Đọc truyện Thiên Mệnh Hoàng Đạo – Chương 37: Nhân Mã gặp nạn
THIÊN MỆNH
Chap 29 : Nhân Mã gặp nạn!
Đông Việt Nam có chút nắng ửng hồng đầu ngõ, những vệt xanh màu cây trở nên tươi hơn, cảnh vật xung quanh có màu có sắc. Nhưng chỉ một chút, những tia nắng yếu ớt lại vụt tắt trong ngày đông lạnh, lại nấp mình tránh rét sau những đám mây u tối.
Xử Nữ tỉnh dậy trong ánh đèn mờ và ánh sáng ngày đông yếu ớt nhạt nhòa. Cô trở mình quay người về bên trái, hai mắt cứ ríu lại, chúng chẳng buồn mở ra và thế cô lại kê tay lên đầu rồi ngủ tiếp. Một bàn tay ấm áp mìn mịn cầm lấy tay cô, rồi kéo người Xử Nữ về tư thế nằm ngửa ban đầu.
– ” Gì vậy?” – Xử Nữ cất lời khó nhọc, đưa tay lên dụi mắt cho tỉnh thì tiếng Sư Tử thủ thỉ bên tai, hình như anh đang khó chịu và có chút cằn nhằn không bằng lòng.
– ” Không được dụi mắt !”
Giọng nói của anh làm Xử Nữ tỉnh hẳn giấc ngủ, bừng tỉnh dậy nhìn xung quanh, đập vào mắt là khuôn mặt nam thần của Sư Tử. Xử Nữ nhíu mày, cô mỉm cười chào buổi sáng với anh.
– ” Mấy giờ rồi? ”
– ” Đang sớm !”- Sư Tử ngồi bên cạnh Xử Nữ giọng nhẹ nhàng nhắc nhở, ” Lần sau ngủ không được nằm nghiêng bên trái, đau tim và giảm tuổi thọ ! Nếu em muốn chết sớm thì cứ làm, nhưng anh sẽ là người giết chết em nếu em cứ nằm nghiêng bên trái lúc ngủ. Tiếp, không được dụi mắt khi dậy, em sẽ bị viêm giác mạc !”
Mới sáng sớm, Xử Nữ lại phải nghe và học thuộc một đống quy tắc của Sư Tử, đúng là con người cầu toàn và thích ra lệnh.
Xử Nữ bặm miệng không muốn chấp hành, cô bảo :
– ” Đó là thói quen ! Đâu phải nói bỏ là bỏ được !”
– Còn cãi ?”
Sư Tử chỉ nói một câu, Xử Nữ đã thấy sợ và quay sang hối lỗi ”
– ” Được rồi ! Tuân thủ 100%”
Vệ sinh cá nhân xong xuôi, Xử Nữ nhìn lên đồng hồ, thấy kim chỉ 10 giờ, cô làm rớt luôn cái điện thoại trên tay xuống sàn, vỡ tung bành ” Đốp !”
Sư Tử cau mày nhìn bộ dạng Xử Nữ, cái mặt chẳng thể nào đỡ nổi, hai mặt tròn vo, miệng há hốc ngạc nhiên, mở miệng nói thì e a e ấp, anh hỏi :
– Lại chuyện gì?”
– “1…..0…..giờ?”
Đánh răng, rửa mặt, vệ sinh cá nhân buổi sáng lâu nhất cũng 30 phút là cùng, giờ đã là 10 giờ, cô dậy muộn đến thế sao? Thế còn bữa sáng, Sư Tử chẳng ăn gì sao? Có lỗi quá đi, Xử Nữ đường đường là phụ nữ trong nhà, thế mà lại để bạn trai mình nhịn bữa !
Sư Tử nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường, ánh mắt có chút tối lại, anh lắc đầu ngán ngẩm, chỉ lên cái kim đồng hồ :
– ” Đó là cái đồng hồ chết !”
Xử Nữ ngơ ngác, đông cứng ngồi xuống lặt cái điện thoại ra, thổ thổ một hồi, ” Ôi ! Chẳng lên nữa !”
Cái màn hình cảm ứng đã bị nứt ra một đường dài, thật tội nghiệp , tại số nó đen đủi khi gặp cô nàng hậu đậu Xử Nữ này, tuổi thọ thấp là phải !
– ” Giờ mới 7 giờ !”- Sư Tử liếc mắt xem đồng hồ trên tay rồi bảo Xử Nữ đang loay hoay sửa điện thoại.
