Đọc truyện Thiên Hạ – Chương 146: Ai Là Hung Thủ 12
“Binh!” Một tiếng vang giòn giả, Khánh vương Lý Tông ném mạnh ly xuống đất vỡ tan tành.
Lão thực sự không khắc chế nổi sự tức giận trong lòng, hung hăng nói: “Cái thừ đồ không biết tốt xấu, dám chơi khâm ta ư!”
Lão vừa nhận được tin tức mật, Lý Khánh An sau khi từ chối lời mời của Lý Cầu lại quay lưng vào Đông Cung.
Vậy lão mất bao nhiêu công sức viết thiếp mời, hắn lại cự tuyệt vô tình đến thế.
Trong lòng lão là một nỗi nhục chưa từng có, khiến lão mất mặt ê chề.
Lý Cầu bên cạnh tuy có thất vọng, nhưng lại không đến nỗi tức giận như phụ thân.
Ngay từ lúc Lý Khánh An cự tuyệt, hắn đã đoán được phần nào, chắc Lý Khánh An đã nhìn ra âm mưu của mình.
Lý Khánh An vào Đông Cung, cũng trong dự liệu của hắn thôi.
“Hắn không đến thì thôi, nếu hắn đã không chịu hỏa giải cùng Đổng Diên Quang, không chịu nhận lời mời của phụ vương, vậy chứng tỏ ý hắn là vẫn trung thành một mực với Thái tử.
Phụ vương, Lý Khánh An không đáng để tâm,không thể thành chướng ngại vật của phụ vương, nhi thần nghĩ không cần bỏ quá nhiều tâm tư nơi hắn.”
“Nếu nỗi ấm ức này ta còn không báo được, thì Lý Tông ta có còn là hoàng trưởng tử không?”
Lý Tông hung hăng nện vào mặt bàn một quyền, lão nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ gằn từng chữ: “Ta muốn giết hắn!”
“Điện hạ muốn giết người, nhưng người phải giết không phải là Lý Khánh An!” Hầu cận của Lý Tông, tham mưu Diêm Khải từ bên ngoài đi vào nói.
Đổng Diên Quang từ sáng đến giờ, vẫn chưa dám dững lại.
Lão tìm Trương Quân, Khánh vương, Dương Chiêu, Dương Thiểm.
Đến bước cuối cùng, Dương Thiểm mới nhận lời sẽ nói tốt giúp, và nhận một ngàn mẫu thượng điền và một vạn quan tiền trị giá một ngàn lượng hoàng kim.
Dương Thiểm là trụ cột của Dương gia, nếu có Dương gia ra mặt, Đổng Diên Quang cuối cùng cũng yên tâm một phần.
Ngày mốt mới là ngày đại triều, Dương gia còn một ngày đế xin xỏ giúp.
Nếu có Dương gia, vậy chí ít bản thân có thể đi đường của Vương Trung Tự, tồi nhất cũng được làm Thái Thú một châu.
Nghĩ đến việc mình đường đường Thiện Châu Đô đốc, Lũng Hữu Tiết độ phó sử, thế mà phải đi làm Thái Thú, mà trong lòng không khỏi lại một lần nữa hận thấu xương Lý Khánh An, và cả Ca Thư Hàn.
Nếu không vì hai người bọn họ hãm hại mình ở sau lưng, thì liệu lão có rơi vào kết cục này sao?
Lúc này, tiếng trống đóng cổng phường vang lên, Đổng Diên Quang tăng tốc phi mã.
Mười người thuộc hạ của lão vẫn theo sát phía sau.
Từ xa xa, trước của Bảo Ninh phường đã không còn một bóng người.
