Thiên Tài Cuồng Phi - Phế Vật Tam Tiểu Thư

Chương 227: Thiếu


Bạn đang đọc Thiên Tài Cuồng Phi – Phế Vật Tam Tiểu Thư: Chương 227: Thiếu

Edior: thu thảo

“Vị này chính là trưởng bối lớn tuổi nhất trong tộc, bàn về bối phận, ngươi phải kêu một tiếng ông chín.” Nhan Quốc Công giới thiệu.

Lão giả kia tóc bạc kia là Thương Nhan, nhìn qua đã thấy phải hơn 70 tuổi, nhưng tinh thần lại phấn chấn, đôi mắt nhỏ rất tinh tường và sáng suốt, chuyển động trên mặt Lạc Vân Hi.

“Ông chín.” Lạc Vân Hi thi lễ theo quy quy củ củ.

“Ừm.” Giọng cực thấp từ trong mũi Cửu lão hừ ra, dường như cũng không để ý, sắc mặt của hắn âm trầm lạnh lẽo như trước, mà những người khác mở bên cạnh, cũng như hắn, ánh mắt đánh giá Lạc Vân Hi có chút kì lạ.

Dù sao, trong thời gian ngắn bọn hắn cũng không thể nào tiếp thu được gương mặt tuyệt mỹ cực kì giống Nhan Dung Khuynh này.

Nhan Quốc Công thấy Cửu lão đáp lại, chỉ vào một lão nhân phía sau Cửu lão không xa đang muốn nói, Cửu lão bất chợt mở miệng: “Quốc công gia, trước kia chúng ta cũng từng tập hợp một lần, mọi người có chút ý kiến không tiện đề suất ra, ta thay bọn hắn nói, nhưng ngài đừng nóng giận.”


Nghe được lời hắn nói như vậy, nội tâm Nhan Quốc Công “Bụp bụp” một cái, nhưng ngoài mặt lại vô cùng trầm định, trầm giọng nói: “Cửu lão, ngài là trưởng bối trong gia tộc, có lời gì ngài cứ nói là được!”

Sắc mặt già nua của Cửu lão nghiêm túc, ho khan vài tiếng, để làm thanh cổ họng, ánh mắt bắn về phía Lạc Vân Hi.

Lạc Vân Hi buông lông mi xuống đứng thẳng, ai cũng không nhìn thấy vẻ mặt của nàng, càng không biết nàng đang suy nghĩ gì.

Cửu lão nghĩ thầm, người người đều nói Lạc Vân Hi này thông minh cơ trí, nhưng hôm nay nhìn hắn qua, cũng chỉ thấy bình thường thôi. Người bên ngoài thật sự là biết thổi phồng, nói nàng thành một nhân vật ba đầu sáu tay lợi hại!

Nghĩ vậy, môi khô khốc của hắn khẽ mở, nói: “Lạc Vân Hi là huyết mạch Nhan gia, điểm ấy này rất đáng nghi ngờ không phải sao? Hiện tại người mang mặt nạ da rất nhiều, cần phải lưu tâm một chút!”

Nhan Quốc Công nghe vậy, trong lòng dựng lên một chút không vui, hắn cưỡng chế mình xuống, nhàn nhạt nói: “Tất nhiên là đã xác nhận rồi!”

Tuy chưa từng thử nghiệm quan hệ huyết thống, nhưng hắn và Nhan Thiếu Khanh đều cảm thấy không cần như thế.

Khuôn mặt của Lạc Vân Hi không phải giả, có mang mặt nạ da người hay không, nếu có tâm quan sát, sẽ có thể phân biệt được.

Huống chi, còn có Đại Duyệt nữa!

Cửu lão cũng không biết suy nghĩ trong lòng Nhan Quốc Công, chậm rì nói lời mình muốn nói: “Mọi người đều biết, nhan gia ta có đệ nhất tài nữ Thiên Dạ Đỗ Tình Yên, Yên nhi là kiêu ngạo của Đỗ gia chúng ta, nhưng mẫu thân nàng ấy làm ra chuyện như vậy, đây đối với thanh danh của Yên nhi, đối với thanh danh của Nhan gia có ảnh hưởng không tốt. Dung Kiều rốt cuộc có làm việc ấy hay không căn bản là không có chứng cứ xác thực, dù cho thật sự là nàng ta làm, chúng ta cũng có thể tự xử lý, mà không phải quang minh chính đại phơi bày sự việc, bằng không, Yên nhi cũng phải chịu liên lụy với nàng ta.”

