Thiên Kim Hạ Phủ

Chương 97: Lệ sắc trời sinh khó giấu diếm


Đọc truyện Thiên Kim Hạ Phủ – Chương 97: Lệ sắc trời sinh khó giấu diếm

Edit: hoacodat 

Buổi tối ngày mười tháng mười hai, mọi người phủ Tướng quân đều rối ren hỗn loạn, Tưởng lão phu nhân ở trong phòng phái người tìm hiểu tin tức Hạ Viên, luôn miệng hỏi: “Đã sinh chưa thế?”

Sớm có người đến báo nói Hạ Viên sinh hạ một nam oa, tiếng khóc oa oa vang dội, thỉnh lão phu nhân cứ an tâm đợi. Vì buổi sáng Hạ Viên đau bụng sinh, thẳng đến buổi tối mới sinh được, Tưởng lão phu nhân lại lo lắng nàng bị đau thời gian quá dài sợ đến lúc quan trọng không còn khí lực sinh hạ bé con. Lúc này nghe được Hạ Viên rốt cuộc sinh hạ một nam oa, nên chắp hai tay thành chữ thập niệm Phật, vừa niệm xong, lại lo lắng, nghe Vương thái y nói bụng Hạ Viên là song thai, lúc này mới sinh ra một bé, còn có một bé nữa đấy, đã sinh ra được chưa? 

Tưởng lão phu nhân lại lo lắng chờ đợi khoảng nửa canh giờ, lại có nha đầu chạy tới nói: “Chúc mừng lão phu nhân, thiếu phu nhân sinh hạ nam oa, lúc này lại bình an sinh ra một nữ oa…” 

Tưởng lão phu nhân nghe được hai chữ bình an, trước thở phào một cái, lại nghe được Hạ Viên sinh là long phượng thai, không khỏi vui mừng vỗ tay nói: “Ta đã nói Viên nhi là một đứa có phúc khí, trong bụng đích thật là long phượng thai, quả nhiên liền sinh ra một đôi long phượng thai rồi. Thật sự là tổ tông phù hộ!” 

Không lâu sau, Tưởng lão phu nhân lại nghe Hạ Viên sinh hạ nam oa có chút cường tráng. Nữ nhi lại nhỏ yếu, khóc yếu ớt, hơn nữa còn không có sức bú sữa. Không khỏi khẩn trương, thấy Tuệ Hương đi qua thông báo, vội hỏi: “Vương thái y có nhìn xem không? Hắn nói thế nào?”

“Vương thái y nói song thai vốn yếu ớt hơn với đơn thai, thêm việc thiếu phu nhân lại sinh non, nữ oa có vóc dáng nhỏ hơn nam oa, thể chất tự nhiên sẽ yếu chút, chỉ có thể từ từ nuôi nấng. Cũng không có nói gì thêm.” Nữ oa yếu đến như thế, không biết có thể giữ được hay không đây? Tuệ Hương cúi đầu than. 

Tưởng lão phu nhân cũng trầm xuống, Tuệ Hương là đại nha đầu bên người Thượng Tiệp, luôn ổn trọng, lúc này mặc dù giọng điệu bình tĩnh, ánh mắt lại trốn tránh, chắc chắc tình huống nữ oa không ổn, lại sợ mình hoảng hốt, không dám nói hết sự thật. 

“Người đâu, chuẩn bị kiệu, ta muốn đích thân đến miếu Tử Mẫu cầu phúc cho tằng tôn nhi tằng tôn nữ của ta.” Tưởng lão phu nhân vội phân phó người đi vào hầu hạ mình thay quần áo, chuẩn bị đi đến miếu Tử Mẫu. 

Lúc này Thượng Tiệp tất nhiên chẳng còn tâm trí để ý đến Tưởng lão phu nhân, chỉ có Tưởng Chấn nghe Tưởng lão phu nhân muốn thức đêm chạy đến miếu Tử Mẫu, sợ bà có sơ suất gì, vội đến đây ngăn cản nói: “Nếu muốn cầu phúc, thì nên đợi đến sáng mai lại đi thôi, lúc này quá muộn rồi.” 