Ngay lúc Đổng Diên Quang định vào cổng phường, bỗng nhiên trong phường lao ra rất nhiều Hắc y nhân, mỗi người tay cầm cung tiễn, bọn chúng nhắm ngay Đổng Diên Quang đồng loạt khai cung bắn tên, nhất thời tiễn như mưa phát, chỉ một thoáng đã biến lão cấm đầy tên trên người như một con nhím, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng chưa kịp cập hô, Đổng Diên Quang đã chết ngay tại chỗ.Hơn chục người tùy tùng của hắn cũng bị bắn chết hơn phân nửa, còn lại mấy người xoay người muốn chạy, lại bị Hắc y nhân đuổi theo, nhất nhất bắn chết.
Truyện “Thiên Hạ ”
Một gã hắc y nhân e sợ Đổng Diên Quang không chết được , lại hung hăng cắm thêm một đao vào ngực hắn.
Bọn chúng ném vài cây cung tiễn lại rồi phân công nhau đào tẩu tứ phía.
Lát sau liền biến mất vào màn đêm nặng trĩu.
Rất lâu sau, vài tên phường dịch mới hốt hoảng đi ra, thấy trên sàn toàn thi thể, sợ quá chỉ biết hô to: ”Giết người! Bớ người ta!”
Tin Đổng Diên Quang bị giết, sáng sớm hôm sau liền truyền khắp khắp, khiến nhiều người lâm vào kinh hoàng.
Dù Đổng Diên Quang mắc tội trọng, nhưng bị giết ở kinh thành, cũng có nghĩa là kinh thành này không an toàn.
Quan viên các bộ các tự các giám đều bàn tán xôn xao, rất nhiều người không biết vô tình hay cố tình đều có nhắc đến Lý Khánh An, hình như việc giết chết Đổng Diên Quang, hắn là nghi phạm lớn nhất.
Nhưng rất nhanh sau đó, lại có tin rằng, cây cung hung thủ bỏ lại chính là thuộc sở hữu của quân Lũng Hữu, thế là sự nghi ngờ lại bị đẩy sang Ca Thư Hàn.
Hôm nay Lý Long Cơ không đến ngự thư phòng xử lý chính vụ.
Sau khi việc Lũng Hữu được định, người lại càng thèm chán chường với việc triều chính rườm rà, vứt tấu chương lại cho Cao Lực Sĩ phê thay người.
Lý Long Cơ vừa mới thức dậy, đang ngồi uống trà sâm ở trước bàn.Lúc này, một gã hoạn quan vội vàng chạy tới bẩm báo, “Bệ hạ, Cao ông truyền tin, Kinh Triệu doãn Tiêu Linh có việc gấp muốn bẩm báo.”
“Đã xảy ra chuyện gì?” Lý Long Cơ có phần không vui,khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi một ngày, lại có chuyện gì đến làm phiền người đây?
“Cho Đại tướng quân thay trẫm xử lý.”
“Bệ hạ, hình như là Đổng Diên Quang bị giết.”
“Cái gì!” Lý Long Cơ đừng phóc dậy, Đổng Diên Quang bị giết, ai to gan thế?
“Lập tức bãi giá đi ngự thư phòng.”
Trong ngự thư phòng, Cao Lực Sĩ đang ở nghe Tiêu Linh giải thích, Đổng Diên Quang và mười tám thân binh toàn bộ bị giết.Trên người Đổng Diên Quang trúng bốn mươi hai tiến, chuyện này khiến tâm trạng Cao Lực Sĩ hợi nặng nề.
Rõ ràng Lý Khánh An thoát không được can hệ.
Ngày mai hắn sẽ được đại phong, nếu không nhanh chóng điều tra rõ vụ án này, chỉ sợ Lý Khánh An sẽ bị liên lụy.
Lúc này, Lý Lâm Phổ, Trần Hi Liệt và Trương Quân cùng trước sau chạy đến.
Lý Lâm Phổ là Hữu thừa tướng, xảy ra đại sự thế này, hắn đành bụng làm dạ chịu, mà Trần Hi Liệt là Binh bộ thượng thư, Đổng Diên Quang chịu Binh bộ chỉ lệnh vào kinh, hắn cũng khó thoát trách nhiệm, còn Trương Quân là vì ngày hôm qua Đổng Diên Quang từng đi tìm quá lão.
