Đọc truyện Thiên Thần Điện – Chương 63: Vô Đề
Tiểu Mỹ thấy Tiêu Thiên Sách ký xong liền ngơ ngác ngẩn người: “Tiên…!tiên sinh, ngài, ngài thật sự mua?”Tiêu Thiên Sách cười nói: “Ha hả, không phải là ký xong rồi sao, tiền cũng đã trả rồi, xe đâu vậy? Tôi mang con gái đi hồng gió…””À à, xe…Xe ở phía sau ga-ra, lập tức mang đến cho ngài, còn xin ngài chờ đã.
Tiên…!Tiên sinh, thật sự cám ơn ngài…” Lúc này Tiểu Mỹ mới phản ứng lại, ánh mắt đều đỏ lên.
Đúng lúc này gia đình của cô cũng không tốt, hôm nay Tiêu Thiên Sách kí đơn này, cô cũng có thể thu vào một khoản.
Mặt khác cô cũng cảm nhận được cảm giác tin tưởng bấy lâu của mình.Tiêu Thiên Sách cầm lấy hợp đồng và chìa khóa, cười cười, đang muốn ra cửa thì đột nhiên có hai người xuất hiện ở ngoài.
Nam ăn mặc thời thượng, đeo kính râm màu cam, nữ mặc váy ngắn lộ vai, ăn mặc trang điểm xinh đẹp.
Người đến đúng là Cao Nhược Hàm và vị hôn phu Tôn Hạo.
Tiêu Thiên Sách không muốn phản ứng lại bọn họ nhưng khi Cao Nhược Hàm nhìn thấy bọn họ liền trực tiếp lại đây.”Ai cha, đây không phải là vị hôn phu tốt của tôi sao? Có tiền như vậy à, còn mua xe?” Cao Nhược Hàm vừa thấy mặt liền châm chọc khiêu khích Tiêu Thiên Sách.
Hôm qua cô bị Cao Vi Vi chọc cho ôm một bụng tức, hôm nay cô liền hẹn vị hôn phu Tôn Hạo ra bắt hắn phải mua xe cho mình, để tâm tình dễ chịu, kết quả không nghĩ đến lại gặp Tiêu Thiên Sách ở đây.
Đúng lúc có nơi trút giận….Tiêu Thiên Sách cười lạnh một tiếng, không muốn quan tâm cô, nghiêng người đi ra ngoài.
Nhưng hắn không nghĩ đến Cao Nhược Hàm kia vậy mà lại ngăn cản hắn: “Ai? Em rể, đừng đi vội như vậy.
Ai cha cha, giờ tôi mới nhìn rõ, anh mặc chính là hãng Pierre nha, em rể, sao giờ em có tiền vậy?”Ánh mắt Tiêu Thiên Sách phát lạnh, nhưng lại lập tức nhịn xuống, dù sao giờ hắn cũng đang ôm Tiểu Tiểu.
Nếu không phải ôm Tiểu Tiểu, khí thế của anh phóng ra có thể dọa ả ta đến mức không khống chế …Lúc này Tôn Hàm kế bên Cao Nhược Hàm cũng mở miệng: “Ha hả, cậu là Tiêu Thiên Sách? Không có tiền mà đòi mua xe? Nơi này là nơi cậu nên đến? Hả?”Nhân viên đứng phía sau Tiêu Thiên Sách thấy vậy liền nói: “Vị tiên sinh, tiểu thư này, cái vị sợ là hiểu lầm rồ.
