Thiên Sứ Sẽ Thay Anh Bên Em

Chương 25: Cuộc Đấu Bắt Đầu


Đọc truyện Thiên Sứ Sẽ Thay Anh Bên Em – Chương 25: Cuộc Đấu Bắt Đầu

Ngồi trước chiếc máy tính,hắn không thể nào tập trung vào công việc được khi hình ảnh nó và Thiên Minh thân mật cứ xuất hiện quanh quẩn trong đầu hắn.Dẹp bỏ những hình ảnh đó qua một bên,hắn quay qua nhìn chiếc đồng hồ bên cạnh.

5h sáng…

Chậc,vậy là đêm qua hắn thức trắng sao?Cũng đúng thôi,hôm nay là ngày lựa chọn thành viên mới của bang mà,sao có thể không bận rộn.Đi đến tủ quần áo,hắn chọn cho mình quần jean đen với áo thun đen hình cây thánh giá màu trắng đi kèm là chiếc áo khoác da cũng đen nốt làm nổi bật lên làn da trắng mịn của hắn.Đi nhanh vào phòng tắm thay đồ,hắn bước ra rồi đi đến lấy tập hồ sơ và chìa khóa xe rồi nhanh chân đi xuống gara.

Chọn cho mình con Lamborghini Reventon,hắn khởi động xe rồi chạy với vẫn tốc “bàn thờ” đến trụ cở của R.I.P ở đường XYZ.Chiếc xe dừng lại trước cửa của trụ sở,bảo vệ nhanh chân đến cất xe còn hắn đeo chiếc mặt nạ vào rồi chậm rãi đi đến phòng họp R.I.P.

Trong phòng họp,không khí căng thẳng đến là thường.Những ngươi có mặt ở đây âm thầm lau đi những giọt mồ hôi còn vương trên trán.Họ lâu lâu lại liếc nhìn Khôi với ánh mắt khép nép.Bây giờ đã là 6h30 mà bang chủ còn chưa đến thật là khiến cho người ta lo lắng.Hiểu được tâm ý của mọi người,Khôi chẩm rãi lên tiếng.

– Bang chủ sắp tới rồi,phiền mọi người đợi thêm lát nữa.

– Vâng,không sao đâu.-Một trong những số đó khách sáo trả lời.

Câu nói vừa dứt thì,cánh cửa được ai đó đẩy ra,từ ngoài,hắn và Bảo Duy bước vào.Tất cả mọi người thấy hắn thì vội vàng đứng lên rồi cúi đầu chào.Không thèm nhìn họ lấy một lầ,hắn đi đến chiếc ghế dành cho mình rồi từ từ ngồi xuống.Sau khi mọi người đã ổn định,Bảo Duy mới thay hắn phát ngôn:

– Có lẽ mọi người đã biết nội dung cuộc họp hôm nay.Cũng như mọi năm thôi,5R sẽ là người ra luật lệ và thử thách cho các thí sinh,ai vượt qua được thì người đó sẽ được gia nhập bang.Nhưng năm nay có một sự khác biệt so với mọi năm là bang chủ sẽ trực tiếp giám sát cuộc thử thách năm nay.Song song với bang chủ sẽ là ba bang phó,tôi và anh Nguyễn Hoàng Khánh Hưng.Nếu ai có thời gian thì có thể đến sân đấu R.I.P ở đường ABC để trực tiếp giám sát cùng chúng tôi.

– Mọi người thấy thé nào?Có ai có ý kiến gì về cuộc đấu năm nay hay không?

Sau câu nói của Duy,hắn lên tiếng hỏi ý kiến mọi người.Vẫn giọng nói lãnh băng đó,vẫn ánh mắt khác máu đó nhưng tại sao lại khiến mọi người quá ngạc nhiên.Vì sao ư?Vì đây là lần đầu tiên hắn lên tiếng hỏi mọi người.Mặc dù rất ngạc nhiên nhưng không ai dám mở miệng nói nửa lời.

– Sao vậy?Không ai có ý kiến gì sao?-Không thấy ai nói gì,hắn hỏi lại.

– Thưa chủ tịch,cứ làm như mọi năm là được.Chúng tôi đây,không ai có ý kiến gì.-Một trong số những thủ lĩnh ngồi ở đây lên tiếng.


– Vậy được rồi,nếu không ai có ý kiến gì thì cuộc họp kết thúc tại đây.Mọi người đi làm việc đi.11h trưa nay sẽ tiến hành cuộc đấu.-Nói xong,hắn cùng Duy,Khôi,Nguyên và Long bước ra ngoài.

Cả năm bước lên ba con xe đã được chuẩn bị rồi cùng nhau phóng tới sân đấu R.I.P.Cả năm vừa bước xuống xe,đã thấy Hưng đang từ xa đi tới.

– Mọi thứ đã chuẩn bị xong.Em có muốn đi kiểm tra không?-Hưng chẫm rãi nhìn hắn lên tiếng.

