ này chắc là ở hướng Nam, chúng ta đi theo hướng này đi, sẽ mau chóng đến nơi!” Bạch Tử Nhan chỉ về hướng Nam nói.

Ba người Thiên Tung lập tức tăng nhanh cước bộ chạy thẳng về hướng Nam, ngoài dự liệu của bọn họ, cái gọi là ‘mau chóng đến nơi’ không ngờ lại mất tới một canh giờ! Chờ bọn họ gần đến chỗ của hai luồng năng lượng kia thì cũng đã xâm nhập đến giữa Ma Thú Sâm Lâm rồi, mà hai khối tinh thạch đã chói mắt đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Dù là tâm lý của bọn họ rất kiên định, nhưng sau khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cũng không nhịn được trợn mắt hốc mồm.

Xuất hiện trước mắt bọn họ chính là một sinh vật giống hổ đầu cực lớn, không ngờ chỉ nhỏ hơn một chút so với bản thể của Bạch Ngân mà thôi. Màu lông quanh người nó có màu đen tuyền như đêm tối. Trên đầu hổ có một chữ ‘Vương’ bắt mắt màu đỏ như máu, phảng phất có sát khí. Mà phần đuôi của mãnh hổ trông như một thân cây to khỏe màu đỏ sậm, oai phong như cột cờ dựng thẳng phía sau lưng. Giờ phút này, quanh người nó tỏa ra luồng năng lượng bóng tối dày đặc dường như muốn áp bức tất cả sinh vật sống chung quanh.

Thế nhưng con ma thú bóng tối cấp cao vốn phải rất uy phong lẫm lẫm này không ngờ lại hết sức cẩn thận dựng đuôi lên, thể hiện tư thế sẵn sàng chiến đấu. Điều làm người ta không nói được lời nào chính là đối tượng khiến nó có chút kiêng kỵ kia hoặc là nói sinh vật có sức mạnh tương đương nó lại là một con hồ ly nhỏ chiều cao độ chừng ba thước!


Bất quá, nếu nhìn kỹ lại sẽ phát hiện Hồ Ly nhỏ bé này có vừa đúng chín cái đuôi, hơn nữa màu lông trên người nó là màu bạc, giống như được bao phủ bởi một lớp băng tuyết, huyền ảo động lòng người, xinhđẹp vô cùng!

“Là Ám . . . . . Ám ma xích vĩ hổ! Ám ma xích vĩ hổ là ma thú có thuộc tính bóng tối chỉ đứng sau dị thú cấp chín!” Bạch Tử Nhan rốt cuộc khôi phục thần trí.

“Đệ không nhìn lầm chứ, đối diện nó không phải là cửu vĩ tuyết hồ trong truyền thuyết chứ!” Bạch Tử Du tự lẩm bẩm nói.

“Truyền thuyết?” Thiên Tung nghi ngờ hỏi, “Cửu vĩ tuyết hồ đó thuộc cấp bậc nào?”

Bạch Tử Du sờ sờ mũi, ngượng ngùng nói: “Đối với cửu vĩ tuyết hồ, ta cũng không hiểu rõ lắm, chỉ là từng nghe nói, cửu vĩ tuyết hồ tồn tại trong truyền thuyết. Là loại dị thú bí ẩn nhất!”

“Ngươi nói cái con vật nhỏ bé này là dị thú?” Thiên Tung có chút không tiếp thụ nổi thực tế, “Nhưng nó trông có vẻ rất yếu!”

Thiên Tung mới vừa nói xong lời này, cảnh tượng trước mắt đột nhiên biến đổi!


Ám ma xích vĩ hổ đảo đuổi qua một cái, mang theo năng lượng bóng tối mạnh mẽ phóng về phía cửu vĩ tuyết hồ. Đối mặt với đợt tấn công mạnh như thế, nhưng không ngờ tuyết hồ kia không hề lui về sau lấy nửa phần, lại còn rất nhanh chóng há miệng phun ra luồng sương mù lạnh như băng tuyết, dù ở khoảng cách rất xa, cũng có thể khiến người ta cảm nhận được hơi lạnh thấu xương kia. Không ngờ con vật nhỏ bé này lại mạnh đến vậy! Thiên Tung kinh ngạc nghĩ: không hổ là dị thú trong truyền thuyết, nếu nó lớn lên nói không chừng còn mạnh hơn so với Bạch Ngân và Phi Dạ nữa!

Nhớ đến Bạch Ngân và Phi Dạ, trong lòng Thiên Tung không nhịn được cảm giác buồn bã. Mình đã xây dựng nên thanh thế lớn như vậy, đơn giản chỉ muốn nói cho bạn họ biết, mình đang rất tốt! Có điều hiện giờ nàng đang ở Thánh môn, sợ là trong Thánh Môn có cường giả ẩn mình, bọn Bạch Ngân tuyệt đối không có khả năng tới đây tìm nàng đâu. Thiên Tung nghĩ thầm trong lòng: thời hạn ba năm đã đến, không biết các huynh đang ở phương nào đây?

“Nhìn kìa, cửu vĩ tuyết hồ gặp nguy hiểm rồi!” Bạch Tử Du nói.

Thì ra, trong lúc Tề Thiên Tung thất thần, Ám ma xích vĩ hổ kia đã phun ra một luồng ánh sáng đỏ có khả năng hủy diệt cực mạnh, đem tuyết hồ vây ở trong đó. Giờ phút này, cửu vĩ tuyết hồ dùng chín cái đuôi mềm như nhung của nó bao kín chính mình ở bên trong, quanh người nó được bọc trong một lớp năng lượng băng tuyết, từ xa nhìn lại, trông như một quả cầu tuyết. Thế nhưng, dù là ai cũng có thể nhìn ra được, quả cầu tuyết kia đang không ngừng bị đè nén, tình thế của cửu vĩ tuyết hồ lúc này rất nguy ngập.

Nếu là bình thường Tề Thiên Tung thấy tình cảnh này tuyệt đối sẽ vui vẻ xem bọn chúng đánh nhau đến lưỡng bại câu thương, sau đó nàng sẽ làm ngư ông đắc lợi. Nhưng có lẽ vì nghĩ tới Bạch Ngân và Phi Dạ, trong lòng Thiên Tung đối với dị thú cảm thấy cực kỳ thân thiết, nàng không hy vọng thấy con cửu vĩ tuyết hồ này bị thương.

“Các ngươi lánh ở đây đi, ta đi giúp con tuyết hồ kia một phen.” Tề Thiên Tung nói xong cũng không để ý vẻ mặt của hai anh em nọ, lập tức hướng về phía con Ám ma xích vĩ hổ lao tới.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.