Thiên Hồng Ma Đạo

Chương Q.4 - Chương 125: Sát Cơ Tứ Phía


Bạn đang đọc Thiên Hồng Ma Đạo: Chương Q.4 – Chương 125: Sát Cơ Tứ Phía


Lâm Diệp kinh hồn chưa định nói:” Bộ dáng vừa rồi của Phong nhi làm vi sư sợ hãi! Ta còn tưởng rằng ngươi tẩu hỏa nhập ma chứ?”
Có thể là tâm trạng của ta quá kích động, Dương Điển Giáp kia uất thật là tiểu nhân, bình sanh ta hận nhất loại người như thế!” Lâm Phong giọng căm giận nói.
“ Tiểu nhân kia đã bị Phong nhi ngươi chính tay giết chết rồi, chúng ta vẫn còn chuyện càng quan trọng phải đi làm, phải nhanh chóng rời khỏi nơi này.” Lâm Diệp nhắc nhở Lâm Phong.
Lúc này Lâm Phong mới nhớ tới bản thân phải đi tìm Khảm Phổ, vội vàng cùng với Lâm Diệp phi thân mà lên, hướng về phía đông nam của Âm Diệu Tinh nhanh chóng bay đi.
Truyền tống trận phía tây của Âm Diệu Tinh, trên mặt đất ngổn ngang nằm chừng hơn trăm thi thể của người tu Tiên, tử trạng vô cùng thê thảm, ở khoảng cách không xa nơi những thi thể này, một đám người áo đen đứng ở nơi đó.
“ Những người tu Tiên này vô dụng, ta với lão bát vẫn chưa đủ hứng bọn họ đều đã chết, đúng lá mất hứng!” Một người áo đen toàn thân phủ trường bảo oán giận nói.
“ xem ra những người tu Tiên này thủ vệ chuyên bảo vệ truyền tống trận, thủ hạ cao thủ đại bộ phận của Diễm Đế hẳn là phân tán thành nhiều luồng, đi truy tìm tung tích của Khảm Phổ. Chúng ta cũng không có chờ nữa, hiện giờ tạm thời chia thành hai đội, lão đại thẳng đến lão lục các ngươi sáu người với ta một đội, Cảnh Xướng ngươi không có ý kiến chứ?” Người nói chuyện dĩ nhiên là Lãnh Hoằng thủ hạ của Chích Ma Quân.
Cảnh Xướng vẫn là bộ dáng khuôn mặt không chút biểu tình, nghe xong lời nói của Lãnh Hoằng gật gật đầu.
Lạnh Hoằng tiếp tục nói:” Nếu như hai người các ngươi có bất cứ một đội nào phát hiện tung tích của Khảm Phổ. Phải lập tức thông báo người của một đội khác, hiểu rõ chứ?”