Anh gập máy tính lại, đứng dậy đi vào phòng, lát sau quay ra với bộ đồ mới, Xử Nữ vẫn đang méo mày méo mặt vì tiếc của, Sư Tử liền cầm lấy chiếc điện thoại, anh đi thẳng và ném vào sọt rác dưới bàn. Mất đúng 2 giây để thanh lí nó !
– ” Điện…..thoại….của….em!”
Xử Nữ một lần nữa đóng băng, ôi trời, tiền nó đâu có nhiều mà thích quăng gì là quăng đâu chứ !
– ” Bỏ đi ! Đi mua cái mới !”- Sư Tử thở dài, ” 15 phút nữa ! “
15 phút là 15 phút ! Không có chuyện 15 phút 01 giây ! Có lẽ tiếp xúc với Sư Tử nhiều, quen với tác phong của anh, Xử Nữ trở thành người hoạt động đúng giờ giấc.. Cô đứng dậy phi như bay đi thay đồ, chỉ kịp quẹt son sơ sài, lát sau quay ra, tay cầm chiếc khăn quàng chưa kịp đeo chạy ra, sợ muộn giờ.
– Mới 9 phút 55 giây !”
Sư Tử tiến đến gần Xử Nữ, cô có vẻ vội vã nên son đánh bị lem, anh đưa tay mình lên lau đi phần lem ấy. Hành động của Sư Tử làm Xử Nữ đứng hình, tay chân loạng quạng, không biết làm gì, cho đến khi Sư Tử thúc.
– ” Đi thôi!”
Xử Nữ mỉm cười, chạy theo sau, khóa cửa cần thận, hai người rời nhà !
Taxi tư nhân đợi trước cổng, Sư Tử không muốn lái xe, một phần vì không quen đường lái ở Việt Nam, một phần anh nhác , trước giờ đều Ma Kết lái là chủ yếu, quen rồi!
– ” Chúng ta đi đâu !? – Xử Nữ mở miệng hỏi, mắt vẫn nhìn xung quanh hai bên đường, mải mê nhìn đường phố.
Thấy Sư Tử im lặng không trả lời, cô liền quay lại, cau mày ” Sao em hỏi anh không trả lời !?”
” Tài xế, trả lời cho cô ấy đi !” Sư Tử bắt chéo chân, thoải mái ngồi dựa lưng vào ghế, ung dung tự tại, phớt lờ Xử Nữ. Lỗi của Xử Nữ là : Hỏi mà không nhìn mặt để hỏi. Sư Tử vốn là người có lòng tự trọng rất cao!
Xử Nữ bĩu môi, ” Đồ kiêu ngạo !”, tất nhiên câu vừa rồi chỉ là nói thầm trong bụng, ” Anh tài xế đẹp trai phong độ, chúng ta đi đâu vậy !”
Xử Nữ cũng muốn chọc Sư Tử bèn tiếp chuyện một cách dễ thương, anh tài xế có vẻ ngượng ngùng, định cười nói địa điểm, thì Sư Tử cướp lời. Anh thấy khó chịu trong người khi Xử Nữ tỏ ra thân mật vui vẻ với tên tài xế này .
– ” Thôi, khỏi cần nói ! Đến rồi hẵng hay !”
Xe dừng lại một cửa hàng lớn, hai người bước vào trong đó, Xử Nữ giật lùi lại.
-” Em không mua điện thoại nữa đâu !”
Nghĩ lại cũng đúng, cô ít khi dùng điện thoại, gặp mẹ thì cô đến thẳng nhà, mẹ cô ở nhà 24/24, ở nhà Sư Tử thì cô gặp anh suốt. Trừ hai người đó ra, cô cũng không muốn liên lạc với ai cả. Hơn nữa, cô không muốn tiêu tiền của Sư Tử, sau này có việc, cô muốn tự mua ình.
Sư Tử không chấp thuận, anh mặc kệ cô đứng đó rồi đến quầy hàng, anh làm gì đó, chỉ một lát sau anh quay lại, cầm tay cô đi, mỉm cười nói :
– ” Đi thôi! “
Xử Nữ bước ra khỏi cửa hàng, tươi cười giật tay Sư Tử, ” Chúng ta đi bộ đi !”
– ” Em lại muốn làm ” Phiên dịch viên “”? – Sư Tử nhắc lại cái ngày vừa xuống sân bay, liền bị mấy bà mê trai chọc tức chết làm Xử Nữ lạnh gáy.
Phải chăng là Thiên Mệnh !
