Bạn đang đọc Thiên kim chúa hề ba tuổi rưỡi – Chương 31:
Thời gian tan học đã đến, cô giáo Miêu Miêu cố ý nhắc nhở các bạn nhỏ thêm một lần, là về nhà nhớ chuẩn bị thực vật để mai đem đến lớp quan sát.
“Nhớ kỹ chưa be be, các bạn nhỏ ơi?” Cô giáo Miêu Miêu cố gắng nhô người ra, tay đặt ở hai bên tai.
“Chúng con nhớ kỹ rồi ạ!” Các bạn nhỏ lớn tiếng đáp lại cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bạn nhỏ Hạ Vị Mãn thề phải đánh bại Vạn Vạn Tuế nên không muốn lãng phí một giây phút nào, cô bé đeo cặp lên rồi phóng nhanh ra ngoài.
Vạn Vạn Tuế không gấp gáp, hôm nay Ngô Hoàng tới đón cô, nhưng phải đợi cậu tan học thì mới đến được, có thể sẽ hơi muộn một tí cho nên cô ra ngoài trễ cũng chẳng sao.
Cô từ từ dọn sách vào cặp, đột nhiên nghe được kế bên có giọng nói vang lên: “Vạn Tuế!”
Cô quay đầu lại nhìn, ra là bạn nhỏ Thịnh Chi Chi. Cô bé thở hồng hộc kéo một cái túi lớn đến phía sau Vạn Vạn Tuế, lau mồ hôi trên thái dương sau đó móc ra cả đống ảnh chụp minh tinh trong túi.
“Đây đều là ảnh minh tinh của Chi Chi! Hơn nữa trên đó còn có chữ ký của họ nữa đó!”
Đôi mắt cô bé long lanh lấp lánh nhìn Vạn Vạn Tuế, cô bé lần lượt bày từng ảnh chụp ra trước mặt Vạn Vạn Tuế, giống như nhân viên sale nhiệt tình: “Vạn Tuế, cậu xem chị gái này có phải lớn lên giống gà rán không! Còn anh trai này có hai cái chân dài như cành cây vậy! Còn chú chó này lông nhiều quá ha, nhìn cực kỳ xảo trá nữa. Mà thù lao đóng phim của nó cao lắm đấy nhé, một phút là mua được vài vạn cái đùi gà rồi. Nhưng mà nó không có ký tên, tuy nhiên Chi Chi rất thông minh, kêu nó cắn vào ảnh một cái, nè nè xem chỗ này đi, có dấu răng của nó đó! Còn có…”
Thịnh Chi Chi vừa ríu rít giới thiệu, vừa chờ mong nhìn Vạn Vạn Tuế.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi cô trông thấy Ngô Hoàng, con gái quốc dân Thịnh Chi Chi đã suy nghĩ vài ngày để thu anh vào trong studio của mình kiếm lợi nhuận đùi gà lớn, cuối cùng cô bé cũng làm xong . Bước đầu tiên của kế hoạch này là thu phục Vạn Vạn Tuế. Đợi sau khi thu phục Vạn Vạn Tuế xong thì đến bước thứ hai, chính là bước cuối cùng, thu phục anh trai Vạn Vạn Tuế.
Bạn nhỏ Thịnh Chi Chi làm xong bản kế hoạch này thì bị trí thông minh, tâm tư kín đáo của mình làm cho cảm phục, say mê cả đêm.
Hôm nay cô bé còn cố ý đem theo bảo bối mà cô lăn lộn ngành giải trí tích góp được rất lâu đến tìm Vạn Vạn Tuế, cô tin rằng nhiều đồ như vậy nhất định cũng có một cái bắt được tâm hồn thiếu nữ của Vạn Vạn Tuế!
Chỉ là mặc cho bạn nhỏ Thịnh Chi Chi giới thiệu sản phẩm càng ngày càng phấn khởi, độ nhiệt tình khi chào hàng cũng càng ngày càng tăng vọt, càng ngày càng lạc đề, bất tri bất giác mà biến thành kiểu: “Ngỗng không có tròng đen! Màu sắc của cái gối ôm này cũng quá đẹp đi, nghe tớ, mua nó mua nó mua nó!”
