Bạn đang đọc Thiên kim chúa hề ba tuổi rưỡi – Chương 8:
Editor: Lemonade
Hệ thống Thiên kim giả phản công cho rằng mình đã dọa được nhóc con phục tùng nên cực kỳ đắc ý sau đó dùng Huabei vay tiền. Nó tổ chức một bữa tiệc lớn, ăn uống no nê, lúc đang thỏa mãn xỉa răng thì âm thanh mềm mại nhưng mạnh mẽ của bánh bao nhỏ bị ràng buộc nói với nó vang lên:
“Chú Mảnh Thùng. Chú là người lạ, Điềm Điềm là một đứa trẻ ngoan nên từ nay về sau Điềm Điềm không nói chuyện với chú nữa đâu!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(*)Huabei-花呗: ứng dụng ví điện tử của Trung Quốc.
Dừng một chút, dường như cô bé cảm thấy hơi vô tình nên âm thanh như con nít bổ sung một câu, cho Hệ thống một bát súp gà* của Vạn Tuế:
“Chú Mảnh Thùng, Điềm Điềm cảm thấy chú có thể cố gắng tập thể dục để trở thành chú Mảnh Thùng mạnh mẽ. Vạn Tuế nói là, thay vì kêu người khác làm cho mình cái này cái kia, không bằng tự mình vươn lên đâu ạ.”
(*): Có Quyển sách tên là Súp Gà Cho Tâm Hồn. Ý nghĩa của từ Súp Gà ở đây cũng giống như Cháo Hành của mình á, đều là thứ cứu lấy tâm hồn người.
Nhắc đến Vạn Tuế, sự tin cậy và sùng bái trong giọng nói Điềm Điềm muốn tràn cả ra ngoài.
Sau đó tặng một câu danh ngôn của Vạn Tuế, giọng nói lặp lại cực kỳ có khí phách: “Tự lực cánh sinh! Có vóc người đẹp!”
Hệ thống tức đến hỗn loạn, đằng sau từ tự lực cánh sinh không phải là cơm no áo ấm à?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tại sao biến thành có vóc người đẹp rồi vậy?
Không đúng, đây không phải trọng điểm!
Trọng điểm là đứa nhóc gọi là Vạn Vạn Tuế làm hư Kí chủ mất rồi!
Hệ thống mở ra tầm nhìn, khóa lại Điềm đang đứng cạnh Vạn Tuế, À há!
Ra là nhóc à?
Nhóc nói cái gì mà tự lực cánh sinh có vóc người đẹp đúng không?
Hệ thống nhìn xung quanh không thấy có ai khác nên mở ra tấm cách âm trong suốt, dùng hình thức hướng ra bên ngoài kêu gọi Vạn Vạn Tuế đầu hàng: “Bảo Ký chủ của chú không cần để ý chú là con à? Tốt, nếu ba mẹ Điềm Điềm không cần con bé nữa, các anh của nó cũng không cần nó luôn, tất cả đều thích thiên kim thật, vậy thì côn có thể chịu trách nhiệm với con bé sao? Hừ, đứa trẻ như con chú thấy nhiều rồi. Điềm Điềm là thiên kim nhà giàu nhất bây giờ, nên các con đều vây quanh con bé, đợi khi mà con bé bị nhà giàu nhất vứt bỏ thì các con không thèm để ý tới nó, chạy đi nịnh nọt đứa thiên kim thật.”
Điềm Điềm bị lời nói của Hệ thống dọa mất khí thế, chóp mũi hồng hồng, mắt cũng ửng đỏ, sợ hãi nhìn Vạn Vạn Tuế.
Thật như vậy sao? Điềm Điềm sẽ bị mọi người vứt bỏ sao.
Gương mặt nhỏ nhắn của Vạn Vạn Tuế vẫn luôn nghiêm túc như vậy. Cô nhìn Điềm Điềm, giọng điệu trịnh trọng dặn dò:
“Đừng thở.”
Trong đôi mắt to của Điềm Điềm hiện lên vẻ khó hiểu, tại sao không được thở?
Hệ thống như uống máu gà: “Điềm Điềm, con thấy chưa? Chú nói đúng nên đứa nhóc hư hỏng này mới thẹn quá hóa giận đây này. Không cho Điềm Điềm thở, muốn làm Điềm Điềm ngạt chết đó!”
Đuôi mắt của Điềm Điềm rũ xuống, giống như chú cún lẻ loi.