Đỉnh Phong mười hai Thiên Sát đồng thời thấ giọng nói:” Hiểu rõ!”
Lãnh Hoằng liếc mắt nhìn Cảnh Xướng một cái, trầm giọng nói:” Vậy tốt, chia nhau hành động!”
Vừa dứt lời, Lãnh Hoằng và sáu người trước trong Mười Hai Thiên Sát nhanh chóng phóng người mà lên, hướng về phía đông nam của Âm Diệu Tinh bay đi.
Cảnh Xướng không nói gì. Vọt bay mà lên, hướng bay ngược về phương hướng của Lãnh Hoằng bay đi, sáu người khác cũng không lên tiếng theo sau Cảnh Xướng mà đi.
Lúc này người áo đen kia vừa mới lên tiếng hướng về phía một người áo đen khác bên cạnh chính mình truyền âm nói:’ Lão bát, ngươi xem Cảnh Xướng có dựa theo lời nói của Lãnh Hoằng làm việc không, một khi gặp phải Khảm Phổ kia, ta xem người đầu tiên ra tay nhất định sẽ là hắn!”
Người áo đen bị xưng là lão bát sắc mặt âm trầm, tướng mạo bình thường không gì lạ. Lúc này cũng truyền âm nói:” Lão thất, huynh đệ chúng ta chỉ nghe mệnh lệnh của Chích Ma Quân đại nhân, lần này Lãnh Hoằng là người đầu tiên nhận lệnh của Chích Ma Quân đại nhân, đương nhiên chúng ta phải nghe Lãnh Hoằng đại nhân. Đối với Cảnh Xướng, chỉ cần hắn có hành động bất thường, chúng ta lập tức nói cho Lãnh Hoằng đại nhân nghe. Như vậy chúng ta sẽ không bị hắn liên lụy tới!”
Lão thất nghe xong trong tròng mừng thầm, truyền âm nói:” Vẫn là lão bát tinh minh, ta như thế nào không nghĩ tới kế sách tốt như vậy chứ? Lão bát ngươi không hổ danh là quân sư trong huynh đệ chúng ta, vấn đề gì cũng không làm khó được ngươi.”
“ Ngươi đây là khen ta hay là mắng ta lão thất? Trong huynh đệ phải nói về trí mưu, đương nhiên đại ca là lợi hại nhất. Chỗ nào ta xưng được là quân sư.” Lão bát tự khiêm nói.
Trong Đỉnh Phong Mười Hai Thiên Sát, thực lực của lão thất và lão bát có thể nói là mạnh nhất, đều là cảnh giới Cửu Chuyển Tu La Ma Vương. Nhất là lão hất, đã tới cảnh giới Cửu Chuyển Tu La Ma Vương đầy đủ, sắp đột phá đến cảnh giới Chí Tôn Ma Đế.
Về phần mười vị Thiên Sát còn lại, tu vị thấp nhật lại là lão đại, tu vị chỉ có Thất Chuyển Tu La Ma Vương kỳ cuối, tu vị của các người khác lại đều là cảnh giới chừng Bát Chuyển Tu La Ma Vương.

Đỉnh Phong Mười Hai Thiên Sát là huynh đệ lúc đầu theo Chích Ma Quân xông giang hồ, mặc dù trong đó cũng không phải là huynh đệ ruột thịt, nhưng trong quá trình không ngừng liều mạng chém giết, lại kết được mối tình tương trợ lẫn nhau còn thân mật hơn so với huynh đệ ruột thịt. Mặc dù động thủ giết người không chút lưu tình.
Thậm chí có thể nói là vô cùng lãnh khốc tàn nhẫn. Nhưng giữa mười hai người lại rất đoàn kết.
Trong nhiều thủ hạ của Chích Ma Quân, Đỉnh Phong Mười Hai Thiên Sát có thể nói là tuyệt đối trung thành với Chích Ma Quân. Từ lúc đầu Chích Ma Quân là người vô danh, thẳng đến đánh liều mạng đến chiếm cứ vị trí thủ lĩnh Đỉnh Phong thành, Chích Ma Quân cũng rất là trọng dụng với Đỉnh Phong Mười Hai Thiên Sát.
Lần này trên cơ bản Chích Ma Quân phái ra tất cả cao thủ thủ hạ của chính mình, đến Âm Diệu Tinh đoạt lấy Vô Tự Thiên Thư trong tay Khảm Phổ, nhìn thấy xem trọng trình độ đối với việc này. Không chỉ vì Vô Tự Thiên Thư cuốn kỳ sách Thiên Giới này, đồng thời cũng vì muốn chiến thắng tôn nghiêm của Diễm Đế!
Khảm Phổ lặng lẽ hư đứng ở giữa không trung, sắc mặt ngưng trọng nhìn nơi phương xa, bộ dạng một câu không nói khiến Cổ Huyền đứng ở một bên có chút kì quái nói:” Đại ca, ngươi đang nghĩ cái gì? Tại sao trầm trọng như thế, có lời khó nói gì sao?”
Khảm Phổ chậm rãi xoay người qua lại, nhìn Cổ Huyền nói:” Nếu như chỉ là Diễm Đế phái người đến đuổi giết ta, căn bản ta sẽ không quan tâm, sợ gì hắn lại phái nhiều cao thủ ta cũng không chút sợ hãi. Nhưng, ta cảm ứng được hơi thở của Lâm Phong và sư phụ hắn Lâm Diệp, bọn họ lại là cũng nằm trong chuyện này, điều này kêu ta làm sao yên tâm?”
Cổ Huyền nghe vậy thấp giọng nói:” Đại ca ngươi nói không đúng, có huynh đệ chịu vì ngươi xuống nước lội lửa như vậy, hẳn ngươi cảm thấy vui mừng mới đúng, đại ca ngươi một mặt không tình nguyện, chẳng phải là phụ lòng nổi khổ tâm của huynh đệ Lâm Phong và sư phụ hắn? Chuyện đến nước này, chúng ta nên đối mặt rốt cuộc là không thoát khỏi, đại ca ngươi tỉnh táo một chút đi!”
Khảm Phổ cúi đầu trầm mặc rất lâu, đột nhiên ngẩng đầu giương giọng nói:” Cổ Huyền ngươi nói không sai, có huynh đệ tốt như thế ta vẫn lo lắng cái gì chứ? Chỉ để ý buông ra tay chân đi làm là được, cho dù là hắn Diễm Đế hay là Chích Ma Quân, bọn họ đến bao nhiêu người thì giết bao nhiêu người, ta phải giết tới bọn họ gan lạnh, cho bọn họ biết chỉ có ta Khảm Phổ có thể đi trêu bọn họ, mà bọn hok không thể đến gây chuyện ta!”
Cổ Huyền cười lớn nói:” Đại ca nói rất hay! Huynh đệ ta sẽ vẫn luôn đứng ở ngươi bên này, ha ha ha ha!”

