Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố

Chương 12


Bạn đang đọc Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố: Chương 12

Cô đi học một mình. Mắt lờ đờ, cô phóng ngay ra sân sau nằm lên thảm cỏ xanh mướt, vươn vai, hít thở bầu không khí trong lành.
– Ở nhà cũng không bằng ở đây! – cô nhếch mép rồi tựa lưng vào gốc cây nhắm mắt lại, định sẽ đánh một giấc nhưng lại bị phá đám.
Cô nghe tiếng cười khẽ trên cây, thì ngước lên nhìn. Cái thứ đập vào mắt cô đầu tiên là cái bản mặt của ai đó đang cười mỉm.
Cô nheo mày một lúc rồi nói đúng một từ hoàn toàn không ăn nhập gì với hoàn cảnh hiện tại.
– Hai mặt?!
– Cái gì cơ… – người đó cứng họng, tuột xuống từ trên cây.
– Darkness thì làm gì ở đây?! – cô nhếch môi nằm xuống lại thảm cỏ nhắm mắt lại.
Anh tuột xuống, nhìn cô ngạc nhiên, ánh mắt thoáng tia cười, nhưng vội nghiêm nghị trở lại.

– Cô thích ở đây sao?
– Anh nghĩ sao? – cô vẫn nhắm mắt mà nói.
– Tôi thấy thế.
Cả hai cùng chìm vào im lặng. Cô không lâu sau đã chìm vào giấc ngủ. Cô ngủ một cách yên bình đến nỗi không nghe được hồi chuông nào, ngủ luôn đến tan học, mà anh ngồi cạnh cũng chẳng nói gì chỉ nhìn cô.
Sau đó, anh mỉm cười, kéo đầu cô dựa vào vai mình, cũng nhắm mắt lại thiếp đi.
Cô sau khi tỉnh lại thì giật mình vì trời đã sụp tối. Bầu trời ánh lên tia đỏ. Ánh hoàng hôn nhuộm buồn. Cô nhìn anh bên cạnh, hơi cau mày, rồi đứng dậy bỏ đi, để anh ngồi đó.
Sau khi cô bỏ đi thì anh từ từ mở mắt, cau mày nhìn theo cô, miệng mấp máy không thành tiếng :

– Đồ lạnh lùng!
Anh đứng dậy định bỏ đi thì có một vật nằm ở cạnh bên thu hút sự chú ý của anh. Anh cười khẽ :
– Ngốc quá!
Cùng lúc đó ngoài cổng chính :
– Hơ… cái cặp của mình.
Cô nói cho có lệ chứ khuôn mặt chả có sắc thái gì. Cô lắc đầu ngao ngán với cái tính đãng trí của mình :
– Kệ vậy! Quên thì vứt.
Cô về. Anh thấy hết cái vô lo của cô. Đi theo cô.
Đọc tiếp Thiên thần, Ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố – Chương 13


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.