Nếu lão không nhanh chóng rủ sạch trách nhiện, không khéo chính lão cũng sẽ bị liên lụy.
Lý Lâm Phổ bắt gặp Tiêu Linh lại tự tiện qua mặt mình vượt cấu thượng tấu, không khỏi hừ mạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “Tiêu sứ quân, ngươi làm cái gì ở đây?”
Tiêu Linh sợ run người.
Bởi vì tình huống khẩn cấp,gã liền trực tiếp chạy tới Hưng Khánh cung.
Lúc này mới nhớ ra mình đã vượt cấp,vội vàng lắp bắp giải thích nói: “Lí tướng quốc, ty chức đã đem tấu chương đưa cho Trung thư tỉnh.Vì sự tình trọng đại, lại có tình huống mới, liền vội đến thuyết minh.”
“Phải không? Hóa ra chuyện nhỏ sẽ bẩm báo bổn tướng, còn đại sự tình liền trực tiếp chạy tới diện kiến Thánh thượng.”
“Thuộc hạ không phải ý này, ý thuộc hạ là..”
Tiêu Linh luống cuống nói không thành lời.
Lúc này, Cao Lực Sĩ khoát tay chặn lại cười nói: “Tướng quốc, chuyện này tạm thời khoan nói đến.Chúng ta có thể bàn việc của Đổng Diên Quang trước, chắc chừng Thánh thượng cũng sẽ sắp tới..”
Lý Lâm Phổ trừng mắt liếc Tiêu Linh một cái.
Chờ xong rồi sẽ đi tố hắn sau!Lão nghiêm mặt, lạnh lùng hỏi Tiêu Linh nói: “Ngươi nói đi! Có tình báo gì mới không?”
Tiêu Linh đưa lau bớt mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng nói: “Thuộc hạ thu thập được tình báo về tất cả hoạt động hôm qua của Đổng Diên Quang.”
“Thu thập được tình báo gì?”
Lý Long Cơ bước đi vào ngự thư phòng, bọn Cao Lực Sĩ, Lý Lâm Phổ vội cùng khom người thi lễ, “Thần tham kiến bệ hạ!”
Lý Long Cơ ngồi xuống, khoát tay chặn lại nói: “Đem tấu chương cho ta trước đã.” Truyện “Thiên Hạ ”
Lý Lâm Phổ vội vàng giao tấu chương Tiêu Linh đưa Trung thư tỉnh cho Lý Long Cơ, “Kính thỉnh bệ hạ xem.”
Lý Long Cơ mở ra tấu chương, cẩn thận đọc chuyện đã xảy ra tối hôm qua.Ngự thư phòng thập phần im lặng, ai cũng không dám quấy rầy Lý Long Cơ.
Khóe mắt dư quang của Lý Lâm Phổ nhanh chóng quét về phía Cao Lực Sĩ.
Đổng Diên Quang chết, Lý Khánh An sẽ là kẻ hiềm nghi hóe mắt dư quang, hắn với Đổng Diên Quang thù sâu như biển,và đồng thời cũng là người dễ dàng có được cung tiễn Lũng Hữu.
Hơn nữa hắn lại có đưa hai trăm nhân vào kinh.
Về mọi mặt đều là người phù hợp nhất, cực có thể là hắn giết Đổng Diên Quang giá họa Ca Thư Hàn.
Không ngờ Cao Lực Sĩ sắc mặt bình tĩnh tựa nước, sắc mặt không có biểu cảm.
Lý Lâm Phổ bỗng nhiên tỉnh ngộ, Cao Lực Sĩ nhất định có chứng cứ chứng minh Lý Khánh An không có mặt tại hiện trường.Chẳng lẽ chính là Ca Thư Hàn? Sau khi giết người cố tình để lại cung tiễn, để cho người khác tưởng hắn bị vu oan.
