Thiên Hồng Ma Đạo

Chương Q.1 - Chương 16: Danh Sách Tu Luyện


Bạn đang đọc Thiên Hồng Ma Đạo: Chương Q.1 – Chương 16: Danh Sách Tu Luyện


“Sư phó…..”
Lần nữa Lâm Chiến lại lên tiếng, nhưng lần này lại bị Lâm Nam Thiên gạt ngang. Sau khi Lâm Chiến nhìn mắt Lâm Phong, liền ngồi xuống không nói nữa.
“Tiểu Phong, ngươi có biết hơn mười ngàn năm nay, Lâm gia chúng ta đã từng có bao nhiêu trưởng lão?”
Đột nhiên Lâm Nam Thiên thuyết đạo với Lâm Phong, mí mắt của Lâm Chiến nháy lên một cái, nhưng lần này hắn không nói.
“Sư tổ, con không biết!”
Trong lòng Lâm Phong, thoáng cảm giác, hôm nay sư phó không phải chỉ đến thăm hỏi sư tổ mà dẫn hắn đến nơi này còn có chuyện quan trọng hơn.
“Bên ngoài, Lâm gia chúng ta chỉ có bảy vị trưởng lão. Sự thật là hơn mười ngàn năm này, Lâm gia vẫn chỉ có bảy chi phân mạch, bảy vị trưởng lão, chưa bao giờ có nhiều hơn, cũng không giảm đi!”

“Thật ra, Lâm gia chúng ta, cách mỗi hơn vạn năm, sẽ có một vị trưởng lão mới, hơn mười vạn năm này, chúng ta đã có hơn mười vị trưởng lão rồi!”
Lâm Nam Thiên từ từ nói, nét mặt rất bình tĩnh, nhưng trong lòng Lâm Phong đã sợ đến đần mặt ra. Ở Lâm gia đã lâu, hắn đã sớm biết thực lực của trưởng lão, nhưng hắn chưa từng nghĩ Lâm gia có nhiều trưởng lão như thế.
Lục địa bắc cực là nơi tu luyện nguyên anh. Trước tiên tu kim đơn, rồi thành nguyên anh. Ngoài phương pháp tu luyện ngoại tuyệt của Lâm gia, địa bắc cực còn có thiểu số người tu luyện ngoại công cũng giống như Lâm gia. Nhưng số lượng quá ít, lại không có thế lực hùng mạnh như Lâm gia chống đỡ, cho nên thành tựu tốt không có bao nhiêu.
Tầng thứ nhất giai đoạn luyện cốt, Đệ tử của Lâm gia đã tu luyện được phần lớn, có thể đọ sức được với những đệ tử đang tu luyện nguyên anh, dù là năng lực công kích hay là phòng thủ cũng không thua kém gì. Đến tầng thứ hai giai đoạn luyện nguyên, khi so sánh với những người tu chân của kỳ nguyên anh, luyện nguyên tu luyện, tuyệt đối không thua kém gì với những người sau kỳ nguyên âm.
Về luyện phách, bảy vị trưởng lão của Lâm gia đã được lục địa bắc cực công nhận cường mạnh nhất. Tuy số lượng người của Lâm gia ít nhất, nhưng vẫn luôn tồn tại thế lực cường đại của lục địa bắc cực. Bảy vị trưởng lão của Lâm gia giống như thần hộ mệnh của Lâm gia vậy, thần thánh cũng không thể xâm phạm.
Bây giờ, đột nhiên Lâm Nam Thiên nói với Lâm Phong, trưởng lão của Lâm gia không chỉ có bảy vị , thậm chí có thể tồn tại đến mười mấy vị. Lâm Phong không khỏi kinh ngạc.
“Vị trưởng lão mới thăng tiến, nếu như hắn bằng lòng bảo hộ gia tộc có thể trở thành một trong bảy vị trưởng lão. Lúc này, sẽ được lựa chọn một vị trưởng lão, vị ấy sẽ rút khỏi thành trưởng lão gác, đương nhiên cũng có thể trực tiếp tiến vào trưởng lão gác!”
Lâm Nam Thiên nhìn Lâm Phong “Điều này cũng là bí mật của gia tộc chúng ta, người ngoài không được biết. Mỗi lần chúng ta có trưởng lão nào rút khỏi, cũng tuyên bố là vị trưởng lão này gặp tai nạn, chết vì tẩu hỏa nhập ma!”
Lâm Phong gật đầu, hắn có nghe Lâm Nguyên nói qua, gia tộc đã từng có mấy vị trưởng lão thoái vị, sau đó bổ sung trưởng lão mới, giống như sư tổ của họ.
“Tiểu Phong, đây là bí mật lớn nhất của gia tộc chúng ta. Sư tổ nói cho ngươi, ngươi không nên truyền ra ngoài!” Đột nhiên Lâm Chiến nói với Lâm Phong. Thật ra, bây giờ trong lòng của Lâm Chiến vẫn còn kinh ngạc, bí mật này vốn chỉ có trưởng lão gia tộc và đệ tử ruột của trưởng lão mới được biết bí mật này. Lâm Phong thuộc đệ tử đời thứ ba, cơ bản không có tư cách biết bí mật này.
“Vâng, sư phó, Phong nhi thề cho dù chết, cũng không tiết lộ bí mật của gia tộc ra ngoài, nếu như phản lời thề này, thiên nhân cùng bỏ!”
Lâm Phong quỳ trên đất, bộ dáng nghiêm trang thề lớn. Lâm Chiến và Lâm Nam Thiên đều gật đầu. Người tu chân rất coi trọng lời thề này. Bộ dạng của Lâm Phong khiến họ rất vừa ý, chỉ là hai người không biết trong tiềm thức của họ, đã không còn coi Lâm Phong như một đứa trẻ đơn thuần mười tuổi nữa.
Lâm Nam Thiên liền đứng lên, đến trước mặt Lâm Phong đỡ hắn dậy, từ từ hỏi. “Tiểu Phong, ta nói bí mật gia tộc cho ngươi biết, ngươi biết dụng ý của ta chứ?”

