Đọc truyện Thiên Thần Hay Ác Quỷ… Đâu Mới Là Em? – Chương 9: Năm thứ hai ở tổ chức
|Măn thứ hai ở Tổ chức|Nó ở đây cũng được cả năm trời rồi. Phải công nhận nó học rất nhanh, chỉ trong 1 năm mà kiến thức thu thập của nó bằng với kiến tức người ta học cả hai năm luôn ý.
Hôm nay là ngày thi đấu mà nó đăng ký vào hai ngày trước. Nó sẽ đấu với 30 sát thủ bật nhất ở Tổ chức này. Nó muốn thoát khỏi khóa huấn luyện của cái “ông trời đánh Kensai” (tên nói đặt cho Tuấn Du đó)
Nó vừa vscn xong. Vẫn phong cách ngày thường của nó. Chỉ có áo ba lỗ trắng, quần jean xang (đen, xám) và áo khoát da ngoài.
Nó chẩn bị súng, kiếm, dao và cả những hóa chất chính tay nó điều chế. Sau khi chuẩn bị xong theo lời của Kensai nó đã đến hội trường được coi là bật nhất của tổ chức, hôi trường được cái là rất rộng và dể đấu.
Nó vào trong, hôm nay có rất nhiều sát thủ đã tập hợp lại đây nhưng không phải tư cách là thi đấu mà là xem nó đấu. Họ muốn biết có bé nào mà láo như vậy mới huấn luyện có 1 năm mà đòi đấu với 30 sát thủ của tổ chức.
Nó không suy nghĩ gì, tiến vào phía trong hội trường. Ai cũng nhìn nó bẳng ánh mắt ngạc nhiên. Đầu tiên là vì quá đẹp, thứ hai là như họ nghĩ…quá láo. Nhưng chỉ có ba người vẫn thấy bình thường đó là Jisan, Jesan và Kensai (từ đây sẽ gọi Tuấn Du vậy luôn nhá) vì đã nghe nó nói trước, với ai chứ với nó thì ba người đều tin là nó làm được.
Nó đi lại ghế ngồi dành cho mình, nó vắc chéo chân, hai tay đan lại chống lên thành ghế, phong thái lạnh lùng, ung dung làm cho ai cũng nể sợ.
Cuối cùng thời khắc hết thảy mọi người chờ đợi cũng tới, giọng của Kensai từ micro vang lên.
-Chào mừng các bạn đến với cuộc thi “Đọ Sức” ngày hôm nay của Tổ chức. Và không để mọi người chờ lâu tôi xin giới thiệu về 30 sát thủ sẽ tham gia cuộc thi ngày hôm nay. Lâm Tấn Phong, Lương Kỳ Duyên, Đặng Quân Hùng, Trương Thanh Thảo,….- Kensai cầm bản danh sách đọc hết tên của 30 người sát thủ, nghe tên mình ai cũng đứng dậy đi lại phía sân đấu.- Và cuối cùng người duy nhất tham gia cuộc thi ngày hôm nay…Lâm Kỳ Phương Thư cũng chính là Josan.
Nghe đến tên Josan thì mọi người đều bàn tán. Không phải là cô gái học nhanh gấp 2 lần mà họ thường nghe sao? Cô ấy sẽ thách đấu? Nhóm sát thủ cũng vậy vừa nghe tên nó thì họ đã mất đi cái gọi là khinh thường nó thay vào đó là dè chừng từng chút một.
Nó bước ra sân đấu tới dáng đi cũng làm cho người khác sợ hãi.
-Trong trận đấu này các bạn có thể sử dụng những vũ khí do chính mình chế tạo, được sử dụng tất cả những vũ khí chuẩn bị sẵn từ trước, các bạn hãy đấu hết sức có thể….Và trận đấu chính thức bắt đầu.
*Đoàng*
Hết câu thì tiếng súng vang lên, tất cả đều sẵn sàng. Những tên sát thủ bắt đầu ra những đòn đánh và sử dụng vũ khí có sẵn. Nó né được hết những đòn đánh và lách qua rất nhẹ nhàng khi một trong 30 tên sát thủ bắn nó. Nó hết đánh rồi né đến khi những tên sát thủ có vẻ thấm mệt, nó lấy trong túi ra quả bom tự tay chết tạo, không lan rộng nhưng có thể sát thương những người gần nhất và tạo ra khói.
*Bùm*
Quả bom được nó ném ra tạo ra rất nhiều khói trắng, làm cho những tên sát thủ bị sặc khói. May là nó đã uống thuốc dự phòng rồi. Tận dụng thời cơ nó phóng vào hạ do ván được 10 tên trong vòng 5 phút. Khói trắng tan dần những tên bị nó hạ không thể tiếp tục chiến đấu nên đã bất động tại chổ.
Ở phía ngoài những “khán giả” đểu đổ mồ hôi hột. Chỉ có Jisan, Jesan, Kesai là nhìn nó bằng ánh, mắt thích thú.
Nó lấy khẩu súng tự chế ra.
*Đoàng…Đoàng…Đoàng*
Ba phát súng đều đúng mục tiêu. Ba tên sát thủ tiếp theo quỵ xuống. Súng của nó được cái là giật rất nhẹ nên rất dể sử dụng. Nó chạy lại gần tên sát thủ, dùng ngực của tên đó lấy đà đá xoáy vào tên chạy sau nó. Hai tên đó vì kiệt sức và bị nó cho hưởng thêm cú đá nữa nên cũng không thể đấu tiếp.
*Bùm*
thêm một quả bom nữa được nó ném ra. Làn khói mù mịt hơn trước, những tên còn lại vì chịu ảnh hưởng của quả bom lần trước mà chỉ còn chút sức lực giờ thêm quả này nữa nên cũng mất khả năng. 14 tên đã ngã ra dàn chỉ còn lại 1 tên được coi là to con nhất trong nhóm.
Hắn dùng kiếm đánh nó, nó nhanh tay rút cây kiếm dẻo thủ sẵn ra.
*Xoẹt…Uỵch*
Tên sát thủ bị nó chém vào vai và đá ngay tâm ngực nên ngã ra và đo sàn.
Nó thở từng nhịp mạnh, vươn ánh mắt sắt lạnh nhìn 30 tên nằm sõng soài dưới đất. Trên người nó mồ hôi lấm tấm, điều đáng kinh ngạc hơn là nó đấu với 30 sát thủ bật nhất mà chỉ bị thương nhẹ ở tay còn 30 người kia thì nằm liệt ở sàn. Ai cũng nhìn nó họ đã mất đi cái suy nghĩ xem nhẹ nó rồi.
Kensai bước lại sàn tay cầm theo micro.
-Tôi xin thông báo người chiến thắng là…JOSAN.
Cả hội trường im lặng, ai cũng tâm trạng thất thần như nhau.
*Bốp…Bốp…Bốp…*
Tiếng vỗ tay của Jisan và Jesan rồi đến hết thảy mọi người. Bây giờ họ đều có cảm giác giống nhau “Khâm phục”
Nó trở về phòng và được Jisan băng bó vết thương ở tay, Jesan thì giúp nó nấu bữa.
-Này cậu có đau lắm không?- Jisan vừa băng vừa hỏi nó.
-Không băng đi- Nó trả lời.
-Ăn xong bữa thì mình đến gặp ba…ông ấy vừa gọi.- Jisan.
-Ừ.