Tuy quân đội vào Kinh tham duyệt lần này của Ca Thư Hàn không mang cung tiễn, nhưng năm trăm thân binh của hắn có, giết chết Đổng Diên Quang, Lũng Hữu quân sẽ về hết trong tay hắn, hắn cũng có hiềm nghi.
Hộ bộ thượng thư Trương Quân trong lòng lại thập phần hồi hộp.Ngày hôm qua Đổng Diên Quang sau vào kinh có đến tìm mìnhTuy rằng Trương Quân đã mặc kệ lão, nhưng theo nhưng mặt khác sẽ chứng minh Đổng Diên Quang và lão có liên quan, đợi lát nữa nhân Hoàng Thượng hỏi đến, hắn nên trả lời thế nào?
Lúc này, Lý Long Cơ vừa xem xong tấu chương, tấu chương chỉ miêu tả tình hình Đổng Diên Quang b ị giết trước công Bao Ninh phường, bao gồm cả thời gian chết, địa điểm, số người, số tiễn bị trúng, và số cung tiễn để lại, và lời khai của phường dịch.
Còn các tình hình khác, trong tấu không ai nhắc đến.
Người vừa đặt tấu chương xuống vừa hỏi Tiêu Linh: “Tiêu ái khanh, vừa rồi trầm mới vào cửa nghe ngươi nói có phát hiện mới.
Vậy giờ ngươi nói thử xem, đó là phát hiện gì?”
“Điện hạ, thần điều tra mấy trăm người, về cơ bản đã phần nào nắm được tuyến đường hôm qua hắn từng đi.
Hôm qua thân đã tìm rất nhiều người.”
“Đợi đã!” Lý Long Cơ gọi lão lại, nói: “Việc này liên quan nhiều người, vậy sẽ đổi địa điểm xét xử là Đại Đồng Đại, hôm nay trầm đến thẩm án, nhất định phải tìm ra chân tướng.”
Mọi người lại chuyển qua Đại Đồng điện, Lý Long Cơ ngồi xuống nhân tiện nói: “Tiêu ái khanh, bắt đầu ngươi nói đi!”
“Thần tuân chỉ!”
Tiêu Linh liền tiến lên thi lễ, liền chậm rãi nói: “Đổng Diên Quang sáng ngày hôm qua vào kinh, gặp ngay Lý Khánh An ở chợ đông, nghe nói lúc ấy không khí giữa họ hơi căng thẳng, rất có địch ý, đây là thứ nhất.”
“Được! Cho truyền Lý Khánh An.”
Vài tên hoạn quan vội vàng chạy đi tìm Lý Khánh An, Lý Long Cơ lại nói với Tiêu Linh: “Ngươi cứ nói tiếp đi.” Truyện “Thiên Hạ ”
Tiêu Linh nhìn thoáng qua Trương Quân, liền thấp giọng nói: “Sau đó Đổng Diên Quang liền đi tìm Trương thượng thư.”
Lý Long Cơ nghiêm khắc liếc sang Trương Quân.
Trương Quân sợ quá vội vàng đi ra nói: “Ngày hôm qua thần nhiễm bệnh nhẹ, hồi phủ sớm hơn.Vừa về đến cửa phủ đã gặp Đổng Diên Quang đợi sẵn, hắn cầu thần biện hộ thay hắn, thần không có nhận lời, một câu cũng không có với hắn nói.”
Trương Quân nói thế Lý Long Cơ lại tin tưởng, với sự không khéo của Trương Quân, làm sao có thể tự chuốc họa vào thân, lão gật gật đầu liền hỏi nói: “Ái khanh và Đổng Diên Quang có quan hệ gì?”
Trương Quân giật thót tim,có điều chạy trời không khỏi nắng, đành nói liều: “ Con gái của Đổng Diên Quang là con dâu Trương gia, vì thế có chút can hệ.”