Tiêu tiên sinh này, ngài ấy thật sự…”Khi Tiểu Mỹ đang định giúp Tiêu Thiên Sách giải thích thì Tiêu Thiên Sách phất tay đánh gãy lời cô nói, hắn ném ảnh mắt châm chọc cho hai đồ vậy trước mặt: “À, các người nói rấtđúng, quần áo của tôi à? Mua đồ giả đó, chìa khóa trong tay tôi sao? Ha hả, không phải tôi mua, đi thuê thôi, nếu hiện tại tôi nói xong rồi, phế vật như tôi cũng không quấy rầy hai vị mua xe nữa, hai vị từ từ xem, từ từ xem…!Nha…”Tiêu Thiên Sách nói xong xoay người bước đi, chờ lúc hắn ra cửa thì vừa lúc chiếc xe S hắn mua được lái ra, xe đen chạy đến trước mặt, Tiêu Thiên Sách ôm Tiểu Tiểu lên xe, lái đi…””Hừ, quả nhiên là giả vờ, thì ra là thuê xe…” Cao Nhược Hàm khinh bỉ nhìn Tiêu Thiên Sách, sau đó cô ấy hỏi Tiểu Mỹ: “Nãy cô muốn nói gì? Tiêu Thiên Sách kia sao vậy?Tiểu Mỹ lạnh mặt nói: “À, không có gì, quần áo người ta là giả, xe S cũng là thuê, Tiêu tiên sinh thuê cho vợ của anh ấy! Hơn một trăm vạn, ha hả…” Tiểu Mỹ nói xong xoay người bước đi.”Cái gì? Này…Cái này sao có thể?” Cao Nhược Hàm hả miệng thật to, sắc mặt không thể tin.
Tôn Hạo cũng trừng mắt, xe S, hơn trăm vạn đó.
Cho dù là hắn cũng không thể nói mua là mua, hiện tại hắn còn chưa có tiếp quản công ty, cha hắn còn đó, hắn lại không có nhiều tiền tiêu vặt như vậy.”Chồng à, người ta cũng muốn xe S! Anh làm em vui được không?” Cao Nhược Hàm phục hồi tinh thần, nhanh nói với Tôn Hạo.
Cao Vi Vi có Tiêu Thiên Sách mua xe cho, nàng cũng phải có, bằng không không bằng Cao Vi Vi…Giờ phút này khi Cao Nhược Hàm nói xong, hai cái ả hướng dẫn làm dáng ban nãy nhanh chóng bu lại như ruồi bọ, tươi cười nhìn Cao Nhược Hàm nói: “Ha hả, tiểu thư, ánh mắt của ngài thật tốt.
Quả thật chỉ có xe S mới xứng với khí chất của ngài, hiện tại ngài muốn mua chưa?Trong tiệm chúng tôi vẫn còn xe…Cao Nhược Hàm nghe nhân viên khen tặng như vậy nhất thời vô cùng hưởng thụ, nhanh nói với Tôn Hạo: “Chồng ơi, mua đi mà.
Lúc nãy Tiêu Thiên Sách mua trọn gói, mình cũng vậy đi…””Mua cái rắm! Em điên rồi sao? Hơn một trăm vạn đó! Hiện tại anh có nhiều tiền như vậy à? Nhanh đi đi, đừng ở đây xấu hổ!” Tôn Hạo mắng một câu, quay đầu bước đi.
Hắn không phải là phú nhị đại giả nhưng hắn cũng không phải là kẻ khờ, ả đàn bà này tưởng hắn ngu ư? Còn chưa có kết hôn liền mua cho cô một chiếc xe trăm vạn à?”.Tôn Hạo nói đi là đi, Cao Nhược Hàm liền choáng váng, ngây ngốc sửng sờ tại chỗ.
Cô không nghĩ đến chuyện Tôn Hào sẽ không mua cho cô!”Tiểu thư, nếu không cô trả góp đi, như vậy áp lực cũng không lớn…” Nhân viên bên cạnh tiếp tục nói với Cao Nhược Hàm.”Tôi tối…tôi không có nhiều tiền như vậy…” Cao Nhược Hàm nói theo bản năng, vô cùng xấu hổ.
Vừa nói vừa xấu hổ cúi đầu đi ra ngoài.”Hừ, giả bộ gì chứ, đúng là có thể làm đến vậy.
Nhìn như là một tiểu thư, cô ta nghĩ rằng cô ta là người giàu có thì lợi hạ sao? Sớm hay muộn cũng sa sút thôi…” Nhân viên hướng dẫn nói kế bên Cao Nhược Hàm.Cả người Cao Nhược Hàm run lên, muốn quay đầu lại mắng nhưng lại không có mặt mũi.”Hứ, chính là, vậy mà còn khinh thường người khác.
Người ta một lần liền mua xe S một trăm vạn mà mắt không chớp cái nào, còn chồng cô ta nữa, da mặt sao mà dày như vậy…” Một nhân viên khác cũng khinh bỉ nói.
Cả người Cao Nhược Hàm run kịch liệt hơn….