Hệ thống thừa cơ lừa gạt: “Điềm Điềm, con nên biết hiện tại ai mới là người thương con? Bây giờ chú mở giao diện ra cho con, con nhận nhiệm vụ ghi trên đó cho chú. Chú sẽ khiến toàn bộ thế giới đều thích Điềm Điềm, chỉ thích Điềm Điềm thôi…”
Để làm cho Vạn Vạn Tuế bực mình nó còn cố ý lựa chọn giao diện để người ở gần có thể thấy được, nó muốn cho Vạn Vạn Tuế tận mắt chứng kiến bạn tốt của mình bỏ chạy.
Điềm Điềm hít mũi nhỏ, nước mắt lại đảo quanh vành mắt.
Cô không biết cái gì gọi là giao diện, chỉ thấy trước mắt đột nhiên hiện ra cái màn hình cực lớn, trên đó viết nhiều chữ mà cô không biết.
Điềm Điềm không cần toàn bộ thế giới đều thích Điềm Điềm, chỉ thích Điềm Điềm.
Nhưng Điềm Điềm rất sợ hãi bị vứt bỏ.
Nếu như nhận nhiệm vụ, vậy thì Điềm Điềm sẽ không rời khỏi ba mẹ và các anh, Vạn Vạn Tuế cũng sẽ để ý tới cô đúng không?
Điềm Điềm do dự nâng cánh tay bé nhỏ lên, ngay lúc mà cô sắp làm theo lời Hệ thống nói nhấn nút màu xanh ở phía trước thì Vạn Vạn Tuế đã bịt mũi cô lại, trên gương mặt nhỏ nghiêm túc nổi lên hai đóa mây đỏ.
Giọng nói ngượng ngùng nhưng rất thẳng thắn: “Vạn Tuế vừa mới đánh rắm rồi.” Dừng một chút, cô càng nghiêm túc, “Có độc đấy, đừng ngửi.”
Âm thanh phấn khởi của hệ thống im bặt.
Nhận lấy luồng khí nổ cực mạnh.
“A a a! Bây giờ ông đây mới nhận ra đây là châm ngòi ly gián, nhóc nói láo là đánh rắm à?”
Điềm Điềm vừa trải qua quá trình tính kế xúc động rất nhanh. Đôi mắt to nước mắt lưng tròng nhìn tay của Vạn Vạn Tuế đang giúp mình phòng độc.
Vạn Vạn Tuế không cho cô ngửi mùi rắm của cô bé vì sợ cô trúng độc, còn giúp cô bịt mũi lại rồi tự mình ở bên trong cái mùi đó nữa chứ.
Vì Điềm Điềm mà tính mạng của mình cũng không để ý, thế nên sao Vạn Vạn Tuế có thể không cần Điềm Điềm chứ?
Chú Mảnh Thùng lừa người ta!
Rất cảm động, thật vui vẻ.
Điềm Điềm vui đến phát khóc, mặc kệ mùi rắm có độc mà quay lại ôm chặt lấy Vạn Vạn Tuế.
Chỉ cần ở cùng một chỗ với bạn tốt, cho dù có chết bên trong cái rắm Điềm Điềm cũng cảm thấy không sợ hãi!
Hệ thống gào thét: “A a a, chỉ là một cái rắm thôi mà! Hai đứa bây nhìn giống sinh ly tử biệt quá vậy?”
Tức chết mất! Tức quá đi!
Âm thanh độc ác của Hệ thống: “Tốt, không làm nhiệm vụ đúng không? Vậy đừng trách chú lòng dạ ác độc. Chú sẽ ăn sạch kẹo trái cây và đùi gà to mấy nhóc thích nhất! Chú sẽ viết thư cho đài truyền hình, kêu cắt bỏ chương trình Peppa Pig các nhóc yêu nhất! Chú sẽ cho ba mẹ hai đứa bây rơi vào nước, hai đứa cứu mẹ trước nhưng chú sẽ nói cho hai đứa biết nhá, ba mẹ rơi vào nước thì hai đứa cứu ba trước, sau đó để hai người họ tét mông hai đứa…Hai đứa có nghe ta nói chuyện hay không?”
Hai bánh bao nhỏ đang chìm trong cái rắm thập tử nhất sinh hoàn toàn không chú ý Hệ thống đang nói cái gì. Hai nhóc sống sót rồi, hơn nữa lông tóc cũng không tổn hại.
Giờ phút này hai đứa đang ngồi xổm trước giao diện, giống như hai cây nấm đang nghiên cứu đây là thứ gì.
Hệ thống vừa chuẩn bị mắng thì nghe được âm thanh máy móc truyền tới: [Report thành công, vui lòng nêu rõ lý do report sau tiếng bíp.]
Nó bị report rồi hả??
Hệ thống kêu to: “Hai đứa con nít quỷ tụi bây đâm chọt loạn cái gì đó?”
[Tích— ] âm thanh máy móc nghiêm túc tích một tiếng.