Vạn Vạn Tuế: …
Bạn nhỏ Thịnh Chi Chi nhìn Vạn Vạn Tuế đang im lặng, đột nhiên nhiên nhớ tới chuyện cô bé tới đây không phải để chào hàng. Trời ơi, tất cả là do dạo này xem chú Lý livestream trên Double Eleven hết đó!
Thịnh Chi Chi tự nhiên thu phóng, một giây sau đã trở về chính sự. Cô bé bày ra gương mặt tươi cười sâu sắc với Vạn Vạn Tuế, ngọt ngào hỏi: “Vạn Tuế có thích oppa không?”
Thịnh Chi Chi nghĩ kỹ rồi. Nếu như Vạn Vạn Tuế yêu thích minh tinh thì mình sẽ tặng ảnh có chữ kỹ hoặc đồ lưu niệm của mình, tất cả đều cho Vạn Vạn Tuế hết.
Còn nếu như Vạn Vạn Tuế yêu thích minh tinh mà mình không có được, vậy cũng không sao, dựa vào Thịnh Chi Chi siêu cấp đáng yêu là cô, chữ ký ai mà không lấy được cơ chứ!
Cô tin tưởng, đợi đến khi cô tặng chữ ký mà Vạn Vạn Tuế muốn cho bạn ấy, sau này Vạn Vạn Tuế nhất định sẽ mở rộng cửa lòng, sau đó giao anh trai của bạn ấy cho cô.
Bạn nhỏ Thịnh Chi Chi lại mê mẩn trí thông minh của mình.
Bởi vì bà ngoại của Vạn Vạn Tuế rất thích đu idol nên Vạn Vạn Tuế cũng hiểu oppa nghĩa là gì, hơn nữa chính xác hơn là cô cũng có yêu thích oppa: “Tớ thích oppa Ultraman.”
Như gặp phải sấm sét giữa trời quang, cả người em bé Thịnh Chi Chi ngây ngẩn, một giây sau đau (diễn) lòng (kịch) xoay nửa vòng tại chỗ, che mặt ngồi xuống đất.
Bước đầu hoàn mỹ của cô bé chết yểu rồi.
Cô bé, không lấy được chữ ký của oppa Ultraman.
Vạn Vạn Tuế thấy bạn nhỏ Thịnh Chi Chi ngã sấp mặt, cô cúi cơ thể mũm mĩm của mình xuống chuẩn bị kéo Thịnh Chi Chi lên. Nhưng Thịnh Chi Chi lại đột nhiên đứng dậy, đưa lưng về phía Vạn Vạn Tuế rồi nắm chặt tay nhỏ, gương mặt bé cứng rắn như thể đang đọc thơ diễn cảm:
“Không! Chi Chi sẽ không dễ dàng bị hạ gục như vậy!”
Sau đó cất chân ngắn chạy đi, vừa chạy vừa hô: “Vạn Tuế, tớ nhất định sẽ trở lại!”
Một lát sau thì chạy về chỗ cũ, kéo túi lớn chứa quà tặng của minh tinh lên, vừa vểnh mông lên gắng sức cầm túi, vừa cắn ra nói ra lời thoại: “Tớ! Nhất định! Sẽ trở lại!”
“Cùng nâng lên nào.” Vạn Vạn Tuế đi qua, giữ chặt túi lớn.
Bạn nhỏ Thịnh Chi Chi không nghĩ tới chuyện Vạn Vạn Tuế sẽ giúp cô, cô còn tưởng rằng cô không có chữ ký của Ultraman thì Vạn Vạn Tuế sẽ không quan tâm đến cô cơ đấy.
Tài xế nhà họ Thịnh đang chờ ở bên ngoài thì thấy cô chủ nhà ông và một bạn nhỏ đi phía sau đang giơ tay ngắn nhỏ nâng túi lên đỉnh đầu, này này nọ nọ đi đến.
“Cô chủ của chú ơi.” Tài xế nhanh chóng cầm lấy túi.
“Cảm, cảm ơn con.” Bạn nhỏ Thịnh Chi Chi nhận sự giúp đỡ của Vạn Vạn Tuế thì hơi ngại ngùng, còn nói lắp nữa, “Nhưng tớ còn, tớ còn trở lại.”
“Tớ cũng đi về.” Vạn Vạn Tuế tự hỏi bạn nhỏ Thịnh Chi Chi nói liên tiếp mấy chuyện này làm gì, “Ngày mai mới đến nhà trẻ học, mọi người đều đi về.”