Lý Long Cơ nhìn hắn một cái, không có tiếp tục hỏi sau, người lại nói Tiêu Linh nói: “Nói sau!”
“Đổng Diên Quang rời Tiêu phù lại đi Khánh vương phủ, có người thấy hắn vào Khánh vương phủ đại môn.”
“Khánh vương?” Lý Long Cơ có phần gật mạnh đầu.
Lão lúc này mới nghĩ, hắn lúc này mới, Đổng Diên Quang là người của Khánh vương, không cần phải nói, hắn nhất định là tìm Khánh vương cầu tình .
“Còn đâu nữa?”
“Còn nữa, Đổng Diên Quang lại tìm được rồi Kinh Triệu thiếu doãn Tiên Vu Thúc Minh, bọn họ cùng một chỗ trao đổi khoảng nửa canh giờ.”
“Truyền trẫm ý chỉ, tuyên Khánh vương và Kinh Triệu phủ ít duẫn họ Tiên Vu Thúc Minh yết kiến.”
Lúc này, ngoài điện truyền đến cao uống, “An Tây giữa lang đem Lý Khánh An đã đến, ở ngoài điện chờ.”
“Tuyên hắn vào điện!”
“Thánh Thượng có chỉ, tuyên An TâyTrung lang Lý Khánh An yết kiến!”
Theo thị vệ cao giọng hô lên, Lý Khánh An vội vàng đi vào đại điện.Hắn cũng nghe nói Đổng Diên Quang bị ám sát, làm hắn vừa vui vừa lo.Vui vì Đổng Diên Quang bị giết, đại thù được báo, mà lo là hung thủ thủ đoạn độc ác.
Ngay trước đêm mình sắp được phong thưởng đi giết người, khiến hắn phải gánh trên lưng cái tiếng hiềm nghi, hiển nhiên là muốn ảnh hưởng đến việc phong thưởng của hắn ngày mai.
Nhưng người này là ai?
Hắn tiến lên khom người thi lễ, “Thần Lý Khánh An tham kiến bệ hạ!”
Lý Long Cơ nhìn chăm chú vào hắn hỏi: “Lý tướng quân, Đổng Diên Quang bị giết một chuyện, chắc ngươi cũng biết, trẫm chỉ hỏi ngươi một câu, Đổng Diên Quang có phải ngươi giết không?”
“Thần mặc dù hận Đổng Diên Quang, hận không thể tự tay giết hắn, nhưng bệ hạ từng hứa, sẽ cho quân An Tây đòi lại công bằng, cho nên thần đang chờ đợi bệ hạ xử phạt, tuyệt không tự tiện giết người, Đổng Diên Quang không phải thần giết chết.”
“Bệ hạ, lão nô cũng có thể chừng mình Đổng Diên Quang không phải Lý tướng quân giết chết.”
Cao Lực Sĩ chậm rãi đi ra, nói: “Lý tướng quân và người hầu cận tối hôm qua đều ở tại phù thần,chưa hề rời đi.Lão nô tận mắt nhìn thấy, mà Đổng Diên Quang tuy rằng bị hai trăm người giết chết, nhưng hẳn là không liên quan gì Lý tướng quân.”
Lý Long Cơ lại liếc liếc mắt sang Lý Lâm Phổ nói: “Tướng quốc nghĩ sao?”
Lý Lâm Phổ thở nhẹ một tiếng nói: “Người Lý Khánh An được đều đã hi sinh, thần đồng ý với đại tướng quân.”
Lý Long Cơ lúc này mới gật đầu nói: “Lý tướng quân, ngươi phủ nhận giết Đổng Diên Quang, trẫm tin tưởng ngươi sẽ không nói dối trước mặt trầm, ngươi lui ra đi! Tắm rửa thay quần áo, chờ đợi ngày mai lâm triều.”
Lý Khánh An quỳ sụp xuống, “Thần tạ ơn bệ hạ!”
