Thiên Thần Khát Máu (Khi Ác Quỷ Ngự Trị Đằng Sau Thiên Thần)

Chương 3: Đụng độ


Đọc truyện Thiên Thần Khát Máu (Khi Ác Quỷ Ngự Trị Đằng Sau Thiên Thần) – Chương 3: Đụng độ

Nó lượn quanh khu trang sức , thương hiệu trang sức R&W của tập đoàn Osahawa nổi tiếng trên toàn địa cầu , ai mà ko biết ! Ngay cả 1 nhóc 3 tuổi nếu đc hỏi : ” Con biết gì về thế giới ? ”

Thì chắc chắn 101% là nhóc đó sẽ nói ” Tập đoàn Osahawa ! “

Dừng lại trước gian hàng thứ 5 , nó chăm chú quan sát vật nằm trong lồng kín kia , 1 sợi dây chuyền .

Red Tear : Giọt nước mắt đỏ .

Đây chẳn phải mẫu mẹ đã cho nó xem 3 ngày trước sao ? Ba nó cho sản xuất nhanh như thế àh ?

_ Cho tôi xem sợi dây này ! _ nó nói với nhân viên .

_ Đây ạ . _ cô nhân viên đeo găng tay và cẩn thận lấy sợi dây ra cho nó .

Úi chà chà … xem nào … làm từ Rubi đỏ ở Sahara àh ? Cha cũng tinh tế quá chứ . Red Tear là sợi dây chuyền đặc biệt , dây làm từ kim cương ! hàng trăm viên kim cương nguyên chất được nấu nóng chảy với nhiệt độ trên 6800 độ C , được hòa vào dung dịch Kreanesufuric* rồi làm thành hàng ngàn những mốc nhỏ đan với nhau , mãnh khảnh , mềm mại nhưng bền bỉ , mặt dây là viên Rubi màu đỏ tươi hình giọt nước , khá vừa mắt , sơ qua thì mặt dây chả có gì đáng chú ý nhưng khi nhìn kĩ thì bên trong chứa hình 1 đôi cánh trắng , rất nhỏ , nằm chính giữa viên Rubi , rất nổi bật . Mẹ cô cũng nhanh nhẹn quá nhỉ , thêm ngay cả biểu tượng vào . Chẵn là nó góp ý nếu đặt thứ gì ở giữa sẽ làm nổi bật mặt dây hơn nên bà nhanh chóng thêm vào , cánh à , màu trắng sao ? Thiên thần ! Bà hay thật , lại chèn cách thiên thàn vào giọt nước mắt của Ác quỷ , ý gì đây ???

_ Gói lại cho tôi sợi này ! _ nó nói , cùng lúc thì cũng có 1 giọng nam vang lên .

_ Ơ ..Nhưng …R&W chỉ mới sản xuất 1 sợi , làm sao ….? _ cô nhân viên đơ , người đâu mà đẹp thế ? Nhìn thêm chút nữa chắc chói mắt mà chết quá .

Quay về phía phát ra giọng nói đó , ngước mắt lên , nó khẽ ho khan khi nhận ra tên kia cứ nhìn mình chằm chằm , mặt dính gì à ?

Sơ thì hắn cũng khá điển trai , tóc bạch kim , phần mái khá dài , che gần 1/2 khuông mặt anh tú , chiếc mũi cao , thẳng tắp ,. đôi môi mỏng , hồng hồng , cặp lông mày đen , đều bân , nhưng diều nó ái ngại là đôi mắt , nó rất sắc , màu đen láy và rất sâu , mẹ hay nói những người có đôi mắt sâu thường rất khó đoán . Ấy da .. chẵn phải mắt nó cũng khá sâu sao ????


_ Nhường ! _ nó nói , giọng nhẹ bân như lông vũ , âm vực làm tê dại lòng người , ma mị .

_ Ơ ..à ờ … mà em thích nó à ? _ tên đấy hỏi .

_ Không hẳn ! _ nó đáp tay mân mê sợi dây .

_ Thế sau lại tranh với anh ? _ hắn cười , nó thú vị thật , ko thích nhưng lại mua , vả lại , giá của sợi dây này không hề rẻ , 5,3 tỉ Vn chứ chẳng chơi .