Bạn nhỏ Thịnh Chi Chi chớp mắt to, suy tư chốc lát: “Ờm.”
Vạn Vạn Tuế vẫy tay mũm mĩm chào tạm biệt Thịnh Chi Chi, sau đó bàn tay bé nhỏ ấy đặt ở vịt hạnh phúc của cô, cúi người béo lùn xuống chào chú tài xế: “Hẹn gặp lại chú.”
“Bạn nhỏ rất có lễ phép!” Chú tài xế cười tủm tỉm rồi cũng cúi người với Vạn Vạn Tuế, cảm thấy tâm trạng mình cực kỳ tốt, “Bạn nhỏ hẹn gặp lại!”
Vạn Vạn Tuế lại trở về lớp học, cô bé sửa sang cặp sau lưng lại cho đàng hoàng, khi đi ra thì Ngô Hoàng vừa vặn đến.
Cậu mua cho Vạn Vạn Tuế mũ bảo hiểm mới, hai mặt bên của mũ bảo hiểm còn có hai bím tóc neon hồng nhạt vểnh lên, hơn nữa hai cái bím tóc mà chỉ lên trời chính là hai cái lò xo, hơi động một tí thì nó đã lắc lư rồi.
Cậu đội lên cho Vạn Vạn Tuế, hai bím tóc neon hồng nhạt vểnh lên trời kết hợp với gương mặt nhỏ nhắn thương hiệu nghiêm túc của giáo viên già….
“Há! Há! Há!” Ngô Hoàng cười đến cong eo, trực tiếp đập tay lên yên xe.
Vạn Vạn Tuế biết rõ là cậu đang cười cô bé, tuy nhiên cô bé vẫn vì cậu từng phẫu thuật mà tìm được đường sống nên nhường nhịn tha thứ cho. Chỉ là cô vẫn nhìn cậu chăm chú, ra hiệu cậu có chừng mực.
Nhưng Ngô Hoàng cũng không thèm có chừng mực, ngược lại gan càng lớn hơn, còn duỗi ngón tay ra đẩy đẩy đầu nhỏ của Vạn Vạn Tuế để cho hai bím tóc vểnh lên trời kia sáng dữ dội hơn nữa. Sau khi nhìn thì cậu càng cười lớn hơn, càng dùng sức đánh lên yên xe hơn. Sau đó chuyện vui quá hóa buồn đã xảy ra, cậu đánh yên xe nát rồi.
Vạn Vạn Tuế nhìn yên xe còn mỗi cái cán, mặt không cảm xúc: “Ha. Ha. Ha.”
Rất khó để mô tả Ngô Hoàng lái con xe đạp không có yên chở Vạn Vạn Tuế về nhà như thế nào, chỉ có thể nói sơ là cậu ôm mông chạy vào cửa nhà mà thôi.
Vạn Vạn Tuế ăn xong cơm tối, bước lên thang an toàn dành cho trẻ em, đứng trước vòi nước rửa sạch chén nhỏ Ultraman của mình, sau đó còn giúp bạn nhỏ luyện tập, cầm lấy chiếc đũa trẻ em rửa sạch sẽ. Đũa trẻ em là do mẹ có lòng chọn giúp cô bé, trên đầu đũa có đính hai cái đầu quái vật nhỏ. Vạn Vạn Tuế yêu quý nên dùng bàn tay nhỏ bé của mình rửa đầu quái thú nhiều lần, sau đó mới đặt chung với chén nhỏ, ngăn nắp cất kỹ.
Mọi người cùng nhau xem TV. Đầu tiên thì ông ngoại thích xem thời sự, mấy người còn lại thì không thích nhưng cũng ngồi đó mà không chạy đi, vừa ăn trái cây vừa nói chuyện xảy ra lúc sáng, Vạn Vạn Tuế kể cho cả nhà nghe chuyện Ngô Hoàng đánh vào yên xe.
Tiếp đến là chương trình hoạt hình yêu thích của ba Vạn, rồi đến show idol tuyển tú của bà ngoại, còn Vạn Vạn Tuế thì thích xem 《Mẹ tốt còn hơn thầy giỏi 》. Đúng vậy, bạn nhỏ Vạn Vạn Tuế thích nhất là xem chương trình giáo dục bạn nhỏ vậy đấy.
