Bạn đang đọc Thiên Hồng Ma Đạo: Chương Q.1 – Chương 7: Ngân Lang
Bầu trời đêm lóng lánh, gió nhẹ, ấm, cát vàng dưới chân thong thả chuyển động, sa mạc nơi này làm cho Lâm Phong cảm giác thấy rất chân thật, giống như đang đứng ở trên sa mạc thật.
Nhưng Lâm Phong biết điều này không có khả năng, sa mạc duy nhất của Thiên Hồng đại lục là Tây Vực đại sa mạc, tại phía tây của Đại Đường quốc, cách nơi này mấy vạn dặm, hắn chẳng qua từ phía trên của Phật tượng trong sơn miếu bị đưa xuống dưới, không có khả năng có thể tới sa mạc.
Nhưng sự chân thật trước mắt làm cho Lâm Phong đối với cảm giác của mình bắt đầu sinh ra hoài nghi, thậm chí nghĩ chính mình đã tới Tây Vực, tới bên trong sa mạc rộng lớn.
Đất cát chậm rãi chuyển động, ở phía trước Lâm Phong chậm rãi từng bước từng bước xuất hiện hai điểm sáng. Hai điểm sáng này xuất hiện tại một chỗ, hình như toàn bộ chuyển động.
Điểm sáng càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng gần, Lâm Phong rốt cục phát hiện hai điểm sáng này không phải như hắn tưởng tượng là ánh sáng của côn trùng mà là con mắt của Sa lang (sói sa mạc).
Sa lang là một loài sói sống trong sa mạc. Loài sói này so với loài sói trong thảo nguyên còn muốn hung dữ, khát máu hơn. Xuất hiện trước mắt Lâm Phong ít nhất hơn một ngàn con sói, Đám Sa lang này chậm rãi tụ tập xung quanh người Lâm Phong. Bốn phía xung quanh Lâm Phong đều bị Sa lang bao vây.
Một tháng sống săn thú trong rừng rậm, bây giờ xung quanh có hơn một ngàn con Sa lang nếu không có sự rèn luyện trước kia thì Lâm Phong căn bản không có khả năng sống được từ những miệng con sói này. Mặc dù bây giờ còn rất nguy hiểm nhưng trong lòng Lâm Phong lại rất trấn tĩnh, bầy sói hơn một ngàn con không phải không thể đối phó.
” Ngao ô
“
Đột nhiên, phía sau bầy Sa lang truyền đến một tiếng sói tru, một con Sa lang màu bạc thật lớn, toàn thân lóe sáng ngân quang, thong thả hướng Lâm Phong đi tới.
Con Sa lang màu bạc này thân thể lớn gấp ba lần so với con khác, hơn nữa nó vừa xuất hiện hơn một ngàn con Sa lang lập tức toàn bộ bò trên mặt đất. Dù mười tuổi nhưng Lâm Phong cũng biết Lang Vương (vua sói) xuất hiện.
Lâm Phong nắm thiết côn trong lòng bàn tay hơi có chút ướt át. Lang Vương, Lâm Phong trước kia gặp trong bầy sói chưa từng xuất hiện qua một con Lang Vương thật lớn hung mãnh như thế, không thua một con tám chân Thiết Giáp long, hơn nữa nơi này là địa bàn của Sa lang, bên cạnh còn có hơn một ngàn con hung tàn.
“Ô~~”
Lang Vương màu bạc lại tru một tiếng to rõ, vây xung quanh Lâm Phong hơn một ngàn con Sa lang lập tức đều hướng tới Lâm Phong đánh móc sau gáy, rất nhanh vị trí của Lâm Phong tất cả đều là Sa lang.
“Bồng bồng bồng bồng!”
Thiết côn cấp tốc đánh ra. Sa lang tới gần Lâm Phong đều bị đánh bay ra ngoài, nhìn từ phía trên xuống, một con nối tiếp một con Sa lang từ giữa bay ra, ngã xuống trên mặt cát run rẩy vài cái, lập tức không còn nhúc nhích.
Một tháng sống trong rừng rậm, đặc biệt huấn luyện đối chiến với bầy đàn thú dữ trợ giúp cho Lâm Phong rất nhiều. Ít nhất Lâm Phong đã biết, đối mặt với bày đàn thú dữ, nhất định phải dùng biện pháp ít sức nhất trực tiếp giết chết bọn nó. Cho nên, từng con Sa lang bị đánh bay ra ngoài sọ não đều bị đập nát, bay ra chẳng khác nào đã chết.
Không tới nửa khắc thời gian, hơn một trăm con Sa lang đã bị Lâm Phong giết chết, đám Sa lang bên ngoài bởi vì thi thể của đồng bọn nên hành động cũng thong thả làm cho Lâm Phong có thời gian thở dốc.
