Bạn đang đọc Thiên Thần, Em Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi: Chương hap 9
Đầu giờ chiều lúc 2h30 am.
Lam thức dậy, cảm thấy người tỉnh táo hơn liền đi tắm. OAAA bây giờ cô mới để ý rằng phòng cô rộng thật nha, rộng hơn cả phòng của cô ở Hàn Quốc nữa. Màu chủ đạo là hai màu trắng và tím, bước vào cửa phòng sẽ thấy một phòng khách nhỏ, bên trái phòng khách của cô có cánh cửa màu tím, dân vào trong là phòng ngủ. Chiếc giường cở King size nằm bên phải phòng, cạnh chiếc giường khoảng 4 mét nhìn sang tay phải có một cái cửa sổ to, bên dưới có cái giường nhỏ để nằm đọc sách
Bên tay trái đối diện với chiếc giường King size là bộ ghế sofa màu trắng, có chiếc tivi treo trên tường. Bên dưới là bể cả to đủ các loại cá cảnh nhiều màu sắc, đắng sau chiếc tường có tivi là phòng đọc sách hay phòng làm việc. Bên cạnh bộ ghế sofa nhìn sang tay trái là cánh cửa dẫn ra phòng tắm… Bên cạnh cánh cửa phòng tắm là có một cánh cửa dẫn vào ‘ phòng đựng quần áo ’.
Cô khẽ cười, cô thích cách bày trí của phòng này. Tất cả mọi hứ đều làm cô hài lòng. Cô bỗng thấy bụng mình đói quá mức, à phải rồi, từ sang đến giờ cô ăn mỗi đĩa mì ý, nói chứ, cô thật sự không ham ăn, nhưng mà đói thì ai chả thích đồ ăn, định đi gọi con Nhã đi ăn cùng thì chả biết phòng nó ở đâu, thôi thì đi tắm, tí nữa gọi nó sau cũng được. Cô lấy một chiếc áo hai dây màu trắng, và chiếc quần đùi màu tím.
Tắm xong, cô đi xuống dưới nhà, không thấy Nhã, chỉ thấy Hoàng và Phong, cũng không thấy ông nội, liền hỏi:
-‘ Ông nôi đâu?’
-‘ Ông về Hàn Quốc với ông của em rồi. Phòng Nhã ở trên tầng 3,’ Phong lên tiếng
Cô khẽ gật đầu. Ra chỗ thang máy bấm lên tầng 3 , vào phòng Nhã đang thấy cô nàng say sưa giấc nồng, phòng Nhã cũng được trang trí giống cô nhưng mà màu lại là màu trắng ngà và hông cánh sen. Cô tiến tới cái giường, dung giọng lạnh nói:
-‘ Cậu không dậy, thì đừng hòng đi shopping’
Nghe vậy, Nhã bật dậy, mắt to chớp chớp nhìn người phá giấc ngủ của minh, rồi nói:
-‘ Được, cậu xuống nhà chờ tớ, một tiếng nữa tớ xuống’
Lam gật đầu rồi vào thang máy bấm lên tầng 4, cô thay quần áo, mắc một chiếc quần sooc màu trắng và áo sơ mi dài màu trắng chùm qua mông ( kiểu mặc dấu quần ấy). Rồi đi một chiếc giày bata màu trắng cao 5 phân, đeo túi có quai dài màu đen, tóc cô buộc đuôi ngựa, và đeo kính đen che gần nửa khuôn mặt. Cô vơ điện thoại, lấy cái thẻ thanh toán tiền, và một ít tiền mặt để vào túi, cô lấy chiếc đồng hồ đeo vào tay. Xong xuôi thì cũng mất 1 tiếng, cô định ra thang máy bấm thì chuông điện thoại reo. Ông nội goi:
-‘ Con đây’. Lam nhàn nhạt trả lời
-‘ Ở đấy thế nào cháu gái’. Ông hào hứng hỏi
…………….. Hai ông cháu nói chuyện với nhau rất vui vẻ, Lam nhìn đồng hồ trên tay, nghĩ chắc cái Nhã cũng xong rồi, nên chào tạm biệt ông rồi cúp máy.
Cô vào thang máy, cửa thang máy vừa mở đã thấy cái Nhã tí tởn cười toe toét bên trong. Hôm nay Nhã mặc một chiếc váy xuông màu hồng, bên trên đeo chiếc vòng cổ bạc có chữ N&L ( Nhã và Lam ). Thấy vậy, cô cũng mỉm cười, gật đầu. Xuống đến tầng 1, Nhã bảo cô vào lấy xe trước còn cô đi báo với mấy ông kia.
Nhã vào phòng khách thấy Hoàng thì đan ngồi đọc báo, còn Phong thì đang giải quyết một số công việc trên máy tính, cất cất tiếng:
-‘ Em với cái Lam đi ăn trưa đây’
Nghe giọng nói Nhã, Hoàng ngẩng lên, mỉm cười rồi quay sang nói với Phong:
-‘ Chúng ta cũng chưa ăn gì, đi cùng luôn’
Phong khẽ gật đầu, gấp máy tính vào rồi đứng lên