Tưởng lão phu nhân lắc đầu nói: “Sự tình liên quan đến nữ oa, sao có thể đợi đến ngày mai? Nếu con không yên tâm, thì tự mình đưa ta đến miếu đi.” 


Tưởng Chấn không còn cách nào khác, đành phải đích thân đưa Tưởng lão phu nhân đến miếu Tử Mẫu. 

Khi đến miếu Tử Mẫu, sau khi Tưởng lão phu nhân ở trước đức Phật làm phúc xong, lại để người thỉnh lão sư bác bói quẻ trong miếu, báo lên canh giờ bát tự long phượng thai, để lão sư bác bói xem một quẻ. Lão sư bác vốn là đường đệ Hạ lão thái gia, vì năm xưa có một đoạn chuyện thương tâm mới vào miếu tu hành, thuật đoán quẻ cũng rất tinh diệu. Lúc này thấy bát tự long phượng thai, trầm ngâm nói: “Trong vòng một canh giờ, tiến hành là lúc đầu, lúc giữa, lúc cuối. Lúc đầu giờ nghiêng về cường tráng, lúc giữa không mạnh không yếu, lúc cuối lại nghiêng yếu ớt. Hiện giờ nam oa sinh ra vào lúc giữa, thêm hắn là nam oa, dương khí sung túc, tự nhiên sẽ cường tráng.” Nói xong ngừng một lát, “Nữ oa lại sinh vào cuối giờ, thêm nàng là nữ oa, nên nhất định sẽ yếu ớt. Phủ tướng quân lại dương khí sung túc, rất tốt cho nam oa. Nếu nữ oa là nam oa, cho dù là sinh cuối giờ, cũng không có gì trở ngại, nhưng nàng là nữ oa, chỉ sợ…” 

Tưởng lão phu nhân vốn đang lo lắng, lúc này nghe được lời này, lòng càng thấp thỏm, vội hỏi: “Có biện pháp gì không?” 

Lão sư bác gật gật đầu nói: “Biện pháp cũng có một cái, đó chính là giúp nữ oa mượn dương khí.” 

“Mượn thế nào?” Tưởng lão phu nhân nghe có biện pháp, vội vàng nói: “Kính nhờ lão sư bác cứ nói thẳng.” 

“Nuôi nữ oa như nam oa bình thường, dĩ nhiên đó chính là mượn dương khí phủ Tướng quân.” diễn đàn Lêq Quýd đôn Lão sư bác cúi đầu nhìn canh giờ bát tự long phượng thai, ngẩng đầu lên nói: “Ngoại trừ mọi người phủ Tướng quân và những người quan hệ chặt chẽ cùng nữ oa, còn những người khác phải tuyên bố nữ oa là nam oa. Đợi nuôi đến mười ba tuổi, trưa ngày Phật đản, mới đổi lại nữ trang… Thiếu phu nhân cũng nên tự mình nuôi nấng nữ oa.” 

Lúc này Thượng Tiệp và Tưởng Hoa An ở trong phủ lại nóng lòng như kiến bò trên chảo nóng, khó khăn lắm mới làm Hạ Viên sinh hạ được long phượng thai, ai ngờ nữ oa lại yếu đến như vậy. Vương thái y cũng không dám cam đoan có thể sống sót được không, chỉ nói nữ oa có thể khóc có thể ăn đã là tốt lắm. Nhưng hiện giờ tiếng khóc của nữ oa lại yếu đến độ không thể nghe thấy, bà vú để một chút sữa bôi lên miệng nhỏ của bé, ngay cả mím môi bé cũng không có sức, càng đừng nói đến bú sữa. 

Thấy tình huống như vậy, Thượng Tiệp biết tỷ lệ nữ oa sống sót là rất nhỏ, nhưng vẫn không cam lòng, vẫn cầu Vương thái y tìm cách. 