“Phong nhi hiểu sư tổ muốn cho Phong nhi tu luyện giỏi, có thể nhanh chóng tiếp nhận chức vị trưởng lão!”
“Lý giải của ngươi không hoàn toàn đúng. Bất kể đó là sư phó của ngươi hay là ta, thậm chí sáu vị trưởng lão khác, đều có kỳ vọng rất cao ở ngươi. Chúng ta hy vọng ngươi có thể tu luyện thành trưởng lão. Nếu như ngươi có thể thành trưởng lão gác tiếp tục tu luyện, trách nhiệm không ít hơn việc bảo hộ gia tộc!”
“Sư phó, ý của ngươi là, sáu vị trưởng lão khác…?”
Lần nữa Lâm Chiến lại ngồi không yên, đứng dậy đi tới chỗ Lâm Nam Thiên thuyết đạo. Hắn muốn nói với sư phó rằng không nên lý giải về bí mật gia tộc, xem ra bây giờ còn có nguyên nhân lớn hơn nữa.
“Không sai, sáu vị trưởng lão rất chú ý Lâm Phong. Lâm Phong mười tuổi đã qua thử nghiệm, với lại biểu hiện hiện giờ rất tốt. Cho nên, ta đã thương thảo kỹ với họ rồi, Lâm Phong được nạp vào danh sách tu luyện!”
“Nhưng mà dù sao Lâm Phong cũng vừa mới tu luyện. Hắn ta chưa đủ tư cách được nạp vào danh sách này!” Lâm Chiến cũng không hiểu Lâm gia. Từ trước đến giờ vẫn luôn bí mật huấn luyện lực lượng tinh anh. Hơn nữa, tất cả trưởng lão gần như đều được huấn luyện như thế. Cho nên, nếu vào được danh sách tu luyện này, gần như một chân đã bước vào cửa trưởng lão. Người cuối cùng nào có thể đột phá thì phải xem vào khả năng của bản thân người ấy.
Hiện giờ danh sách tu luyện bí mật bồi dưỡng của Lâm gia chỉ có bảy người. Bảy vị trưởng lão mỗi người đề cử ra 1 người. Lâm Chiến cũng là một trong bảy người đó.
“Trước kia khác, bây giờ khác, bảy vị trưởng lão đều nhất trí thông qua Lâm Phong trở thành người thứ tám trong danh sách tu luyện. Đến lúc đó các ngươi cùng nhau tu luyện!” Lâm Nam Thiên hướng về Lâm Chiến, cười mỉm rồi thuyết đạo vì đã hiểu rất rõ tâm trạng của Lâm Chiến.
“Thời gian tu luyện chỉ có tám năm thôi. Làm thế nào mà Tiểu Phong có thể tu luyện đến luyện nguyên?” Lúc này Lâm Chiến lo sợ, tám năm, thiên phú của Lâm Phong tuy tốt nhưng chỉ có một ít thành tựu trong luyện cốt. Nơi họ tu luyện, không phải đệ tử luyện cốt nào cũng có thể chịu đựng được.
“Ngươi không cần lo lắng điều này. Chúng ta có quyết định như vậy thì nhất định sẽ có cách. Vừa rồi ta mới xem tình trạng của Tiểu Phong, hơn một tháng nữa, hắn sẽ hoàn thành việc nhập môn. Nhưng cũng nên thận trọng một chút để hoàn thành cơ bản của việc tu luyện, Tiểu Phong phải tu luyện thêm nữa năm mới kết thúc!”

Lâm Nam Thiên liền an ủi Lâm Chiến và hiểu rất rõ tâm trạng của Lâm Chiến. Bây giờ Lâm Chiến xem Lâm Phong không khác gì là con của mình, cũng quan tâm Lâm Phong nhiều hơn, nên người cũng rối đi.
“Nửa năm sau, Tiểu Phong sẽ không giống các đệ tử khác, cho hắn ta tu luyện đặc thù để thích ứng hơn!” Đột nhiên Lâm Nam Thiên lại nói thêm một câu rất có tâm ý và liếc nhìn Lâm Chiến.
“Sư phó, sư tổ, những gì các người nói hiện giờ, Phong nhi không hiểu?”
Đột nhiên Lâm Phong hỏi. Hắn đã hiểu được Lâm Chiến tranh chấp với Lâm Nam Thiên là vì ình. Sư tổ định ình gia nhập vào danh sách gì đó. Sư phó vẫn đang phản đối việc này. Bây giờ Lâm Phong hoàn toàn mơ hồ, cái gì cũng không biết, nên nóng lòng hỏi.
“Không có việc gì, sau này sư phó của ngươi sẽ giải thích cho ngươi. Bây giờ, ngươi chỉ cần an tâm tu luyện. Còn nữa, ngươi không cần nóng lòng, việc tu luyện nhập môn là như thế!”
Lâm Nam Thiên cười, vỗ vỗ bả vai nhỏ bé của Lâm Phong, chỉ nhìn hắn, không nói gì nữa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.