Con báo cam?
Trong đầu Vạn Vạn Tuế hiện ra hình ảnh con báo màu cam.
Con báo cam ở trong dầu*?
Tại sao con báo cam phải ở trong dầu?
(*): Lý do report (举报理由 – jǔbào lǐyóu) đồng âm với báo cam trong dầu ( 橘豹里油 – Jú bào lǐ yóu )
Vạn Vạn Tuế nghiêm túc suy nghĩ 3 giây, gương mặt nhỏ bé lắc đầu với Điềm Điềm: “Nghe không hiểu.”
Điềm Điềm khẩn trương mở to mắt nhìn giao diện: “Điềm Điềm cũng thế.”
“Ha…!” Hệ thống vui vẻ, mấy đứa con nít ngu ngốc này, report cũng không biết nữa!
[Report thành công.]
Hệ thống: ?
[Lý do report: Hệ thống ngu ngốc có vấn đề diễn đạt đã làm cho Ký chủ và bạn của cô nghe không hiểu.] Âm thanh máy móc không lên xuống, [À.]
À? À cái gì? Hệ thống muốn chửi người.
[Mở ra chương trình tái chế hệ thống bị vứt bỏ đem đến cho bạn nhiều bất tiện, chúng tôi thật sự xin lỗi. Tổng bộ đã cho bạn thêm năm ngày làm việc để đền bù tổn thất.]
“Con mẹ nó…” Hệ thống để lại ba chữ này rồi bị chương trình tái chế hút đi.
Giao diện và tấm cách âm trong suốt cũng biến mất. Mặt khác, những âm thanh huyên náo của các bạn nhỏ chơi trong sân ùa vào tai Vạn Vạn Tuế và Điềm Điềm.
Nhưng âm thanh máy móc bên tay Điềm Điềm không biến mất ngay, mà đọc dòng chữ trên giao diện lúc nãy Vạn Vạn Tuế và Điềm Điềm đọc không được:
[Xin hỏi bạn nhỏ Điềm Điềm, nhiệm vụ ban đầu: “Giả bộ bệnh để cho ba bỏ qua lần gặp đầu tiên với thiên kim thật” là tiếp nhận hay hủy bỏ?]
[Nhắc nhở thân thiện, nếu như hủy bỏ nhiệm vụ, ba của Điềm Điềm sẽ nhận ra Điềm Điềm không phải con gái ruột của mình. Nhưng nếu như nhiệm vụ thành công, Điềm Điềm sẽ được +2 cảm tình của ba, ba sẽ yêu thích Điềm Điềm hơn trước.]
“Bạn nhỏ Điềm Điềm, bạn nhỏ Vạn Tuế, ra là hai đứa ở chỗ này!” cô Hoa đem ra một loạt biểu cảm sống không còn gì luyến tiếc. Cô bất đắc dĩ chạy theo những bạn nhỏ lớp Cua Nhỏ, chạy còn nhanh hơn mấy đứa nhóc ba tuổi, lộc cộc xông lại, “Cô đang chơi xe lửa nhỏ nè, Điềm Điềm với Vạn Tuế tới chơi đi!”
“Dạ.” Vạn Vạn Tuế gật đầu, cầm tay béo nhỏ của Điềm Điềm: “Cùng chơi nào.”
“Ừa!” Điềm Điềm trịnh trọng gật đầu, cầm thật chặt tay nhỏ của Vạn Vạn Tuế.
Giống như lời của Vạn Vạn Tuế, cô không để ý tới tiếng nói máy móc của “người lạ” kia.
Âm thanh máy móc yên tĩnh một hồi lại vang lên: [Hết thời gian trả lời, nhiệm vụ tự động hủy bỏ. Nếu trước đó bạn nhỏ Điềm Điềm còn muốn làm vụ thì hệ thống Thiên Kim Giả Phản Công sẽ không công bố. Cảm ơn bạn nhỏ Điềm Điềm đã sử dụng, hẹn gặp lại.]
Ở bên kia, Hệ thống Nhân vật phản diện của bạn nhỏ Hạ Vị Mãn tình cảm nồng nàn gọi Kí chủ.
Nhưng cô không trả lời.
Bạn nhỏ Hạ Vĩ Mãn vẻ mặt không vui nắm góc áo của cô Hoa, nghiêm túc chơi xe lửa.
Trong lòng có hai âm thanh chuyển giao qua lại.
Quá ngây thơ.
Không nói chuyện với người lạ.
Quá ngây thơ.
Không nói chuyện với người lạ.
Hệ thống Nhân vật phản diện bị chặn: ???
Bạn nhỏ Hạ Vĩ Mãn, trước đó không phải chúng ta hợp tác rất tốt sao?