Tưởng lão phu nhân nghe lão sư bác nói xong, vội vàng rời miếu Tử Mẫu về phủ, vì bà lớn tuổi, cũng không tiện đi qua phòng sinh, đành sai người mời Thượng Tiệp đến đây nói chuyện. 

Thượng Tiệp vội vàng đến, đợi nghe xong Tưởng lão phu nhân nói, nửa tin nửa ngờ hỏi: “Chuyện này thật sự có thể sao?” 

“Mặc kệ có được không, hiện giờ chỉ có thể thử một lần xem sao!” Tưởng lão phu nhân nói xong, cầm bùa hương hỏa cầu được trong miếu đưa cho Thượng Tiệp nói: “Buộc cái này vào sợi chỉ hồng, đeo lên trên ngực nữ oa. Rồi nhanh nhanh thay xiêm y mạnh khỏe của nam oa cho nữ oa, vỗ nhẹ lên ngực ba cái. Trước cho uống một ít nước trong. Đợi Viên nhi có sữa, tự Viên nhi đi nuôi nấng.” 


Thượng Tiệp đáp lời đi ra. Một lát sau, Tuệ Hương mang sắc mặt vui mừng chạy tới nói: “Lão phu nhân, tiểu thư có thể uống rồi.” Nói xong lại tự đánh mình một bạt tay, sửa lời: “Nhị công tử có thể uống rồi.” 

“Phu nhân tự mình thay xiêm y cho Nhị công tử, vỗ nhẹ lên ngực và trên lưng ba cái, vỗ xong, Nhị công tử như được thuận khí, khóc lớn lên, phu nhân lại bón cho Nhị công tử uống một chút nước trong. Vương thái y nhìn xem một lúc, nói cho uống chút sữa, nếu có thể nuốt, vậy dễ làm. Bà vú vội vàng đẩy sữa đi qua cho uống, Nhị công tử thật sự đã mím môi nhỏ nuốt xuống được rồi.” 

Tưởng lão phu nhân bôn ba cả đêm, nghe được lời này, thế này mới buông lỏng, thở ra một hơi nói: “Thật là Phật tổ phù hộ!” 

Tưởng Hoa An lo lắng cả đêm, vì nghe Tưởng lão phu nhân phải chạy suốt đêm đến miếu Tử Mẫu cầu phúc, lúc này còn chưa có nghỉ ngơi, vội đến đây thỉnh an. Tưởng lão phu nhân vừa nhìn thấy hắn, lại nói một lần lời lão sư bác trong miếu Tử Mẫu, lại nói: “Vì muốn nhờ ân miếu Phật, ta nhờ lão sư bác ban tên cho ca nhi muội nhi. Lão sư bác ban thưởng cho hai chữ, “Huyền và Bạch”. Ca nhi thì tên Tưởng Huyền, muội nhi thì tên Tưởng Bạch. Con cảm thấy thế nào?” 

Tưởng Hoa An sao dám phản đối, tự nhiên gật đầu tán tưởng. Rồi lại nói: “Nếu muốn để muội nhi nuôi như ca nhi, sáng mai tự nhiên phải tuyên bố với bên ngoài là phủ Tướng quân sinh hạ một đôi song thai. Có điều chỗ Hạ phủ và phủ Trưởng công chúa nghĩa mẫu Hạ Viên, chỉ sợ phải nói thật.” 

Tưởng lão phu nhân gật đầu nói: “Chúng ta chỉ mượn dương khí cho muội nhi, cũng không phải thật sự muốn dấu diếm thân phận nàng, Hạ phủ và phủ Trưởng công chúa tự nhiên phải nói thật. Người trong hai phủ cũng là biết nặng nhẹ, nhất định sẽ không nói cho người bên ngoài. diễn đànl Lêq Quýd Đônnc Nhưng phủ chúng ta lại mời đến đám người bà đỡ và bà vú, con thưởng cho nhiều chút, lại nói rõ lợi hại chuyện muội nhi mượn dương khí, bảo các nàng phải giữ kín miệng. Ngay cả hạ nhân trong phủ cũng phải dặn dò, bọn hắn phải xưng muội nhi thành nhị công tử, không thể nói hai chữ tiểu thư.” 