Hắn lại khom người nói với Cao Lực Sĩ và Lý Lâm Phổ: “Tạ ơn Cao ông và Tướng quốc chủ trì công chính.”
Cao Lực Sĩ mặt không chút thay đổi, nhưng Lý Lâm Phổ trong ánh mắt lại hơi hơi mím cười.
Tên Lý Khánh An này thủ đoạn không tồi, thế mà dần dần trở thành tâm phúc thái tử.
Lý Khánh An chậm rãi lui xuống, lúc này, một gã hoạn quan tiến lên nói: “Bệ hạ, khánh vương bệnh nặng không thể đi, người thỉnh cầu ngày khác gặp mặt bệ hạ.”
Lý Lâm Phổvà Trần Hi Liệt cùng trao đổi ánh mắt cho nhau,việc này nhất định là do Khánh vương gây nên, Đổng Diên Quang chính là người của lão, lão sợ Đổng Diên Quang chó cùng rứt giậu bại lộ cái gì, liền giết người diệt khẩu.
Lý Long Cơ sắc mặt khó coi tới hồi cực điểm,người hiển nhiên đoán ra.
Trong đại điện lặng ngắt như tờ, không khí có chút ngượng ngùng, lúc này ngoài điện bỗng vang lên tiếng của thị vệ: “Kinh Triệu thiếu doãn Tiên Vu Thúc Minh yết kiến.”
Tiếng hô này thật đừng lúc, bỗng chốc phá vỡ không khí tĩnh lặng chốn triều đình, Lý Long Cơ lập tức nói: “Tuyên hắn yết kiến.”
“Tuyên Kinh Triệu thiếu dõan Tiên Vu Thúc Minh yết kiến!”
Họ Tiên Vu Thúc Minh thanh thoát bước đi đến, Đổng Diên Quang này vừa chết, hắn liền biết mình không trốn khỏi nạn kiếp này.
Trong lòng hắn hối hận không thôi, hắn nhất thời nghĩa khí, thế mà đẩy chính mình rơi vào tử địa này.
Hắn tiến điện liền quỳ xuống nói: “Thần Tiên Vu Thúc Minh khấu kiến bệ hạ!”
“Tiên Vu thiếu doãn, trẫm không muốn giải thích thêm gì với ngươi.
Ngày hôm qua Đổng Diên Quang tìm ngươi làm gì, ngươi đã làm cái gì? Ngươi nên khai thật đi!”
Lý Long Cơ trong lòng đã động sát khí, cái chết của Đổng Diên Quang người nhất định phải có một câu trả lời xứng đáng.
Cả Ca Thư Hàn và Lý Khánh An người cũng không muốn động đến, Khánh vương đương nhiên cũng sẽ không vấn tội, chỉ có tên Tiên Vu Thúc Minh này, hắn là Kinh Triệu thiếu dõan, có điều kiện đưa hai trăm Hắc y nhân vào Trường An, hắn sẽ là một người chịu tội thay tốt nhất.
Họ Tiên Vu Thúc Minh cũng nghe ra khẩu khí Lý Long Cơ không tốt, hắn sợ hãi vội nói: “Bệ hạ, thần cùng Đổng Diên Quang quan hệ cá nhân rất tốt, hắn tự biết nghiệp chướng nặng nề, định dùng một vạn quan tiền và một ngàn mẫu thượng điền thoát tội, bởi vì thần có quen biết Kiếm Nam tiết độ phủ sứ Dương Chiêu, hắn liền mời thần giật dây, nhờ Dương Chiêu giúp hắn biện hộ cho.”
Trong đại điện toát cả mồ hôi lạnh, tên Tiên Vu Thúc Minh này quả nhiên là không muốn sống nữa, cả Dương gia mà hắn cũng dám lôi vào.
Sát khí trong mắt Lý Long Cơ càng thêm lẫm liệt.