Đối diện đó, có một cửa hàng khăn quàng, Xử Nữ liền kéo Sư Tử băng qua đường, cô lóc cóc chạy vào. Có khăn quàng, Sư Tử có thể che bớt mặt đẹp trai của mình bằng cách kéo khăn đến quá miệng. Xử Nữ ngăm đi ngắm lại rồi Chọn một chiếc khăn màu xanh sẫm đeo lên cho Sư Tử, cô lắc đầu không vừa ý :
-” Anh không hợp với màu xanh !”
– Anh chúa ghét màu đó !
Sư Tử nói lại, hồi còn nhỏ, bất cứ cái gì có màu xanh đậm, anh đều quăng hết.
– Màu đỏ cũng không hợp !
– Con trai mặc màu đỏ bao giờ !
Xử Nữ gật đầu tán thành, căn bản chiếc khăn cô quàng là màu đỏ,cô chỉ muốn thử Sư Tử quàng sẽ xem sao.
– Thế còn màu trắng sẽ sao nhỉ ?
– Em định cho anh bạch tảng cả người?
Xử Nữ nhìn lại, Sư Tử đang mặc chiếc áo len trắng bên trong, áo khoác cũng trắng đôi dày màu trắng sọc đen tí, cộng thêm làn da trắng như ma cà rồng nữa ! Chắc ôi thành bạch tạng thượng hạng luôn!
– Thế cái gì mới được chứ ! – Xử Nữ trở nên nóng tính nhìn Sư Tử
– Cái đó anh chịu !
Mấy người bán hàng đứng đó nhìn cặp đôi trẻ thì bật cười, người thì ghen tỵ, người thì đúng chụp ảnh, quay video cặp trai tài gái sắc. người thứ ngẩn ngơ đứng ngắm mà không nghe người mua đang hỏi.
Bỗng, Xử Nữ chợt nhớ ra, có lần Sư Tử mặc bộ đồ ngủ xám, anh trông vừa nam tính, vừa dễ thương ! Cô chọn chiếc khăn màu xám đục vần đen, quàng vào cổ anh.
Cô thốt len vui sướng :
– Tuyệt ! Chẳng có gì hợp hơn nữa !
– Màu xám là màu anh thích – Sư Tử mỉm cười.
– Sao không nói sớm !- Xử Nữ cắn miệng tức tối,
Sư Tử quay mặt bảo cô bán hàng chủ hàng ” Lấy cho tôi thêm một chiếc thế này !”
– Hàng đôi ạ? – Cô nhân viên thắc mắc hỏi lại – Cho nữ hay nam ạ?
– Cho cô gái này – Sư Tử kéo tay Xử Nữ lại – Lấy cho tôi 1 chiếc y hệt như chiếc cô ấy vừa chọn !
– Em không ngờ anh cũng thích dùng hàng đôi cơ đây !- Xử Nữ trêu chọc Sư Tử liền bị anh ném ột cái lườm cộng với cái tay bị bóp chặt,
Hai người bước ra cửa hàng, cùng quàng khăn đôi màu xám, Xử Nữ lúc nãy nhìn thấy bản poster viết giảm giá ở Royal City liền rủ Sư Tử đến đó:
– Sư Tử ! Đến Royal City ! Thành phố dưới lòng đất nhé !
Chẳng để Sư Tử từ chối hay đồng ý, Xử Nữ kéo anh chạy đi một mạch vì Royal City ở ngay gần đó, sau cái vòi nước phun to đùng trước cổng.
Royal City được xây dựng theo mô típ thành phố thu nhỏ, bao gốm khu vực siêu thị cực lớn ở tầng trên. Các tầng ở dưới phân cấp rõ ràng, tầng dưới cùng là khu vực lòng đất với các trò chơi khám phá bí hiểm, tầng trên có thành phố đại dương, hồ bơi và trò chơi nước, tiếp là các tầng rừng, núi, còn có cả tầng triển lãm tranh, tác phẩm nghệ thuật và các bộ hình nghệ thuật. Còn có tầng dành cho các trò choei thể thao như boxing, đấu võ, bóng rổ, riêng môn bóng đá được xây dựng riêng một tầng gồm sân vận động thu nhỏ. Tầng trên cùng là tầng nghỉ dành cho cấc khách V.I.P, chỉ có ai là V.I.P mới được dùng phòng trên đó, chỉ có duy nhất 10 phòng.
– ” Đông thật !” – Xử Nữ thấy ngợp với dòng người trong này, ngoài kia đông đủ chết, trong này đông đến nỗi muốn nghít thở luôn. Ngày khuyến mãi có khác, người đi ùn ùn như kiến.
