Đọc truyện Thiên Nguyệt Chi Mị – Chương 332: Sự cố
A………..
Tiếng thét chói tai lảnh lên giữa đêm đen.
Hai cô gái ánh mắt trừng to đứng sau lưng kẻ nọ.
A……….
Sợ hãi thét lên một lần nữa rồi cả hai bỏ chạy, kẻ nọ cũng không đuổi tới, mà đứng ở nơi hai cô gái kia vừa đứng – trước một cửa hàng thời trang – nhìn kính phản chiếu, nhíu mày, rồi đồng tử thoáng nhướn lên, đi vào bên trong.
Có thể vì là buổi tối, cửa hàng không có mấy khách mua, kẻ nọ một mình lấy mấy bộ quần áo đi vào thay, lúc ra còn cố tình nhìn gương một chút cảm thấy vô cùng hài lòng, hắn cười cười, gương mặt trong gương cũng cười cười.
Khi định ra khỏi cửa hàng thời trang, nhân viên trông đồ vội ngăn lại, “Ngài đây, còn chưa…….” Khi hắn quay đầu, người nọ sợ hãi ……….A…….một tiếng rồi lịm dưới đất.
Tư Đồ Thánh Phi nhét no bụng đang tính quay về phòng, thì bắt gặp hai cô gái đang chạy chối chết còn suýt đâm sầm vào y.
Thấy đối phương hai người sắc mặt tái nhợt, toàn thân run rẩy, hắn vội vàng đỡ lấy, “Các cô không sao chứ?”
“Quỷ………có quỷ………..” Thanh âm run rẩy chỉ về phía đối diện, thần kinh như muốn rụng rời.
Quỷ?Tư Đồ Thánh Phi vừa định cười nhạo mấy cô nàng này thì ngạc nhiên nhìn phía trước có thêm vài người nữa vừa chạy vừa thét inh ỏi,Có quỷ…….có quỷ a……..
Con ngươi nheo lại, dường như nghĩ tới cái gì, Tư Đồ Thánh Phi buông hai cô gái ra, chạy tới phía trước.
Ở đó, có một lượng lớn người túm lại cùng nhau.
“Nhường một chút………Làm ơn cho đi nhờ một chút………..” Tư Đồ Thánh Phi gạt đám người ra, chen vào, kết quả, hắn suýt nữa té xỉu, tình huống gì đây, cái thi thể khô héo ấy làm thế nào đã chạy ra ngoài rồi.
Không xong, từ xa nghe thấy tiếng xe cảnh sát réo tới,Nếu ngay cả cảnh sát cũng đến đây, vậy………..Nghĩ rồi Tư Đồ Thánh Phi cắn răng, trong mắt lóe lên tia sáng ngũ sắc, là phó hồn của Quang Minh thần tử, hắn cũng có linh lực của thánh linh châu. Thời gian tức khắc ngừng lại, Tư Đồ Thánh Phi ôm lấy cái thây bị vây giữa trung tâm kia, xuyên qua đám đông chạy mất hút.
“Quỷ đâu……….quỷ đâu………?” Chờ đến khi cảnh sát tới nơi, còn có quỷ nào thấy bóng dáng, đám người cũng sớm tản ra, “Mẹ nó, thằng điên nào báo cảnh sát hả……….” Cảnh quan lớn tiếng gào.
Phịch…….Đem cái thây quẳng tới phần đất trống trong công viên, Tư Đồ Thánh Phi lắc lắc cẳng chân mấy cái, mết chết rồi. Y đấm đấm ống chân.
…
Trong trường học, Thiên Nguyệt Triệt ngồi trong phòng hiệu trưởng chờ thiếu chút là ngủ gật, vẫn chưa thấy lão Đại lão Nhị trở về, trong lòng có chút không yên, đành phải đứng lên đi tìm.
Vốn đang định đi, lại sờ sờ đỉnh đầu thấy ẩm ướt, có chất lỏng rơi xuống đầu hắn là sao, vừa ngẩng cổ, kết quả Thiên Nguyệt Triệt hoàn toàn chết sững………
Tay ở trên không trung tìm một vòng, tức khắc một vạt sáng vàng kéo hai tên đang ghé vào cửa sổ nhà người khác nhìn ngó rơi bịch xuống.
Hóa ra hai tên này mải ngắm mỹ nữ mà quên mất chính sự.
“Đại……đại ca?” Lão Nhị vừa định đánh người thì phát hiện ra đó là Thiên Nguyệt Triệt liền vội vàng rụt cổ về trốn sau lưng lão Đại.
“Thế nào hả, muốn ra tay với ta?” Mắt lạnh cắt qua, Thiên Nguyệt Triệt thu hồi ma pháp, “Các ngươi làm gì ở đó?”
Lão Đại so với lão Nhị thành thật hơn, “Đang nhìn con gái tắm rửa.”