Người đưa tay nắm nhẹ một bên đai ngọc, lạnh lùng nói: “Sau đó nữa?”
Tiên Vu Thúc Minh đầu đổ đầy mồ hôi, hắn cũng biết tử thần cách hắn càng ngày càng gần, hắn đánh liều nói: “Dương trung thừa không chịu giúp đỡ, nói phải suy nghĩ một chút, nhưng không đến nửa canh giờ, hắn liền phái người đưa một lá thư đến, nói thần và Đổng Diên Quang đi tìm Quang lộc tự khanh Dương Tiêm.”
Không đợi Lý Long Cơ thét lên ngăn cản, hắn lấy vội ra tờ giấy trong ngực, vừa vội nói: “Dương Tiêm thu Đổng Diên Quang một ngàn hai hoàng kim và một ngàn mẫu đất thượng điền.
Hắn một lời đã nhận giúp đỡ biện hộ cho.
Đây là lá thư Dương Chiêu viết, mời bệ hạ mình biện.”
Hắn một hơi nói xong, đưa cao lá thư.
Lá thư này vốn là thư giới thiệu Dương Chiêu viết cho Dương Thiểm, nhưng Dương Thiểm nghe nói có hối lộ, căn bản không cần động đến tờ này.Thế là giờ nó lại trở thành một minh chứng trong tay Tiên Vu Thúc Minh.
Chính lá thứ này đã khiến lệnh lôi ra Ngũ Môn đánh chết của Lý Long Cơ bị chặn lại.
Cả đại điện im phăng phắc, sự tình lại lôi cả Dương gia vào thế này, hơn nữa lại liên quan đến nhận hối lộ, cả Trần Hi Liệt cũng lẳng lặng thở dài.
Tên Dương Thiểm này ngốc đến thế, lại dám nhận hối lộ của Đổng Diên Quang, đúng là không biết trời cao đất rộng.
Một tên hoạn quan cầm lá thư trên tay Tiên Vu Thúc Minh đưa Lý Long Cơ.
Trong thư là chữ viết tay của Dương Chiêu, trên đấy còn có câu: Đổng Diên Quang không chế, trọng thương Lý Khánh An.
Một gã hoạn quan tiếp nhận họ Tiên Vu Thúc Minh tờ giấy, trình cho Lý Long Cơ, tờ giấy Dương Chiêu tự viết, mặt trên chỉ có một câu: Đổng Diên Quang bất tử, bị thương nặng Lý Khánh An.
Lý Long Cơ nheo nheo mắt, hay cho một Dương Chiêu, quả nhiên là không độc phi trượng phu, hắn lại có thể gieo oan giá họa chọ anh họ mình.
Không tồi, quả nhiên là lòng lang dạ sói.
Người bỗng quát lên một tiếng phẫn nộ: “Hay cho một Kinh Triệu thiếu doãn dám cả gan công khai hối lộ mệnh quan triều đình, lại còn lợi dụng chức quyền dẫn cướp vào thành giết người diệt khẩu.
Người đâu! Lôi hắn ra ngoài!”
“Điện hạ, thần vô tội, Đổng Diên Quang không phải thần giết!” Tiên vu Thúc Minh thét to, nhưng đã không còn cơ hội cho hắn biện minh.
Mấy mươi tên thị vệ cùng ập đến lôi hắn ra đi.
“Thần oan uổng! Thần vô tội!”
Đợi tiếng la hét của hắn xa dần, Lý Long Cơ lại lạnh lùng nói: “Ý Dương Chiêu là ngăn không cho Dương Thiểm nhận hối lộ, nhưng Dương Thiểm thấy tài mờ mắt.
Điều đáng tiếc rằng tuy hắn cũng là hoàng thân, nhưng trầm tuyệt không dung từ.
Truyền chỉ trẫm, cách chức Quang lộc tự khanh của Dương Thiểm, giáng làm thứ dân và tịch thu tất cả tài sản do Đổng Diên Quang hối lộ.
