Đọc truyện Thiên Kim Đích Thực – Cô Ấy Là Đại Lão Toàn Năng – Chương 14: Cưng Chiều Cô Bạn Nhỏ Nhà Tôi
Video được đăng tải bởi một tài khoản phụ, tên nick chỉ có năm chữ đơn giản – “Gọi tôi là bất khả chiến bại”**Nguyên gốc là: 叫我无敌侠 chỉ có 5 chữTrang cá nhân của tài khoản không có người theo dõi, cũng không có bất kì mô tả nào, chỉ đính kèm hashtag #Con_gái_nuôi_Doanh_gia #Vong_ân_bội_nghĩa.Vì chỉ có bài đăng duy nhất, nên khi cư dân mạng vào xem, sẽ thấy ngay video kia.Sau khi xem xong video, dân cư mạng trong phút chốc đều ngừng lại, họ lẳng lặng đi xóa những bình luận ác ý trước đó.Không xóa, chẳng phải là lưu lại bằng chứng vả mặt mình sao?Kết quả, họ vừa xóa xong thì “Gọi tôi là bất khả chiến bại” từ tốn đăng status thứ hai.[@Gọi tôi là bất khả chiến bại: Internet cũng có kí ức đấy.]Bên dưới kèm theo 14 tấm ảnh, toàn bộ đều là ảnh cap lại những bình luận fan của Doanh Lộ Vi mắng chửi Doanh Tử Khâm.Lúc này, các đại fan của Doanh Lộ Vi bắt đầu tá hỏa, không ngừng gửi tin nhắn riêng, mong “Gọi tôi là bất khả chiến bại” gỡ bài đăng, nhưng tất cả đều vô vọng, không có bất cứ phản hồi nào, họ tức tới nỗi trực tiếp đăng bài trên siêu thoại.*siêu thoại: topic, chủ đề thảo luận trên weiboBởi vì hotsearch đã được mua nên hashtag ổn định ở top 17, ngày càng nhiều người nhấn vào và bắt đầu xuất hiện những luồng ý kiến.[Thể loại fan não tàn gì thế này, người ta đã hiến máu cho còn nghĩ đó là việc hiển nhiên? Đạo đức quăng cho chó ăn rồi à?][Đám fan não tàn này đúng là nực cười, chính chủ còn chưa nói gì mà đã tự biên tự diễn khóc thuê hộ người ta, bị bệnh gì thế? Chứng hoang tưởng người bị hại à?]Giữa những bình luận này, còn có nhiều ý kiến khác.[Có ai cảm thấy Doanh Lộ Vi như cố ý ngã không? Cô ta định âm mưu gì chăng?][Nghĩ kỹ lại thì chẳng phải là muốn để cháu gái mình hiến máu cho sao? Không lẽ cô con nuôi kia đe dọa đến địa vị của cô ta?][Lầu trên sao có thể suy nghĩ lệch lạc như vậy, Doanh Lộ Vi rõ là lương thiện, đến côn trùng còn không nỡ giết cơ mà, đã report.][Lộ Vi rõ là oan ức, cô ấy đâu có nói là do đứa con nuôi kia làm, tất cả đều là lỗi của fan.
Tại đây, chúng tôi gửi lời xin lỗi đến mọi người, mong mọi người đừng đổ tội cho Lộ Vi nữa.][Sớm đã không vừa mắt Doanh Lộ Vi, mặc dù cô ta không chỉ đích danh, nhưng ý tứ bóng gió rõ quá rồi còn gì, đúng là bạch liên hoa, sao ngay từ đầu không nói rõ ra?]*bạch liên hoa: chỉ mấy bạn nữ giả bộ ngây thơ, trong sáng nhưng lòng dạ đen tối.[Đúng vậy, chính chủ Doanh Lộ Vi đâu, sao còn chưa lên tiếng xin lỗi?][Sao Lộ Vi lại phải xin lỗi? Nói đi nói lại cũng đâu phải lỗi của cô ấy.][Fan não tàn của Doanh Lộ Vi đúng là đáng sợ, mọi người mau chạy đi, tránh xa loại nào tàn này một chút.]Trên weibo giờ là một cuộc hỗn chiến phản hắc, náo nhiệt tới mức không thể không hóng, thu hút rất nhiều giang cư mận ăn dưa.
