Thiên Thần Là Em ?

Chương 11


Bạn đang đọc Thiên Thần Là Em ?: Chương 11

Thả bộ bước dài trên dãy hành lang trường học . Tai đeo tai phone như thường lệ . Mái tóc xõa dài đen bóng
múi máu thơm của nó khiến nó đi ngang dãy hành lang lớp học ai củng phải nhìn lại .
Nó đang đi có vật gì chương ngang đường nó khẻ đưa mắt ngước nhìn cái ” vật ” đó .
Đó là Chấn Khang à không là Chấn Phong mới đúng .
Nó nghiêng đầu nhìn anh .
Đôi mắt sắc lạnh nhìn nó thân hình to lớn của anh làm nó phải ngước nhìn .
– Về nhà . Cái giọng trầm ấy phát ra từ miệng anh .
Nó gật đầu .
Nói rồi Chấn Phong quay người bước đi nhanh chóng .
Ra trước cổng trường khẻ liếc nhìn xung quanh tìm kím thứ gì đó .
Bổng Chấn Phong lái chiếc xe mui trần lại nó .
– Lên đi . Hay nhỉ mõi lần anh nói chưa tới 3 từ .
Nó từ tốn mở cữa xe bước lên .
Bất chợt Chấn Phong chồm qua người nó cài dây an toàn cho nó rồi liếc nhìn . Mùi máu nó sộc lên mũi anh .
Đôi đồng tử anh liếc nhìn cổ nó . Nó vẫn đìm tĩnh chẳng tỏ ra sợ hải .
– Em không sợ ta à ? . Anh nói

– Không . Nó thốt lên tiếng nói của nó nhẹ như tên .
Chợt nhếch mép rồi anh quay xe phóng đi .
Đằng xa một người đứng nhìn nó và anh hai tay bấu chặc lại đôi mắt đỏ máu như rực lữa …..
—-
Thoáng chốc về tới ngôi biệt thự .
Bước đi theo sau anh đôi vai anh to lớn che hết thân hình nhỏ bé của nó .
Đi ngang phòng nó , nó chợt đứng lại . Anh quay qua nghiêng đầu nhìn nó .
– Tới … rồi .
– Không em lên phòng ta . Anh nói
Liếc nhìn người con trai đó chần trừ .
– Chấn Khang nói thế . Anh khan giọng nói .
Chấn Khang nghe đến đó như có lực hút gì khiến nó phải theo anh .
bước chân đều đều trên dãy hành lang dài như vô tận . Hai người mang hai suy nghĩ khác nhau bước đi .
Căn phòng như quen thuộc với Chấn Phong một màu đen huyền phát xung quanh căn phòng . Chỉ có ánh đèn hoe hoắc phát ra từ laptop .
Nó đứng đó hai tay bấu vào nhau .
– Ngồi đi . Anh nhướn mày về chiếc giường .

Nó nghe theo lời bước lại gần đó . Nhẹ nhang ngồi lên .
Anh không nói gì thêm bước lại phòng tắm .
Tiếng nước xả nghe vui tai ?.
Cơn khát bắt đầu nóng dần lên cơn người nó . Lục trong túi áo không có hộp mà Chấn Khang cho nó , nó để quên trong trường .
Đưa hai tay lên cổ . Cơn khát nóng dần khiến nó ngã nhào xuống đất .
Nó ngưởi được mùi máu gần đây . Nó quay nhìn xung quanh như điên cuồng , mỡ cửa phóng nhanh ra ngoài .
Lúc đó Chấn Phong củng mỡ cửa phòng tắm thân hình vạm vỡ khoát hờ chiếc áo sơ mi đen cài ba hai núc dưới mái tóc ướt chưa được lau khô . Anh mỡ cữa chạy nhanh theo nó .
Còn nó nó phong theo mùi máu nó ngưởi được , mùi máu phát ra từ cô giúp việc đang bị đứt tay .
Nó chợt khựng lại nhắm nghiên mắt . Cơn khát chế ngự nó . Nó chuẩn bị phóng lại mùi máu ấy .
Bỗng có ai đang ôm trầm nó lại . Không ai khát là Chấn Phong anh ôm trầm nó .
Nó bấu chặt vào người anh .
Anh đưa tay anh lên miệng nó , ý nghĩ nó không còn gì ngoài “cắn” .
Nó chộp lấy và cắn phập vào tay anh . Máu bắt đầu loang vào miệng nó cơn khát từ từ diệu xuống .
Còn anh nhắm nghiền mắt lại .
Nó từ từ nhả ra rồi dương đôi mắt nhìn anh .
Đôi mắt anh mỡ ra nhìn nó . Khẻ lấy tay lau nhẹ vết máu còn dính trên miệng nó .
Nó đứng dậy diều anh phóng nhanh về phòng . Đặt anh trên giường . Anh nhắm hờ mắt lại .
Nó thấy trong người cái gì đó đang dâng dâng lên trong đầu nó vô ngàn câu hỏi .
” Tại sao anh giúp nó ? . ”
——————————————


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.