Thiên Thần Yêu Ác Quỷ, Có Thể Sao

Chương 30: Đâu phải lỗi của em không đâu.


Đọc truyện Thiên Thần Yêu Ác Quỷ, Có Thể Sao – Chương 30: Đâu phải lỗi của em không đâu.

Sau khi bị cậu kéo đi thì nó đến giờ vẫn đơ ra. Được một lúc thì nó mới hoàn hồn, gạt tay cậu ra rồi tính bỏ chạy. Nhưng lại bị cậu bế xốc lên. Nó la oai oái cái mồm lên, giãy giụa đủ kiểu mà hình như chẳng ăn thua gì. Đến lúc này nó đành sử dụng tuyệt chiêu cuối là
-PHẬP. – nó cắn một cái mạnh vào vai cậu đến nỗi chảy máu. Cậu nhăn mặt nhìn nó, cái con bé này ngày càng giỏi nhỉ. Hôm nay dám cắn cả cậu nữa, lát hồi cậu sẽ cho biết tay.
-Á. – cậu thô bạo ném nó lên giường, tiện tay khóa chốt cửa lại. Cậu nhìn lại vết thương trên vai mình, thật không ngờ luôn. Nào giờ chỉ có cậu cắn nó, vậy mà hôm nay lại bị nó cắn lại thế sao ?
Đột nhiên cậu mỉm cười một cách nham hiểm, tiến lại gần nó. Còn nó thấy thế thì sợ hãi lùi về phía sau. Cậu kéo nó ôm vào lòng, liếm nhẹ vành tai nó, thì thầm :
-Cô càng ngày càng bạo nhỉ ? Hồi đó cãi tôi còn không dám. Vậy mà hôm nay lại dám cắn tôi sao ? – nó nghe thế thì không hiểu lắm, tệ hơn là nó còn nghĩ là hôm nay thằng cha này bộ khùng hay sao trời.
-Giám đốc nói gì thế ? – nó ngước mặt lên hỏi.
-Lần đầu gặp không phải cô nói tôi giống một người sao ? Đó là ai thế ?
-Tôi nhầm thôi.

-Nhầm ? Không đâu ?
-Ý giám đốc là gì ? – nó nhíu mày, hôm nay thằng cha này toàn nói mấy cái điều khó hiểu không nha, biết là nó không được thông minh sao cứ thách đố mãi thế.
-Trước đây cô gọi tôi bằng gì ?
-Giám đốc. – lần nó nó khẳng định 1000000………..% ông này khùng chắc luôn. Trước đây nó có gặp ổng bao giờ đâu nào ?
-Trước khi cô đi phẫu thuật. – cậu mờ ám nói. Còn nó thì rất ngạc nhiên, sao tên này lại biết chứ……
-Không lẽ, giám đốc là…….
-Tôi đi tắm. – cậu để nó lên giường, quay lưng đi vào phòng tắm. Cậu nhếch mép ” Khà khà để xem kì này cô giải quyết như thế nào ? “.
Nó thẫn thờ. Hồi nãy là nó nghe nhầm phải không ? Tên đáng ghét đó sao là cậu được ? Mà nếu như đó là cậu thật thì sao ? Chắc chắn là tiêu nó rồi….. để xem nó đã làm những gì nào…… trừng mắt nhìn cậu, cắn cậu…… a ….. kì này nó chết chắc rồi. Nó đập đầu vào gối ăn năn hối lỗi.
●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●
* Ghé qua chỗ con Thư một chút nha. Thiệt tình….. cái con mụ này, bệnh như vậy mà vẫn tìm cách hại người như vậy được. *
-Chậc chậc….. không biết tôi có phúc như thế nào lại được gặp mặt vị tiểu thư danh giá này sao ? – một giọng nói pha chút mỉa mai vang lên.
-Câm miệng. – Thư gằn giọng, liếc mắt về phía cậu trai đang đứng. Cậu này ngoại hình thì chuẩn khỏi nói nhá, mái tóc đen bóng mượt và đôi mắt có một màu đỏ rất đặc biệt.
-Kêu tôi đến đây làm gì ?

-Xem đi. – Thư ném cho cậu ta một bức hình. Cậu ta cầm lên và quan sát một hồi, rồi cất giọng nói :
-Muốn gì ?
-Bắt con nhỏ đó, muốn làm gì tuỳ mày. – Thư nói xong bỏ đi. Còn cậu ta thì đứng trầm ngâm một hồi, ám muội nói :
-Em đúng là càng lớn càng đẹp ra đấy Nhi ạ.
* Thím ở trên có tên là Hưng. Không phải là mấy thằng đâm thuê chém mướn đâu nha mọi người, thằng này là công tử con nhà giàu hẳn hoi ấy nhá. Còn lí do mà thằng này nghe lời con Thư thì mình chưa có điều tra. *
●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●
* Mà hình như là bữa giờ lờ thằng Minh quá rồi nhỉ ? Giờ ghé qua thăm Minh chút rồi tạt qua lại nhà cậu xem tình hình mới được. *
-Nhi ơi là Nhi, nhóc ở đâu bữa giờ vậy nè, sao ạn gọi không bắt máy. Còn bé con nữa, không biết có sao không đây ( ông lo thừa quá à, đáng lẽ ông nên lo cho mấy thím mà lại gần bé con ấy. Giờ họ sợ quá, xin nghĩ hết một nửa rồi. ).- Minh lẩm bẩm. Hai hôm rồi nó với bé con không về nhà, hại Minh lo gần chết luôn. Điện thoại cũng không bắt máy ( điện thoại bị cậu đập mất rồi còn đâu. ), lên công ty thì họ nói nó nghỉ hai ba ngày rồi, còn cho người tìm kiếm thì một là không có thông tin, hai là thằng đó cũng biến đâu mất luôn. Trời ơi Nhi ơi là Nhi, sao em cứ làm khổ anh mãi thế này. Còn ông anh kia nữa, sao mấy năm rồi không liên lạc hả trời ( ê ê hôm bữa gọi mà mi có bắt máy đâu, giờ sao lại la con người ta. ).
-Sao số tui khổ quá vậy nè ?
●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Ghé qua nhà cậu……
-Sao thế ? – cậu tắm xong thấy nó chui rút vô chăn. Còn lấy tay che mặt nữa chứ.
-Em xin lỗi.
-Xin lỗi gì ? – cậu cười thầm trong bụng. Muốn xin lỗi sao ? Đâu dễ vậy, phải hành mi một lúc nữa mới vui chứ.
-Cậu đừng giận em nha. – nó bật dậy, mắt rưng rưng nhìn cậu.
-Chưa biết. – cậu ngang ngược trả lời, cứ tưởng nó sẽ xuống nước. Ai ngờ :
-Đâu phải lỗi của em không đâu, cậu cũng có lỗi nữa mà. – nó chỉ thẳng vào mặt cậu, nói to.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.