Cơ mặt giật giật, Thiên Nguyệt Triệt thật muốn dùng chày đập nhừ hai tên trước mắt, “Việc ta sai đi làm sao rồi?” Thông cảm cho hai giống đực nhộn nhạo xuân tâm, Thiên Nguyệt Triệt nghĩ hẳn là nên cùng phụ hoàng thương lượng một chút, thưởng cho họ hai giống cái bầu bạn. Bằng không một ngày nào đó lại phát xuân như thế này thì toi.
Mất mặt chính là kẻ làm chủ nhân như hắn a.
“Đại…….đại ca…….” Lão Nhị có chút kinh hãi thầm nghĩ, không hoàn thành nhiệm vụ phải chăng sẽ bị trừng phạt thật nặng, dù sao Thiên Nguyệt Triệt không nói lời nào quả là có điểm khủng bố.
“Quên đi, xét thấy tình huống của các ngươi ta cũng có thể hiểu được.” Thiên Nguyệt Triệt lúc này vô cùng rộng lượng, dù sao……….Thiên Nguyệt Triệt âm thầm cười, nhân tộc ám dạ phát xuân, hắn thực rất tò mò.
…
Thiên Nguyệt Thần cùng Thương Khung đem cả thành phố chia hai nửa, mỗi người đóng một bên.
Đem linh lực phân tán ra từng điểm mấu chốt, chỉ cần tiếp xúc với ám lực tất cả đều có thể ngay tức khắc truyền tới cho chủ nhân của mình.
………
Tư Đồ Thánh Phi đang do dự, hắn tự hỏi phải giải quyết cái thây này thế nào, lại đột nhiên phát hiện nó động. Chớp một cái đã phi thân chạy trốn, đây là chuyện quái gì thế này? Còn chưa kịp tự hỏi, đã phải vội vã đuổi theo, nhưng hắn càng đuổi tới gần lại càng cảm thấy có điểm không đúng.
Ánh mắt sáng lên,Là mùi máu tươi.
…
Trong lúc đó, nơi góc công viên hẻo lánh có một người đàn ông đang đè lên một người phụ nữ, tư thế vô cùng thân thiết hình như đang dây dưa. Tư Đồ Thánh Phi vốn định rời đi, nhưng cái thây kia vẫn cứ chạy tới, hơn nữa………Này, mùi máu tươi tanh nồng cũng là từ phía họ sộc tới.
Chẳng lẽ………Một cảm giác không tốt nảy lên.
“Dừng tay.” Tư Đồ Thánh Phi lớn tiếng hô, quang cầu trong tay trực tiếp phóng tới hướng nam nhân.
Nam nhân bị linh lực đánh trúng ngã trên mặt đất mà nữ nhân lại nhảy ra đứng bằng ở một bên, ánh mắt đỏ màu máu, khóe môi vương lại cũng là máu tươi. Tư Đồ Thánh Phi sửng sốt, nữ nhân này mới là tên ám dạ cần tìm, vậy còn nam nhân kia? Quay đầu lại, liền thấy phần cổ người nọ có hai lỗ máu đang chảy, miệng khẽ mấp máy như muốn nói?
Người này còn cứu được.
Tư Đồ Thánh Phi vọt tới trước mặt nam nhân, dùng ma pháp tinh lọc vết thương, khiến máu ngừng chảy, hắn không dùng hệ ma pháp chữa bệnh, nếu xử lý triệt để còn cần phải có can thiệp dao kéo, mà nữ tử kia…….
Nhíu mày, hắn chọn đưa nam nhân này tới viện trước.
Cố tình cái thây mắc toi kia lại đi tới trước mặt hắn hưng phấn nhìn vết máu nơi cổ nam nhân.
“Ngươi là ai?” Nữ nhân đáp trên ngọn núi giả nhảy xuống, hai tay vẩy vẩy, nếu ả đoán không sai, tên này vừa rồi sử dụng ma pháp, ở tinh cầu này vậy mà có người sử dụng được cả phép thuật ma giới.
Tư Đồ Thánh Phi nhếch môi cười, “Ta là tổ tông nhà ngươi.”
“Hỗn xược.” Nữ nhân khinh thường, “Coi bộ, tiểu tử ngươi cũng có chút bản lĩnh, hút máu của ngươi đối với tu vi của ta lại càng có lợi.” Hồng quang trong mắt càng lúc càng đậm, cái thây kia cũng chẳng đợi mà đã sớm nhào qua.
Chết tiệt, gằn giọng văng một câu, nhanh chóng xách nam nhân lên, lấy đà trên mặt đất dụng cái thây khô làm điểm tựa bật tường, xoay chân đạp cho nữ nhân kia một cước đồng thời ở giữa không trung bày ra ma pháp trận, đặt nam nhân nằm ở giữa.