Đọc truyện Thiên Thần Và Ác Quỷ – Chương 29
Vittoria không nhớ nổi họ đã vào thang máy như thế nào, nhưng ba người đều đang ở trong thang máy. Đi lên. Sau lưng cô, Kohler đang thở khò khè một cách khó nhọc. Ánh mắt lo lắng của Langdon hướng sang phía Vittoria. Anh rút tờ fax trong tay cô gái và đút vào túi áo jackel để hình ảnh ghê rợn ấy khỏi đập vào mắt Vittoria. Nhưng những hình ảnh ấy vẫn thiêu đốt tâm trí cô.
Thang máy vẫn tiếp lục đi lên, xung quanh Vittoria, thế giới trở nên tối tăm, quay cuồng và chao đảo. Cha ơi! Những kỷ niệm với cha ùa về. Lúc này, trong ốc đảo ký ức của mình, Vittoria đang ở bên cha. Ngày đó, Vittoria mới lên 9 tuổi, đang lăn từ trên sườn dồi xuống, đè lên những bông hoa nhung tuyết; tít trên cao, bầu trời Thuỵ Sĩ cũng đang quay.
– Cha! Cha ơi!
Bên cạnh Vittoria, Leonardo Vetra đang cười, khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc.
– Chuyện gì vậy, thiên thần của cha?
– Cha, – Cô cười khúc khích, xà vào lòng ông. – Cha hỏi con xem có chuyện gì đi!
– Nhưng trông con hạnh phúc lắm, con yêu ạ. – Tại sao ta phải hỏi con câu đó?
– Thì cha cứ hỏi con xem nào.
Ông nhún vai.
– Chuyện gì vậy?
Cô bé lập tức phá lên cười. – Vật chất là gì? 1 Mọi thứ đều là vật chất! Đất đá! Cây cối! Nguyên tử! Thậm chí cả thú ăn kiến nữa! Mọi thứ đều là vật chất!
Ông cười.
– Con tự nghĩ ra câu chuyện cười này đấy à?
– Thông minh phải không cha?
– Anhxtanh bé nhỏ của cha.
Cô bé chau mày.
– Ông ấy có mái tóc thật ngớ ngẩn. Con nhìn thấy ảnh Anhxtanh rồi.
– Nhưng ông ấy có cái đầu thông minh. Cha đã kể cho con nghe về những gì ông ấy chứng minh được, phải thế không?
Cô bé tròn mắt sợ hãi.
– Cha! Không. Cha hứa rồi mà!
– E=mc2! – cha thọc lét Vittoria. – E=mc2!
– Đừng nhắc đến toàn học! Con đã nói rồi mà! Con ghét môn toán!
– Thế thì cha mừng lắm. Vì con gái không được phép theo đuổi toán học.
Vittoria đột ngột ngừng lời:
– Con gái không được học toán?
– Đương nhiên rồi. Ai cũng biết điều đó. Con gái chỉ chơi với búp bê thôi, còn con trai học toán. Con gái thì bị cấm không được học toán. Thậm chí cha còn không được phép nói chuyện với các cô bé về toán nữa kia.
– Gì cơ! Điều đó không công bằng!
– Nguyên tắc là nguyên tắc. Đã là con gái thì không được học toán.
Vittoria thẫn thờ:
– Nhưng chơi búp bê chán chết đi được!
– Cha rất tiếc, – Ông nói – Cha có thể giảng giải cho con về toán học, nhưng nhớ bị bắt gặp… – Ông nhìn những quả đồi vắng vẻ xung quanh với vẻ đầy lo lắng.
Vittoria cũng đưa mắt nhìn một lượt:
– Thôi được, – cô bé thì thầm, – Thế thì cha nói thầm cho con nghe vậy.
Chuyển động của thang máy làm cô gái giật mình. Vittoria mở choàng mắt. Cha đã biến mất.
Thực tại ập tới, những móng vuốt buốt giá của nó quắp lấy cô gái. Cô nhìn sang Langdon. Thái độ quan tâm đầy chân thành trong ánh mắt anh khiến cô gái cảm thấy ấm áp như đang được một thiên thần che chở, đặc biệt là khi phải ở gần một con người lạnh lẽo như Kohler.
Một ý nghĩ bắt đầu thiêu đốt tâm trí Vittoria.
Phản vật chất đang ở đâu?
Chỉ một tích tắc sau, họ đã có câu trả lời, một câu trả lời thật đáng sợ.
— —— —— —— ——-
1 What s the matter? – ở đây Vittoria chơi chữ. Trong tiếng Anh What s the matter? vừa mang nghĩa Có chuyện gì vậy? Vừa mang nghĩa Vật chất là gì? (matter: vật chất).