Xử Nữ phải nắm chặt tay Sư Tử kẻo lạc mất, mà nếu có lạc thì Sư Tử thuộc hạng dễ tìm, anh là người đẹp trai nổi tiếng thì đâu sợ lạc, đi đâu cũng tìm được. Còn Xử Nữ mà lạc thì trời than đất khóc, mặt đất rung chuyển, tận thế đến nơi, cô vẫn chẳng thể tìm nổi đường ra. Royal City thì khổng lồ mấy nghìn thước, mấy chục tầng lận chứ đâu có ít, người đông như kiến, thôi, tốt nhất đề phòng cho chắc ăn.
– Sư Tử ! Anh nhớ nắm chắc tay em đấy !
Xử Nữ vừa đi vừa nói, mắt vẫn cứ thao thao nhòm ngó khu triển lãm, đúng là cô có sở thích đặc biệt với Mỹ Thuật. Vào khu Mỹ Thuật, người có giảm đi nhiều, trong khu mỹ thuật này có khu vực dành cho những bạn thích trổ tài vẽ. Xử Nữ chăm chăm nhìn bé gái nhỏ tuổi đang cặm cụi vẽ, mặt lấm lem, cô cất lời :
– ” Bé vẽ đẹp quá nhỉ
Sư Tử đứng bên cạnh Xử Nữ nhìn hai người, anh im lặng không nói gì.
Cô bé bị câu nói của Xử Nữ làm giật mình, lệch tay làm đổ chén mực ra bức tranh, bé hét lên :
– Ôi, không , tranh của em !”
Xử Nữ hốt hoảng, lúng túng ” Ơ, chị xin lỗi !”, cô loay hoay lấy bức tranh ra phẩy cho khô, không ngừng xin lỗi :
– ” Chị không cố ý !”
Cô bé có vẻ mếu máo khi thấy bức tranh cất công vẽ bị vấy bẩn, hàng nước mắt đọng lại trên khóe mắt sắp rơi, Xử Nữ thấy thế thì có lỗi vô cùng :
– ” Chị….. xin lỗi…. chị…..!”
– ” Đó là tranh vẽ chị gái em !” – Cô bé bật khóc- ” Chị em đang bệnh nặng, tay chân chị ấy không cử động được! Chị ấy thích vẽ tranh lắm ! Em muốn vẽ tặng chị ấy
Xử Nữ khựng lại, không ngờ bé gái này cặm cụi vẽ tranh miệt mài là vì chị gái mình. Lòng Xử Nữ chợt nhói đau, Sư Tử nhìn Xử Nữ trầm mặc, ánh mắt cô đượm buồn, lát sau Xử Nữ cười :
– ” Chị thử vẽ được chứ !”
Bé gái ngẩng đầu lau nước mắt, đôi mắt trong veo thơ ngây có nét vui hơn :
– ” Chị biết vẽ tranh sao?”
Xử Nữ suy nghĩ, rồi trả lời ngay sau đó :
– ” Không biết nữa, lâu lắm rồi chị không cầm bút vẽ. Chỉ biết chị từng thi vẽ hồi nhỏ và đạt giải nhất thành phố đấy! “
Bé gái như tìm thấy hi vọng, liền với tay lấy bức ảnh trên bàn đưa cho Xử Nữ :
– ” Đây là chị gái em ! Tên Nhân Mã !”
Xử Nữ tươi cười cầm bức ảnh trên tay, đôi mắt trở nên tối u, khuôn mặt tái mét, người trong ảnh là ” Nhân Mã- bạn thân cô” mà,sao lại….
– ” Người này là chị gái em?”
– Vâng !- Bé gái gật đầu.
” Nhân Mã làm gì có em gái ? Xử Nữ băn khoăn lạ lùng, lát cô chợt nghĩ đến chuyện gì đó.
– Em…. em là…..Nhân Vi?- Xử Nữ ngập ngừng
– Vâng…..! Sao chị biết ?”- Cô bé hồn nhiên trả lời.
– Chị là bạn cô ấy….. Nhân Mã… Nhân Mã…bị gì? Em nói chết là sao…?
Đôi mắt Nhân Vi khẽ cụp xuống, đôi tay run run, chỉ vào mình, rồi khóc :
– Hôm đó, tan trường… Em đợi mãi không thấy có ai đón, trời lại tối. Sợ quá nên em đi đến nhà bạn chơi, Chị Nhân Mã đến đón không thấy, liền chạy đi tìm. Trên đường đi thì gặp tai nạn. Hu hu !