_ Tôi đến trước , thấy trước , xem trước và cũng có ý định mua trước ! Thứ nhất : tôi và cậu chẳng liên can đến nhau nên đừng 1 câu anh 2 câu em , khó chịu ! Thứ 2 : tôi không tranh với cậu , nên việc cậu phải nhường cho tôi là điều hiển nhiên ! Ok ? _ nó nói 1 hơi dài , từng câu chữ thoát ra từ khuông miệng ấy lại mang 1 âm vực khác nhau , nhưng tất cả đều có điểm chung , nhẹ nhàng , thánh thoát , êm ả và không kém phần uy lực .

_ Nhưng em không thích thì mua làm gì ? Anh lại đang cần nó , em có thể chọn 1 sợi khác mà ? _ tên đó hỏi .

_ Thế ….!

_ Kelvin ! Mày biến đi đâu thế ?!? _ 1 tên khác nhào đến , hỏi tên đấy .

_ Tao đi mua ít đồ , tìm có chi không ? _ kelvin hỏi lại .

_ Thì tụi nó ….Ủa ? Ai đây ? _ tên kia sững lại , nhận ra có ánh mắt khó chịu nhìn mình nãy giờ , là nó . Nó khác là không vui vì đang nói chuyện mà bị chen ngang .

_ Tránh ! Tôi đang nói chuyện với cậu ta mà , ở đâu chui ra thế ?! _ nó nói , hàng chân mày thanh tú khẽ nheo lại , tỏ vẻ không hài lòng , nhưng âm vực của lời trách này khiến tên kia sững người lại .


Thấy bạn mình không có dấu hiệu của ” sự sống ” Kelvin lay _ Won ? Deawon ? WON ! _ hắn đập mạnh tay vào mặt Won , kéo hồn về với xác .

_ Ái ..hả ..gì ? Sao mà mày lại đánh tao ? _ Won nhăn nhó , lực hắn dùng không hề nhẹ , đau lắm chứ bộ .

_ Tránh ra coi ! _ nó lại cất tiếng , sao cứ lơ nó hoài vậy ? Đang nói chuyện mà !

_ À ..ờ ..ừ … xin lỗi cô ._ Won nhanh chóng tránh sang 1 bên , giờ cậu mới nhìn kĩ nó , đúng là rất xinh đẹp , theo kiểu nữa dịu nữa dữ . Cá tính !

_ Thế sao cậu không tìm 1 sợi dây khác ? _ nó nhìn kelvin .

_ Vì tôi cần nó hơn cậu ! _ hắn cười .

_ Thứ nhất : tôi không phải ” cậu ” , xưng giới tính cho đàng hoàn ! Thứ hai : dẹp ngay cái nụ cười đấy đi , không có công dụng với 1 người như tôi đâu , nên đừng trưng nó ra !

_ Thế sao cô không tìm 1 sợi khác ? _Won chen vào .

_ Không liên can gì tới cậu hết , đừng chen vào lúc người khác đang nói chuyện thế !

_ Tôi nói rồi : tôi cần nó hơn cô _ Kelvin lặp lại , gặp con khác là nãy giờ ngã lăn với nụ cười của hắn rồi , bộ nó là người duy nhất có đủ ” kháng thể ” để ” miễn nhiễm ” với ” đại dịch ” mê trai sao ?

_ Cho cô ta ? _ nó nhìn phía sau hắn , gần shop quần áo , 1 con nhỏ ăn mặc thiếu trước hụt sau , phấn son lòe loẹt , phán ớn !


_ Ừ .

_ Anh à ~ mua cái gì thế ? _ nhỏ chọn thêm 1 bộ , cho vào giỏ rồi rê lại phía hắn .

_ Mua dây chuyền cho cưng , nhưng cô ta không nhường .

_ Ai ? _ nhỏ hỏi .

_ Cô ta _ hắn chỉ về phía nó , thản nhiên . Chắc hắn nghĩ nếu bồ hắn làm dữ nó sẽ nhường , vì trông nó cũng khá ” Hiền ”

_ Hạ cấp ! _ nó buông 1 câu cho ả lòe loẹt rồi quay sang chị nhân viên _ Gói nó lại cho tôi , tôi đến trước , nó thuộc về tôi !

