Bạn đang đọc Thiên Hạ – Super Hero: Chương 6: Kẻ Phá Hoại Tân Thủ Hôn
Chia tay với Tuyết nhi, Long cũng buồn bực mà quay về. mặc dù chỉ có một tuần, nhưng Long đã coi Tuyết như như cô em gái bé bỏng của mình chứ không phải một dãy số liệu do máy tính tạo ra. Mặc dù an ủi cô bé là sẽ đến thăm nhưng giữa dòng người mênh mông, cuộc sống xô bồ, muốn gặp lại nhau còn khó hơn lên trời.
Ui da, Long vấp phải cục đá nhô lên từ mặt đường, đang bực thì chứ, rút cuốc chim ra Long trút giận xuống đường:
_ ày cản tao này, ày khinh dễ tao này.
Phập phập phập, Long cứ thế mà đào, không hề để ý đến mình đã đào được một hố sâu.
Mấy người chơi đi ngang qua thấy Long đang đào, tò mò vào hỏi:
_này, cậu đang làm gì thế?
Bực mình Long trả lời:
_đào kho báu tân thủ thôn.
_Có thật không đấy?
_Không thấy ta đang đào à? Tin hay không thì tùy.
Tin tức bay tứ phía:
_này mi biết không, thôn ta có kho báu chôn ở dưới đấy.
_Có thật không thế?
_Thật, có kẻ đào được kim tệ với thần khí rồi đấy.
Dòng người gia nhập đào bới càng ngày càng đông, chả mấy chốc nơi đây đã trở thành một cái công trường.
Khi đã phát tiết xong, Long ngẩng đầu lên, thấy xung quanh mọi nguời đang hì hục đào bới. Vỗ vỗ vai người bên cạnh:
_ này chú em, mọi người đang làm gì thế?
_Đào kho báu tân thủ thôn?
_Có thật không thế?
_Không thấy ta đang đào à? Tin hay không thì tùy!
Nghe thấy kho báu, Long hăm hở định đào tiếp. đang vung búa lên, chợt cảm thấy những lời này quen quen.
Ném cuốc vào ba lô, Long lẳng lặng chuồn ra một góc, vuốt mồ hôi lạnh, không ngờ chỉ là lời nói đùa của mình lại gây ra cái tràng cảnh này. ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách. ở lại lâu tụi nó phát hiện thì Long chỉ còn đường đi bán muối.
Vị thôn trưởng tân thủ thôn đang thích ý pha một ấm trà, đây là một ít trà ngon lão mới được người cho. Vừa nâng lên miệng, chưa kịp uống, chợt một giọng hét như sấm vang lên làm lão tí nữa đánh rơi ấm trà.
_Thôn trưởng, đại sự không hay rồi. – là tên thủ vệ vừa tiến vào vừa hô lớn.
_Gấp gáp cái gì, đâu sẽ có đó, thịt chó sẽ có lá mơ. Làm người phải bình tĩnh, từ từ khoai nó sẽ nhừ. – nói xong lão lại từ từ thưởng thức trà
Thở hồng hộc, tên kia lo lắng:
_có đến ngàn tên người chơi đang đào bới thôn của chúng ta, cả 1 góc thôn bị chúng đào thành cái hồ rồi. thủ vệ thôn quá ít, không làm gì được. Ngài mau nghĩ cách đi, không thì chúng đào mất cả thôn ta đấy.
Phụt, ngụm trà vừa vào miệng lại phun ra, lão bật dậy:
_cậu nói cái gì, vài ngàn tên phá hoại đang đào thôn ta.
Nói xong, lão đẩy cưả bước ra ngoài. Trước mặt lão là một công trường nhộn nhịp, kẻ đào đất, người mang xe cút kít vận chuyển đất đi, tất cả làm lão xúc động muốn thổ huyết. Quay vào hét lớn:
_báo cho thành chính, yêu cầu họ gửi thủ vệ giúp chúng ta.
Đến khi thủ vệ thành chính đến, tân thủ thôn này đã không còn hình dạng gì, có cảm giác như một trận động đất vừa xảy ra. Gần một nửa thôn biến thành hố sâu.
Rất nhiều người chơi ngay khi thấy mấy tên thủ vệ đằng đằng sát khí đã biết là không ổn, lẳng lặng rút lui. Họ cũng biết đây là trò đùa, nhưng đằng nào cũng rảnh, tham gia góp vui một tí. Có kẻ biết mình bị lừa nhưng ngại không dám nói ra, thậm chí lại lừa thêm kẻ khác vào, chết một đống còn hơn sống một mình.
Mặc dù để chạy thoát một số lượng lớn, nhưng vẫn có mấy trăm người bị bắt. những kẻ tội nhẹ chỉ phải lao động công ích là san lấp những cái hố do chính họ đào ra. Kẻ tội nặng bị xử phải ngồi tù vài ngày. Tuy nhiên tân thủ thôn lại không có nhà tù. Mà số lượng kẻ phải ngồi tù lại quá đông, nếu vận chuyển bằng đường bộ thì không biết bao giờ mới tới nơi. Thế nên quan phủ đã cho xây một truyền tống trận tại tân thủ thôn.
Bình thường thì truyền tống trận chỉ được dựng ở các thành phố lớn, lần này bởi vì bọn ăn tàn phá hoại mà hệ thống buộc phải xây truyền tống trận ở tân thủ thôn, điều này làm rối loạn hoàn toàn các kế hoạch bố trí của game, rất nhiều quốc gia để lại ám chiêu đều mất hết tác dụng. Những diễn biến của game diễn ra một cách khó lường, không biết mọi chuyện rồi sẽ đi về đâu.