Thiên Thần Điện

Chương 53: Vô Đề


Bạn đang đọc Thiên Thần Điện – Chương 53: Vô Đề


Cao Vi Vi không dám tin nhìn ra ngoài, nhìn những ông chủ đang lái xe rời đi.

Cô không khỏi dùng sức nhéo tay mình, cô muốn thử xem có phải đang nằm mơ hay không.

Kết quả là cánh tay truyền đến đau đớn cho biết rằng đây không phải là mo.”Chị, chuyện này quả lạ, dù là chuyện Vương Bưu vào sáng sớm nay hay là những người vừa rồi, còn có mấy chục công ty tìm chị ký hợp đồng nữa….Chị, em cũng không tin đây là sự thật…Chị, em luôn cảm thấy có người muốn giúp chị…” Cao Tiểu Dĩnh đi đến phía sau Cao Vi Vi, cau mày nói.Cao Vi Vi gật đầu một cái: “Ừ, chị cũng không dám tin đây là sự thật, nhưng ai sẽ giúp chị? Dẫu sao năm năm qua chị đã trở thành chuyện cười ở Bắc Giang, những người đó cười nhạo còn không kịp, lại có người giúp chị ư?”Cao Vi Vi dứt lời, cô và Cao Tiểu Dĩnh im lặng.

Bởi vì bây giờ trong lòng hai chị em cô đều nghĩ đến bóng dáng của Tiêu Thiên Sách nhưng nhanh chóng xóa bỏ.

Tiêu Thiên Sách chỉ làmột quân nhân nghèo, lại còn bị chiến bộ đuổi, hơn nữa hắn cũng mới về Bắc Giang, sao có thể có năng lực lớn đến như vậy chứ!Rốt cuộc là người nào? Giờ phút này hai người bọn họ nổi lên nghi ngờ trong lòng.Lúc hai cô đang chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình, Cao Chính đi ra từ bên trong, ánh mắt phức tạp nhìn Cao Vi Vi: “Vi Vi, những năm này con khổ rồi.


Ông nội con mới điện thoại cho ba, nói con về công ty lúc nào cũng được.

Hơn nữa con trực tiếp đảm nhận chức Tổng giám sát.

Cùng ba về nhà ăn cơm đi, lúc này mẹ con cũng rất vui vẻ, mọi người cùng nhau ăn com…”Cao Vi Vi gật đầu, sau đó Cao Chính liền lái chiếc xe cũ kỹ chở Cao Vi Vi và Cao Tiểu Dĩnh về nhà.

Nhà Cao Chính tương đối nhỏ, còn rất cũ kỹ.

Ba người Cao Vi Vi vừa về đến nhà thì Trần Thục Trân cũng vừa vặn làm xong thức ăn.Hôm nay lúc Trần Thục Trân nhìn Cao Vi Vi bà mỉm cười thật tươi khác hoàn toàn với khuôn mặt đen ngày hôm qua.

Trần Thục Trân thân thiết kéo tay Cao Vi Vi nói: “Ha ha, chúc mừng con gái mẹ trở về công ty, còn lên làm chức Tổng giám sát nữa, con gái mẹ quả nhiên là giỏi nhất…!Lại lại lại đây, ăn nhiều một chút, hôm nay mẹ làm món gà kho con thích ăn nhất…”Cao Vi Vi có chút không thích ứng được thái độ của Trần Thục Trân vì vậy cô có chút mất tự nhiên nói: “Mẹ, thật ra đây không phải là công lao của con.

Con cứ có cảm giác có người giúpcon, nếu không con không thể trong một ngày mà hoàn thành hai điều kiện ông nội giao được…”Cao Vi Vi nói xong Trần Thục Trân cũng sửng sốt, bà hỏi Cao Vi Vi mấy câu sau đó lấy điện thoại ra ban công điện một chút.

Ba người Cao Vi Vi thấy Trần Thục Trân ra ngoài nói chuyện điện thoại cười vui vẻ, còn hăng hái cảm ơn đối phương, mọi người càng thêm nghi ngờ.Mấy phút sau, Trần Thục Trân tươi cười trở lại bên người Cao Vi Vi nói: “Ha ha, không có gì, mẹ vừa mới gọi điện cho Trần Hiến.


Ngày hôm qua cậu ấy còn chưa trở về Bắc Giang mẹ có điện cho cậu ấy, cậu ấy liền ở trên đường tìm người hỗ trợ con, còn liên lạc với rất nhiều ông chủ.