Tưởng Hoa An là võ tướng, trên chuyện bói toán không có hứng thú, nhưng lần này thật sự nghe theo lão sư bác trong miếu Tử Mẫu nói mới bảo vệ được muội nhi, cảm thấy thà tin là có, không thể tin là không, tự nhiên nhất nhất đồng ý. 

Ngày hôm sau, Hạ Viên tự mình đã có sữa, bà tử có kinh nghiệm ngâm khăn nóng cho nàng chườm nóng, lại bế Tưởng Huyền (trong raw là Tưởng Thanh nhưng Tưởng Huyền mới đúng nha) lên bú thông, thế này mới ôm Tưởng Bạch lên. 

Tưởng lão phu nhân nghe Tưởng Bạch có sức bú sữa, lúc này mới yên lòng. Lại nghe sau khi Tưởng Huyền bú được sữa của Hạ Viên rồi, thế là không chịu bú sữa bà vú nữa, mọi người thật bất đắc dĩ, đành cũng phải giao hắn cho Hạ Viên tự mình cho bú sữa. May mà sữa Hạ Viên dư dả, cũng đủ cho hai vị oa nhi bú. Không khỏi cười ha ha nói: “Chẳng lẽ sữa thân nương thơm hơn sao?” 

Lúc này Hạ Viên đang trong phòng sinh ôm Tưởng Bạch cho bú sữa, một bên thương tiếc vỗ về tóc thưa thớt của nàng, một bên nhìn thân thể nhỏ bé của nàng phải mặc một bộ đồ lót nam tính, càng hiện rõ vẻ nhỏ yếu, không khỏi lẩm bẩm nói: “Tiểu Bạch đáng thương, vừa ra đời đã bị giày vò như vậy, còn phải nữ giả nam trang đến mười ba tuổi. Sau này làm sao có thể học thêu đây?” 


Hạ Viên nói thầm mấy câu lại sợ run, nữ tử Nam Xương từ công chúa đến thôn cô, ai chẳng học thêu hoa từ nhỏ? Nhà chồng chọn người, cũng thường lấy công phu thêu xuất chúng để bàn tính. Tuy Tiểu Bạch giả nam để nuôi nấng, nữ hài tử phải học quy củ và thêu thùa lại không thể xao nhãng. Đợi nàng lớn hơn chút, chỉ sợ không chỉ phải đi theo phụ thân và ca ca học võ công nam tử, còn phải ngầm cùng mình học quy củ và thêu, có thể nói là rất bận rộn. 

Trưởng công chúa và Quý Thư nghe Hạ Viên sinh hạ long phượng thai, muội nhi suýt chút nữa không đảm bảo, cũng may được lão sư bác trong miếu chỉ điểm, thế này mới an toàn. Có điều muội nhi lại phải nuôi dưỡng như là nam nhi, lúc này còn yếu ớt, đều vội vàng đến thăm. 

Trưởng công chúa mang rất nhiều thuốc bổ đến đây, vì sợ quấy nhiễu đến sản phụ, cũng không ngồi lâu, chỉ dặn dò mấy câu đã đi. Quý Thư lại đau lòng Hạ Viên, lại đau lòng Tưởng Bạch thân thể yếu ớt, cùng Thượng Tiệp bàn bạc rất nhiều biện pháp bồi bổ thân mình cho Hạ Viên và cách nuôi nấng Tưởng Bạch, cho đến tối mịch mới về phủ. 

Vì Vương thái y cách vài ngày lại đến xem một lần, hơn nữa thân thể Hạ Viên lại khỏe mạnh, sữa dư dả, nuôi nấng đúng phương pháp, không đến nửa tháng, ngược lại hai đứa bé long phượng thai được nuôi nấng khỏe mạnh, Tưởng Bạch cũng tăng cân lên chút ít, tất cả mọi người trong phủ đều âm thầm yên lòng. 