Chậm rãi, bên người Lâm Phong thi thể của Sa lang càng ngày càng nhiều. Trên thân thể của Lâm Phong che kín chất lỏng màu đỏ trắng, trong đó có máu tươi của hắn bị Sa lang cào thương chảy ra, đổi lại còn nhiều đầu sói bị đánh bắn toé ra óc máu.
Rốt cục, Sa lang ngừng lại tiến công, Lâm Phong đặt mông ngồi ở trên mặt đất, lưng dựa vào thi thể Sa lang, mồm mở to thở phì phò.
Vừa rồi, đại khái thời gian hơn nửa canh giờ Lâm Phong quơ thiết bổng giết chết ít nhất năm trăm con Sa lang. Bất quá để giết chết chỗ Sa lang đó chi phí cũng không nhỏ, Lâm Phong có cảm giác thoát lực, dù sao hắn mới chỉ có mười tuổi.
Bên ngoài Sa lang không có tiến công, toàn bộ quay xung quanh tại bên người Lang Vương màu bạc. Lang Vương màu bạc ngẩng cao đầu nhìn lên không trung, từ đầu tới cuối Lang Vương đều như thế, ngay cả đám Sa lang thủ hạ tụ tập cùng một chỗ không tiến công, nó cũng không quản tới.
Dần dần, trên không trung chậm rãi xuất hiện một cây dây nhỏ, tất cả Sa lang, bao gồm cả Lang Vương đều hưng phấn ngửa mặt lên trời kêu gào lên.
Động tĩnh của tập thể Sa lang lập tức làm cho Lâm Phong đề phòng rất nhiều, phát hiện bầy sói còn không có động tĩnh khác, hắn cũng ngửa đầu hướng lên trên trời nhìn lại mới phát hiện, vô số chấm nhỏ ở giữa không biết khi nào thì xuất hiện một mặt trăng hình chiếc răng, hơn nữa còn chậm rãi tăng lớn.
“Ngao ô ~”
Lang Vương lại ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng sói tru thật lớn, lúc này đám Sa lang đi theo bên người Lang Vương cũng đồng thời ngửa mặt lên trời kêu lên, ở xa xôi chậm rãi cũng vang lên âm thanh sói tru.
Trong lòng Lâm Phong đột nhiên cảnh giác, nghe thanh âm không biết còn có nhiều ít bao nhiêu con Sa lang ở xa xa, nếu toàn bộ Sa lang này tụ tập ở đây, sợ rằng mạng nhỏ của hắn lần này cũng sẽ mất ở chỗ này.
Không vội nghĩ lại, Lâm Phong kéo thân mình vừa mới nghỉ ngơi một hồi rất nhanh hướng ra phía ngoài chạy trốn, cũng không để ý phương hướng, hắn hiện tại thầm nghĩ rời xa bầy sói.
Lang Vương màu bạc cùng bầy sói xung quanh đối với Lâm Phong rời đi cư nhiên không để ý đến, như trước ngửa mặt lên trời kêu gào. Tại bầy Sa lang rống lên, trên bầu trời mặt trăng chậm rãi biến thành một nửa, màu trắng của ánh trăng bao phủ lên sa mạc, sa mạc ban đêm sáng giống như ban ngày.
Tiếng sói tru càng ngày càng nhiều, hơn nữa càng ngày càng gần. Sau khi Lâm Phong rời xa Lang Vương, không dám chạy loạn, bốn phía đều có Sa lang gầm rú, hắn không biết có thể hay không đâm đầu đụng với một bầy sói.
Bầu trời càng ngày càng sáng, cuối cùng trên trời nửa vầng trăng biến thành trăng tròn, đàn sói kêu gào cũng yên dần, sa mạc một lần nữa khôi phục sự yên lặng.
Chỉ có điều trong lòng Lâm Phong lúc này đã có cảm giác không tốt, sa mạc bằng phẳng căn bản không có địa phương ẩn thân, huống hồ toàn thân hắn toàn mùi máu tươi, mặc kệ dấu ở nơi nào, cũng có thể bị cái mũi linh mẫn của Sa lang tìm được. Lâm Phong thậm chí có một loại cảm giác, thời điểm tiếp theo trong nháy mắt bầy sói liền xuất hiện trước mặt hắn.
“Phốc xuy, phốc xuy!”
Thanh âm rất nhỏ truyền tới, Lâm Phong lập tức nhìn xung quanh, rất xa trên đường chân trời từng điểm đen rất nhanh chạy tới, tại mặt sau của điểm tối thấy được chính là một đoàn ngân quang.
Lâm Phong cơ hồ tuyệt vọng, lần này bầy sói so với vừa rồi đối mặt còn nhiều hơn mười lần, ít nhất có hơn vạn con sói, cộng thêm một con Lang Vương hướng tới chỗ hắn chạy tới. Ở trong hoàn cảnh này dù cao thủ võ lâm chỉ sợ cũng chết ở chỗ này.