_ Này con kia , mày nói gì ? _ ả chanh chua kéo vai nó .

Nó trừng mắt nhìn ả , đưa tay phủi phủi vai như vừa chạm vào thứ gì bẩn lắm ý , nhưng thật sự là rất bẩn mà …^_^

_ Tôi đâu nói đến cô ! Tôi nói cậu ta , trông như thế mà lại quen người như thế này ! Không hạ cấp thì là gì ? Còn cô , hạng như cô đáng để tôi bận tâm sao ?

_ Con này , mày …._ chưa nói hết câu , hắn đã chen ngang .

_ Cô nói gì ? _ mặt hắn tối sầm , nói hắn hạ cấp , cần làm quá như thế không ?

_ Điếc àh ? Cần tôi đánh vần không . Tôi nói cậu H-Ạ-C-Ấ-P !

_ Cô …_ hắn vung tay khỏi ả kia , lấn về phía nó .

_ Tôi đây có tên , có họ , còn nếu cậu không có cô muốn gọi cô cho đỡ nhớ thì cứ việc ! Tôi không chấp nhặt trẻ nhỏ . _ nó cười nhạt , nói .


_ Của em đây ! _ chị nhân viên gói xong sợi dây , đưa cho nó , rồi nhận từ tay nó 1 tấm séc bằng giá sợi dây .

Bốp ..Bịch ..Choang …Leng keng …

Chiếc túi nhỏ trên tay nó bị đánh văng ra xa , rơi xuống , vỡ tan chiếc hộp thủy tinh bên trong , sợi dây rơi ra , kêu leng keng trên nền gạch lạnh … Tác phẩm của mẹ cô !

Nó nhìn ả vừa đánh văng chiếc túi của nó. Lạnh ! Đây là cảm giác ả nhận được từ ánh mắt nó .

Vẫn ngoan cố , ả cười khinh _ Nếu cô chịu nhường thì tôi chẳng phải mất công thế này ! _ rồi ả níu hắn quay đi , hóa ra nó cũng bình thường ! Chịu lép vế trước đám đông ,đóng giả con gái ngoan hiền , chẳng thú vị , hắn cho là thế ! Hoàn toàn đúng với suy đoán ban đầu của hắn , nhưng 1 lần nữa hắn lầm , lầm to .

” Chát …Chát ”

Nó nắm ả kia lại , thẳng tay , thế là 2 bạt tay lại vui vẻ in trên mặt ả , ả choáng váng , loạng choạng sắp ngã , may mà Won kéo lại .

_ Cô làm cái gì thế hả ? _ Won nhăn mặt , không vui . Hắn thoạt đầu kinh ngạc , lúc sau lại thấy thú vị nên không nói gì , đứng xem .

_ Im lặng , tôi nói anh đừng xen vào khi người khác đang nói mà ! Còn cô , ăn tát nhưng biết lý do không ? Biết tại sao lại ăn tát không ?

Ả lắc đầu , ả thật sự thấy choáng ,chắn chắn lực mà nó đưa vào mặt ả không hề nhẹ , bằng chứng là mặt ả đang đỏ lên và ngày càng bỏng rát.

_ Thứ nhất : cô tùy tiện chạm bàn tay nhơ nhuốc của cô vào tôi , dùng giọng nói ăn bám đàn ông nói chuyện với tôi . Thứ hai : cô đánh đổ đồ của tôi , không thể chấp nhận được ! Ăn không được thì phá cho hôi sao ? Cô đang làm nhơ danh con gái đấy , đang vấy bẩn Nhật Bản này đấy !!!

________________________________________________________________________________________________

* Chất nó vừa nghiên cứu thành công cách đây 1 tháng , Kreanesufuric cho phép tất cả các chất rắn có độ bền và mềm nhất định , muốn ít hay nhiều thì tùy vào lượng dung dịch và lượng chất hòa vào , nhưng độ bão hòa của Kreanesufuric khá thấp .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.