Thiên Thần Không Có Cánh

Chương 7


Bạn đang đọc Thiên Thần Không Có Cánh – Chương 7

-Chào cả lớp mình là Lý Triết Vũ mong cả lớp sẽ giúp đỡ mình. – đó là lời tự giới thiệu của cậu học sinh mới đó. Nó không hề nhận ra đây là người đã đóng giả Gia Anh 2 năm trước, nhưng Triết Vũ đã nhận ra nó ngay trong lúc chạm trán tại vọng đình; làm sao cậu lại có thể quên được người mà mình bắt buộc phải làm tổn thương. Cậu không cố ý làm nó đau lòng nhưng cậu không thể làm trái lệnh của Trịnh Luân ví giữa cậu có một mối liên hệ không thể tách rời.
-Xem nào không biết phải xếp chỗ cho em vào đâu đây. – cô Minh Nguyệt vừa nói vừa đảo mắt nhìn xuống lớp.
-Thưa cô, em nghĩ cô nên để cậu ấy ngồi cạnh em vì dù sao em cũng là người trong ban cán sự lớp; em hứa với cô sẽ giúp bạn ấy nhanh chóng hòa nhập với trường lớp ạ. – nó định thần lại; nhìn thật kĩ con bạn trời đánh của mình ( Mỹ Linh đó các bạn) với nụ cười cứ gọi là tươi như hoa.
-Vậy thì Triết Vũ sẽ ngồi với Mỹ Linh nhé. Cô cũng mong các em sẽ hòa thuận với nhau. Cả lớp mở trang…ra học bài mới.
Vậy là cậu học sinh mới ấy đã rõ danh tính. Nhưng có một điều làm Gia Anh thắc mắc là tại sao mà Triết Vũ lại được Trịnh Luân cho vào trường này học hơn nữa lại còn cùng lớp với anh.

Trong giờ học ấy, cũng có 3 người không hề học được chút xíu gì cả. San San và Mỹ Linh đang nghĩ cách đối phó với Triết Vũ vì đã tới vọng đình khi mà chưa được chúng nó mời đến; còn nó thì đương nhiên là lại lăn ra ngủ với khuôn mặt ngây thơ, vô (số) tội.
Sau giờ ra chơi có vô số nữ sinh vây quanh Triết Vũ để tìm hiểu về cậu nam sinh có vẻ ngoài như một mĩ nam tử này. Các nữ sinh không dám lại gần Gia Anh vì từ khi Hạ Vi nói không hề quen biết anh cũng như không muốn nói chuyện với anh thì như thể anh rơi xuống một hố băng không lối thoát, nụ cười tắt hẳn trên môi, mọi người từ đây đã đặt biệt hiệu cho anh là “ hoàng tử tuyết”. Dù cho có bao nhiêu nữ sinh vây quanh Triết Vũ nhưng khi họ nhìn thấy nó, San San và Mỹ Linh cùng tiến về phía cậu thì lập tức đám đông tản ra ngay, không ai dám cản đường chúng nó cả. Một nụ cưới ranh mãnh xuất hiện trên môi của San San – cô bạn này không quậy thì thôi mà đã quậy thì quậy tới bến luôn :
-Triết Vũ mình và ban cán sự có chuyện muốn nói với bạn. Sau giờ học bạn hãy tới vọng đình nhé.
Lời mời này của nhóm nó làm cả lớp kinh ngạc, chưa bao giờ lại có người được mời tới vọng đình cả. Họ lo lắng nhìn về phía Triết Vũ thắc mắc không biết anh bạn này đã gây ra họa gì mà chúng nó lại mời tới vọng đình.
-Mình sẽ đến, không biết ba tiểu thư đây có gì chỉ giáo. – cậu vừa nói vừa nhìn về phía nó và mỉm cười. Nụ cười ấy nó thấy giống nụ cười của Gia Anh một cách thật lạ lùng.
Vì nụ cười ấy mà có người sắp điên lên rồi kìa. Chắc các bạn cũng đoán ra là ai rồi đó đúng không. Là Gia Anh, anh đứng ngay ở đó và chứng kiến tất cả. Nó khó khăn khi nói chuyện với anh bao nhiêu thì lại thoải mái nói chuyện với Triết Vũ bấy nhiêu; làm cho anh dù không thể nhớ ra nó đã từng là bạn gái của anh cũng khiến anh thấy mình như đang ăn dấm vậy đó.(ăn dấm:ghen)
Sau giờ học khó khăn lắm anh và Triết Vũ mới thoát khỏi sự đổ bê tông của các nữ sinh. Đang trên đường đi tới vọng đình thì Triết Vũ bị Gia Anh kéo lại và dẫn lên tầng thượng của trường.
Trên sân thượng này có thể nhìn xuống phía vọng đình, đây cũng là nơi mỗi buổi trưa anh lên đây để lặng lẽ dõi theo nó. Gia Anh quay lại nhìn Triết Vũ ánh mắt ánh lên một vẻ u ám:
-Nói đi, tại sao cậu lại có mặt tại đây? Không phải ba tôi lại muốn quản lí tôi ngay tại trường nữa hay sao?