Bầy sói tới gần, Lâm Phong rất nhanh phát hiện bầy sói này cùng với vừa rồi không giống nhau. Bầy sói hiện tại ánh mắt đỏ như máu, cái đầu chúng nó so với bầy sói vừa rồi lớn hơn một ít, còn có trên da lông bọn nó thỉnh thoảng lóe ra ngân quang, tựa như bình thường ánh trăng phản xạ.
Đặc biệt Lang Vương kia, thân thể phải lớn hơn gấp hai hơn hồi nãy, đứng ở nơi đó là một đầu cự lang. Hơn nữa Lang Vương trên đầu không biết khi nào dài ra một cái sừng, ở dưới ánh trăng thỉnh thoảng phát ra lóe ra quang mang.
Bầy sói hơn vạn con đem Lâm Phong vây quanh, lúc này Lâm Phong ngoài miệng không ngừng mắng Bắc cực đại lục lão tổ tông, loại khảo nghiệm này khó trách cả mười thế hệ đều không qua được, Đừng nói mười đời, hơn trăm đời, ngàn đời, cũng không có người có thể vượt qua loại này khảo nghiệm biến thái này.
“Tiểu tử, ngươi không cần mắng chửi!” Thanh âm của Phật tượng đột nhiên truyền tới, Lâm Phong trong lòng cả kinh, nhìn xung quanh.
“Khảo nghiệm này có hạn chế thời gian, ánh trăng tổng cộng sẽ xuất hiện một canh giờ, một canh giờ bên trong, mỗi con Sa lang lực lượng đều đã gia tăng một nửa, Lang Vương lại gia tăng lực lượng, tuy nhiên ngươi chỉ cần kiên trì quá một canh giờ này, chẳng khác nào qua một cái khảo nghiệm! Tốt lắm, chúc người vận tốt!”
“Ngươi vừa rồi tại sao không nói?”
Lâm Phong có cảm giác xúc động muốn đánh Phật tượng, nếu vừa rồi hiểu được điều này, chính là liều chết, cũng muốn đem Lang Vương giết trước, sau đó trốn vào trong thi thể của bầy sói, chỉ cần kiên trì quá một canh giờ là có thể, chính là hiện tại hắn cần phải đối mặt phiền toái hơn.
“Vừa rồi? Ngươi có hỏi sao? Ha ha, tiểu tử, đừng nóng giận, ta nhìn ngươi tốt lắm, một lúc lâu sau ta quay lại, hy vọng đừng làm cho ta ở trong bụng sói tìm được ngươi, ha ha!”
Phật tượng cười to, thanh âm dần dần đi xa, Lâm Phong bây giờ tâm tình mắng chửi đều không có, bầy sói đã bắt đầu tiến công.
***
Hiện tại Sa lang, vô luận lực lượng cùng phòng ngự đều so với vừa rồi Sa lang mạnh hơn nhiều, Lâm Phong giết chết một con Sa lang dùng khí lực phải gấp đôi lúc trước, dưới tình huống như vậy Lâm Phong lực lượng tiêu hao thật phi thường lớn.
“Ngao ô~”
Lang Vương rốt cục bắt đầu nhìn chăm chú Lâm Phong. Lang Vương kêu gào một tiếng, lúc sau hơn một vạn con Sa lang, lập tức toàn bộ di chuyển, vây công Lâm Phong chỉ có mấy trăm con, các con khác đều quay chung quanh chạy nhanh lên.
Còn có hơn một trăm con Sa lang chuyên môn dời đi thi thể của đồng bọn, Lâm Phong mục đích muốn lợi dụng thi thể Sa lang ngăn trở chúng nó cũng không có cách nào thực hiện, Lang Vương kia tựa hồ có trí tuệ bình thường, trêu tức nhìn Lâm Phong.
Hơn vạn con Sa lang chạy di chuyển, tăng lên chuyển động của cát mịn, Sa lang ngược lại hướng về phía sau chạy nhanh, hạt cát đều bị bọn nó chạy đưa ra bên ngoài. Dần dần, chỗ Lâm Phong chậm rãi hạ xuống, rất nhanh Lâm Phong bị vây bên trong một đám cát, mà bầy sói vây quanh ở bên ngoài.
“Tại sao có thể như vậy!”
Lâm Phong nháy mắt ngây ngẩn cả người, hiện tại hắn bị vây hãm không chỉ phải đối mặt với đám Sa lang phía trước, còn muốn phòng bị trên không trung bầy sói ập xuống. Hơn nữa, hắn ngay cả nhảy đều không thể nhảy lên, Lâm Phong tin tưởng, chỉ cần hắn vừa nhảy dựng lên, thì có vô số móng vuốt sói giáng xuống tại trên người hắn.
Tình thế của Lâm Phong càng ngày càng nguy cơ.