– Không cần đâu.Em tin tưởng vào trình độ của anh.

– Mọi người không đói sao?Hay chúng ta đi ăn sáng đi.-Gia Long cho ý kiến và đã được mọi người chấp nhận.

Sau người con trai,cực kỳ xinh đẹp bước vào trong nhà hàng Thiên Long gần đó khiến mọi ngươi như chết lâm sàng.Mỗi người một vẻ đẹp khác nhau,cả sáu như những vị tinh tú trên bầu trời mà không ai có thể vói tới.Nguyên Nguyên gọi một đống thức ăn bày ra cả bàn.Sau khi chén xong bữa sáng,nhìn lại đồng hồ thì lúc này mới được 9h,cả sáu người chia ra,ai làm việc nấy,nhưng đúng 10h30 phải có mặt tại sân đấu.

Gia Long ngồi trên con xe của mình,chạy theo một hướng vô định nào đó.Anh cũng thật sự không biết mình đã đi đâu.Không hiểu sao,con xe của anh lại dừng trước cổng của biệt thự Hoàng Gia.Bước xuống xe,anh nhìn lên căn phòng của một người con gái nào đó.Có lẽ người con gái ấy đã đánh cắp trái tim anh mất rồi.

Chần chừ một hồi lâu,không biết nên bấm chuông hay đi về,cuối cùng anh lựa chọn cho mình con đường lùi.Có lẽ nên về thì hơn,chắc gì người ta đã thích anh.Nghĩ là làm,anh lên xe rồi phóng vụt đi mất.

Ngồi trong phòng nhìn xuống,thấy Gia Long đi,Trân mới từ từ bước ra ngoài,nhìn xe anh khuất dần sau hàng cây,Trân cười nhạt một cái sau đó vào nhà chuẩn bị đồ đã cho chuyến bay sắp tới của mình.Đúng,cô sẽ phải đi Mĩ một tháng để lo cho trụ sỡ của Jupiter bên đó.Chỉ một tháng thôi,sẽ nhanh thôi mà.

Ngồi trong lớp học 11MOON VIP,nó lo lắng lâu lâu lại liếc nhìn ra cửa sổ.Không hiểu sao mới có hai ngày không được nhìn thấy khuôn mặt của hắn,không được nghe giọng nói của hắn mà nó đã nhớ muốn chết.Lặng lẽ thở dài một cái,nó gực mặt xuống bàn,thật không còn một chút tâm trạng nào để học.

Thiên Minh chăm chú nhìn những hành động của nó từ đầu đến cuối.Mọi hành động của nó đều được thu vào mắt anh.Anh đã tự hưa với lòng,sẽ không bao giờ để nó phải buồn,để nó phải khóc thêm lần nào nữa.Lời hứa này sẽ còn hiệu nghiệm cho đến khi nào anh không còn trên đời này nữa.

Tùng,tùng,tùng,…


Ba hồi trống vang lên giải cứu tất cả mọi người,nó từ từ thu dọn cặp sách rồi bước ra khỏi lớp.Thiên Minh vội vàng chạy theo kéo tay nó lại rồi đề nghị:

– Để anh đưa em về.

– Không cần đau,tôi tự về cũng được.Mà hôm nay hội trưởng cùng với ban chỉ huy hội học sinh không phải họp sao?

– Có chuyện đó sao?Sao anh không biết nhỉ?-Thiên Minh gãi gãi đầu.Thực sự thì trong đầu anh hiện tại không có việc gì khác ngoài việc đưa nó về nhà an toàn.

– Thôi,cậu đi họp đi.Tôi về đây.- Nói rồi,nó bước đi.Nhưng bị cánh tay của ai đó kéo lại.Quay lại nhìn thì thấy khuôn mặt tươi cười của Thiên Minh,nó ngạc nhiên nhìn anh.Mấy hôm nay anh thực sự rất khác lạ nha.Đặc biệt quan tâm đến nó.Thấy nó nhìn mình với ánh mắt ngạc nhiên tột độ,anh nói:

– Thôi thì để anh gọi tài xế đưa em về vậy.

Không để nó trả lời,anh rút điện thoại trong túi ra rồi gọi cho tài xế của mình đến đưa nó về.Sau khi nhìn chiếc xe an toàn lăn bánh,anh mới yên tâm đi vào họp.Từ xa xa,một bóng dáng nhỏ bé nhìn cả hai với ánh mắt đau buồn rồi bỏ đi.

11h tại sân đấu R.I.P,các ứng cử viên đã có mặt đầy đủ.Tất cả xếp thành một đội hình thật đẹp mắt để chào đón ba vị bang phó và bang chủ đáng kính.Sau khi mọi thứ đã ổn định,Bảo Duy mới chẫm rãi nói:

– Xin chào tất cả các thành viên ứng cử.Xin chào ba vị bang phó,bang chủ.Như mọi người cũng đã biết,vào ngày này hàng năm,R.I.P sẽ tổ chức tuyển chọn thêm nhân lực cho bang,giúp bang phát triển mạnh mẽ hơn.Năm nay,cũng như mọi năm,Hưng sẽ thay mặt cho các thủ lĩnh trong bang công bố đề thi năm nay.Xin mời anh lên phát biểu.

