Đọc truyện Thiên Tuế – Chương 18: Heo và Sushi
Chương 18: Heo và sushi
Edit: Tojikachan
Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
Trận thứ hai của cuộc thi bắt đầu.
Buhara giống như gò đất cùng với Menchi mặc mát mẻ xuất hiện ở trước mắt các thí sinh, tuyên bố nội dung cuộc thi lần này là nấu nướng, lập tức các thí sinh liên tục oán niệm, nhưng giám khảo tự tác chủ, không bao lâu nhóm thí sinh phải ngoan ngoãn vọt vào rừng rậm đi săn cái heo cuồng kia để làm món ăn mà giám khảo yêu cầu: heo nướng.
“Phải giết heo đấy.” Loại chuyện này, Alluka hầu như mặc kệ, giơ đánh đầu heo với cô ấy mà nói thật sự rất tổn hại hình tượng, nếu nhờ những người khác hỗ trợ thì có vẻ nơi này ngoài giám khảo cũng chỉ có tôi và Alluka.
“Tớ giết cậu khiêng.” Alluka nói như đinh đóng cột, giết heo dễ làm, khiêng heo thì cô tuyệt đối mặc kệ.
“Ưm……” Tôi cũng không muốn khiêng heo đâu, nhưng có biện pháp, “Cậu đi giết đi, tớ nghĩ biện pháp khiêng heo.”
“Đúng rồi, All-chan, cách kho hàng gần chút, quá xa thì mệt lắm.”
Vì thế hai người chúng tôi ngay tại bên cạnh ven rừng rậm bắt hai con heo không hay ho, Alluka nhanh chóng rửa sạch, rồi ném luôn lên giàn nướng, dù sao cũng không phải chúng tôi ăn, hơn nữa cái Buhara kia không yêu cầu cao, ăn được là xong, kế tiếp chính là mang heo đi.
Mang thế nào? Alluka trợn to hai mắt nhìn tôi, không tiếng động truyền lại tin tức ‘tớ sẽ quan sát cậu một phen’.
“Này, cậu đến bên kia kho hàng, bằng không khi heo được đưa đến lại không có ai chứng minh là chúng ta nướng thì không tốt.”
Vì thế liền nhìn Alluka hai tay trống trơn chạy qua một đám người đang vác heo trên vai chạy đến kho hàng, khiến nhiều người trên đường đi ghé mắt, bị người nhìn mất tự nhiên, cô ấy chạy nhanh như chớp, nhảy đến trước mặt Buhara.
“Heo đâu?” Buhara chảy nước miếng, mười phần nghi hoặc nhìn cô bé này tóc đỏ tay không mà đến.
“Lập tức sẽ đến.” Alluka nhìn phương xa, đợi ‘heo bay’ của tôi.
Sau đó trong sự chú mục của mọi người, thành quả cuộc thi của hai chúng tôi theo một đường màu trắng bạch phá không khí mà đến, lướt qua đỉnh đầu các vị thí sinh, hai con heo cứ thế bay đến trước mặt Buhara, tôi cùng Alluka người hoàn thành đề thi đầu tiên.
“Đây, của tôi và thí sinh số 101.” Alluka chỉ chỉ hai con heo nướng coi như được, cũng không nghe kết quả, cứ thế chạy mất, cô còn lâu mới muốn bị coi làm khỉ mà bị nhìn mãi đâu.
Về phần tôi, chạy tới cây mà Satotz đang ngồi, cùng hắn xem xét ‘Cảnh đẹp’ phía dưới cộng thêm nói chuyện phiếm.
Tiếp theo là phần 2 cuộc thi, sushi.
Vừa nghe đề mục này, các thí sinh lại bắt đầu sôi trào lên, tuy rằng Menchi có nói tên, nhưng đối với những người nghe cũng chưa từng nghe qua sushi mà nói quả thực là có cũng như không có, nhưng thứ này tôi và Alluka đương nhiên là biết, chỉ là……
“Mấy người nhìn tôi làm cái gì?” Bên kia truyền đến tiếng Alluka.
Tôi ngẩng đầu, thì ra Gon, Killua, Kurapika cùng Leorio đều đang nhìn cô ấy, đem đặt hy vọng ở cô ấy.
“Mọi người đừng nhìn cô ấy, All-chan không biết làm đồ ăn.” Tôi giải vây giúp Alluka, buồn cười nhìn những người này, “Mọi người cũng đừng cho là cô gái nào cũng chính là nữ đầu bếp được không?”
“Chị không phải là nữ đầu bếp à.” Killua mở miệng.
Tiểu tử này! Tôi hung hăng gõ đầu cậu ta, nhìn cậu ta không trốn tránh nên bị tôi đánh trúng cau mày, thật vui vẻ, địa vị của tôi ở trong lòng đứa trẻ này phân hẳn là không nhỏ đâu, có thành tựu làm chị, nhưng mà bị cậu ta vừa nói như vậy, ánh mắt những người khác lại tụ tập vào tôi.
“Tôi sẽ không làm thứ tôi thích ăn.” Ngụ ý mầy người hết hy vọng đi, tôi không biết làm sushi, “Nhưng……” Gặp ngữ điệu của tôi có biến chuyển, mọi người lại dấy lên hy vọng lần nữa.
“Chúng tôi có biện pháp.” Alluka tiếp nhận lời nói của tôi, cười nói ra chuẩn bị chúng tôi sớm có.
“Cái gì?! Hai người có biện pháp à!” Leorio lớn giọng khiến cho mọi người chú ý, cái này chết rồi, bị hoàn toàn chú ý như vậy, thấy chúng tôi xem thường, Leorio phẫn nộ sờ sờ cái mũi, không lên tiếng.