-Không phải tôi tới đây không phải để theo dõi cậu, vì vậy cậu hãy cứ yên tâm là mọi hành động của cậu tôi không hề có hứng thú mà báo cho chú Luân cả. – Triết Vũ chậm rãi trả lời anh, ánh mắt ấy không hề dời khỏi ba bóng hình tại vọng đình.
-Vậy cậu tới đây làm gì? Vì sao cậu lại quen với nhóm của Hạ Vi ? – hỏi một hồi Gia Anh vẫn để lộ ra sự quan tâm của anh với nó.
-Cậu hỏi hay thật, đây là trường học tôi không tới đây để học thì tới đây để làm gì? Còn về nhóm của 3 cô gái ấy thì tôi nghĩ cậu nên đi hỏi các cô bạn ấy thì hơn. Mà tôi cũng phải đi gặp họ đây, cậu cứ từ từ mà thưởng thức cảnh đẹp nhé .
Triết Vũ nhà ta tuôn ta một tràng dài làm cho Gia Anh đơ ra và tranh thủ cơ hội ấy đi về phía vọng đình. Khi Triết Vũ đi khuất rồi Gia Anh mới định thần được là cậu đã chuồn mất.
Tại vọng đình, nó, San San và Mỹ Linh đang nên một kế hoạch để hành hạ Triết Vũ đấy ạ. Khi Triết Vũ đến vọng đình thì tự nhiên thấy ớn lạnh khi nhìn thấy nụ cười gian xảo của cả ba đứa.
Từ từ nhìn ra xung quanh cậu không thấy vật nào có thể gây thương tích ình nên thấy có thể chấn tĩnh đôi chút. Nó không nói gì cả vì dù sao cũng nên để San San và Mỹ Linh ra tay với Triết Vũ, nó sẽ đón nhận vinh dự cao nhất trong trò nghịch tinh quái này của hội. Mỹ Linh cười cười nói với Triết Vũ :

-Bạn Triết Vũ à, lần đầu tiên gặp nhau của bạn với bọn mình không phải là trong lớp học đúng không? Bạn trở thành khách của bọn mình tại vọng đình này cũng vì lí do đó đấy. Bạn có biết là vì bạn mà bọn mình phải mất rất nhiều công sức để dọn đống chiến trường mà bạn đã bày ra không?
-Không những thế bạn thật quá đáng khi gây cho Hạ Vi nhà chúng tôi sợ hãi khi có người lạ ngủ trên salon của nhỏ đó. Giờ biết làm thế nào đây, thật là phiền mà đau đầu quá cơ – San San cũng không thua kém gì Mỹ Linh trong việc dụ Triết Vũ vào bẫy.
-Mình không cố ý làm các bạn bực mình mà. Hơn nữa là con gái thì không nên tức giận sẽ mau già lắm . – Triết Vũ cũng không phải là tay vừa nhưng cậu lại phạm một lỗi chết người khi nói câu tiếp theo: mình sẽ chịu trách nhiệm về việc đã tự ý vào vọng đình, có gì các bạn hãy cứ yêu cầu nếu có thể làm theo thì mình sẵn sàng thực hiện.
Chỉ chờ có thể San San và Mỹ Linh liền cười và đưa cho cậu một tờ giấy mà khi cậu đọc xong thì khóc cũng không được mà cười cũng không xong. Kèm đó là giọng nói ngọt như mật của Mỹ Linh: “ Bạn đã hứa làm theo những gì mà bọn mình muốn rồi đó nha, chắc bạn sẽ không nuốt lời chứ?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.