Bảo Duy nói xong.liền bước xuống,nhường chổ cho Hưng phát ngôn.Khẽ điều chỉnh chiếc micrô cho vừa,Hưng từ từ lên tiếng.

– Đề thi năm nay gồm năm thử thách.Thử thách đầu tiên sẽ là phần thi bắn súng ,thứ hai sẽ là đua xe,thứ ba là chế tạo vũ khí,thứ bốn là chế tạo dược liệu và cuối cùng là hủy sinh.Ngay bây giờ,chúng ta sẽ đến sân bắn súng để bắt đầu cuộc thi.Xin mời các ứng cử viên cùng các thủ lĩnh di chuyển đến sân bắn.


Tất cả mọi người cùng di chuyển về phía sân bắn.Hắn,Khôi,Nguyên,Hưng và Long cùng nhau đi đến chiếc ghế dành cho mình rồi ngồi xuống.Phần thi bắn súng sẽ do Ran-Bậc thầy thuốc nổ và súng hướng dẫn.Phần thi này cũng sẽ do Ran phụ trách chấm điểm.Các thành viên đứng vào vị trí của mình,ảm đạm giơ súng lên chờ hiệu lệnh.

– Bắn.

Đoàng…Đoàng…Đoàng…Đoàng…Đoàng…Đoàng…Đoàng…Đoàng…Đoàng…Đoàng…

Nghe được hiệu lệnh từ Ran,tất cả các thành viên lần lượt bắn.Nhưng viên đạn nhanh chóng bay thẳng đến bia đạn.Ran cùng một số cận vệ của cậu đi đến kiểm trả bia đạn.Thực sự các thành viên đều bắn rất chuẩn.Nằm ngay vào tâm của bia.Đúng là rất khó để lựa chọn.

Viên đạn thứ nhất là của ửng cử viên số 01:Hoàng Uy Vũ: Nam,16 tuổi.

02: Đoàn Bảo Minh Khuê: Nam,18 tuổi.

03: Nguyễn Khánh Thụ Nhân: Nam,18 tuổi.

04: Nguyễn Phương Linh: Nữ,17 tuổi.

05: Jake: Nam,17 tuổi

06: Phạm Lệ Băng: Nữ,16 tuổi.

07: Thái Thiên Hà: Nam,17 tuổi

08: Trương Hải Đăng: Nam,17 tuổi.

09: Dương Nhật Hạ: Nữ,16 tuổi.

10: Trần Thiên Bảo: Nam,18 tuổi.


Sau một lúc thảo luận cùng với các cận vệ của mình,Ran quyết định.Không ai có điểm cho phần này.Chuyển sang thử thách thứ hai là đua xe.Chuyển sang địa điểm khác: Sân đua xe chuyên dụng,tất cả các thành viên đều đã ngồi vào xe mô tô phân khối lớn do chính Ron thiết kế.Phần thi này sẽ do Ron phụ trách chầm điểm.

Đoàng…

Tiếng súng do chính tay Ron bắn ra,hiệu lệnh đã vang lên,những con mô tô phân khối lớn di chuyển với tốc độ nhanh nhất.Không ai chịu thua ai,bất phân thắng bại.Đến đoạn vực tử thần,tất cả lao nhanh qua vực một cách an toàn.Một tiếng đồng hồ trôi qua,hiện tại vẫn chưa thấy một con xe nào về đích.

– Tình hình có vẻ không mấy khả quan.-Hưng quay sang hắn nói nhỏ.

– Không sao đâu.Ron sẽ biết cách xử lý.-Hắn bình thản trả lời.Khuôn mặt không mang một cảm xúc gì,đúng là phong cách của một vị chủ tịch.

Câu nói của hắn vừa dứt thì một con mô tô lao đến.Sau con mô tô đó là 9 con mô tô khác.Không biết ai sẽ là người về đích đầu tiên.Con mô tô lao nhanh về đích.

Đoàng…Tiếng súng thứ nhất vang lên.Rồi tiếng thứ hai,ba,bốn,năm cho đến tiếng thứ mười.

Bước xuống con siêu xe,các thành viên chậm rãi đi đến vị trí của mình để nghe công bố kết quả của phần thi này.

– Người về đầu tiên là Nguyễn Phương Linh với tổng thời gian là: 1h1020″.

Người thứ hai là Thái Thiên Hà với tổng số thời gian là: 1h1035″.

Thứ ba là Trương Hải Đăng: 1h1232″.

Thứ bốn là Hoàng Uy Vũ: 1h1500″.

Thứ năm là Trần Thiên Bảo: 1h1542″.

Năm người còn lại về đích với tổng thời gian trên 1strong0 nên không được tính.-Ron chậm rãi công bố kết quả.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.