Vi Vi à, trưa mai con ăn bữa cơm với Trần Hiên đi, mẹ sắp xếp xong xuôi rồi, đến lúc đó con nhất định phải đi đó, phải cảm ơn Trần Hiên đàng hoàn…”Cao Vi Vi theo bản năng hỏi: “Mẹ, mới nói là, Trần Hiện giúp con?” Cao Vi Vi hỏi xong cô và Cao Tiểu Dĩnh đều nhíu mày thật sâu.Trần Thục Trân lại vô cùng chắc chắn gật đầu: “Chắn chắn là vậy, vậy mà còn giả sao? Không phải mẹ nói với con rồi sao, hiện tại Trần Hiên chính là quản lý cấp cao của tập đoàn Bắc Giang, nó giúp con tìm mấy ông chủ nhỏ còn khó sao? Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều, ăn cơm đi…”Chẳng qua dù cho Trần Thục Trân khẳng định như vậy, bất kể là Cao Vi Vi hay Cao Tiểu Dĩnh đều không tin.

Bởi vì dù cho Trần Hiến có là quản lý cấp cao của tập đoàn Bắc Giang đichăng nữa thì tập đoàn Bắc Giang không có một trăm cũng có tám mươi quản lý cấp cao như hắn, một quản lý mà có năng lực lớn như thế sao? Có thể trong một đêm làm cho trăm ông chủ nhỏ sợ thành dáng vẻ đó?Trần Thục Trân thấy Cao Vi Vi vẫn chưa tin liền xụ mặt: “Đừng suy nghĩ nữa, ngày mai con mặc đẹp một chút.

Hôm nay Trần Hiên ở tập đoàn Bắc Giang còn dành được một suất trong cái hôn lễ trăm cặp đó! Chính là hôn lễ hôm qua náo động cả thành phố đó, nhà giàu thần bí tháng sau tổ chức hôn lễ cho vợ hắn ở Bắc Giang.

Nhà giàu đó không phải bỏ ra mấy tỉ tài trợ 1314 người kết hôn sao? Mặc dù mẹ già rồi nhưng mẹ cũng không dám tưởng tượng hôn lễ của nhà giàu đó tháng sau sẽ ra sao nữa, sẽ náo nhiệt biết bao, ai nha, đúng là người có tiền mà.

Con phải biết, Trần Hiến đã lấy được một suất trong đó rồi! Số người rất hạn chế đó…”Trần Thục Trân càng nói càng hưng phấn, hiển nhiên vô cùng hâm mộ cái hôn lễ được tổ chức vào tháng sau.

Ánh mắt Cao Vi Vi lại có chút ảm đạm, đúng vậy, loại đó cực kỳ lãng mạn, náo động bốn phương, thậm chí cùng 1314 người xa lạ cử hành hôn lễ, trong lòng cô cũng hâm mộ như vậy nhưng cô biết mình không có phần…Bữa cơm này Trần Thục Trân ăn rất vui vẻ, vui vì sắp đón được con rể tốt.


Cao Vi Vi tâm sự nặng nề cho nên cơm nước xong cô cũng không ở lại bao lâu, tìm một lý do rồi rời đi.Ba giờ chiều, Cao Vi Vi và Cao Tiểu Dĩnh tìm được bọn Tiêu Thiên Sách.

Cao Vi Vi nhìn phía xa Tiêu Thiên Sách và Tiểu Tiểu chơi đùa vô cùng vui vẻ, nhìn con gái vui sướng như vậy trong lòng cô ấm áp vô cùng.

Đúng vậy, hôn lễ trăm cặp gì chứ? Cô cũng không quan tâm đời này có Tiểu Tiểu và Tiêu Thiên Sách ở bên là đủ rồi….”Chị, em cảm thấy anh rể vô cùng tốt, em ủng hộ chị và anh rể ở bên nhau…” Cao Tiểu Dĩnh nhìn Tiêu Thiên Sách và Tiểu Tiểu rồi nói với Cao Vị Vi.”Ừm, chị sẽ…” Cao Vi Vi gật đầu một cái sau đó liền đi đến trước mặt Tiểu Tiểu và Tiêu Thiên Sách, chào Tiêu Thiên Sách một tiếng rồi ôm Tiểu Tiểu.”Mẹ, con có chút khát…” Tiểu Tiểu nói với Cao Vi Vi.”Được, mẹ dẫn con đi mua nước suối uống, nhưng nhớ kỹ không được lãng phí nha…” Cao Vi Vi hôn lên gò má Tiểu Tiểu rồi bế bé đi mua nước.Tiêu Thiên Sách nhìn bóng lưng hai mẹ con đi xa, nói với Cao Tiểu Dĩnh: “Tiểu Dĩnh, hôm nay em đi bàn chuyện với chị em thuận lợi chứ?”Cao Tiểu Dĩnh nghiêng đầu nhìn Tiêu Thiên Sách một cái: “Ừm, rất thuận lòi.

Ông nội đã cho chị về công ty làm, chức Tổng giám sát tiêu thụ”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.