“Ừm…… cá, cần có cá.”
Tôi nói ra một cái tin tức đằng nào mọi người sớm hay muộn cũng biết, sau đó mọi người phi như gió xông ra ngoài, thi nhau đi bắt cá, về phần những người còn lưu lại như chúng tôi, ngoài Leorio bị Alluka gắt gao bắt lấy ra, còn lại mọi người ở tại chỗ đợi mệnh, ha ha, mọi người đều rất thông minh, biết biện pháp của chúng tôi không phải lời nói vừa rồi.
“Nào nào nào, mọi người ngồi xổm xuống.” Tôi bảo mọi người ngồi xổm đằng sau bàn bếp, Alluka lấy ra hòm trong ba lô đặt ở trước mặt mọi người.
“Không được phát ra tiếng gì nhé, nói ngắn lại, mỗi người nếm thử một cái xem, sau đó tự mình bắt cá đi làm.” Alluka lấy ra sushi của cửa hàng nổi danh độc nhất vô nhị, một ngày chỉ bán ba mươi hộp sushi số lượng có hạn, chỉ là không thể mua đủ số, chỉ có thể tự mình bắt chước đi làm, ai bảo vừa rồi Menchi nói là tự mình làm chứ, nhưng hiện tại thì cô ấy phải thèm thuồng nhìn chúng tôi ăn.
“Thì ra To To-chan có chuẩn bị trước……#9824;” âm điệu quái dị làm cho mọi người ở đây rùng mình một cái, sau đó mười phần có ăn ý tản ra, toàn thân đề phòng.
Hisoka? Hắn không đi bắt cá sao? Nhìn nhìn bên cạnh hắn, rõ ràng là Illumi trong hình dạng cắm đinh, mà ánh mắt hai người bọn họ đều dừng trên tay của tôi, à, đó là một cái sushi còn sót lại, nhưng nếu muốn cho hai bọn họ thì cũng không đủ.
“Mọi người nhanh đi làm đi, người này không thành vấn đề.” Tôi phất tay bảo bọn họ đi làm sushi, nhưng phỏng chừng là sẽ không đỗ, từ lúc chúng tôi lấy sushi ra, ánh mắt Menchi liền chăm chú vào hòm kia, sau đó, khi một đám sushi rơi vào trong miệng chúng tôi, lửa giận của cô ta đã dần dần tăng lên, cô ta một khi tức giận là sẽ ảnh hưởng đến sức phán đoán, xem ra số người đỗ lần này nhân hẳn là 0, dù sao mục đích của tôi không phải là làm cho nhóm Killua đỗ, mang sushi đến chỉ là làm cho bọn họ thưởng thức mà thôi.
Nhìn theo bọn họ rời đi, tôi mới ngẫm lại nên ứng phó hai người trước mặt như thế nào.
“Ưm…… Cho anh vậy,” Tôi đem sushi còn sót lại và cả hòm giao cho Hisoka, “Mời chậm rãi hưởng dụng.”
“Hm……#9824; To To-chan không cho Ill sao?◆” Nói thì nói như vậy, Hisoka vẫn tiếp nhận.
“Cái này ao……” Nhìn gương mặt hắn cười như không cười, trong mắt còn có trêu tức rõ ràng, khó chịu, “Chuyện nhà chúng tôi không cần anh quản.” Nói xong, tôi kéo Illumi biến mất ở trước mắt hắn.
Illumi không phản kháng bị tôi kéo ra, nhưng tôi kéo anh ấy đi ra làm cái gì nha? Tôi nhìn anh ấy, ánh mắt anh ấy tựa hồ dừng ở trường thi xa xa bên kia, hắn là đang lo lắng cuộc thi, dù sao một trong những nhiệm vụ lần này là lấy được giấy phép Hunter.
“Illumi,” Tôi nhẹ giọng gọi lại lực chú ý của anh ấy, “Ừm…… Không cần lo lắng cuộc thi sushi đâu, dù sao mọi người cũng không đỗ.”
Nhìn ánh mắt anh ấy dừng ở trên người tôi, tôi tiếp tục nói: “Nhưng sẽ có thi lại, cho nên…… tôi liền đem cái sushi kia cho Hisoka, làm cho hắn bị Menchi mắng cũng tốt.”
Nói xong, tôi có chút khó hiểu mặt nhăn nhíu mày, ai, tôi làm gì mà phải giải thích với anh ấy như vậy? Thật sự là kỳ quái.
“Sao cô biết?” Illumi hỏi.
“Bói toán,” Nói dối càng ngày càng tự nhiên, trời biết tôi căn bản là không biết bói toán, “Tóm lại, nhất định Illumi sẽ đỗ cuộc thi.”
Rồi sau đó chúng tôi không nói gì rất lâu, tôi cũng không cảm thấy có gì mất tự nhiên, anh ấy thất thần, tôi đọc sách, thẳng đến khi hội trưởng lão hồ li đại giá quang lâm.
Thi lại đương nhiên là luộc trứng, xem mọi người nhảy xuống, tôi vốn định dùng dây trắng tùy tiện câu một quả lên, nhưng cứ nghĩ đến lão hồ li đang ở đây, nên lại thôi, cũng ngoan ngoãn nhảy xuống, trong nháy mắt bắt lấy trứng lợi dụng tơ nhện bắn ngược mình về, nhiệm vụ hoàn thành.
Đến tận đây, cuộc thi trận thứ hai rốt cục chấm dứt, số người đỗ là 43 người.