Thiên Thần Yêu Ác Quỷ, Có Thể Sao

Chương 28: Bé con thông minh.


Đọc truyện Thiên Thần Yêu Ác Quỷ, Có Thể Sao – Chương 28: Bé con thông minh.

* Mấy cảnh trong những chap trước là nhờ có sự trợ giúp của bà chị yêu quý của mình đấy. Dân FA như mình không có kinh nghiệm nhiều như thế đâu, mình là một cô bé rất hiền lành và trong sáng nha.( mặc dù cũng đen nhưng đen không bằng bà già này ). Truyện là do mình viết còn mấy cảnh kia là do chị già cho ý tưởng, mọi người thấy có được không ? À mà sẵn tiện cảm ơn bà già đã giúp đỡ nhá, bà mà có đọc được dòng này phiền bà đừng đưa tui lên thớt à, không là tui mét ba mẹ là bà nhừ xương bà nhé. *
●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●
-Anh buông em ra. – Thư bị cậu kéo đi thì tức lắm, cứ liên tục vùng vẫy.
-Sao cô phiền thế hả, tôi có bảo là cho cô đến đây sao ? – cậu gằn giọng, khó chịu nói. Sao cứ đang hành sự là Thư lại đến phá thế trời ?
-Em là vợ anh, chúng ta đã đám cưới rồi. Anh không nhớ sao ? Em tới đây thì có gì sai chứ, em có đánh con nhỏ kia cũng chẳng có gì sai cả.

-Không sai ? – cậu nhướn mày.
-Con nhỏ đó giật chồng em thì em có quyền đánh nó chứ. – Thư quát lớn. Sao cậu có thể nhẫn tâm như thế chứ, đã lấy nhau rồi mà cậu lại đi lăng nhăng với người khác, bỏ cô một mình.
-Cút đi. – cậu lạnh giọng, thực sự cậu không biết sẽ làm gì Thư nếu cô ta còn nói nữa.
-Anh nói cái gì ? Anh đuổi em ư ? – mắt Thư rơm rớm. Đuổi cô chỉ vì một con nhỏ thấp hèn như nó ư ? Cô không cam tâm đâu, cậu nhất định là của cô. Không phải của con chó đó, cô không có được thì đừng mong ai có được.
-Cút ngay đừng để tôi kêu người lôi cô ra. – cậu lạnh lùng nói rồi quay lưng bỏ đi. Để mặc cho Thư đau khổ ngồi gục xuống. Cô khóc, khóc rất nhiều. Lòng tự trọng của một tiểu thư không cho phép cô thua một con ở đợ như nó được. Cô nhất định phải bắt nó trả giá. Mày đợi đi….. Nguyễn Hoàng Băng Nhi….. mày hãy chờ xem tao sẽ tặng cho mày món quà gì.
* Nãy giờ hình như là mình hơi lờ bé con nhỉ. Để mình đi kiếm coi bé con ở phòng nào. Cái nhà gì đâu mà như cái mê cung, kiếm hoài không thấy. *
-Cạch. – cậu mở của phòng nó rồi đi vào. Giờ đây thì nó đã lăn ra ngủ khò mất tiêu rồi. ( Mà không biết có ai như nó không nhỉ ? Ở chung với một con sói biến thái như ai kia mà cứ ngủ hoài. ). Cậu bước lại gần nó, vén nhẹ mấy lọn tóc trên mặt nó qua một bên. Nhìn nó lúc này thật yêu quá đi, cậu lại nổi máu 75 lên…… nói nhầm cậu chỉ muốn chọc nó thôi. Nhưng cậu lại không nỡ kêu nó dậy, thế nên cậu quyết định là trèo lên giường nằm ôm nó ngủ luôn.
Quay qua chỗ bé con nhé. Sau khi thức dậy không thấy mẹ đâu, còn ở chỗ lạ nữa. Sợ quá bé con khóc rầm trời lên. Nghe tiếng bé con khóc mấy người làm trong nhà hoảng quá, thi nhau vỗ bé. Nhưng được voi thì đòi tiên, bé con khóc lớn hơn nữa. Đến lúc này thì cậu không thể ngủ yên nữa, đành ngồi dậy đi qua dỗ bé con. Thật ra là nãy giờ cậu nghe bé con khóc chứ, thính giác của vamp rất tốt mà.
Cậu đi qua phòng bé con. Bé con thấy cậu thì khóc to hơn, mếu máo :

-Hu hu…… chú giấu mẹ con ở đâu thế ? Sao lại bắt cóc con……. con mét ba Minh nè…….- nghe bé con nói thế thì máu điên của cậu lại bốc lên. Ba nó thì nó gọi bằng chú, trong khi chú nó thì nó gọi bằng ba, dễ thương nhỉ ?
-Chú quen với ba cháu mà, yên tâm nhé. – cậu dịu dàng nói.
-Cháu không tin. Mấy tên bắt cóc tên nào cũng nói vậy hết đó. – bé con cãi lại. Thấy con nít bây giờ nó ghê chưa, ai nói con nít không biết gì đi ? Nó biết hết đấy. Nếu đứa con nít nào nó cũng khôn như bé con vậy là hết cửa cho mấy ông bắt cóc con nít rồi.
-Thôi để chú gọi cho ba Minh chứng minh nhé. – bí quá cậu la làng lên luôn. Nói xong mới thấy mình hố nên im luôn, còn bé con nghe vậy mắt sáng rực.
-Vậy chú gọi liền đi. – con nhóc tiểu yêu này làm mặt mèo con nũng nịu với cậu. Sao mẹ con gì mà…… cậu không thua ai chỉ thua hai mẹ con yêu quái nhà này. Haizzzzz. Bất đắc dĩ cậu phải móc điện thoại gọi cho Minh. Nhưng tiếc cho cậu là :
-SỐ MÁY QUÝ KHÁCH VỪA GỌI HIỆN KHÔNG LIÊN LẠC ĐƯỢC. XIN VUI LÒNG GỌI LẠI SAU.

-Không liên lạc được. – cậu quay qua nói với bé con.
-Chắc chắn là chú nói dối rồi. Chú là kẻ bắt cóc tống tiền, là kẻ xấu……. – bé con nhào vào đánh cậu, vừa đánh vừa chửi. Ai nói con nít đánh nhẹ thì chỉ cậu, cậu ra xử người đó liền. Bé con quýnh cái nào là như trời giáng cái đó, đau kinh khủng. Mà giờ hổng lẽ đánh lại bé con, ai lại làm vậy ? Thế là cậu đành ngồi yên cho bé con đánh luôn ( ngu chưa ? ). Đánh một hồi đau tay, bé con không đánh nữa mà giờ lăn ra đòi ăn. Cậu cười không ra nước mắt với con bé này luôn, mới đánh cậu xong giờ lại đòi cậu cho ăn.
-Con muốn ăn. – bé con mếu máo.
-Thôi được rồi, xuống đây chú cho ăn. – cậu đành phải bế bé con xuống. Và lần này thì cậu đã mắc lừa bé con rồi, đôi môi nhỏ của bé con đã hiện ra một nụ cười cực nham hiểm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.