Nghỉ một lát, cơn nấc dâng lên, bé gái nói câu được câu mất :
– Mẹ bảo chị ấy không đi lại được nữa, tay phải cầm bút bị thương nặng nên viết sẽ rất khó. Tội chị ấy lắm, chị ấy chẳng nói chẳng rằng, ngày nào cũng cầm bút vẽ nhưng không được . Chị ấy cứ khóc…
Xử Nữ lùi bước lại, cô chẳng thể đứng vững trên đôi chân của mình, cô loạng choạng ,Sư Tử nhanh chóng đưa tay ra đỡ lấy.
– ” Xử Nữ ! Chuyện gì vậy?”
Xử Nữ chẳng thấy gì trước mắt mình, Nhân Mã là người bạn thân của cô- Nhân Mã gặp tai nạn, cô cũng không biết. Cái gì cũng không biết, Xử Nữ gượng dậy, giọng khô khốc, cô nắm lấy đôi vai Nhân Vi :
– Nhân Mã đang ở bệnh viện nào?
– Nhà em đưa chị ấy về nhà rồi ! Nhà em không có tiền để chị ấy điều trị nên…
Xử Nữ thấy khóe mắt cay cay, đúng rồi, tại cô vô tâm quá nên chẳng bận tâm đến bạn bè, gia đình Nhân Mã luôn khó khăn. Bố Mã thì rượu chè cờ bạc, gái gú, mẹ phải làm việc cật lực nuôi cô khôn lớn, giờ chắc thêm bé Nhân Vi- con hoang, bác cũng phải gắng lắm.
– Sư Tử ! Chúng ta đến nhà ……
Sư Tử gật đầu, anh chẳng nói gì, vì lúc này anh hiểu tâm trạng cô như thế nào, chắc đó là người bạn quý :
– Chúng ta đi thôi !
Kí ức về những ngày tháng tuổi thơ ùa về, khi Xử Nữ và Nhân Mã là những cô bé THÍCH VẼ TRANH !
– Mã Mã ! Xem này ! Xem tớ vẽ cậu này!
Xử Nữ cầm tranh chạy toán loạn, chạy đôn chạy đáo khoe Nhân Mã bức tranh cô cặm cụi vẽ suốt 1 tiếng đồng hồ.
– ” Gì thế này ! Tóc tớ đâu có xoăn như thế ! Tóc thẳng thượng hạng mà – Nhân MÃ cau có bắt bẻ cô bạn của mình.
– ” Đồ Ngốc !”- Xử Nữ cốc đầu Nhân Mã – ” Cái này gọi là fashionita! Cho nhìn thời trang chút ! “
– ” Thế chẳng phải tớ !”- Nhân Mã bĩu môi- ” Còn đây là cậu !”
– ” What !” – Xử Nữ đứng phắt dậy – ” Tớ đâu có cái nốt ruồi to đùng trên mặt thế cơ chứ !”
– ” Thì bảo là thêm cho có fashionita !”- Nhân Mã nói lại câu Xử Nữ – ” ha ha ! Hài thật ! “
– ” Ế!! Thế thì này, !”- Xử Nữ lại vẽ thêm cái gì đó trên bức tranh của mình.
– ” Xử Nữ ! Cậu bị điên hả ! Sao lại vẽ tớ mọc râu, lại còn mọc râu trên mũi nữa !”- Nhân Mã hét lên , lấy màu quẹt lên tranh của Xử Nữ.
– ” Hú hú ! Nhân Mã có râu trên mũi !” – Xử Nữ vừa cười vừa lấy màu quẹt lên tranh Mã, ai ngờ trật tay quẹt lên áo Nhân Mã.
– ” Xử Nữ ! Sao cậu dám làm bẩn áo tớ !”- MÃ Mã ôm nguyên hộp màu quẹt lại.
– Mã có râu trên mũi ! Cậu cũng quẹt đó đấy thôi!”
– ” Xử ruồi ! Xử ruồi!”
Hai cô bé lấy màu nước vẽ lên áo nhau, mặt nhau, rồi đầu tóc, tay chân, chẳng mấy chốc căn phòng đã dính đầy màu. Hoàng hôn buông xuống, cả hai nằm xuống thở hổn hển, nhìn nhau cười, rồi ngoắc tay, Mã bảo :
– Sau này tớ sẽ làm họa sĩ !
Xử Nữ bật cười trêu chọc : – Họa sĩ cái con khỉ ! Vẽ gì đâu mà xấu !
Mã Mã véo tay Xử Nữ một cái rõ đau : – Khỉ Xử chứ gì ! HA hA!