Vì gần sắp cuối năm, Thượng Tiệp vội đến chân không chạm đất, sáng sớm hôm nay, đang phân phó hạ nhân thu mua hàng Tết, có bà tử vội vàng đến nói: “Phu nhân, Nhị thiếu phu nhân đau bụng, nhìn giống sắp sinh.” 

“Ta đi qua nhìn một cái!” Thượng Tiệp vội vàng phân phó người thỉnh bà đỡ, lại sai người đi thỉnh Vương thái y. 

Tới buổi tối, Trần Châu sinh hạ một nam anh, tên là Tưởng Thanh. 

Hai phòng nàng dâu phủ Tướng quân đều sinh con, tất nhiên mọi người đều rất vui mừng, tổ chức Tết rất náo nhiệt. 

Qua năm, khi làm tiệc rượu đầy tháng cho Tưởng Huyền và Tưởng Bạch thì mọi người đều tấm tắc khen ngợi: “Hai vị công tử quả thật thú vị. Thiếu phu nhân vừa mới được hai nam oa, quả là phúc khí thật tốt.” made by diễn đàn Lêq Quýd Đônn Có người lại nói: “Tuy Đại công tử và Nhị công tử là song thai, hình dáng lại không quá giống. Đại công tử lớn giống Thiếu tướng quân, Nhị công tử lại giống Thiếu phu nhân, rất thủy tú. Nghe nói nam sinh nữ tướng, là tướng đại phú đại quý đó nha!” 

“Đúng đó, ta nhìn thấy, Đại công tử lớn lên uy vũ, tương lai nhất định lại là một vị võ tướng. Nhị công tử mặc dù không uy vũ, khuôn mặt lại đầy đặn, lại giống như thư sinh. Không chừng tương lai có thể khảo ra cái Văn Trạng nguyên cũng nên đấy!” Vài vị phu nhân chen lên nhìn Tưởng Huyền và Tưởng Bạch, thấy Tưởng Huyền tuy là oa nhi mới được một tháng, như trời sinh nghiêm túc, không khỏi cảm thấy đùa vui, tranh nhau đùa chơi. Lại thấy Tưởng Bạch sinh ra rất trắng noãn thủy tú, cũng yêu không thôi, muốn đoạt lấy ôm một cái. 

Ngày hôm nay, Tưởng Huyền và Tưởng Bạch đã thu được một đống lễ vật. Đến tối, Hạ Viên mở sách tặng lễ vật, không khỏi cười nói: “Tiểu Huyền và Tiểu Bạch mới đầy tháng, gia sản đã không ít rồi. Kim ngân ngọc toàn bộ đều có.” 

Vì Tưởng Hoa An thấy Hạ Viên phải tự mình nuôi nấng long phượng thai, lúc mang thai mặt mày tròn trịa giờ đã gầy xuống, không khỏi thương tiếc nàng, đi qua giúp nàng mát xa bả vai, ghé tai nói: “Thừa dịp Tiểu Huyền Tiểu Bạch đang nghủ, nàng cũng nhanh nhanh nghỉ ngơi một lúc đi. Nếu không, đợi đến lúc chúng ầm ỹ, nàng lại không ngủ được.” 


Hạ Viên nắm tay Tưởng Hoa An, lôi kéo hắn ngồi sóng vai, cười nói: “An ca ca, mấy ngày nay chàng phải đi theo Tướng quân tuần tra quân doanh, vừa phải gấp gáp chạy về chiếu cố ta, nhưng là cực khổ!” 

“Nha đầu ngốc, nàng sinh cho ta long phượng thai, vừa phải tự mình nuôi nấng, nói ra, nàng càng vất vả.” Nói xong sờ sờ đầu Hạ Viên, hôn lên mặt nàng một cái. Lại lặng lẽ hỏi: “Còn phải đợi bao lâu?” 