Vị Cửu lão này ăn nói thật sự là bất phàm, chẳng trách tuy lớn tuổi, nhưng địa vị tại Nhan phủ ngược lại cũng không thấp.

Khóe miệng Lạc Vân Hi nhếch lên một nụ cười lạnh, ngẩng đầu nhìn hắn.


Mắt Nhan Quốc Công trầm xuống, đáp: “Con dấu của Quân Đoàn Khô Lâu là thật, tờ giấy kia cũng thực sự không làm giả được! Cho dù chỉ là hoài nghi, thì Nhan Dung Kiều cũng không thoát khỏi vị trí nghi phạm, cũng không bỏ được trách nhiệm. Nếu như cái chết của Dung Khuynh không có quan hệ gì với nàng ta, bổn quốc công sẽ tận lực bồi thường cho nàng ta; nhưng nếu như thật sự có liên quan, dù cho người toàn thiên hạ dùng nước miếng nhổ nàng ta chết đuối cũng không quá đáng!”

Thái độ của hắn rất kiên quyết.

Lạc Vân Hi âm thầm gật đầu, đúng là cái lý này.

Nhan Dung Kiều làm đủ trò xấu, chẳng lẽ còn để nàng ta lặng yên không một tiếng động nhận trừng phạt, trong mắt người ngoài còn giữ hình tượng hiền thê lương mẫu sao? Làm gì có chuyện tốt như vậy!

Nhưng Cửu lão cũng không lui bước, tiếp tục nói: “Được, chuyện Dung Kiều chúng ta không nói nữa. Nhưng Yên nhi, có sức ảnh hưởng không nhỏ ở Thiên Dạ, lại là nữ nhi dòng chính của Đỗ gia, tài hoa xuất chúng, cháu gái ngoại trưởng của Nhan gia, phải là nàng ấy. Lạc Vân Hi, rốt cuộc cũng là được nuôi lớn trong gia tộc nhỏ, phương diện này liền kém hơn.”

Sắc mặt Lạc Vân Hi biến thành lạnh lẽo.

Xưng hô cháu gái nàng cũng không ngại, tuy đã từng nghe bên trong thế gia, thân phận địa vị bất đồng quyết định tất cả tài sản và đất đai của nàng sau này, nhưng nàng không hề tham những thứ này.

Nhưng, Cửu lão nói vậy rõ ràng là để chọc giận nàng, đây căn bản là muốn tìm ngược!

Lạc Vân Hi hất cằm lên, lạnh giọng nói: “Ông Cửu, từ xưa trưởng thứ có khác biệt, dù cho Đỗ Tình Yên vô cùng ưu tú, mẫu thân của nàng ta chẳng qua cũng chỉ là thứ nữ của Nhan gia! Mà ta, có mẫu thân là dòng chính nữ Nhan gia, phụ thân lại là hoàng mạch Hòa Nguyệt, trên huyết thống, đừng nói Đỗ Tình Yên kém xa ta, dù cho phóng tầm mắt cả Nhan gia, cũng không có mấy người có thể vượt qua ta!”


Lời nàng nói ra cực kỳ cuồng ngạo, khác hoàn toàn với vẻ ngoan ngoãn vừa rồi, tất cả mọi người không khỏi sững sờ.

Sắc mặt già nua của Cửu lão nháy mắt thay đổi, lạnh lùng: “Huyết mạch hoàng thất sao? Vậy cũng cần xem bọn hắn có thừa nhận hay không!”

“Coi như bọn hắn không thừa nhận, ông ngoại cũng thừa nhận ta! Mẫu thân ta là trưởng nữ Nhan phủ, vậy ta, tất nhiên tức là cháu gái trưởng, về phần những thứ nữ kia, liền đợi trời mát mẻ đi! Tâm tình ta tốt nói không chừng còn có thể cho các nàng nhiều bạc một chút.”

Trong lòng Lạc Vân Hi rất phẫn nộ lão già này cố ý nhằm vào mình, cho nên thái độ rất kiêu ngạo.

Quả nhiên, Cửu lão tức đến sắc mặt đỏ lên, nắm quả đấm, hắn không nghe nổi Lạc Vân Hi châm biếm Nhan Dung Kiều và Đỗ


//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.