Bạn đang đọc Thiên Thần Điện – Chương 58: Vô Đề
Giờ phút này trong lòng cô không có một điểm oán hận gì với Tiêu Thiên Sách, không oán hận anh giấu diếm thân phận.
Đúng vậy, một người đàn ông có thể vì vợ con buông bỏ hết mọi thứ, sao cô có thể nhẫn tâm mà nghi ngờ được chứ?”Chị! Chị thật sự không biết anh rể vì chị và Tiểu Tiểu, trả giá bao nhiêu đâu! ” – Cao Tiểu Dĩnh lệ nóng vui mừng lẩm bẩm nói! ???Giờ phút này khi Thiên Nhất đối diện với Cao Tiểu Dĩnh lệ rơi đầy mặt, ánh mắt tự trách có chút chột dạ cúi đầu.
Bởi vì lời nói của hắn, tất cả cũng không phải đều là sự thật.
Nhưng Thiên Nhất nghĩ, những lời mà hắn nói, cũng không phải là giả.
Hiện tại đại ca của hắn vì chị dâu và Tiểu Tiểu mà mấy ngày liền không quản lý chuyện của Thiên Thần điện, chẳng lẽ cái này so với buông tha thân phận chiến thần không nhiều hơn sao?Cao Tiểu Dĩnh đứng tại tự thêm thắt một số tình tiết trong đầu,Thiên Nhất cũng không nói gì nữa! Lúc này Tiêu Thiên Sách bàn bạc với Giang Bắc Thần xong đi tới, nhìn thấy bộ dạng Cao Tiểu Dĩnh khóc lóc cũng vô cùng sửng sốt, không biết tại sao cô lại khóc như vậy.
Vì thế anh nhìn Cao Tiểu Dĩnh hỏi: “Tiểu Dĩnh! em làm sao vậy? Thiên Nhất ăn hiếp em à? Anh cho người đánh hắn!” Tiêu Thiên Sách nói xong liền nhìn Thiên Nhất hỏi.
Nhưng anh lại bị Cao Tiểu Dĩnh ngăn cản, Cao Tiểu Dĩnh lau nước mắt, ngước nhìn Tiêu Thiên Sách, nhìn người đàn ông trước mắt này thật sâu, cô nói: “Anh rể, thật xin lỗi, anh yên tâm, em thề em tuyệt đối sẽ không nói với chị của em thân phận của anh.
Em nhất định sẽ giữ bí mật cho anh, thật xin lỗi.
Tiêu Thiên Sách ngây ngẫn cả người, nghe vậy thản nhiên nở nụ cười nói với Cao Tiểu Dĩnh: “Tiểu Dĩnh, đừng khóc, lúc nãy Thiên Nhất nói với em những gì?”Cao Tiểu Dĩnh nhìn người đàn ông trước mắt vậy mà còn cười, trong lòng càng thêm khó chịu.
Cô khóc lóc lắc đầu nói: “Không có gì, em đi trước đây anh rể! “Cao Tiểu Dĩnh nói xong liền mang theo nước mắt rời đi.
Cô đi ra cửa sau của câu lạc bộ, quay đầu nhìn thoáng qua,trong đầu không ngừng hiện lên những lời lúc nãy Thiên Nhất nói với cô.
“Chiến thần hải ngoại, anh hùng cái thế, hiện tại bởi vì trở về cứu vợ con mà bị khai trừ khỏi chiến bộ, chiến thần, chiến thần!”Cao Tiểu Dĩnh nhịn không được mà chảy nước mắt.
Đúng vậy, một số chiến thần của Long Quốcđều được báo cáo rộng rãi ở Long Quốc,còn một số chiến thần không được báo cáo, thì chính là chiến thần ở ngoài biên giới Long Quốc mà chinh chiến!Chiến thần này căn bản là vô danh, người ở nội bộ Long Quốc cũng ít được biết nhưng bọn họ ở hải ngoại mà vì Long Quốc tắm máu sa trường, xây nên phòng tuyến sắt thép!So với những chiến thần ở trong nước, những chiến thần ở hải ngoại này mới mang trên mình nhiều nguy hiểm hơn.
Trời ạ, Cao Tiểu Dĩnh cô vậy mà tận mắt nhìn thấy một anh hùng được mọi người tôn kính vô cùng nhưng lại không biết tên tuổi!Một anh hùng vì chị cô và đứa nhỏ mà buông tha mọi thứ, đúng là anh hùng cái thế!Giờ phút này trong lòng Cao Tiểu Dĩnh tràn ngập cảm động, tràn ngập rung động! Thế nên bây giờ cô không biết dùng từ gì để hình dung tâm tình của mình.
Nghĩ đến sự kiện lúc nãy Thiên Nhất xác nhận, ngày 15 tháng sau, Tiêu Thiên Sách sẽ vì Cao Vi Vi mà tổ chức trăm cái hôn lễ long trọng, trong lòng cô cảm động càng nhiều! Cô không dám tưởng tượng, ngày đó chị cô sẽ hạnh phúc cỡnào!Theo như lời nói của Tiêu Thiên Sách, anhsẽ thay đổi cái nhìn của thành phố này về Cao Vi Vi, làm cho những người năm đó chê cười chị cô đều phải cảm thấy hối hận!Ngay sau đó cô nghĩ đến ngày hôm qua giữa trưa ăn cơm, mẹ cô – Trần Thục Trân nói giới thiệu Trần Hiên cho chị cô, Trần Hiến còn giành được một suất tham gia một trong trăm cái hônTrong đầu Cao Tiểu Dĩnh hiện ra lúc Trần Thục Trân nói những lời đó, trong mắt bà tràn đầy chờ mong, còn chị cô thì mất mát, tự nhiên cô muốn cười một chút.
Cô hít sâu một hơi, trong lòng nghĩ đến tại sao chị cô lại phải vì một suất đăng kí mà buông tha cơ hội trở thành diễn viên chứ?Trước kia cô cũng đã đọc tiểu thuyết miêu tả về dạng hôn lễ oanh động này.
Nhưng tình tiết của tiểu thuyết sao có thể so với hôn lễ do anh rể chuẩn bị cho chị cô chứ, hôn lễ chấn động trăm nơi, hôn lễ thịnh thế oanh động cả khu vực miền trung!Nói vậy đây chính là anh rể tạo bất ngờ cho chị rồi.
Chị ơi, chị thật hạnh phúc, thật sự hạnh phúc! Ánh mắt Cao Tiểu Dĩnh ướt át rồi tràn đầy ý cười.
Sau khi Cao Tiểu Dĩnh trút hết nỗi lòng ra, đột nhiên cô ngoái đầu nhìn lại mỉm cười lẩm bẩm: “Chị, chị thật hạnh phúc, nhất định sẽ như vậy.
Tiểu Tiểu, ba con là một anh hùng cái thế, tuy rằng mẹ con đã lừa gạt con nhưng ba con là chân thành, rất chân thành.
“Trong câu lạc bộ của Giang Bắc Thần, Tiêu Thiên Sách càng thêm nghi hoặc, anh ngồi trước mặt Thiên Nhất hỏi: “Cậu nói gì với cô ấy vậy? Sao cô ấy lại cảm động thành cái bộ dáng kia?”Thiên Nhất xấu hổ cười cười, hắn đem những lời ban nãy nói với Cao Tiểu Dĩnh thuật lại cho Tiêu Thiên Sách nghe.
.