“Đợi bao lâu cái gì?” Hạ Viên không hiểu, ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt sáng quắc của Tưởng Hoa An, bỗng hiểu ra, xấu hổ hờn trách: “An ca ca chỉ ghi nhớ mấy chuyện này.” Nói xong lại không đành lòng, cúi đầu nói: “Lão đại phu nói qua, sau khi sinh hạ đứa nhỏ bốn mươi lăm đến sáu mươi ngày mới có thể.” 

“Nói như vậy, còn có nửa tháng.” Tưởng Hoa An nghiêm túc nói: “Viên nhi, ta chờ nàng thời gian dài như vậy, đến lúc đó nàng phải hồi báo ta gấp đôi đấy.” 

Hạ Viên nhịn không được cười, đấm nhẹ lên Tưởng Hoa An, ghé lên trên mặt Tưởng Hoa An hôn một cái nói: “Đến lúc đó chàng nói thế nào thì thế ấy.” 

Đến tháng ba, Hạ phủ cũng truyền đến tin vui, chính là Đường Chí Tụy cũng sinh hạ một cái nam anh, tên là Hạ Tín Chi. made by

Hạ Tín Chi được đầy tháng thì Hạ Viên đến Hạ phủ chúc mừng Đường Chí Tụy, Đường Chí Tụy kéo nàng lặng lẽ nói: “Tiểu cô, Tiểu Bạch nhà cô nuôi như nam oa, người bên ngoài tự nhiên không biết việc này, tương lai tìm nhà chồng sợ là có chút khó khăn. Không bằng chúng ta thân càng thêm thân có được không? Hứa Tiểu Bạch nhà cô cho Tín Chi nhà chúng ta, chúng ta làm cái cô dâu nhỏ.” 

“Bọn chúng còn nhỏ mà, bàn chuyện này còn quá sớm.” Hạ Viên cười mở đề tài, nói tới mấy chuyện mới mẻ gần đây trong kinh thành. 

Dù sao Đường Chí Tụy cũng là công chúa hòa thân, căn cơ ở Nam Xương không vững chắc, bây giờ sinh hạ được cái nam anh, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Lại nghĩ Tưởng Hoa An là Thiếu tướng quân, Hoàng thượng khá coi trọng, nhi tử mình nếu có thể cùng nữ nhi Tưởng Hoa An kết thành cô dâu nhỏ, thì địa vị mình và nhi tử ở Hạ phủ cũng càng thêm củng cố. Lúc này thấy Hạ Viên gợi mở đề tài khác, cũng không cam tâm, suy nghĩ phải âm thầm cổ động Hạ Từ đi du thuyết chuyện này. 

Hạ Viên tất nhiên biết tâm tư Đường Chí Tụy, không nói tới Hạ Tín Chi và nữ nhi Tưởng Bạch còn nhỏ, chỉ riêng nói tới việc biểu tỷ đệ kết thân hôn, chính là mình không thể chấp nhận. Lúc này hạ quyết tâm không đáp ứng chuyện này. diễn đàn lê quýy đônn Một mặt lại suy nghĩ đợi Tưởng Bạch hơi lớn chút, lại không thể thay đổi tính tình của nàng, chỉ có cách làm nam tử. Nếu là như vậy, tương lai quả thật không dễ tìm chồng. 

Đợi trở về phủ Tướng quân, Hạ Viên nói chuyện Đường Chí Tụy đã nói cho Tưởng Hoa An nghe, Tưởng Hoa An nghe xong cười “ha ha” đứng lên ôm Tưởng Bạch, chỉ chỉ cái mũi nhỏ của nàng nói: “Tiểu Bạch nhà chúng ta mới có mấy tháng, thế mà đã có người cầu thân rồi, thật không đơn giản nha! Đây là nhan sắc trời sinh khó giấu diếm!” 

“Xì, An ca ca, chàng đừng dùng loạn từ ngữ được không?” Hạ Viên vui vẻ, cười nói: “Bản thân ta là lo lắng sau khi Tưởng Bạch lớn lên, sẽ có rất nhiều cô nương không nhận ra thân phận thật của nàng, gây ra bệnh tương tư đơn phương thôi!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.