Đột nhiên Khảm Phổ trầm giọng nói:” Cổ Huyền, có người hướng về phía chúng ta, hẳn là bọn họ phát hiện tồn tại của chúng ta.”
“ Cuối cùng bọn họ cũng đến a! Ta chờ đến có chút nhịn không được!” Cổ Huyền cười lạnh nói.
Đột nhiên lúc này Khảm Phổ phi thân lên trước, tay trái phải lẫn nhau kết vài cái ấn quyết, một tọa không gian trận pháp cực lớn xuất hiện ở trước mặt của Khảm Phổ, Khảm Phổ lần nữa huy động đôi tay, ở trong không gian trận pháp lại bày ra một tọa trận trong trận, sau khi trận pháp linh hạch hình thành, linh khí phương viên hơn trăm dặm đều điên cuồng hướng tràn vào trận pháp.
Cổ Huyền nhìn rõ trận pháp của Khảm Phổ bày ra, trừng to hai mắt mất tiếng nói:” Đại ca! Không ngờ ngươi bày ra không gian trận pháp! Ngươi là như thế nào làm được?”
Khảm Phổ khẽ cười nói:” Không gian trận pháp lại có khó khăn gì, nếu như tu vị của ta có thể lần nữa đột phá, chỉ cần vượt qua Cửu Cửu Thần Kiếp, với năng lực của ta thì có thể thi triển ra không gian ảo trận, đến lúc đó cho dù là Đại Ma Thần cũng không dám xem thường ta!”
Cổ Huyền nghe vậy không lên tiếng nhìn Khảm Phổ tiếp tục ở trong không gian trận pháp bố trận, trong lòng thầm nghĩ:” Xem ra đại ca này của ta dã tâm không nhỏ, muốn vượt qua Cửu Cửu Thần Kiếp, từ khi Thiên giới sáng lập tới nay, cũng không thấy có vài người có thể tu thành đại đạo, phi thăng Thần giới. Đại ca quả thật ngươi không giống ta, nếu không như thế nào có thể làm đại ca của Cổ Huyền ta chứ?”
Khảm Phổ ở trong không gian trận pháp tổng cộng bày xuống ba tọa trận pháp, phân biệt là Thanh Long Sát Trận môt trong của Thượng Cổ Tứ Đại kỳ trận, và hai tòa Tụ Nguyên trận dùng để hấp thu linh khí với tất cả năng lượng cung ứng cho trận pháp khổng lồ này.
Bởi vì linh khí mặt trên của Âm Diệu Tinh vô cùng có hạn, nếu như chỉ bày một chút tiểu hình trận pháp, hoặc là phòng ngự trận pháp, số lượng và độ dày của linh khí là hoàn toàn đủ vận hành trận pháp sử dụng. Nhưng hiện giờ Khảm Phổ đang bày là không gian trận pháp cực kì tiêu hao năng lượng và Thanh Long Sát Trận với công kích làm chủ, không mặt khác bày hai tòa Tụ Linh trận pháp dùng để cung ứng hai tòa đại trận này, là rất khó khiến trận pháp vận hành lên.
Khảm Phổ không ngừng thi triển ấn quyết, cuối cùng, mọi thứ đã chuẩn bị hoàn tất, chỉ có thể kẻ thù bước vào trong trận pháp.
Cổ Huyền kinh dị nhìn thấy, thì ra trận pháp thi hiện rõ ràng ở trước mặt bản thân, không ngờ mọi thứ ở trong nháy mắt không nhìn thấy, Cổ Huyền biết rằng, lúc này chỗ ảo diệu của không gian trận pháp, có thể che dấu tất cả trận pháp của Khảm Phổ bày xuống, bao gồm không gian trận pháp ở trong.
Hiện giờ người có thể nhìn hấy trận pháp vận hành, sợ rằng chỉ có Khảm Phổ một người.