Nhưng lúc này, nhà chính Doanh gia lại im ắng đến lạ thường.*phản hắc: fan phản bác, đính chính những điều sai trái về idol*giang cư mận: dân cư mạng, cách nói lái*ăn dưa: hóng drama, hóng phốtVideo kia đã đem mọi việc bày ra trước mặt, như giáng một tát vào mặt Chung Mạn Hoa và Doanh lão phu nhân.Tàn nhẫn, không chút lưu tình.Vẻ mặt Chung Mạn Hoa tràn đầy hổ thẹn.
Môi khẽ động, khó khăn lên tiếng:“Nếu như con nói với mẹ, mẹ sẽ không…”Khi chạm phải ánh mắt sáng ngời, không mảy may chút cảm xúc của cô gái, những điều bà định nói đều không thốt ra được.Ngay cả Doanh lão phu nhân lúc này cũng không biết nói gì cho phải.Bà không nghĩ mọi chuyện sẽ rối tung lên thế này, vốn chỉ định lấy lại chút mặt mũi, ai ngờ càng thêm mất mặt.Rõ ràng chỉ muốn tới để nghe một câu xin lỗi, cuối cùng sự việc lại thành ra như vậy, Doanh lão phu nhân rất tức giận, nhưng không còn mặt mũi để lên tiếng.“Gia phong vu khống người khác của Doanh gia xem ra đã được kế thừa.” Doanh Tử Khâm ngắt tai nghe, thờ ơ nói: “Rất tốt, cứ tiếp tục duy trì.”Một câu nói này, lại giáng thêm xuống một bạt tai.Sắc mặt Doanh lão phu nhân xám lại, đứng bật dậy, thấy rõ là đang rất tức giận.Nhưng cô gái đã đẩy cửa bước đi, ai cũng không thèm để ý.Gió lạnh từ ngoài cửa thổi vào, lạnh đến mức Chung Mạn Hoa rùng mình.Bà không kìm được ôm lấy hai vai, nhìn theo bóng lưng của cô gái.
Trong lòng đột nhiên có một nỗi lo không nói lên lời.Giống như có điều gì đó hoàn toàn mất đi, cố nắm lấy cũng không thể được.
Đúng là rất khó chịu.Chung Mạn Hoa hoàn hồn, tự cười mình nghĩ nhiều.Hôm nay đi thì đi, nhưng kiểu gì vẫn phải quay về thôi, Doanh gia là nhà của con bé, còn có thể đi đâu chứ?Không thể bỏ đi được.Ở bên cạnh, Doanh Lộ Vi mím chặt môi, bực bội đọc bình luận trên weibo.Ngoài mặt có vẻ bình tĩnh, nhưng bàn tay nhẹ run rẩy đã cho thấy nội tâm cô ta đang dậy sóng.Có thế nào thì Doanh Lộ Vi cũng không ngờ tới, những việc cô làm trước đó đều bị hai bài đăng kia phá hỏng.Không những không đạt được mục đích, giờ còn bị chĩa mũi dùi vào.
Trong siêu thoại cô đã thấy có người thoát fan, tuy không nhiều, nhưng lần này cô ta đã bị vả một cú đau điếng.Tài khoản phụ kia rốt cuộc là của ai?Doanh Tử Khâm?Doanh Lộ Vi không cho là vậy.Một người từ dưới quê lên, không quyền không thế, sao có thể lấy được đoạn video này?Chẳng lẽ gần đây cô đắc tội người nào sao?Doanh Lộ Vi nhăn mày, một hồi lâu cũng không nghĩ ra.Cô nén giận, đăng bài weibo.[@Doanh Lộ Vi V: Mọi người đừng tranh cãi nữa, tôi thực sự do bất cẩn mới bị ngã xuống, khiến những người yêu quý tôi hiểu lầm rồi, tại đây tôi muốn thay mặt fan hâm mộ xin lỗi @Doanh Tử Khâm.