Đợi khi xem TV xong, lúc sắp lên giường đi ngủ thì Vạn Vạn Tuế bắt đầu chuẩn bị cây để mai đem đến nhà trẻ. Ba Vạn đang làm bữa khuya cho mẹ Vạn tăng ca về muộn, nghe nói đến bài tập của Vạn Vạn Tuế thì cũng nghiêm túc suy nghĩ.
Ngược lại là trong sân nhà ông bà ngoại Vạn Vạn Tuế trồng kha khá cây, nhưng những cây đó đều để ăn, nếu nhổ lên thì quá tiếc.
Không thể lấy ví dụ về mặt trái của kiểu lãng phí thức ăn này của Vạn Vạn Tuế được.
Những loại cây khác… Ba Vạn đứng cạnh TV, kế bên cây nhựa lá rộng trang trí cao một mét.
Không được, cây giống như quạt ba tiêu thế này sao cho Vạn Tuế mang theo được, quá trời không biết xấu hổ rồi.
Ba Vạn đi dạo phòng bếp, nhìn thấy trong góc có cây gì đó, đôi mắt sáng ngời.
Ông vui vẻ cầm cây đó đi đến trước mặt Vạn Vạn Tuế, Vạn Vạn Tuế trầm tư một lát, gật đầu, thể hiện chủ ý này không tồi.
—
Bạn nhỏ Hạ Vị Mãn tới từ sớm, tuy nhiên chưa đi đến nhà trẻ ngay, đợi đến khi xem xong hạn số của mình hôm nay thì tự lái xe đạp trẻ em tiểu hoàng giống Vạn Vạn Tuế, gấp gáp kêu người làm buông con siêu xe trẻ em của mình ra.
Con siêu xe này là cô bé đặc biệt dặn quản gia mua, bề ngoài là siêu xe nhưng bên trong cũng là kiểu bàn đạp giống Vạn Vạn Tuế.
Bạn nhỏ Hạ Vị Mãn tà mị cười, cô bé chính là muốn giống với Vạn Vạn Tuế đấy.
Thân trên của bạn nhỏ Hạ Vị Mãn ngạo kiều, thân dưới lại gắng sức đạp bàn đạp. Nhìn thấy Vạn Vạn Tuế sắp đến rồi thì cô bé cũng lái nhanh lên, người làm bưng chậu hoa đắt đỏ đứng sau lưng cô, cố gắng không vượt qua cô chủ nhà mình.
“Vạn Tuế, cậu cũng tự lái xe đến nhà trẻ à?” Bạn nhỏ Hạ Vị Mãn còn đeo kính râm nhỏ, lúc lái siêu xe đến cạnh bên Vạn Vạn Tuế thì chu môi chào hỏi.
“Ừm.” Vạn Vạn Tuế gật đầu, nhìn siêu xe của bạn nhỏ Hạ Vị Mãn chạy lên, “Xe của cậu rất đẹp.”
Bạn nhỏ Hạ Vị Mãn đắc ý suýt lật xe thế mà gương mặt nhỏ chẳng biểu lộ gì: “Cái này còn phải nói à?”
Trước khi đến cổng nhà trẻ thì Vạn Vạn Tuế đã xuống xe, bởi vì cây của ba Vạn vẫn còn ở chỗ đó. Bạn nhỏ Hạ Vị Mãn đương nhiên sẽ không đợi Vạn Vạn Tuế rồi, cô bé ngẩng cằm nhỏ, dưới ánh nhìn chăm chú và khóe môi co rút của cô Hoa Hoa, chạy con siêu xe với tốc độ như rùa nhi đồng vào nhà trẻ. Tài xế của bạn nhỏ Hạ Vị Mãn cười cười xấu hổ theo sau, chờ cô chủ của ông xuống xe rồi giúp cô bé hãm phanh con siêu xe lại.
Bạn nhỏ Hạ Vị Mãn bước đi rất ung dung trong sân trường, nhưng vừa tiến vào trong tòa nhà thì bắt đầu chạy vội. Cô bé muốn tranh thủ thời gian úp mặt vào cửa sổ nhìn xem đối thủ của cô mang theo cây gì.
Trời xanh không phụ lòng người, khi cô chạy vào lớp học, lúc ghé vào cửa sổ thì vừa hay thấy Vạn Vạn Tuế đang vác thực vật mà ba Vạn đưa cho cô bé đem đến trường.
Sao lại vác à?