Khảm Phổ cảm ứng được hơi thở của người tu chân, ở lúc này cũng xuất hiện ở trong tầm mắt của Khảm Phổ và Cổ Huyền, chỉ thấy hơn trăm đạo thân ảnh nhanh chóng bay qua, ở chỗ khoảng cách chưa đến nửa dặm của Khảm Phổ, đột nhiên dừng lại.
Trong đó người bay ở phía trước nhất là một Bát Chuyển Kim Tiên tên là Lam Đình, sau khi khổ sở tìm kiếm lâu như vậy, cuối cùng Lam Đình cảm ứng được hai luồng hơi thở vô cùng cường đại, vội vàng dẫn đầu mọi người thủ hạ bay nhanh đến nơi này, quả nhiên công phu không phụ lòng người có lòng, hai người này chính là Khảm Phổ với Cổ Huyền.
Lam Đình mừng rỡ nói:” Mọi người xem, trước mắt chúng ta chính là Khảm Phổ và Cổ Huyền, mọi người cùng nhau lên, bắt lấy hai người bọn họ, Diễm Đế đại nhân nhất định sẽ rất là vui mừng!”
Mọi người tập trung nhìn vào, hình dáng rõ ràng của Khảm Phổ và Cổ Huyền ngạo nghễ tiêu đứng ở giữa không trung xuất hiện ở trước mắt mọi người, lúc này có người đã không chế không được tâm trạng kích động, dẫn đầu xông qua. Chuyện gì chỉ sợ có người dẫn đầu, ngay sau đó, cho dù là trong lòng sợ hãi đối với Khảm Phổ hai người, hoặc là không chút để ý đều bay qua.
Nhưng, bi kịch vẫn luôn là như thế tạo thành, mọi người không nhận được chút trở ngại gì ào ào đi vào không gian trận pháp của Khảm Phổ bày xuống, thẳng đến sau khi người cuối cùng đi theo vào đó, mọi người mới phát hiện chỗ bất ổn.
Rõ ràng Khảm Phổ kia đã gần ở trước mắt, nhưng tại sao ở lúc sắp tới gần hắn thì lại đột nhiên không thấy chứ? Với lại cảnh vật ở trước mắt với trước đó thấy củng hoàn toàn không giống nhau, bởi vì lúc này xuất hiện ở trước mắt của mọi người, là một mảnh biển rộng mênh mông vô cùng vô tận.
Thì ở lúc mọi người có chút hồ đồ, biển rộng vốn gió êm sóng lặng đột nhiên sinh ra biến hóa cực kì kinh khủng, ở ngay giữa biển mặt trên, lúc này lại tự dưng xuất hiện một cái suối chảy, suối chảy không ngừng nhanh chóng xoay tròn, nước biển cũng bởi vì chịu được hấp dẫn của suối chảy, điên cuồng hướng về phía trung tâm suối chảy tuyền nhãn chảy đi.
Lúc diện tích suối chảy càng ngày càng lớn, lúc thẳng đến lớn không thể lớn nữa, bầu trời màu xanh vốn thanh không vạn dặm lúc này lại mây đen dày đặc, điện chớp tiếng sấm vang lên.
Một màn cảnh tượng cực kì quái dị kinh khủng ở trước mặt vẫn chưa có dừng lại, chuyện càng khiến người khác không thể tưởng tượng xảy ra!
Một con Thanh Long thô như cột đá chân trời giương nanh múa vuốt từ trong suối chảy chậm rãi bay lên, trong khoảng thời gian, mọi người đều ngừng lấy hô hấp, nhìn đều là trợn mắt há hốc mồm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.