Đổng Diên Quang đã tự ý chống đối quân lệnh trong Lũng Hữu chi chiến, khiến Xích Hầu doanh An Tây quân gần như bị diệt sạch, đáng tội chết, bải miễn tất cả tước hàm,tịch thu toàn bộ tài sản, người nhà lưu đày Lĩnh Nam.”
Với thế phong lôi, Lý Long Cơ chưa đến nửa ngày liền xử lý xong vụ án Đổng Diên Quang bị giết Dù ai cũng hiểu Tiên Vu Thúc Minh đã làm người chịu tội thay, nhưng mọi người cũng biết, hiện tại ai dám nói đến việc này nữa, thì chỉ còn đường chết.Tất cả dư luận về Đổng Diên Quang cũng kết thúc cùng cái chết thảm khốc của Tiên Vu Thúc Minh.
Ngay sau đó, Lý Long Cơ lại hạ chỉ, chính thức thăng Diêu Châu đô đốc, Kiếm Nam Tiết độ phủ Dương Chiêu Làm Kiếm Nam tiết độ sứ kiêm Ngự sử trung thừa.
Đổng Diên Quang chết khiến Lý Tông bối rối tay chân.
Lão vừa phái người đi còn chuẩn kịp đến Bảo Ninh phường liền đã nghe tin Đổng Diên Quang bị giết.
Tất cả người lão phái đi đều trốn khỏi thành Trường An, đến giờ vẫn chưa dám vền, nên khi Lý Long Cơ truyền lão vào cung Hưng Khánh, lão sợ quá còn tưởng người mình phái đi đã giết người bị bắt, liền cáo ốm không dám đi.
Giờ này, Lý Tông đang nổi cơn lôi đình với con trai và hầu cận Diêm Khải .Vì nghe bọn họ khuyên bảo lão mới nổi lòng muốn giết người diệt khẩu, không ngờ lại bị người khác nhanh hơn một bước, để mà giờ khổ sở thế này.
“Hai cái các ngươi đầu đất! Ngu xuẩn! Tự cho là thông minh, hiện tại được, Đổng Diên Quang đã chết, ta lại không duyên cớ thêm hiềm nghi, các ngươi nghĩ đến phụ hoàng không biết là ta làm sao? Hiện tại các ngươi bảo ta phải giải thích với phụ hoàng thế nào đây?”
Lý Tông tức giận đến mặt đỏ tai tía, vỗ mạnh vào bàn quát to.
Lý Cầu và Diêm Khải đều cúi đầu không dám hó hé một tiếng.
Bọn họ vạn vạn không ngờ là chim sẻ đứng sau, khiến bọn họ lại lâm vào tình cảnh bị hãm hại.
Một hồi lâu, Diêm Khải mới thở dài nói: “Điện hạ, không phải thuộc hạ vô dụng, nhưng người này hạ thủ quá cao minh.
Trong thời điểm này giết Đổng Diên Quang nếu không phải là Thánh thượng động đến An Tây quân và Lũng Hữu quân, lần này Lý Khánh An và Ca Thư Hàn cũng không thể tránh khỏi hiềm nghi.
Điện hạ có thể phủ nhận với Thánh thượng, chỉ nói là bản thân vì muốn tránh Đổng Diên Quang nên mới không đi, thỉnh tội với Thánh thượng, sẽ được người tha cho.”
Lý Tông cảm có lý, nộ khí của lão cũng hơi bình tĩnh lại, liền quay sang nói với hai người họ: “Hiện tại ta cho các ngươi hai người ba ngày thời gian, cho ta điều tra rõ hung thủ giết hai Đổng Diên Quang đích thực.
Rốt cuộc ai là người ẩn sau bóng tối? Ta quyết không thể khi không gánh tội thay người khác, có nghe hay không?”
Mọi người đoán thử xem ai đã giết Đổng Diên Quang?