Bạn đang đọc Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố: Chương 17
Hôm sau…
Nó ngẩn ngơ đi học. Hôm qua nó không ngủ được chút nào, tại… HẮN.
Nhỏ thì luôn năng động, sức lực tràn trề, trên miệng luôn là nụ cười tươi rói.
Cô tâm tư vô cùng thoải mái vì chơi anh được một vố, tối hôm qua cũng không bị gọi đi.
– Hey! Sát thủ máu lạnh! – nhỏ đang bước tới cửa lớp, chuẩn bị vào lớp thì giật bắn mình bởi cái giọng trêu chọc của nhóc.
Bằng tốc độ ánh sáng… à không… nhanh hơn nữa… nhỏ kéo nhóc vào góc khuất bên dưới cầu thang, “sạc” ột bài.
– Anh có điên không! Ở trường này không ai biết được bộ mặt kia của tôi đâu! Anh làm như thế khác nào tôi cầm loa thông báo ọi người là tôi rất đáng sợ! Đừng lại gần nếu không tôi giết?! Thật anh chả biết suy nghĩ! Zoey! Cái tên đã đẹp này, dễ thương, đáng yêu, ngắn gọn, súc tích như thế cơ mà, sao không dùng, cớ gì gọi tôi như thế? Anh bị lậm phim kiếm hiệp á?! Nói à biết nhá! Anh mà còn dùng từ đó nữa đi! Tôi giết anh đấy!!!
– Hơ… cô đang kể cho tôi nghe điểm yếu của mình đấy à?
– Không! Chỉ là đang thông não đối phương thôi.
– Cô nói não tôi nghẹt á?!
– … Haha! Cái này là anh tự nói. – nhỏ phe phẩy tay chọc tức nhóc.
– Thế à! Thế ra tôi chắc phải là con người đặc biệt, diễm phúc lắm mới được biết đến bộ mặt thứ hai của cô nhỉ!
– Ờ! Thích thì cứ cho nó là thế!
– Ủa…
̀
Tiếng hát vang lên “Một con vịt xòe ra hai cái cánh…” – điện thoại của nhóc!
Mặt nhỏ như thế này 0______0.
– Hey.
…
– I didn’t do that! Just… (Tôi không có làm thế! Chỉ là…)
…
– Don’t believe me?! Ok! I’m not your boy friend anymore! Break up. (Cô không tin tôi? Được! Tôi không là bạn trai của cô nữa! Chia tay.)
Nhóc nói rồi tắt máy, quay sang nhỏ, nhỏ im lặng nhìn vu vơ, miệng ngân nga gì đó.
– Vậy thôi! Tôi đi đây! Cảnh cáo anh đừng gọi tôi như thế!
Nhỏ nói, rời đi. Tâm trạng nặng nề…
Vào lớp…
Nó ngồi cạnh hắn nói chuyện với cô mà thấy… bực. Hắn rõ ràng là gây sự! Hắn còn nhớ tới chuyện hôm qua! Con trai mà thù dai thấy sợ!
Ngồi bên cạnh hắn là một nữ sinh. Cô nàng không học chung lớp với tụi nó, nên mượn ghế của ai đó kê vào ngồi kế. Luôn miệng “Anh Kevin à!” “Anh Kevin ơi!” “Kevin! Em yêu anh!”
Ôi! Nhìn là biết cô nàng lẳng lơ.
Hôm qua chính hắn đã nói câu nói kia là sến, vậy mà giờ cứ “Anh yêu em, Chiny.” suốt. Vả lại cứ liếc liếc qua nó! Rõ ràng là chọc tức nó!
Hôm nay cả lớp được dịp nhìn hắn như sinh vật lạ! Chả phải bình thường không bao giờ thích con gái chạm vào mà…
Đọc tiếp Thiên thần, Ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố – Chương 18