Thật xin lỗi.”Sau khi status này đăng lên, fan hâm mộ lại được dịp bán thảm.*bán thảm: ra vẻ đáng thương để lấy sự đồng lòng của người khác.[Lộ Vi, đều là do chúng em, chị đừng tự trách mình.][Những người trước đó chửi mắng cháu gái Lộ Vi đều không phải Lộ Thủy chúng tôi, chúng tôi không đội cái nồi này.]*Lộ Thủy: tên fandom của Doanh Lộ Vi, có nghĩa là hạt sương.[Một bộ phận fan đã quá khích, nhưng cũng chỉ vì yêu thương Lộ Vi, đó là hành vi của một số ít người, cảm phiền đừng áp đặt lên toàn bộ các fan chúng tôi, cháu gái Lộ Vi thực sự rất tốt.]Khi thấy chiều hướng trên mạng cuối cùng cũng ổn định, Doanh Lộ Vi mới an tâm thoát weibo.May mà cô sớm đã có chuẩn bị nên tình hình cũng không quá tệ, nhưng bị ép xin lỗi như vậy, trong lòng vẫn tức anh ách, nuốt không trôi cục tức này.Dường như chỉ sau một đêm kia ở bệnh viện, mọi việc đều đang dần thay đổi.Doanh Lộ Vi cụp mắt, thần sắc trầm xuống, nắm tay Doanh lão phu nhân, ôn hòa nói:“Mẹ, con đi tìm Mạc Viễn đây.”“Đi đi” Doanh lão phu nhân nghe thấy lời này thì gật đầu, vui vẻ đáp: “Cùng Mạc Viễn bồi dưỡng tình cảm cho tốt, các con sẽ sớm kết hôn thôi.”“Con biết rồi.” Doanh Lộ Vi nghe thấy câu này, cuối cùng mới vui vẻ lại vài phần, cô ta cười: “Mẹ, hôm qua Mạc Viễn hỏi con có muốn cử hành hôn lễ sớm hơn không.”Doanh lão phu nhân vỗ vào tay cô: “Tổ chức sớm hơn cũng tốt, tránh để người khác nhòm ngó, con cũng đừng ai cũng đối tốt, mẹ thấy đứa con nuôi kia có ý đồ không hay.”Doanh Lộ Vi cong môi cười nhưng không đáp.**Trung tâm thành phố, trong phòng đơn của một khách sạn .Phó Quân Thâm tay cầm ly thủy tinh, trong ly, trà chà là táo đỏ vẫn đang bay hơi nghi ngút.Bên tai truyền đến tiếng “Ding”, anh quay đầu, thấy máy tính đột nhiên tối xuống, cau mày, tùy ý gõ phím.“Có việc gì?”Một dòng chữ màu đỏ nhanh chóng hiện trên màn hình.“Ai đấy, còn phải cần tôi ra tay?”“Cô bạn nhỏ nhà tôi”“?”“?”“?”Đối phương liền một lúc gửi ba dấu hỏi chấm.Phó Quân Thâm bỏ ly xuống, cong môi, tiếp tục gõ chữ: “Tôi đương nhiên phải cưng chiều rồi.”“…”Phó Quân Thâm không nhiều lời: “Còn việc gì không?”Màn hình dừng mười giây rồi mới xuất hiện dòng chữ khác.“Có người nhờ tôi tra thông tin về cậu.”**Không sai, Phó yêu nghiệt đang bảo dưỡng lại thân thể, mỗi ngày đều uống chà là táo đỏ, còn chưa già mà đã có thói quen của các cụ rồi.
^_^**Truyện được dịch bởi: Ín – yinyin1302Đăng chính thức trên và fanpage Ín: https://.facebook.com/inin1302.